Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Từ chối

Rồi 3 người chào nhau... Tiêu Nhu đi về học bài

..... Sáng hôm sau tại thư viện......

Tiêu Nhu hôm nay được nghỉ, cô đến thư viện để làm thêm, cô chăm chú làm công việc của mình cho đến khi cô nhìn thấy Mễ Lạc đang đứng tựa người vào kệ sách đọc sách. Cô như bị hút hồn, cô nhìn một cách say đắm không chớp mắt. Lắc đầu một cái, cô đi tới chỗ Mễ Lạc để lau, hai người cứ nhìn nhau và cười. Mễ Lạc gấp quyển sách lại để vào chỗ cũ, bước đến cạnh Tiêu Nhu cúi xuống ngửi mùi hương trên áo cô:

-" Mùi nước hoa hôm nay rất hợp với cậu" - Cười một cái rồi bỏ đi...

Tiêu Nhu nhìn theo cậu và tủm tỉm cười, cả ngày hôm đó cô ở thư viện cho đến tối cô cùng Thanh Minh đi đến chỗ sinh nhật của Hạ Vũ. Hai người đi bộ nói chuyện liên miên cười nói vui vẻ:

-" Tối nay tổ chức tớ sẽ nói cho Hạ Vũ. Việc còn lại cậu tự lo đấy"

-" Rồi rồi. nhắc mãi thôi mà. Thực ra tớ thấy lòng tự trọng của Hạ Vũ cao quá, lát nữa cậu đừng để cậu ấy không có đường lui nhé. À tớ thấy Hạ Vũ cũng rất tốt với cậu mà. Cậu không muốn thử với cậu ấy sao?"

-" Tớ không có cảm giác với cậu ấy thì làm sao mà gượng ép bản thân được"

-" Thế cậu có cảm giác với ai? Mễ Lạc à?"

-" Liên quan gì đến cậu ấy"( đỏ mặt)

-" Mễ Lạc là con gái mà đẹp trai quá. Có lúc tớ cảm giác như tớ sắp bị cậu ấy BẺ CONG mấy thôi. Cậu lại còn ở cùng phòng, lẽ nào lại không có cảm giác gì với cậu ấy sao?"

Tiêu Nhu không nói gì mà chỉ cười nhìn ra chỗ khác. Thanh Minh biết là Tiêu Nhu đang ngại nên đi nhanh lên phía trước. Hai cô nàng lại vừa đi vừa nói chuyện rôm rả mà tới khi nào cũng không hay. Dêdn nơi thì hai người thấy Hạ Vũ đứng chờ sẵn rồi:

-" Tiêu Nhu. Cậu đến rồi à!"

-" Và thêm một cái bóng đèn tớ nữa, không để ý chứ?"- Minh

-"Cái bóng đèn cậu số Vôn còn thấp lắm, trong phòng còn cả đống kìa" quay sang cầm tay Tiêu Nhu " đi thôi"

Cả buổi tiệc hễ Vũ cứ ngồi cạnh Nhu là y như rằng Minh lại ngồi chen vào tạo sự chú ý của cậu ta. Nhưng Hạ Vũ lại chỉ hướng tới Tiêu Nhu và toàn tìm cơ hội để ngồi bên cô ấy, đến gần cuối buổi tiệc Nhu đã ra hiệu với Vũ ra ngoài nói chuyện, cậu ấy hớn hở đi theo

-" Hạ Vũ! hôm nay tớ muốn nói với cậu..."

Chưa kịp nói hết Vũ đã dơ tay lên ra hiệu cho cô dừng lại:

-" Tiêu Nhu. Hôm nay cậu đến đây tớ cảm thấy rất vui. Nói thật tớ rất thích cậu. Tớ thề! tớ nhất định sẽ đối tốt với cậu"

-" Hạ Vũ! Thực chất tớ muốn nói là tớ với cậu không hợp đâu"

-" Chúng ta không hợp ở chỗ nào?"-" Tớ không hề có cảm giác gì với cậu cả, cậu không nhận ra hay sao?"

-" Nhưng tớ không có cảm giác với cậu. Có phải cậu cảm nhận sai rồi không? Cậu hãy cảm nhận kĩ một chút được không?"

-" Cậu đừng cố chấp nữa. Cậu làm thế này tớ rất khó xử, chúng ta chỉ có thể làm bạn thôi, còn người yêu thì không"

-" Tớ có thể cho cậu tính mạng tớ mà Tiêu Nhu, cậu cho tớ một cơ hội được không?"

Hạ Vũ nắm chặt hai cánh tay cô lại ép sát vào tường và định Cưỡng Hôn cô, Nhu vẫn lắc đầu phản kháng và cố đẩy cậu ta ra

-" Buông tớ ra"

Từ đâu, có một người kéo Vũ ra và giáng cho cậu ta một cú đấm vào mặt - chính là Mễ Lạc. Hôm nay cậu ta cũng có hẹn với bạn trong quán nên lúc đi ra thì thấy 2 người đang nói chuyện cậu đứng lại ở chỗ khuất nghe. Sau khi bị đánh Vũ đứng lên quát to:

-" Mày bị điên à?"

-" Tao ghét nhất cái loại con trai đi cưỡng bức con gái đấy"

Hạ Vũ định giơ đánh Lạc nhưng cậu chặn lại được và đánh thêm một cú nữa cho cậu ta thức tỉnh rồi lôi Tiêu Nhu đi. Hạ Vũ ở lại hét rú tức giận nhưng không làm gì được

Mễ Lạc đèo Tiêu Nhu trên con moto của mình vun vút, cô ngồi sau ôm chặt lấy cậu ấy, mặc dù trời lạnh nhưng cô lại cười rất tươi cho tới khi về kí túc xá. Tắm rửa xong, cô đi vào thì thấy Lạc đang lau chiếc mũ bảo hiểm của cậu ấy đắn đo hồi lâu cô mới nói

-" Hôm nay cảm ơn cậu nhé"

-" Ừ" ( mặc dù trong lòng phởn lắm nhưng cứ giả vờ thôi)

-" Cậu đưa tớ về thế các bạn bên kia không vấn đề gì chứ?"

-" Vốn dĩ là về rồi mà" và nở nụ cười chết người hàng ngày

Nhu quay vào bàn học tìm máy sấy tóc:

-" Máy sấy tóc đâu rồi ý nhỉ?"

Thấy vậh Lạc bỏ mũ xuống cầm cái máy sấy của mình bước đến chỗ Nhu và dơ nó lên:

-" Tớ sấy giúp cậu"

- Để tớ tự sấy cũng được mà, không phải phiền như vậy đâu"

-" ngoan đi. để tớ sấy cho rồi mau đi ngủ nào"

Nhu ngồi xuống im như con cún cho Lạc sấy tóc. Hai người họ ai cũng nở nụ cười hạnh phúc nhưng chỉ là giấu không cho nhau biết

Vũ vẫn treo túi thức ăn trước cửa phòng cô như hàng ngày mặc chuyện hôm qua, Nhu chán nản vì điều này, cô để túi thức ăn đó vào trong rồi đi học. Nhưng tới lớp thì Hạ Vũ giữ khoảng cách hơn, không còn ngồi cạnh cô như mọi hôm lắm lời nữa nên cô thấy thoải mái hơn. Đang ngồi ôn lại bài thì Thanh Minh và Bảo Bảo xì xào to nhỏ

-" Cậu nói xem, tại sao cậu ấy lại không thích tớ hả Bảo Bảo"

-" Đương nhiên là cậu ta đui rồi, lại còn đi thích người KHÔNG THÍCH mình cơ chứ"- Bảo

-" Tiêu Nhu ấy à! không chỉ không thích Hạ Vũ thôi đâu. Có khi còn không thích cả con trai luôn ấy chứ"

-" Không thích con trai? chẳng lẽ cậu ấy thích con gái sao? Mễ Lạc là Les nhưng Tiêu Nhu thì đâu có giống"- Bảo

-" Cậu ngốc quá. Les đâu chỉ có tomboy đâu, cũng có nữ tính mà"

Tiêu Nhu thấy thế thì đứng dậy quay lại nói

-" Có gì thì hãy nói trước mặt này, việc gì phải nói sau lưng người ta thế chứ." ( hai người kia im lặng) " nói tiếp đi chứ"

Tiêu Nhu ngồi xuống học bài tiếp, sau giờ kiểm tra cô lên phòng vẽ tranh để giải tỏa cơn tức giận của mình. Đang ngồi gọt bút chì thì Mễ Lạc đi vào, mải nhìn nên bị đứt tay. Mễ Lạc chạy lại kéo tay cô đưa vào miệng của mình hút máu rồi dán vết thương lại cho cô. Tiêu Nhu chỉ nhìn và cười ngại ngùng, Hạ Vũ đi vào thấy thế nghiến răng, nắm chặt nắm đấm lại bỏ đi

.... Chiều....

Đội của Mễ Lạc đang chơi bóng rổ thì đội của Hạ Vũ cũng vào chơi. Hạ Vũ cướp bóng của Lạc xô cậu ấy ngã làm bị xây xát ở tay, cậu ta cười mỉa Lạc:

-" Ô. có cần đi bệnh viện không nhỉ?"

Mễ Lạc đứng lên phui quần kéo áo xuống cười nhếch mép:

-" Ai thua chống đẩy một trăm cái dám không?"

-" Được. mày nghĩ tao sợ?" 

Và hai đội bắt đầu cuộc đua gay cấn, Mễ Lạc liên tiếp ghi điểm một cách dễ dàng, đương nhiên đội Hạ Vũ đã thua và phải chống đẩy. Vũ rất tức nhưng vì đã giao kèo nên không được nuốt lời

-" Có chút sức còm này thôi sao? vậy mà đòi theo đuổi Tiêu Nhu"

Hạ Vũ đứng dậy định đánh Mễ Lạc nhưng đội của cậu đã ngăn cản lại. Lúc đó Tiêu Nhu cũng có ở đó vì cô vào sân xem từ lúc bắt đầu cuộc đấu nhưng do mải chơi nên cũng không để ý là cô có ở đây

-" Hạ Vũ, dừng lại"

Vũ quay ra nhìn Nhu và chạy lại, trước khi chạy lại cậu ta có nói với Lạc" Lần sau tính tiếp"

-" Tiêu Nhu à.cùng đi ăn tối nhé" 

Cô không nói gì mà bỏ đi, Hạ Vũ lại tiếp tục công việc bám đuôi của mình.

.... Sáng hôm sau.....

Trong giờ học, Hạ Vũ thì cứ nhìn Tiêu Nhu nhưng cô lại chả thèm đoái hoài đến cậu ta. Trong suốt cả buổi Tiêu Nhu chỉ đắm đuối Mễ Lạc, Lạc thi thoảng cũng nhìn Tiêu Nhu cười. Tan học, khi mọi người đi ra hết cả chỉ còn lại Mễ Lạc và Tiêu Nhu trong lớp, cô đi cầm một cuốn tập đi đến dơ ra trước mặt cậu ấy

-" Mễ Lạc"Chạy qua bàn Nhu thì không may va vào quyển sách và tranh của Nhu làm rơi xuống đất. Hạ Vũ nhặt lên thì thấy chân dung của Mễ Lạc, Thanh Minh tò mò ra giật lất bức tranh

-"Không phải Mễ Lạc đây sao? Là của Tiêu Nhu vẽ đây mà" ( Hạ Vũ giật lại) " Tớ đã nói hai người họ có gì đó sai sai mà"

-" Sai chỗ nào?"

- " Hai người họ là một đôi đó"

-" Không thể nào. Cậu nói linh tinh gì vậy!"

-" Có mà cậu ấy. Có câu CÂY KIM TRONG BỌC CŨN CÓ NGÀY LÒI RA à. Mọi người đều nhìn thấy hết rồi, có mỗi cậu không thấy thôi"

-" Thôi đi" - Vũ quát

Minh trở về chỗ ngồi sau khi bị quát,còn Hạ Vũ cầm bức tranh đi ra giảng đường, đúng lúc Tiêu Nhu cũng đi vào, thấy tranh của mình Nhu giằng lại

-" Sao cậu lại động vào đồ của người khác mà không được sự cho phép vậy hả?"

Anna thấy cô tức giận thì đi vào trước

-" Tiêu Nhu. Cậu không chịu làm bạn gái tớ có phải do cậi có ý gì với Mễ Lạc đúng không?"

-" Hạ Vũ! Chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện"

-" Được. Nói chuyện một chút"

Hai người lên cầu Lovine nói chuyện

-" Tiêu Nhu. Cậu có thể không chấp nhận tớ nhưng cậu đừng rũ bỏ tình cảm của tớ chứ"

-" Nhưng tớ không có cảm giác gì với cậu. Cậu phải để tớ nói bao nhiêu lần nữa đây?" 

-" Cậu không thử thì làm sao biết được?"

-" Tớ không muốn thử thứ tình cảm ép buộc"

-" Cậu cho tớ cơ hội cũng là cho chính mình cơ hội.Tớ xin thề, tớ sẽ tốt với cậu, cả đời này yêu cậu, cả đời nàh sẽ không để cậu chịu thiệt thòi. Tin tớ đi, ở bên tớ cậu sẽ hạnh phúc"

-" Cậu như vậy có ý nghĩa gì chứ?"

-" Thế cậu nói đi. Cậu không chấp nhận tớ có phải vì Mễ Lạc không?"

-" Đúng rồi đấy. Người tớ thích là cậu ấy chứ không phải cậu"

-" Đường thẳng không đi tại sao lại thích đi đường không bình thường vậy hả?"

-" Hạ Vũ. Từ nay về sau đường ai nấy đi. Cậu đừng tìm tớ nữa"-" Tiêu Nhu! Tỉnh lại đi được không?"- nắm tay của Nhu

-" Buông tớ ra"

-" Nghe tớ nói"

-" Tớ không muốn nghe,bỏ tớ ra"

Từ sau có ai đó chạy lại hất tay của Hạ Vũ ra:

-" Buông cô ấy ra biết chưa?"

Thì ra là Mễ Lạc ( toàn anh hùng cứu mĩ nhân:P)

-" Khốn kiếp.Chuyện của bọn tao liên quan gì tới mày"

-" Cô ấy là người của tao" 

Thế là Mễ Lạc kéo Tiêu Nhu lại và.... môi chạm môi, ban đầu Nhu trợn tròn mắt nhưng sau đó thì cô nhắm mắt và chìm vào trong nụ hôn nồng cháy đó luôn... Vũ thấy thế thất vọng bỏ đi. Kể từ giây phút đó, Mễ Lạc và Tiêu Nhu yêu nhau, họ bên nhau không rời nửa bước. Ngày nào cũng thấy cảnh đó Hạ Vũ tức giận nên đã nhắn tin cho Mễ Lạc hẹn cậu ra sân bóng rổ

......... Tại sân bóng.......

-" Muốn đấu với tao không? Lấy bóng phân thắng bại. Ai thua người đó phải rời xa Tiêu Nhu"- Vũ

-" Được thôi. Nếu mày thua, từ nay về sau đừng bao giờ làm phiền Tiêu Nhu nữa"

Và cuộc đấu bắt đầu, lúc đó Tiêu Nhu cũng đến xem nhưng 2 người họ không biết là Nhu đang ở đó. Nhân lúc Lạc không để ý Vũ đã xô cậu ấy ngã trầy tay. Tiêu Nhu vội chạy đến gắt lên:

-" Hạ Vũ! cậu thật bỉ ổi" ( nhìn tay Lạc)" cậu quá đáng rồi đấy"

Không để ý Nhu nói Hạ Vũ chỉ vào mặt Lạc:

-" Mễ Lạc, mày thua rồi" Vhx bỏ đi

-" Đi bệnh viện đi" 

Tiêu Nhu kéo Mễ Lạc đi tới bệnh viện, sau khi được dán băng bó vết thương lại thì 2 người trở về kí túc xá:

-" Tay cậu không sao chứ?" - Nhu

-" Vết xước ngoài da, tầm hai ngày là khỏi thôi" nhún mày

-" Tối nay ngủ thì đừng đè vàk nó nhé!"

-" Ngủ rồi sao mà biết được?cậu ngủ cùng đi rồi để ý cho tớ"

Tiêu Nhu e thẹn đỏ mặt..... Hai người trèo lên giường, cô gối đầu vào tay của Lạc ngủ, nhưng cứ ngọ nguậy mãi không ngủ được. Cô quay hẳn vào Mễ Lạc lấy tay sờ cái mũi cao, sờ đôi môi đỏ hồng, Mễ Lạc đột nhiên mở mắt, cô vội quay ra thì Lạc ôm thật chặt lấy cô:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro