Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 31

" Vâng , thưa tiểu thư . Thiếu gia nhất quyết không chịu dậy " - Hai người hầu đó đáp.

Sakura đứng dậy , đi thẳng lên lầu.

" Tiểu thư , không được đâu. Nếu như để thiếu gia biết có người tự tiện đi vào phòng của mình thiếu gia sẽ rất tức giận " - Quản gia khẩn trương đuổi theo cô. Đi dọc theo hành lang lầu 2 , cô bỗng nhiên thấy có bình hoa tươi được trưng trên bàn . Sakura ngay lập tức lấy hoa ra để sang một bên chỉ còn bình thủy tinh có nước . Cô cầm lên đi tới căn phòng cuối cùng.

" Tiểu thư , cô định làm gì ? " - Người quản gia trợn mắt hỏi. Sakura không trả lời , trực tiếp mở cửa phòng bước vào. Đập vào mắt cô là chiếc giường to lớn , chăn gối xộc xệch tùm lum. Cả thân người con trai to lớn đang nằm trên đó. Cô đi tới bên cạnh đầu giường , cầm bình thủy tinh giơ cao , nghiên xuống.

" Ào.... "

" A... " - Syaoran đang ngủ bỗng nhiên bị một tràn nước lạnh tạt vô mặt. Giật mình tỉnh giấc.

" Mẹ kiếp ! Là ai ?! " - Hắn tức giận quát lớn. Li Syaoran bừng tỉnh ngồi dậy , gương mặt đẹp trai và cả áo thun đều bị ướt sũng , mái tóc bình thường bồng bềnh nay cũng rối như ổ quạ. Vừa mở mắt , hắn đã thấy một thân ảnh xinh đẹp đứng kế bên .

" Cô... "

" Dậy đi , chúng ta đi hẹn hò " - Cô nhàn nhạt nói.

Li Syaoran trợn mắt - " Cô đang nói cái quái gì vậy ? "

" Không nghe rõ sao ? Mau dậy đi , chúng ta ra ngoài hẹn hò " - Sakura nói lại một lần nữa.Người này mới sáng ra đã chạy đến bảo đi hẹn hò . Cô gái này hôm nay ăn trúng cái gì không biết.

" Cô đang đùa đấy à ? " - Hắn khó chịu hỏi.

" Không , thật. Anh thay đồ đàng hoàng đi. Tôi xuống nhà đợi "

Không để hắn kịp phản ứng , Sakura đã đặt bình hoa xuống và đi ra ngoài.

" Này tôi không... " Bóng dáng của cô đã biến mất sau cánh cửa trước khi hắn kịp nói hết câu. Li Syaoran bực bội , vò vò mái tóc rối bù của mình. Cái người này sao suốt ngày cứ đến làm phiền hắn vậy chứ ?!

_________________________________________

...Phòng khách...

Li Syaoran bước xuống cầu thang , nhìn thấy cô đang ngồi uống trà trong phòng khách.

" Xong rồi sao ? Đi thôi " - Sakura đặt tách trà xuống khi vừa thấy hắn.

" Đi đâu ? Cô thật sự mới sáng ra đã rủ tôi đi hẹn hò ? "

Điểm này thật kỳ lạ. Sakura không thể nào khi không mà mới sáng sớm đã tới nhà lôi hắn dậy đi hẹn hò cùng mình. Chắc chắn có chuyện gì.

" Chẳng phải anh nói bị cấm túc ở nhà rất chán sao ? Tôi có lòng tốt nên đưa anh ra ngoài hít thở không khí " - Cô lạnh nhạt mở miệng. Li Syaoran lại nhíu mày .

.....

" Tiểu thư , thiếu gia đang trong thời gian cấm túc không thể ra ngoài " - Một tên vệ sĩ đứng ngay cửa nói.

" Cứ nói với chủ tịch , Syaoran cùng tôi ra ngoài hẹn hò. Chủ tịch sẽ không ngăn cấm đâu " - Sakura nghiêm giọng .

" Nhưng thưa tiểu thư... "

" Tránh ra đi . Các người không nghe chủ tịch đã căn dặn gì sao ? " - Cô lạnh lùng ra lệnh.Tên vệ sĩ liền sợ hãi đứng tránh sang một bên. Sakura muốn đưa hắn ra ngoài với bọn Eriol nhưng không được. Chủ tịch có thể cho phép Syaoran ra ngoài nếu đi cùng cô nhưng với điều kiện phải có tài xế lái xe và vệ sĩ đưa đi. Sakura và hắn đành ngồi vào xe. Xe chạy ra khỏi cổng căn biệt thự . Ra tới đầu đường , Syaoran đột nhiên thấy bóng dáng của hai chiếc Bugatti Veyron quen thuộc , bỗng giật mình. Hắn lập tức quay sang nhìn cô . Sakura ngước mắt nhàn nhạt nhìn hắn không nói câu nào rồi dời tầm mắt qua cửa sổ. Hắn bỗng dưng hiểu ra chuyện gì. Thảo nào mới sáng ra cô đã hành động kì lạ như vậy. Thì ra là muốn giúp hắn.

" Tiểu thư , hai người đi đâu đây ? " - Người lái xe hỏi.

" Đến trung tâm thương mại Engari " - Cô đáp một câu. Chỗ đông người càng dễ chạy.

" Vâng "

Hai chiếc xe màu đen lướt nhanh trên đường. Một là của hai người, một là của đám vệ sĩ đi theo canh trừng .Eriol và Yamasaki nhìn thấy hai chiếc xe liền biết ý mà đi theo .

__________________________________________

...Trung tâm thương mại Engari...

Hai người cùng nhau đi vào trung thương mại , 4 tên vệ sĩ kia một mực đi theo canh trừng không cho cô và Li Syaoran một chút tự do.Hai người cứ thế đi dạo hết một vòng trung tâm. Cô đi vào một gian hàng quần áo , giả vờ như đứng lựa áo .

Syaoran đột nhiên đứng sát vào cô , nói khẽ bên tai - " Khi nào tôi nói chạy thì chúng ta cùng chạy "

Nghe hắn nói , nhưng cô vẫn giả vờ thản nhiên lấy ra một cái áo sơ mi ướm thử lên người hắn - " Anh chắc chứ ? Chắc là sẽ chạy được ? "

" Cứ tin tôi " - Hắn nghiêm túc nói. Đột nhiên Syaoran phát hiện lúc này cô với hắn giống như là tình nhân vậy. Điệu bộ rất gần gũi , thân mật. Cô và hắn tiếp tục đi dạo . Khi tới một gian hàng gần cổng , Syaoran bất thình lình nắm lấy tay cô , dứt khoát nói - " Chạy ! "

Cô và hắn liền chạy ra khỏi cửa . Đám vệ sĩ lập tức đuổi theo ." Thiếu gia , tiểu thư , hai người mau đứng lại ! "

Hắn vẫn nắm tay cô chạy đâm đầu trên đường phố đông người. Thật là huyên náo một trận . Lần đầu tiên cô rơi vào tình huống như thế này, còn hắn thì hình như là rất nhiều lần rồi. Đám người đó vẫn gắt gao bám theo. Vì đường phố đông đúc nên cô và hắn rất dễ len lỏi. Đến một con hẻm nhỏ , hắn liền lôi cô vào trốn. 4 tên vệ sĩ chạy một đoạn thì không còn thấy bóng dáng hai người nữa , bọn họ đành tìm kiếm theo hướng khác. Vì con hẻm nhỏ lại không muốn bọn người kia phát hiện nên hắn đứng sát vào người cô , gần như là ôm . Sakura dựa người vào tường xoay mặt qua trông chừng đám người kia đi chưa nên không để ý đến bộ dạng lúc này của hai người.

Chỉ có mình Li Syaoran là để ý. Hắn cúi xuống nhìn người con gái lơ đãng kia. Tim lại đập dồn dập. Khoảng cách gần như thế này làm hắn có thể ngửi được hương thơm dịu nhẹ trên người cô làm con người ta tâm tình dễ chịu. Từ cái đêm đó , dường như tâm tư hắn đã hoàn toàn thay đổi.

" Bọn họ đi rồi... "- Sakura vừa quay mặt qua ngay lập tức bắt gặp ánh mắt chăm chú của hắn. Cả người giật mình , khuôn mặt cô và hắn gần nhau đến mức chỉ còn cách vài xen-ti-met nữa là môi hai người có thể chạm vào nhau. Cô bỗng nhiên thấy ngực mình bồi hồi đến lạ thường , một sự rung động triền miên vấy lên. Hơi thở có chút dồn dập. Mà hơi thở nam tính của hắn cũng dồn dập phả vào da mặt cô như đang kiềm chế điều gì đó.Cô có thể nhìn thấy từng đường nét hoàn mỹ trên gương mặt anh tuấn của Li Syaoran . Ánh mắt say mê của hắn gần như không muốn dứt ra làm Sakura cô cảm thấy thật khó chịu.

Cô tìm lại lý trí đẩy hắn ra , giọng điệu thản nhiên lặp lại lần nữa - " Bọn họ đi hết rồi ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro