chap 13 : hận thù
khi trở về anh hỏi cô đủ điều như là có làm sao ko hay hắn có làm gì em ko tuy phiền cảm giác nó khá là vui như thể có thứ gì đó đang chảy trong tim cô nó rất ấm áp
- nè saki- anh hỏi
- gì -saki
- em có yêu anh ko - anh
Khi câu đó cô khá bất ngờ nhưng lạ thay nhiều lần anh hỏi như thế rồi nhưng đây lần đầu tiên cô bối rối mặt đỏ lên
- a... i .... biết - cô ngập ngừng
- sao mặt em đỏ vậy- anh nghi ngờ hỏi .
( mình sẽ cho dấu " này là lời nói nhân vật nha )
" em ko sao đâu anh " cô trả lời một câu nhưng ko biết nó khác lạ đến lạ thường
" em..mới gọi anh là anh ư " anh ngập ngừng nói
" em ko biết nữa em thấy lạ lắm nào là tim mình đập rất nhanh khi thấy anh ko ngừng suy nghĩ về anh chắc có lẽ em đã yêu anh rồi " cô nói lời từ tận đấy lòng mình
" umk anh cũng yêu anh lắm " anh ôm chặt cô trong mặt một tia gian xảo nhưng cô ko nhận ra
1 tháng sau ***
" hôm nay là sinh nhật anh ấy mình sẽ tới nhà anh ấy và tạo ra một sự bất ngờ " cô vui vẻ ko ngừng suy nghĩ nên tặng quà cho anh đã 1 tháng khi cô và anh quen nhau rồi
Cô nghĩ mình sẽ giao lần đầu cho anh người cô yêu tạn đấy lòng.
Ở một nơi nào đó
" xong chưa mau chuẩn bị bắt cô ta đi haha " người đàn ông ôm một người phụ nữ không ngừng cọ sát vào anh .
Tối
*bùm *
Cô chạy tới cửa phòng anh la lớn đôi bàn tay cầm một chiếc bánh kem mình làm đây là lần đầu cô nấu ăn nên đã thấy bại 99 lần mới thành cong chiếc bánh này cô ko ngừng cố gắng làm cho anh ăn .
Đồ cô mặc
" em tới chúc ......mừ..." mừng xong thì cô thấy hai thân ảnh ko vải đang làm xx**
* xoảng*chiếc dĩa đựng bánh kem cô vất vả làm giờ đây đã rơi xuống đất .
Cô đứng trời trồng ko hề cảnh vật xung vật nữa trái tim nó đang rỉ máu ra đau thật đấy tình yêu là vậy nó giống như con dao hai lưỡi vậy đôi khi nó mang cho chúng ta hạnh phúc nhưng nó cũng đem cho chúng ta sự đau buồn sự mất mác đến tuyệt vọng a sao cô lại khờ dại yêu anh thế này thật hối hận nhưng làm gì có bán thuốc hối hận chứ a
*phịch* thân ảnh xinh đẹp đã rơi xuống nền đất đầu chảy ra những chất lỏng màu đỏ thì ra đã có người đứng sau lưng cô đánh mạnh đầu cô .
Ý thức bắt đầu mất dần mọi thứ dần tối như mực cô thấy một người đàn ông đến gần cô đôi chân dẫm lên đầu cô nói những lời cay độc"thứ dơ bẩn như cô ko xứng đáng có thứ đk gọi là tình yêu ha ha chiếc bánh này do cô làm ư bẩn thật đấy giờ thì vĩnh biệt " anh xoay lưng rời đi
Đừng !!!! Đừng bỏ em em có thể làm mọi thứ cho anh mà sao anh lại nhue vậy chứ em hi sinh cho anh bao nhiêu điều anh lại vất bỏ chúng đi chứ tôi thật sai lầm khi tin anh tôi hận anh tôi hận anhhhhh !!!!
Trong bóng tối con người nào đó
" tên tôi là sakio đã được thức tỉnh " một âm giọng lạnh lẽo đến tận xương lưng khiến người khác phải sợ hãi trước cô mái tóc màu đen trái ngược cô từ đó thế giới đã tạo ra một con quỷ của sự hận thù .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro