Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 24

...Phòng khách...
" Sakura , chuyện lúc nãy... " - Cha hắn mở miệng nghiêm túc định giải thích.
Nhưng Sakura đã đột ngột cắt ngang , ngữ điệu rất nhẹ nhàng - " Chủ tịch , cháu có điều mạn phép muốn nói nhưng có thể làm người nổi giận hoặc không vui. Không biết chủ tịch có thể nghe cháu nói không ? "
" Được , cháu cứ nói " - Ông khó hiểu nói.
" Cháu thường nghe người Trung Quốc nói Người trồng bụi cây gai sẽ không có được hoa hồng . Cũng như khi chúng ta nắm bùn ném, thì người bị làm bẩn đầu tiên là bàn tay chúng ta " - Sakura vừa nâng tách trà lên vừa nói.
" Sakura, cháu muốn nói gì ? " - Cha Hắn nhíu mày.
" Chủ tịch , kẻ che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện . Người không phải cỏ cây , há lại vô tình . Con người thì phải có tình cảm không thì tình nghĩa " - Cô từ tốn nói.
Cha Hắn nghe xong , mặt đanh lại có chút không hài lòng - " Sakura, cháu không nể mặt ta ? "
" Cháu xin lỗi . Nếu như điều cháu nói làm chủ tịch không vui thì xin chủ tịch hãy bỏ qua cho " - Sakura nhẹ giọng xin lỗi.
Nha đầu này không hề đơn giản, dám dùng cả lời nói ý tứ để nhắc nhở ông. Không biết sợ hãi hay nể nang gì.
Tuy rằng trong lòng Cha Hắn rất tức giận nhưng với tình thế hiện nay ông bắt buộc phải nhịn xuống. Nếu như Kinomoto Sakura đem chuyện xấu hổ này nói cho Kinomoto Fujitaka biết chắc chắn ông ta sẽ rất tức giận vì Cha hắn đã lừa dối ông ta , khẳng định sẽ hủy hôn.
Chuyện này tuyệt đối không được xảy ra !
Li Thị có thể phát triển lớn mạnh và vươn tới thị trường Châu Âu hay không đều tùy thuộc vào cuộc hôn nhân này.
Ông nhẹ giọng - " Không sao, người trẻ thường hay thẳng thắn , ta không để bụng đâu. Nhưng Sakura, chuyện này cha cháu... "
Sakura lại tiếng tục cắt ngang - " Chủ tịch, cháu thường không chú trọng những tiểu tiết cho lắm, điều cháu quan tâm là kết quả đạt được. Người quá câu nệ vào việc nhỏ thì thường không thể có thành tựu trong việc lớn. Cháu từ nhỏ đã được cha mẹ dạy luôn lấy đại sự làm cuộc , còn những việc khác không nên để ý đến "
Một lời nói này của Sakura thôi cũng đủ để Li Hiroshi phải nể một tiểu nha đầu nhỏ tuổi như cô.
Ông thầm nghĩ " Con bé này cực kì hiểu biết. Biết người biết ta , biết nhìn nhận sự việc . Cực biết đối nhân xử thế. Một người hiểu thời thế như thế này làm con dâu ta thì thật không sợ không làm được bá chủ thiên hạ "
" Sakura, cháu thật là một người rất hiểu chuyện " - Cha Hắn vui vẻ nói.
" Cháu cám ơn thưa chủ tịch " - Cô lễ phép trả lời.
Trong khi hai người đang trò chuyện uống trà thì Hắn ( Li Syaoran ) đã dìu mẹ mình xuống cầu thang. Li Yelan đã thay đồ và chải tóc cho đàng hoàng.
" Bác gái xuống rồi " - Sakura vừa nhìn thấy đã bỏ tách trà xuống chạy ngay đến chỗ của hai người.
Cha Hắn hai mắt giận dữ nhìn người phụ nữ kia nhưng không thể nói gì. Sakura đã nói với ông như vậy thì ông còn có thể làm gì.
Li Yelan nếu như biết ngày hôm nay có vị hôn thê của hắn cùng ăn tối , bà tuyệt đối không tới. Tuy rằng bà rất nhớ con , muốn con trai ở bên cạnh mình nhưng bà cũng muốn cho con trai một tương lai sáng lạn, một tiền đồ rộng mở.
Nên bà đã đồng ý với Li Hiroshi phải hoàn toàn dấu kín chuyện Syaoran chính là con trai mình . Để người ngoài nhìn vào chỉ nghĩ Syaoran là đứa con chính thống của nhà họ Li. Nếu như để họ biết được xem như tương lai của Syaoran hủy hoại trong tay bà.
Bà cứ nghĩ vị hôn thê của con trai mình biết được sự thật này sẽ khinh thường một kẻ đã từng vào tù như bà cũng sẽ ngay lập tức hủy bỏ hôn ước. Nhưng cô bé tiểu thư này lại đến trước mặt bà chào hỏi lễ phép , còn lo lắng cho bà bị cảm lạnh , còn giải nguy cho bà khỏi Cha hắn.
" Bác gái , cháu và Khánh ngay bây giờ đưa bác về có được không ? " -Sakura dịu dàng nói.
Yelan liền gật đầu - " Được , làm phiền cháu quá "
" Dạ , không có gì đâu ạ. Bác đừng ngại. Syaoran, anh đưa bác gái ra xe trước , tôi ở lại chào chủ tịch "
Cô nhìn Yelan rồi lại nhìn người bên cạnh.
Hắn không nói gì , chỉ gật đầu . Hắn cúi đầu chào cha mình một cái rồi dìu mẹ mình ra xe.
Hôm nay là lần đầu tiên hắn nghe lời cô không chút phản kháng nào.
" Chủ tịch , cháu xin phép về ạ. Cám ơn chủ tịch vì bữa tối ngày hôm nay " -Sakura nghiêng người chào .
" Cháu đi đi " - Khuôn mặt già cả có chút nhăn lại.
Chào hỏi xong cô mới ra khỏi cửa. Tiến tới chiếc xe hơi màu đen đậu ngoài sân. Hắn và Mẹ Hắn đều ngồi trong xe đợi sẵn.
Kinomoto Sakura bước tới nói với người tài xế - " Anh xuống xe đi . Hôm nay chúng tôi sẽ tự đi "
" Nhưng thưa tiểu thư chủ tịch đã dặn thiếu gia đi đâu cũng phải có tài xế đi theo " - Tên tài xế dè dặt đáp.
" Anh cứ báo cáo với chủ tịch là có tôi đi theo cùng . Chắc chắn chủ tịch không tức giận " - Cô nghiêm giọng nói.
Người tài xế đành bước ra khỏi xe. Syaoran thấy vậy mở cửa xe ra ngồi phía trước để lái . Cô cũng ngồi bên cạnh, Mẹ Hắn thì ngồi ghế sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro