Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

010. Chuyển Nhà


Ngôi nhà mới?

Sáng sớm hôm đó, tiếng chuông điện thoại bất ngờ reo lên phá tan sự yên tĩnh. Sae ngái ngủ vươn tay đến chiếc điện thoại trên bàn tủ cạnh giường. Nhấc máy, giọng bố vang lên từ đầu dây bên kia:
"Hai đứa dậy chưa? Hôm nay sẽ có người đến dọn nhà giúp. Mọi thứ phải chuẩn bị xong để chuyển lên Tokyo đấy. Bố mẹ đã sắp xếp xong địa chỉ rồi, lát nữa mẹ gửi qua."

Sae "vâng" một tiếng, vừa cúp máy vừa đưa tay vuốt tóc. Ánh sáng buổi sớm le lói qua cửa sổ, báo hiệu một ngày bận rộn. Anh đi xuống gọi Rin, cậu vẫn còn đang ngủ. Đang mê man khi bị anh lôi dậy. Sae nói hôm nay sẽ chuyển nhà, gương mặt đang ngái ngủ lập tức nhăn lại có chút cau có rồi bừng tỉnh sau khi nghe câu nói của anh.

"Mệt thật. Tự nhiên phải chuyển nhà." Rin lầm bầm nhưng vẫn đứng dậy chuẩn bị.

Hai anh em nhanh chóng bắt tay vào công việc. Trong căn nhà quen thuộc, từng món đồ được tháo xuống và xếp gọn gàng vào thùng. Rin loay hoay với tủ sách trong phòng, cẩn thận từng cuốn một, còn Sae bận rộn dọn đồ dùng trong phòng khách.

Khi hai người gần như hoàn thành, đội ngũ chuyển nhà gõ cửa.

"Chúng tôi đến theo yêu cầu của ông bà Itoshi."

"Vâng, xin mời vào." Rin nói vọng ra trong khi tay đang bê thùng đồ lỉnh kỉnh từ trên cầu thang xuống, chân nhanh chóng di chuyển nhanh hơn rồi đặt thùng đồ xuống đất, chạy vội ra mở cửa.

Thấy có người anh mở cửa, người của bên chuyển nhà nhanh chóng bước vào và bắt tay vào làm việc. Họ nhanh chóng bưng bê những thùng đồ lỉnh kỉnh, lần lượt chất lên xe tải. Rin đứng nhìn đồ đạc của mình dần được đưa đi, rồi cũng nhanh chóng đi vào khu bếp dọn dẹp.

Sau khi vừa dọn dẹp xong, Sae yêu cầu đội ngũ chuyển nhà đi trước còn mình và Rin sẽ theo sau. Chiếc xe tải chở đồ bắt đầu lăn bánh đi trước, Sae gọi Rin:
"Đi thôi, anh sẽ lái xe. Địa chỉ mẹ vừa gửi đây."

Rin gật đầu, cả hai leo lên xe và bắt đầu hành trình đến Tokyo.

Khi họ đến nơi, mặt trời đã lên cao. Căn nhà mới nằm giữa trung tâm thành phố Tokyo, rộng rãi và hiện đại, nhưng vẫn có chút gì đó xa lạ. Cả hai đứng trước cửa, hít một hơi thật sâu trước khi bước vào, mang theo cảm giác vừa háo hức vừa hồi hộp.

Công việc dỡ đồ bắt đầu ngay sau đó. Sae và Rin chia nhau từng việc, cùng sắp xếp mọi thứ vào chỗ. Những thùng đồ nặng được mở ra, từng món đồ quen thuộc từ ngôi nhà cũ dần xuất hiện.

Khi đến lượt chiếc thùng đựng những chiếc cup cũ, Sae là người mở nó ra. Những chiếc cup sáng loáng dù đã trải qua nhiều năm nhưng vẫn còn nguyên vẹn như mới, chưa bị sứt mẻ gì. Mỗi chiếc là một câu chuyện, một ký ức đẹp đẽ mà hai anh em từng trải qua.

Sae nhấc một chiếc cup lên, lướt ngón tay qua dòng chữ khắc trên thân cup. Trong đầu anh hiện lên hình ảnh hai anh em ngày xưa cùng nhau đứng trên sân bóng giữa đám bạn, chung tay giơ cao chiếc cup lên.

Anh khẽ thì thầm, như nói với chính mình: "Cảm ơn em đã tha thứ cho anh..."

Rin ngẩng lên, thấy Sae đang ngây ngốc nhìn mình thì tò mò hỏi:
"Anh nói gì đấy?"

Sae giật mình, vội vàng lắc đầu: "Không có gì. Em dọn tiếp đi, gần xong rồi."

Rin thấy khó hiểu nhưng không hỏi thêm. Hai người tiếp tục làm việc, vừa dọn dẹp vừa trò chuyện. Không khí trở nên nhẹ nhàng hơn, những câu chuyện vu vơ giúp xua đi sự mệt mỏi.

Khi công việc hoàn tất, cả hai thả mình xuống ghế sofa, thở phào nhẹ nhõm.
"Mệt thật đấy. Nhưng cuối cùng cũng xong." Rin lầm bầm, nhưng trong giọng nói lại có chút thoải mái.

"Đi tắm đi. Rồi chúng ta ăn tối." Sae nhắc nhở.

Sau khi tắm rửa, cả hai cùng ngồi xuống bàn ăn. Bữa cơm đơn giản nhưng ấm cúng, lần đầu tiên hai anh em ngồi ăn với nhau trong không khí thoải mái như vậy kể từ khi Sae trở về.

Cơm nước xong, họ chuyển sang ghế sofa, bật TV và cùng nhau xem một bộ phim kinh dị mà Rin thích. Rin vừa xem vừa kể cho Sae nghe về những chuyện cậu từng trải qua khi anh không ở nhà, còn Sae thỉnh thoảng gật đầu, thi thoảng lại hỏi thêm vài câu, sự quan tâm của anh rõ ràng nhưng không quá lộ liễu.

Đêm đó, trong ánh sáng mờ nhạt của màn hình TV, tiếng rì rầm trò chuyện giữa hai anh em kéo dài mãi, như một khúc nhạc dịu dàng của gia đình. Cả hai đều cảm nhận được sự ấm áp len lỏi trong lòng, xua tan những ngày tháng lạnh lẽo của quá khứ.

Ánh đèn đêm của chốn Tokyo phồn hoa đó đối với hai người chỉ như bao ánh đèn nơi khác. Nhưng hôm nay nó đặc biệt đến lạ, ánh hoa đăng ấm ấm hắt nhẹ qua cửa sổ, soi sáng căn phòng nơi hai anh em đang dần hàn gắn lại khoảng cách đôi bên.

25/01/2025

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro