Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

- Ê! Hôm nay là ai tiếp vậy?

Trịnh Nghiên lật đật chạy tới chỗ Sa Hạ, miệng ngậm miếng bánh mì được nướng sẵn, tay trái khoác cặp, tay phải nhanh chóng vòng qua cổ cô kéo đi.

- Cậu bỏ mình ra! Khó chịu!

- Rồi rồi, gắt thế! Mình bỏ đây! Vậy hôm nay là ai?

- Tiểu Anh....

Sa Hạ thở dài một tiếng, người đi bên cạnh chỉ biết nhìn với ánh mắt cảm thông.

- Mình hiểu. Vậy sao... cậu không từ chối cô ta?

- Từ chối vô ích, cô ta cũng như bao người khác, họ sẽ không buông tha cho mình kể cả mình nói từ chối. Chỉ khi mình có một người yêu thật sự, họ sẽ buông bỏ....

- Vậy sao không tìm người yêu đi? Bằng không cứ đi mỗi ngày mỗi người, cậu mang danh player mất...

- Mình chịu! Danh player đã mang rồi, mặc dù mình không phải là player. Biết sao được...

Sa Hạ lắc đầu ngao ngán, Trịnh Nghiên nhìn mà lo lắng cho con bạn mình.

- Chẳng lẽ cậu cứ như thế này?

- Ừ!

Cô cười gượng gạo. Sau từ " Ừ '' Sa Hạ nhận ngay một cú đau điếng ở gáy, mắt lườm Trịnh Nghiên.

- Đồ thiếu tiền đồ! Còn một năm nữa là ra trường rồi, còn lên điều hành tập đoàn nữa! Hay cậu định đi ăn xin? Mau cố kiếm người yêu nhanh nhanh đê!

- Còn đại học nữa! Cậu quên à? Nhớ lại lời thề năm nào của cậu đi! Hứa sẽ lên đại học với mình cơ mà??

- À ờ nhỉ? Mình quên, biết rồi!

Cô phì cười nhìn bộ mặt nghiêm túc của Trịnh Nghiên. Cô - Thấu Kỳ Sa Hạ, con út của Thấu gia. Cha cô là người đứng đầu tập đoàn, nắm giữ 80% cổ phiếu, còn 20% còn lại chia cho hai anh em cô. Cô, không có gì ngoài điều kiện. Học hành xuất sắc, ngoại hình chuẩn mẫu của hàng trăm nam nhân nữ nhân. Cũng vì thế, Sa Hạ trở thành mục tiêu cho nhiều nữ sinh đeo bám nên cô bị đồn thổi là một tay chơi chính hiệu.

.

.

.

- Cả lớp trật tự nào! Hôm nay lớp mình có bạn mới! Em vào đi!

Một thân ảnh nhỏ từ từ tiến vào lớp. 

Sa Hạ tay chống cằm, đưa mắt ngoài cửa sổ ngắm cảnh mây trời.  Cô lo nghĩ chuyện tương lai, về người yêu, về việc thay cha lên nắm quyền điều hành cả một tập đoàn giữa thương trường rộng lớn.

Sa Hạ tưởng tượng ra nhiều viễn cảnh. Dù sao, chuyện tương lai vẫn là chuyện tương lai, để tính sau, hãy lo cho chuyện hiện tại đã.

- Chào mọi người! Mình tên là Kim Đa Hân, mọi người có thể gọi mình là Tiểu Hân hay đơn giản là Hân thôi cũng được.

Đa Hân bước lên bục giảng, giọng nói trong trẻo đánh động tiềm thức của Sa Hạ. Cô vội vàng quay lại nhìn. Một cô gái dáng người nhỏ nhắn, mắt một mí với mái tóc đen óng hơi xoăn làm nổi bật nước da trắng mịn màng. 

Nhận thấy có người đang chăm chăm nhìn mình, Đa Hân bất giác nở nụ cười khiến Sa Hạ bối rối.

- Xem nào... chỗ cuối cạnh Sa Hạ còn trống, em ngồi xuống đó nhé Đa Hân!

- Vâng...

Đa Hân đi xuống bàn cuối dãy giữa, nàng ngồi xuống, mở cặp và lấy sách vở. Sa Hạ len lén nhìn sang, ngượng ngùng rồi quay lên bảng. Nhưng, tất cả hành động đó đều thu vào mắt Đa Hân.

- Có gì cậu giúp đỡ mình nhé!

- À... Được... Được thôi! Mình tên là Sa Hạ, Thấu Kỳ Sa Hạ...

Đa Hân bất chợt bắt chuyện trước khiến Sa Hạ trở tay không kịp, cảm xúc bối rối xen lẫn ngượng ngùng bao lấy cô.

- Vậy mình gọi cậu là Hạ nhé!

Đa Hân tiếp tục cười, nụ cười ấy làm cho trái tim Sa Hạ đập loạn nhịp. Cô chỉ khẽ gật đầu, rồi tiếp tục đưa mắt nhìn cảnh vật bên ngoài.

Có vẻ Đa Hân chiếm được rất lớn thiện cảm của mọi người trong lớp. Ra chơi ai cũng muốn trò chuyện và dẫn nàng đi thăm quan trường.

Nàng từ chối.

Nàng bảo muốn ở trong lớp nên để dịp khác.

Cạnh bàn Đa Hân là cô bạn có mái tóc nâu ngắn ngang vai, khuôn mặt khả ái, những đường nét tinh tú được thể hiện rõ, có nốt ruồi nhỏ ở vị trí trên cằm trái, chiều cao cũng tầm nàng.

- Chào cậu, chúng ta làm quen nhé! Mình là Tôn Thái Anh!

Thái Anh bước lại gần Đa Hân, thiện khí đưa tay nhìn nàng.

- Rất vui khi kết bạn với cậu! Mình mới vào lớp nên chưa biết nhiều, có gì nhớ giúp đỡ mình nhé!

Đa Hân bắt tay lại với Thái Anh, nở nụ cười nhìn người đối diện. Mọi cử chỉ của Đa Hân đều thu vào tầm mắt Sa Hạ.

- Vậy... Cậu muốn xuống căn tin không? Mình đãi...

- Cảm ơn cậu đã mời, mình không xuống đâu...

- Đi! Mình đãi cậu! Buổi đầu làm quen, chi ít cũng phải ăn gì mừng chứ! Đi mà Tiểu Hân!

- Thôi được rồi, mình xuống...

Sau khi Thái Anh lôi được Đa Hân xuống căn tin, Sa Hạ mới bỏ quyển sách trước mặt xuống bàn, thở nhẹ...

- Đau tim quá!

- Sao thế?? Yêu rồi hả? Ủ ôi~

Trịnh Nghiên nghe được câu nói từ miệng Sa Hạ, liền quay xuống châm chọc cô.

- Yêu cái đầu cậu ý! Không có chuyện đấy đâu!

Sa Hạ mặt đỏ bừng, tiện tay cầm quyển sách đập mấy phát rõ kêu vào người Trịnh Nghiên. Tỉnh Đào thấy vậy bèn quay sang can ngăn.

- Mấy cậu bình tĩnh đã... Nghiên à, cậu có nhất thiết phải trêu Hạ Hạ không?

- Cậu ấy! Mình để ý mấy lần cậu toàn theo phe Hạ thôi! Có bao giờ theo mình đâu! Trịnh Nghiên đây hờn!

Cái biểu hiện của Trịnh Nghiên phải khiến Tỉnh Đào không chịu được mà cười. Tỉnh Đào, Trịnh Nghiên và Sa Hạ là thanh mai trúc mã với nhau. Không hiểu do ý trời hay sự trùng hợp mà từ cấp 1 đến cấp 3 đều chung trường, chung lớp, đã thế còn ngồi gần nhau. Sa Hạ ngồi bàn cuối dãy ngoài cửa sổ, Trịnh Nghiên trên một bàn và Tỉnh Đào ngồi dãy giữa cạnh Trịnh Nghiên.

- Bọn mình xuống căn tin đi, mình muốn ăn gì đó để lót bụng.

- Vậy cậu đãi bọn mình hả Đào?

- Được thôi Nghiên, mình đãi, cậu trả tiền. Bạn với nhau phải như thế nhỉ?

- Cái thứ bạn bè gì đâu!!

- Hợp lí quá cậu còn kêu ca gì?

- Thôi được rồi, mình sẽ đãi hai cậu... Miễn ý kiến nhé?

.

.

- Cậu ăn gì?

- Ưm... Mình ăn mì ramen!

- Vậy mình ăn sushi!

Sau khi mua đồ,  Thái Anh kéo Đa Hân lại gần góc bàn vắng người. Thái Anh thưởng thức món ăn của mình, Đa Hân thì ăn một tí mì rồi lại lén nhìn Thái Anh. Biết Đa Hân có chuyện muốn nói, Thái Anh hỏi:

- Sao thế Hân, có chuyện gì sao?

- Cậu... có thể nói cho mình biết về vài người trong lớp được không?

- Được thôi! Cậu muốn hỏi những người nào?

- Những người tiêu biểu...

Thái Anh buông đôi đũa đang cầm trên tay xuống, liếm răng nanh rồi nghĩ xa xăm.

- Vậy mình sẽ chia thành hai lượt cho cậu dễ hiểu.

- Được thôi! Cậu cứ nói!

- Trong lớp mình có 4 người, đó là Sa Hạ, Tỉnh Đào, Trịnh Nghiên và Tử Du. Mình sẽ nói về 3 người đầu tiên. Sa Hạ, Trịnh Nghiên, Tỉnh Đào là bạn thuở bé, họ có gia thế rất khủng, danh tiếng vang vọng khắp trường và lan sang cả những trường trong khu vực. Họ luôn đi cùng nhau nên được mọi người gọi bằng cái tên Bộ tam thế khủng. Nhưng có tin đồn, Sa Hạ là player chính hiệu.

- Thật à? Vậy hai người còn lại thì sao?

- Hai người còn lại chưa hẹn hò ai, nhưng được nhiều người theo đuổi, họ chỉ từ chối thôi. Có nhiều người truyền tai nhau rằng, Sa Hạ tay trong tay với vài ba nữ sinh. Nếu có người yêu, thì tốt nhất đừng yêu phải dạng tay chơi như Thấu Kì Sa Hạ...

- Ra thế! Vậy còn người thứ 4?

- Người thứ 4, họ tên đầy đủ là Chu Tử Du. Cậu ấy cao gần nhất lớp, là con người lạnh lùng, ít nói, hiếm khi tiếp xúc với ai, học lực giỏi, luôn chúi đầu vào sách.

- Ý cậu là cái người ngồi đầu bàn ở dãy cậu hả?

- Đúng! Cậu ta rất nổi tiếng vì nhan sắc tựa nữ thần. Bao nhiều người tỏ tình với cậu ta nhưng cậu ta đã có người trong mộng.

- Hết rồi à?

- Ừ, bọn mình ăn nốt đi, còn lên lớp.

Đa Hân gật đầu, cúi đầu ăn cốc mì còn giở. Bỗng tiếng hét ở đâu khiến cả hai phải giật mình.

- BỘ TAM THẾ KHỦNG ĐẾN RỒI MỌI NGƯỜI ƠI!!!

Từ  cửa sảnh canteen, ba thân ảnh từ từ tiến vào, mọi người bu kín lại gần họ, hò hét.

- AAAA! Thấu Kì Sa Hạ, nữ thần của lòng em!!

- Tỉnh Đào!! Em yêu chị!!

- Trịnh Nghiên soái quá, giết em đi!!

Phó mặc họ gào thét, bộ tam thế khủng đi sâu vào trong gọi món. Sa Hạ liên tục đưa mắt tìm Đa Hân, thấy Đa Hân đang chuyện trò cùng Thái Anh, nàng bất chợt nở nụ cười tươi rói, cô đỏ mặt quay đi chỗ khác. Tỉnh Đào thấy vậy liền kiếm cớ trêu chọc.

- Chội ôi ~ " chàng " ngắm " nàng " đắm đuối chưa kìa!

- Im nha! Tin mình đập chết cậu không?

- Thôi, hai người đừng trêu nhau nữa, chỉnh lại váy và sơ mi đi, chắc lúc nãy chen lấn nên xộc xệch hết cả rồi! Mau vào kiếm cái gì ăn đi!

Cả ba người tiến tới quầy mua đồ, Sa Hạ vẫn nhìn Đa Hân, tim cứ rạo rực không thôi.

" Phải chăng mình thích Đa Hân? "



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro