Chap 6: Diện kiến tẩu tẩu
Chúc mừng ĐTQG Việt Nam Vô Địch!
_____________________________
Đúng như đã hẹn, sau hai tháng để ổn định công việc. Cuối cùng Nhất Nam và Đoàn Long cuối cùng cũng sắp xếp được một ngày chủ nhật rảnh rang để đến nhà Lâm Hoàng thăm ba Lâm cũng như diện kiến chị dâu đại mỹ nữ trong truyền thuyết. Hai anh chàng cực kỳ tò mò nhan sắc của cô gái đã trói được thằng Hoàng "sói ca" trong team.
- Mày nghĩ vợ thằng Hoàng xinh cỡ nào? - Nam hớn hở ngồi trên xe - Cỡ Nữ thần không nhỉ?
- Sao tao biết? Chắc cỡ em thư ký của mày! Mà xe mày đâu không đi, bắt ông qua đón vậy? - Long điềm đạm nói.
- Bảo trì rồi! Tân trang lại chút cuối tuần chở nàng đi ăn! - Nam nói - Tao đã đặt chỗ ở một nơi cực kỳ lãng mạn!
- Đừng có giở trò gì đó! Người ta vẫn còn nhỏ tuổi! - Long nhếch môi cười đểu - Biết không?
- Hai năm nữa tao sẽ tặng cho ba tao đứa cháu đích tôn! Ha ha ha...
...
Có ai ngờ, lời nói đùa của Nhất Nam đã thành sự thật... Nhưng đó là chuyện của sau này nhé!
...
Nhất Nam và Đoàn Long bước vào ngôi nhà của thằng bạn chí cốt. Ngôi nhà vẫn không có gì thay đổi. Vẫn là vẻ hoài cổ ngày nào nhưng nay pha lẫn vài nét hiện đại và phá cách. Ông Lâm Khang đang tao nhã dùng trà sâm liền thấy hai chàng thanh niên tuấn tú từ ngoài cửa bước vào. Ông nhận ra ngay đây là hai người bạn tốt của con trai ông liền niềm nở đứng dậy.
- Nam, Long!
- Bác Khang! Con nhớ bác quá! - Nhất Nam ôm chầm lấy Lâm Khang.
- Thưa bác Khang con mới qua! - Đoàn Long lại cúi người lễ phép.
- Mấy năm rồi mới gặp hai con! Càng lớn càng đẹp trai đấy!
- Dạ! Tụi con có mua ít trà sâm để biếu bác! - Long hai tay đưa hộp trà đắt tiền cho ông Khang.
- Hai tụi bây khách sáo quá! Ngồi đi hai đứa! - Ông Khang gọi quản gia - Chú Phong, mau pha trà cho tôi, lấy bánh ngọt ra cho hai đứa nhỏ! Sai người lên gọi vợ chồng thằng Hoàng xuống đây!
- Dạ!
Ba người một già hai trẻ rôm rả trò chuyện. Một lát sau Lâm Hoàng mới từ trên lầu đi xuống. Nam huých tay Long cười đểu. Cả hai nhanh chóng lấy lại vẻ ngoan ngoãn ăn bánh ngọt uống trà sâm.
- Ba!
- Ừm, vợ con đâu sao chưa xuống?
- Cô ấy đang trang điểm, sẽ xuống ngay thưa ba.
- Chà, có vợ rồi khắc hẳn ha! Tao nhớ ngày xưa có đứa dậy sớm lắm, còn qua nhà tao dựng đầu tao dậy đi thư viện. Mà giờ tao qua ăn hết nửa cái bánh mới ló mặt xuống. Thế giới thay đổi rồi Long ơi! - Nhất Nam ca thán.
- Rồi khi mày có vợ sẽ biết! - Hoàng cười trừ.
- Thôi ba đứa nói chuyện! Ba có chút việc đi trước đây! - Ông Khang đứng dậy nói.
- Dạ! - Cả ba chàng trai đứng dậy, khi thấy ông Khang bước ra khỏi cửa mới ngồi xuống tám chuyện tiếp.
- Ê hai tụi mày ăn sáng chưa?
- Chưa! Không thì đời nào tao lại ăn ngấu nghiến bánh ngọt? - Nam nói.
- Ừm! - Hoàng quay xuống bếp - Dì Đào ơi đồ ăn sáng xong chưa?
- Dạ! Mời ba cậu xuống ăn sáng! Tui sẽ lên mời mợ Sương xuống dùng bữa! - Dì Đào nói vọng lên.
- Đi ăn tụi bây!
...
Hồng Sương trang điểm hơn nửa tiếng mới xong. Thật ra mặt mộc của cô vốn đã rất xinh đẹp rồi nhưng cô vẫn muốn mình xinh đẹp hơn nữa. Cách trang điểm lấy màu nâu đỏ làm chủ đạo khiến cho vẻ đẹp của Hồng Sương trở nên nổi bật. Cô còn kẻ mắt mèo và vẽ mày ngang khiến vẻ đẹp của cô thêm phần sắc sảo. Sương chọn bộ váy lụa hai dây màu đỏ, màu sắc cô yêu thích nhất.
Bàn ăn sáng nhà Lâm Hoàng thuộc loại bàn dài có 10 chỗ ngồi. Chỗ ở giữa là của ông Lâm Khang - chủ gia đình. Lâm Hoàng ngồi bên trái, Nhất Nam và Đoàn Long ngồi phải quay mặt vào bếp. Ba chàng trai đang ăn sáng thì nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng làm cả ba chú ý tới. Hoàng nhìn thấy cô vợ trẻ xinh đẹp của mình liền mỉm cười.
- Sương! Vào đây em! Hôm nay có bạn anh tới chơi!
- Dạ!
- Chà, cuối cùng cũng sắp được gặp tẩu tẩu!
Lâm Hoàng đợi vợ yêu bước tới bên cạnh rồi đứng dậy kéo ghế cho cô. Sương ngồi xuống, mỉm cười.
- Chào các anh!
- Đây là Long, còn ngồi đối diện em là Nhất Nam.
Hồng Sương vừa nghe cái tên Nhất Nam liền giật mình một cái, không phải trùng hợp vậy chứ? Cô nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình. Đúng là anh ta, không sai được. Dù đèn trong quán bar có không rõ ràng nhưng cô vẫn có thể khẳng định anh ta chính là người đàn ông đêm đó. Trời ơi! Cô phải làm gì bây giờ?
Đoàn Long đánh giá cô vợ mới cưới của Lâm Hoàng. Đúng là đại mỹ nhân, rất xinh đẹp. Vẻ đẹp nóng bỏng, gợi cảm khó cưỡng. Mới 19 tuổi mà đã sở hữu thân hình cực kỳ bốc lửa. Thảo nào thằng Hoàng mê như điếu đổ.
- Chào em! - Đoàn Long mỉm cười tao nhã.
Nhất Nam ngay lúc nhìn thấy Hồng Sương giống như bị hai viên đạn bắn vào mắt vậy. Sao lại là cô gái này? Tuy cô gái đó chỉ là tình một đêm, với tính cách của Nam sẽ không nhớ tới nhưng Rosie lại quá xinh đẹp, trên giường là một tình nhân hoàn hảo nên cũng có chút ấn tượng. Anh đã làm ra chuyện gì thế này? Cô ấy là vợ của Lâm Hoàng... Anh và cô ấy đã lên giường với nhau... Khốn nạn! Dù lúc đó anh không hề biết cô gái nóng bỏng đó là vợ của Hoàng nhưng sự thật vẫn là anh đã làm chuyện có lỗi với cậu ấy. Hồng Sương cũng thật đáng trách, đã là người có chồng vẫn đi đến những nơi như vậy. Nếu cô ta không đến thì đâu có chuyện gì xảy ra chứ.
Long thấy Nam có vẻ không tập trung liền huých nhẹ vào tay anh một cái. Nam lúng túng hiểu ra tình hình, miễn cưỡng mỉm cười.
- Chào em!
- Mày sao vậy Nam? Đang nhớ tới cô bé thư ký phải không? - Hoàng cười tươi rồi quay sang vợ - Hai thằng bạn từ nhỏ của anh đó! Học chung từ tiểu học tới hết phổ thông. Hai đứa nó sang Mỹ du học nên vắng mặt trong đám cưới tụi mình.
- Thứ lỗi cho bọn anh nhé! - Long cười nhẹ.
- Dạ... chuyện... chuyện học hành... quan trọng hơn!
- Hiểu chuyện lắm! - Lâm Hoàng thơm vào má Sương một cái rồi nhíu mày nhìn Nhất Nam - Ủa Nam, sao im re vậy?
- Hả? - Nam giật mình - À không... tao... À, tao nhớ ra mình có một cuộc hẹn với khách hàng. Thôi tao lượn đây! - Nói xong Nam liền đứng dậy chạy mất.
- Ê, Nam! Thằng kia!!! - Lâm Hoàng gọi với theo rồi nhìn Đoàn Long - Nó bị gì vậy? Nay thấy nó lạ lạ sao đó!
- Tao biết đâu! - Long nhúng vai.
- Thôi kệ nó! Ăn sáng tiếp đi!
Bữa sáng hôm nay là món bánh mỳ ăn kèm pate cá ngừ thượng hạng, sushi cá hồi và nước ép táo. Đây là những món Hồng Sương rất thích. Sương gắp một miếng sushi. Chưa kịp cắn miếng nào thì Hồng Sương đã đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh. Lâm Hoàng lập tức lo lắng nhìn theo. Đoàn Long hỏi.
- Cô ấy sao vậy?
Lâm Hoàng nhúng vai lắc đầu tỏ ý không biết. Một lát sau, Hồng Sương đi ra rồi ngồi xuống. Cô nói nhỏ.
- Em xin lỗi!
- Em không khỏe hả? - Hoàng quan tâm hỏi.
- Mấy ngày nay em thấy hơi chóng mặt, buồn nôn. Chắc em bị suy nhược! - Sương nói.
- Hoàng, tao thấy mai mày đưa Sương tới bệnh viện kiểm tra xem sao! - Long lên tiếng.
- Ừm! Em lên phòng nghỉ đi! Để anh kêu dì Đào nấu cho em tô cháo mang lên phòng. Lát anh với Long có chút việc, chiều sẽ về với em!
- Dạ! - Sương quay sang Long - Em xin phép!
...
Hôm sau...
Lâm Hoàng lái chiếc xe BMW màu đen đưa vợ tới bệnh viện. Lâm Hoàng đã dặn một phòng VIP cho Hồng Sương để khám tổng quát cho cô. Trong lúc chờ đợi, anh đưa vợ tới văn phòng của mình nghỉ ngơi còn mình thì đi mua nước cam cho cô. Mấy cô y tá cứ bàn tán nào là giám đốc thật là soái ca, yêu vợ này nọ. Trong lúc về văn phòng, vì sợ Sương đợi qua lâu nên anh đã đi rất nhanh, tới chỗ hành lang không cẩn thận đụng phải một cô gái. Cô gái đó bị đụng trúng bất ngờ nên bật ngửa ra phía sau. Lâm Hoàng vội đưa tay ra đỡ lấy eo cô ấy vì té bật ngửa rất nguy hiểm.
Lâm Hoàng nhận ra đây là cô bé thực tập sinh hôm trước. Đôi mắt to tròn trong veo, hai mý rõ nét. Hai hàng chân mày hơi ngang nhưng lại rất hiền. Chiếc mũi thanh tú thon gọn. Đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng. Làn da trắng hồng mịn màng. Mái tóc đen dài truyền thống. Vợ anh là một đại mỹ nhân gợi cảm. Còn cô bé này lại có vẻ đẹp trong sáng và thuần khiết đến mức người ta chỉ sợ làm vấy bẩn cô ấy. Anh đắm chìm vào vẻ đẹp ấy như bị thôi miên.
Trái tim thiếu nữ của Thanh Chi đập thình thịch. Đôi má ửng hồng. Đây là lần đầu tiên cô ở gần một người đàn ông đến như thế. Lâm Hoàng là một chàng trai quá xuất sắc. Nhưng Thanh Chi vẫn còn lý trí. Cô là người ở tầng lớp nào, anh lại là người ở tầng lớp nào? Và điều quan trọng nhất đây là một người đàn ông đã kết hôn rồi. Thanh Chi vội vàng đẩy Lâm Hoàng ra, cúi đầu nói.
- Xin lỗi giám đốc!
- À! - Lâm Hoàng lập tức tỉnh táo lại - Là tôi phải xin lỗi cô mới đúng! Tôi vội vàng quá! Xin lỗi cô!
- Dạ! Không sao đâu ạ!
- À... Tôi đang vội! Đi trước nhé!
- Giám đốc đi thong thả!
Đợi Lâm Hoàng đi rồi Thanh Chi cũng vội vàng tới chỗ hẹn với Ngọc Lan. Thật là... cô phải mau chóng quên chuyện này mới được.
...
Lâm Hoàng vừa về tới văn phòng thì bác sĩ phụ trách khám tổng quát cho Hồng Sương cũng đem kết quả xét nghiệm sang. Vị bác sĩ đứng tuổi nở một nụ cười thật tươi, nói với vợ chồng Lâm Hoàng.
- Chúc mừng giám đốc và thiếu phu nhân! Thiếu phu nhân đã có thai rồi ạ!
- Bác sĩ nói thật chứ? - Lâm Hoàng không giấu được niềm vui!
- Dạ! Cái thai vừa được 8 tuần tuổi. Còn sức khỏe của thiếu phu nhân không có vấn đề gì cả. Chỉ cần tẩm bổ cho cô ấy.
- Sương! em có nghe gì không? Chúng ta có con rồi! - Lâm Hoàng chạy nhanh tới bên Hồng Sương và ôm chầm lấy cô ấy - Mình có con rồi!
- Dạ! - Hồng Sương cười nhẹ. Cô đưa tay sờ nhẹ vào phần bụng còn bằng phẳng.
"Hai tháng sao? Liệu có phải..."
To be continued...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro