Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 1 Chap 4 Pháp sư thiên tài

Năm 3 tuổi..

Cha tôi tên là Paul Greyrat, còn mẹ tôi là Zenith Greyrat.

Còn tôi Julian Greyrat được gọi tắt là July Là con trai trưởng trong gia đình Greyrat.Tôi còn có em trai song sinh tên là Rudeus, hay còn gọi rút lại là Rudy.

"Ara, Ara, Rudy thật sự thích cuốn sách này à."

Zenith cười nói với Rudy, do thường xuyên cầm một quyển sách đi lại khắp nhà.

Ngay cả trong bữa ăn, Rudy vẫn đặt cuốn sách ở dưới cánh tay nó.

Rudy pov

Không phải tôi muốn che giấu bản thân hay gì đó. Chỉ là tôi không biết pháp sư ở thế giới này là thế nào cả.

Ở thế giới của tôi, thời kỳ phục hưng phương tây họ thường lên án tố cáo những pháp sư, phù thủy.

Họ xem những phù thủy, pháp sư như quái vật và giết bằng cách hỏa thiêu họ.

Mà nếu đã có những cuốn sách hướng dẫn ma thuật thì chắc ma thuật sẽ không bị coi là điều gì lạ lẫm cả.

Có lẽ chỉ người lớn mới sử dụng được phép thuật.

Vì nếu sử dụng nó quá nhiều thì sẽ gây bất tỉnh ngay. Có lẽ là nó có thể sẽ gây ảnh hưởng đến phát triển cơ thể sau này của những đứa trẻ.

Vậy nên tôi quyết định giữ kín chuyện ma thuật với gia đình tôi.

Nhưng nó sẽ bại lộ ngay khi tôi thi triển ma thuật phóng ra bên ngoài.

Không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi muốn kiểm tra thử xem tôi có thể thi triển ma thuật như thế nào.

Cô giúp việc [tôi nghĩ tên là Lilia] có lúc nhìn tôi bằng một ánh mắt vô cùng nguy hiểm, nhưng thấy cha mẹ tôi đang vô cùng hạnh phúc như thế, nên tôi cảm thấy chuyện đó vẫn chưa sao cả.

Nếu tôi dừng lại lại lúc nay thì tôi sẽ bỏ lỡ thời kỳ phát triển nhất của tôi.

Tài năng sẽ bị rỉ sét đi nếu không tập luyện trong giai đoạn phát triển này.

Nên tôi nhất định phải cật lực cố gắng trong thời gian tới.

Julian

Khi vừa giúp cô Lilia cầm giúp rổ đồ xong, giờ tôi có thể đi chơi rồi.

Hôm nay làm gì nhỉ?Hay là lên thư phòng của cha xem Rudeus đọc sách nhỉ,lâu rồi mình không lên.

Vào năm 2 tuổi ,tôi đã phát hiện ra Rudeus là người chuyển sinh khi mà câu ta chỉ mới hai tuổi mà có thể đọc hiểu sách trong thư phòng.

Và quan trọng hơn câu ta hay lầm bầm mấy câu tiếng Nhật khi ở một mình nữa.Tôi lờ mờ đoán được khi cậu ta sinh ra rồi, chỉ là chưa thể kết luận thôi.

Tầm 9 giờ sáng bầu không thí thoáng đoãng Zenith và Lilia vừa làm việc nhà vừa trò chuyện trong khi Pual luyện kiếm ngoài sân.Một khung cảnh thật yên bình.

Julian bò lên cầu thang và nhìn lén vào thư phòng

Hôm nay Rudeus không đọc sách nữa. Câu ta đang dơ hai tay ra làm động tác gì đó.

Tỏm tỏm tỏm...

Julian nhận ra,Rudy đang học ma thuật hệ thủy

[Làm gì bây giờ,mình có nên vào không nhỉ,nếu mình đi vào thì sao]

Cậu ta quyết định bò xuống lầu, và chơi với Lilia như thường lệ.Có vẻ cô hầu khá thích cậu bé này.

Rudy

Và việc tập luyện bí mật phải tạm dừng lại.

Vào một buổi chiều nắng.

Lượng mana của tôi đã tăng lên khá nhiều, vậy nên tôi bắt đầu thử những ma thuật loại trung cấp.

Thi triển ma thuật "thủy pháo" mà không cần niệm thần chú.

Kích cỡ: 1, tốc độ: 0.

Vẫn như lúc trước, tôi chỉ thử muốn phóng nó vào thùng nước.

Tôi nghĩ rằng cùng lắm thì nước sẽ tràn ra khỏi thùng nước mà thôi.

Nhưng không ngờ, thứ phóng ra không phải là một cầu nước hay gì đó mà lại là một cột nước khổng lồ. nó đập tan bức tường nhà ngay khi khi xuất hiện.

Chuyện xảy ra quá bất ngờ làm tôi cừng đờ người đi.

Một lỗ thủng to tướng tên tường nhà như thế thì còn gì là giữ bí mật về phép thuật nữa cớ chứ.

Một cái lỗ to như thế thì tôi có thể làm được gì cơ chứ. Tôi nhanh chóng đầu hàng.

"Chuyện gì xảy ra thế,!! Whoaaaa..."

Paul là người đầu tiên xông vào.

Sau đó anh ra nhìn vào bức tường bị thủng một lỗ to tướng mà há hốc mồm.

"Này, hả, cái gì.... A, Rudy, con không sao chứ....?"

Paul là một người cha tốt thế đấy.

Dù tôi có làm điều đó thì anh ta vẫn không để tâm mà chỉ quan tâm đến tôi có bị gì hay không?

Lúc này anh ta lẩm nhẩm trong miệng "Ma thú..? nhưng trong vùng phụ cận này sao có thể...."

Paul cảnh giác nhìn mọi thứ xung quanh.

"Ara, Ara.."

Zenith đã sớm bước vào phòng từ lúc nãy.Trên tay bế Julian

Cô ấy bình tĩnh hơn so với ông bố này nhiều.

Sau khi nhìn vào lỗ thủng trên bức tường, đống đổ nát và vũng nước trên khắp sàn nhà.

Cuối cùng tầm mắt cô ấy dừng lại ngay trên trang sách hướng dẫn ma thuật.

Sau khi nhìn vào cuốn sách. Cô ấy đứng trước mặt tôi, nhìn tôi bằng một ánh mắt nhẹ nhàng.

Thật đáng sợ.

Không có một chút ý cười gì trong đôi mắt cô ấy cả.

Tôi cũng nhìn lại vào đôi mắt của mẹ Zenith.

Tôi học được một điều khi còn là NEET. Đã sai mà còn bướng bỉnh cứng đầu thì chỉ làm mọi chuyện tệ hơn mà thôi.

Vậy nên tôi không tránh ánh mặt của cô ấy.

Lúc này, điều cần là phải thể hiện sự chân thành của bản thân.

Đừng suy nghĩ gì nhiều. Hãy tỏ ra thật thà.

"Rudy, con làm theo trong cuốn sách và đọc nó ra sao?"

"Con xin lỗi."

Tôi gật đầu và xin lỗi.

Khi bạn đã làm sai một điều gì đó, xin lỗi là tốt nhất.

Ở đây chỉ có một mình tôi, tôi không làm thì còn ai làm nữa có chứ.

Ở quá khứ, cuộc sống tôi chỉ toàn là nói dối, tôi đã đánh mất mất lòng tin của quá nhiều người rồi.

Tôi sẽ không bao giờ sai lầm như thế một lần nào nữa.

"A, đó là loại trung cấp..."

"Kyaaa, anh có thấy không, anh yêu? Con chúng ta chính là một thiên tài đấy."

Đầu óc Paul cứ lờ mờ như sương mù do tiếng hét của Zenith.

Cô nắm lấy tay của Paul, vừa vui vẻ vừa nhảy ra ngoài.

Làm thế nào mà cô ấy khỏe thế cơ chứ.

Mà tôi được bỏ qua rồi sao?

"Khoan đã em yêu, chúng ta đâu có nhớ là đã dạy con đọc...."

"Mau mau, chúng ta cần thuê một gia sư ngay bây giờ, con chúng ta sẽ trở thành một pháp sư đại tài trong tương lai đấy."

Paul còn đang rắc rối thì đầu óc của Zenith có lẽ đã lên đến mặt trăng rồi.

Dường như mẹ Zenith trở nên vui hơn trước nhiều khi biết tôi sử dụng được ma thuật.

Có vẻ tôi đã suy nghĩ quá nhiều về việc trẻ con không nên sử dụng ma thuật rồi.

Lilia có vẻ như không thấy bất ngờ gì cả mà vẫn yên lặng dọn dẹp sạch căn phòng.

Tôi sợ là cô ấy chắc đã biết được tôi có thể sử dụng phép thuật hoặc đã thấy tôi lúc nào đó.

Mà có lẽ cô ấy nghĩ đó không phải là việc gì xấu cả nên không để nó ở trong lòng. Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng là cô ấy chẳng thèm quan tâm đến.

"Anh yêu, anh tới Ranoa để tìm gia sư đi, mà cần phải tìm người có năng lực đấy."

Zenith hạnh phúc đến mức hét to lên, nói gì đó về thiên tài hay tài năng gì đấy.

Chỉ sử dụng ma thuật mà đã được xem là thiên tài sao?

Có nhầm không vậy, đó chỉ là sự thiên vị của cha mẹ tới con cái của mình hay tôi thật sự là một thiên tài khi có thể thi triển được ma thuật trung cấp.

Tôi là thiên tài sao?

Không, chắc là cha mẹ để cao tôi mà thôi.

Tôi chưa bao giờ sử dụng ma thuật trước mặt Zenith cả.

Không có bằng chứng gì để nói tôi là một thiên tài như thế.

À, không.

Tôi nhớ là tôi luôn thích được ở một mình.

Khi tôi đọc sách, thường thì tôi sẽ lẩm nhẩm đọc đi đọc lại những từ hay câu mà tôi thích.

Dù tới thế giới này, nhưng thói quen đó của tôi vẫn không mất đi.

Lúc đầu, thì tôi lẩm nhẩm những từ tiếng nhật, nhưng khi tôi học cách nói chuyện, trong tiềm thức của tôi sẽ sử dụng ngôn ngữ của thế giới này.

Và khi tôi tự thì thầm với chính mình, thì tiếng của mẹ Zenith sẽ vang lên bên tai tôi "Rudi, đó là-----" và nói cho tôi biết nghĩa của các từ.

Nhờ mẹ Zenith mà tôi nhớ khá nhiều những cái tên trên thế giới này.

Mặc dù tôi rất ít nói, nhưng tôi đã học được hết chữ của thế giới này khi một mình.

Cha mẹ tôi thậm chí còn chưa dạy tôi làm thế nào để nói chuyện nữa.

Tôi có thể hiểu được cha mẹ tôi "Con của họ có thể đọc được những từ mà nó chưa bao giờ được học và có thể đọc được những cuốn sách".

Vậy thì nó chắc chắn là thiên tài rồi.

Nếu nó là con tôi thì tôi cũng cho rằng nó nhất định là một thiên tài.

Trong quá khứ, nó giống như lúc em trai tôi được sinh ra vậy.

Nó phát triển một cách nhanh chóng và có học được bất kỳ cái gì đều nhanh hơn tôi và anh trai. Từ nói chuyện cho tới lúc có thể bước đi.

Bố mẹ tôi đều rất lạc quan. Mỗi khi đứa em út làm được cái gì đó, họ sẽ hô to lên

"Nó là một thiên tài", cả khi điều nó làm chẳng có gì lớn cả.

Vâng, mặc dù tôi chỉ là một kẻ thất bại. NEET, một kẻ chỉ dừng lại ở trường trung học nhưng ý thức của tôi là một kẻ 30 tuổi.

Nếu tôi thậm chí không có điều đó thì làm sao tôi có thể sống được chứ.

Gấp 10 lần so với độ tuổi hiện giờ của tôi.

Cha mẹ trước đây của tôi khen ngợi em trai của tôi và để cho nó học rất nhiều thức khác nhau.
Nếu tôi là thiên tài, tôi không muốn Julian bị giống như tôi kiếp trước đâu, thật sự là khó chịu khi cứ liên tục bị so sánh với em trai mình.

"Anh yêu, chúng ta cần một gia sư. Chúng ta chắc chắn có thể tìm được một giáo viên ở thành Ranoa."

Vậy nên, Zenith để nghị muốn thuê gia sư là một pháp sư.

Nhưng Paul lại phản đối nó.

"Khoan đã, không phải chúng ta đã thống nhất nếu là con trai thì sẽ cho nó thành kiếm sĩ sao?"

Nếu là con trai, họ sẽ dạy tôi kiếm thuật. Còn nếu là còn gái thì sẽ học ma thuật.

Có vẻ như điều đó còn quyết định trước cả khi tôi được sinh ra.

"Nhưng con nó có thể thi triển được ma thuật trung cấp lúc chỉ mới 3 tuổi. Nếu dạy nó bắt đầu từ giờ thì sau này nó chắc chắn sẽ trở thành một pháp sư tài ba đấy,với lại chúng ta vẫn còn July mà"

"Con không muốn làm kiếm sĩ đâu ạ. Phiền lắm"July nói

"Yahh... tụi nó là anh em song sinh mà, em cá là July cũng là một pháp sư thiên tài đấy"Zenith nhảy cẫng lên trong vui sướng.

"Con cũng không muốn học phép thuật đâu ạ"

"Con phải học July ạ, con phải trở nên thật mạnh mẽ để có thể bảo vệ gia đình yêu quý của mình"

"Nhưng em đã hứa rồi"Paul nói

"Hứa gì chứ, chẳng phải anh luôn tự phá vỡ lời hứa của anh sao"

"Những việc mà em làm ngay tại thời điểm này là hoàn toàn đúng đắn."

Vậy là một cuộc cãi lộn dài hơi bắt đầu tại đây.

Còn lilia thì vẫn lặng lẽ dọn dẹp căn phòng.

"Hay là để cậu chủ học ma thuật vào buổi sáng còn buổi chiều thì học kiếm thuật."

Sau khi lilia đã dọp dẹp sạch sẽ căn phòng. Cô thở dài một hơi và đưa ra đề nghị .

Cuộc cãi lộn tập tức dừng lại.

Các bậc cha mẹ ngốc nghếch họ thường không dò xét thử xem con mình thích gì mà chỉ bắt buộc con học theo ý mình mà thôi.

Cũng tốt. Từ khi tôi đã quyết định sống một cuộc sống nghiêm túc thì có lẽ việc này cũng là một lựa chọn tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro