
truyện VOZ
Số là mới hôm thứ 2 vừa rồi, mẹ em dưới quê gọi điện lên bảo em nên cẩn thận lời ăn tiếng nói, vì bả đi coi bói thấy tháng này em có thể gặp được người trong mộng
Đến hôm thứ 3 thì có biến. Em đang ngồi trong văn phòng (đối diện sếp) thì có điện thoại. Số lạ, nên chắc là thanh niên nào đó gọi điện bán hàng hay quảng cáo gì đó. Vì cũng mấy tháng nay rồi đâu có cho số người lạ đâu! Thế nhưng ma xui quỷ khiến thế nào em lại nghe máy (bình thường thì tắt cmn đi cho khỏi phiền)
Ở bên kia là 1 đứa con gái giọng Sài Gòn. Mà các thím biết rồi đấy! Giọng của mấy cô ả tiếp thị thì cứ gọi là ngọt như mía lùi. Bỗng nhiên trong đầu em nghĩ: "Hay là tán nó luôn cho vui, lâu rồi cũng đéo có cô nào để tán"Nghĩ sao làm vậy. Mặc dù không phải là người giỏi tán gái như trong truyền thuyết của f145, nhưng em cũng biết thừa rằng, muốn tán cô bé này thì trước tiên phải làm cho ả bị ấn tượng. Nhưng gây ấn tượng với gái ngay trước mặt sếp vào giữa giờ làm việc là một hành động không khôn ngoan vậy nên em buộc lòng phải bảo nó gọi lại vào giờ trưa.
Thường thì mấy thanh niên đi làm tiếp thị có cái bệnh là gọi cho cả danh sách một lúc, ai chịu nghe thì nghe, ai không thì trực tiếp bỏ qua, mấy người yêu cầu gọi lại cũng next luôn. Mấy bác từng làm qua nghề này chắc cũng biết. Vậy nên em cúp máy xong cũng tự thấy mình dở. Lỡ chẳng may cô bé không gọi lại thì có phải là hết đường tán tỉnh không? Thường thì mấy công ty tiếp thị hay phát điện thoại+số do công ty cấp để nhân viên gọi, nên sđt này có lẽ không phải của cá nhân cô bé. Vậy nên biết đâu hai hôm nữa bé ấy chuyển cho người khác, gọi điện có khi nghe ăn chửi. :">
Nhưng tới trưa thì, may quá, em ấy gọi lại. Giọng nói vẫn ngọt ngào say đắm như lần đầu gặp gỡ Và tất nhiên, em không quên đại triển thần uy chém gió sau bao năm học hành vất vả tại f17
- Xin lỗi! Có phải anh P không ạ (tên nhân vật đã bị thay đổi để tránh nằm vùng )
- Đúng rồi em! Còn em là cô gái lúc nãy gọi cho anh phải không?
- Dạ vâng! Em gọi anh từ công ty..., bên em đang có... bla bla...
- Khoan! Em đang hồi hộp sao?
- Dạ không ạ! Sao anh hỏi vậy?
- Nói từ từ thôi em! Anh đâu phải sói đâu mà em sợ dữ vậy.
- Dạ! Em xin lỗi...
- Mà nè! Em mới đi làm hở?
- Dạ... em...
- *Cười* Thôi được rồi! Không bắt bẻ em nữa. Vậy em cần gì ở anh nào cô gái?
- Dạ! Ý là em muốn giới thiệu cho anh về cái hội thảo sắp tới do công ty em tổ chức.
- Ủa, vậy em đã giới thiệu chưa?
- Là sao ạ?
- Thì em mới có "muốn giới thiệu" thôi mà!
- À vâng! Em xin lỗi! Em...
- Anh làm gì có nhiều lỗi mà em xin hoài vậy? Anh hông cho nhé!
- Dạ! Em xin... lỗi
- Thôi được rồi! Anh đùa đấy! Thế hội thảo bao giờ tổ chức?
- Dạ! Thứ 7 này ạ! Nhưng anh cho em xin địa chỉ...
- Anh với em mới nói chuyện với nhau có 2 lần mà đã xin địa chỉ rồi à? Anh đâu phải người dễ dãi
- Dạ không! Ý em là em xin địa chỉ để gửi thư mời thôi ạ!
- Thư mời? Vậy ai sẽ sang đưa thư mời cho anh?
- Dạ, nhân viên bên công ty em ạ.
- Thế thì không được rồi! Anh quên nói cho em biết, anh thực ra là người rất dễ xấu hổ, nên không thích gặp người lạ.
- Chắc dễ xấu hổ!Vậy...
- Hay là em sang gửi cho anh đi!
- Em cũng là người lạ mà!
- Nói chuyện từ sáng tới giờ, gọi cho người ta 2-3 cuốc điện thoại mà còn lạ gì nữa?
- Dạ! Thì em cũng có đi phát luôn mà anh! Anh cứ đọc địa chỉ ợ!
- Nhắn tin được hông?
- Dạ... Cái này... Số là em có gọi cho nhiều người, họ bảo nhắn tin rồi sau lại không nhắn nên...
- Ý em là anh thích thất hứa?
- Dạ không! Ý em là...
- Thôi được rồi! Bây giờ vậy đi! Nếu như anh thất hứa thì anh cho phép em mời anh 1 chầu, ngược lại, nếu anh nhắn tin thì coi như em sai, phải mời anh 1 chầu. Được hông?
- Sao đằng nào cũng là em mời vậy?
- Vì anh đẹp trai hơn em.
- ...
------------
Thế là danh chính ngôn thuận nhắn tin cho nhau thôi. Em nhắn cho em ấy số nhà+tên đường rồi bỏ trống phần quận để dụ em ấy nhắn lại, rồi bonus thêm câu "rất vui được làm quen với em"
Em ấy trả lời lại, rồi câu chuyện đưa đẩy miết tới 6h30 tối, hết cmn tiền điện thoại. ĐM! Lâu không nhắn tin nên quên cách đăng ký 100 tin nhắn.
----------
Hôm sau bên công ty ả cử người tới gửi thư cho em. Em nghe giọng không giống với người hôm qua mình nói chuyện nên lấy thư gọn hơ mà không thèm đưa đẩy gì (không biết em này có về báo cáo lại với em ấy không, mà dự là không).
Đặt mông xuống ghế giở thư ra xem, thư mời ghi:
"Kính gửi anh P ^_^ "
Ơ cái đệch! Lá thư trang trọng là thế mà để cái emotion teen vậy không sợ bị ăn chửi à
Nghĩ gì làm đó, em xách điện thoại lên nhắn tin ngay cho em ấy:
- Cô gái nhỏ! Sao em lừa anh
- Ơ! Em đâu có! Sao anh nói vậy!
- Em bảo em sẽ tới gửi thư cho anh, sao lại thành người khác vậy?
- Ơ! Thì em nói là "có thể" thôi mà! Với lại sao anh biết không phải em?
- Những người đẹp trai như anh thường có giác quan thứ 6 em ạ! Thế em tính đền bù tổn thương cho anh như nào đây?
- Ghê hông? Thì đằng nào tới thứ 7 anh cũng gặp em mà!
- Trái tim ngây thơ của anh đang đau khổ tuyệt vọng rồi! Làm sao anh biết em không làm anh đau thêm lần nữa
- Haha! Thôi mà! Em hứa là sẽ đứng ở dưới sảnh đợi anh suốt hôm đó mà!
- Không tin! Giờ em phải làm gì đó cho anh tin thì mới được.
- Thế em phải làm sao?
- (Gợi ý, anh có dùng fb) *Huýt sáo*
- Hừm! Em hứa là sẽ làm mà! Chắc chắn luôn!
- ...
Thế là tạch mẹ nó ý định xin fb. Nhưng em nghĩ là cũng sẽ gặp lại em nó vào thứ 7 thôi nên cũng chả băn khoăn gì nhiều. Binh đến tướng lo mà
-------
Tí nữa em sẽ kể vụ đi gặp em nó. Cũng nhanh thôi! Nhưng post 1 hết mẹ nó 20 emotion rồi, mà viết không có emotion chán lắm!
Hơn nữa giờ em xuống nấu cơm đã. Đói vãi
Nhiều thím cứ bảo sao chưa biết mặt đã lo tán, rồi thì tán gái bán hàng làm cqq gì... bla bla... Thì em cũng nói luôn là: Tính em xưa giờ ít quan trọng tới nhan sắc của gái. Chủ yếu là nói chuyện có hợp hay không thôi . Hơn nữa, lâu rồi không có tán ai, thành ra sợ kỹ năng mất dần theo độ già của tuổi và độ lú của nhân viên văn phòng
Mấy thím chưa có bạn gái cũng nên nghĩ theo cách này. Mình nên tập luyện kỹ năng của mình với mọi loại đối tượng có thể tiếp cận. Nhân viên bán hàng là loại dễ nhất, vì kiểu gì nó cũng phải ráng ngóc mỏ lên nói chuyện với mình
Tập luyện tán gái không phải là để đi dụ con cái nhà người ta, mà cốt là để tới khi gặp được cô gái mình yêu, các thím không quá bỡ ngỡ, để rồi không tán được, lại khóc lóc than vãn. Khổ mình chứ khổ ai.
Đấy! Em nghĩ như thế nên tán thì cứ tán. Được thì tốt, không được ít ra cũng có khoảng thời gian vui vẻ. Chả hại gì.
Quay lại câu chuyện. Số là sáng hôm qua em xách ass đi chơi điện tử. Đang đi trên đường thì em ấy gọi. Do smartphone đéo bao giờ hiện rõ hình dưới ánh sáng mạnh nên em không biết ai gọi, chỉ "alo" với chất giọng lòe gái đĩ thỏa mà em luyện được cách đây chưa lâu... để cho chắc:
- ...
- Dạ, em gọi để xác nhận rằng mình có đến hội thảo chiều hôm nay không ạ.
Lúc này em vẫn chưa biết là ả, tại tính em dễ quên, nên không nhớ giọng.
- Hôm qua anh có báo với một cô bé đáng yêu cùng công ty với em rồi mà
- Em hông có giỡn à nha! Vậy anh xác nhận có đi phải không ạ?
- Ừ! Anh có đi.
- Vậy anh đi 1 người hay 2 người?
- Ủa? Có thể đi 2 người à?
- Dạ! Thì anh với bạn gái anh đi đâu đó chơi, đến giờ thì sang bên em luôn cho tiện. Đỡ mất công chở đi chở về.
- Nhưng bạn gái anh bận đi chơi với bạn trai em rồi
- *Nhỏ giọng* Em đang làm việc nha! Anh nghiêm túc tí đi! Lát nhắn tin sau
- Ờ! Vậy em đặt hộ anh đi. 1 hay 2 vé gì cũng được.
- Vậy anh đặt 2 vé nha.
Cúp máy xong em phi luôn vô tiệm net đánh LoL. Đánh được đâu nửa trận
thì bực quá giở điện thoại ra coi, thấy ả nhắn:
- Đáng ghét! Người ta đang làm việc mà ghẹo miết! Thấy em hiền nên bắt nạt phải hông? >"<
- Ơ! Ai bảo em gọi đúng lúc người ta đang đi ngoài đường.
- Làm sao biết được lúc nào anh đi
- Tâm ý tương thông.
- ...
Đại để thế! Giở điện thoại ra coi thấy nhiều tn quá nên em làm biếng type, các thím thông cảm
Thế là chiều hôm qua em xách ass qua bên hội thảo công ty em nó. Vì hồi xưa có kinh nghiệm "phá đám" mấy hội thảo đa cấp rồi nên em cũng chả sợ bị chúng nó dụ. Hơn nữa mới lấy hết tiền đi trả nợ cmnr, giả sử có bị moi cũng đéo có cơ sở để mà moi
Tới nơi gửi xe xong, nhìn thấy đám nhân viên đứng 2 hàng dọc mời khách rồi, nhưng em vẫn giả bộ đéo biết để gọi em nó ra dẫn vào. Hơi tiếc mấy nghìn tiền điện thoại, nhưng thôi kệ, đàn ông không nên tính toán nhiều quá
- Cứ tới cổng là em ra đón anh liền luôn!
- Em có biết mặt anh hông mà đón?
- Em đẹp gái nên có giác quan thứ 6 nhé (thím nào để ý thì biết, câu này em nó cố tình nhái em)
Vừa tới nơi thì có 1 bé khá xinh bước tới hỏi vé mời. Em đang lầm bầm trong bụng "Không lẽ hên dữ vậy sao?" thì một bé khác đứng sau bảo với bé này:
- Bạn chị. Để chị đưa lên cho
Em hơi sững người 1 tí. Cô bé này không xinh lắm, nhưng da trắng, và cười thì đáng yêu kinh khủng. Đúng gu em luôn các thím ạ! Xúc động vãi!
- Nghe giọng quen ghê! Là cô bé đáng yêu vừa phá anh lúc sáng phải không?
- Em không có phá anh à nha!
Chỉ có điều, tiếng là ả đưa 1 mình em lên hội trường, thế mà thằng điên bảo vệ thang máy lại lon ton đi theo đứng cùng. Làm suốt khoảng thời gian trong thang vừa dài, vừa chán, lại ngượng nghịu đéo tả được. Người đẹp kế bên, chém gió cũng nhiều, thế mà lần đầu gặp mặt lại bặt tăm. Chán VKL.
Vô trong hội trường, điểm qua 1 hồi mới thấy công ty này thuê quá trời gái xinh. Cô ả em đang tán (mặc dù da trắng, dáng cũng không tệ), nhưng so với đám kia đúng là vịt so với thiên nga. Bước vào bên trong, em có cảm giác mình đéo khác gì bông hoa mẫu đơn rực rỡ bị lạc giữa rừng gươm sáng choang. Sướng vkl
Tiếc là đưa em lên xong ả lại đi xuống (chắc để cho em ngắm gái được tự nhiên. Ngồi chơi 1 tí chán quá em lôi điện thoại ra nt lấy nhắn tin để với em nó
Vốn chuyện em ngồi trong hội trường nhắn tin với ả bên ngoài cũng không có chuyện gì đáng nói. Đại để là vì không ngờ em nó cười đáng yêu đến thế (em càng nghĩ càng chết mê chết mệt
Mà các thím biết rồi đấy! Tán gái mà mình thích nó trước nó phiền lắm.
- Em lừa anh :'(
- Khổ quá! Em hông có. Mà em lừa anh gì thế?
- Bảo hội thảo vui, hóa ra lên coi hài kịch
- Hài cũng vui mà anh.
- Ở nhà coi cũng vui mà em.
- Hông sao đâu! Tí còn nhiều tiết mục lắm.
- Mà nè, em nói để dành anh 2 ghế mừ.
- =)) Cái đó do BTC sắp xếp mà! Em có biết gì đâu.
- Không được! Đền bù cho anh đê! Mà tí em có lên hông?
- Uhm. Hihi. Đón khách xong bọn em cũng lên.
Tới lúc đó thì đt gần hết pin, còn có 4%. Chủ yếu do buổi chiều ngồi chơi Summoner War cả buổi nên nó mau hết. Chán VKĐ!
---------
Ngồi mòn răng trong hội thảo khoe sản phẩm của các đồng chí "lãnh đạo trẻ" mà không có điện thoại chơi game hoặc nhắn tin với gái là các thím biết nó khủng khiếp thế nào rồi đó! Thế mà không hiểu vì nguyên nhân gì mà em trụ được tới tận... 1 tiếng mới giả bộ ra ngoài tiểu.
--------
Đến cuối buổi là tiết mục các nhân viên kinh doanh lên tư vấn 1vs1 cho khách hàng. Tất nhiên ả sẽ là người tư vấn cho em. Cơ mà bực cái lúc ra ngoài tiểu em quên điền thông tin gì gì đó, ả phải sang ngồi tư vấn cho 1 cặp vợ chồng ngồi kế bên. Thế rồi một con bé khác (tuy xinh hơn, nhưng em éo thích) tới tư vấn cho em. Hết cơ hội chém gió với riêng ẻm.
Em vừa ngồi chém gió với người tới giật vị trí tư vấn viên cho em của ả. Cố gắng nói to to 1 chút cho em nó nghe thấy, thỉnh thoảng lại đá mắt nhìn sang trông chừng như sợ ả chạy mất. Cái này tối về em tự gạch chính mình luôn! Mà lúc đó bực bực éo nghĩ được nhiều. Đại để đoạn chém gió với em kia nó kiểu kiểu thế này:
- Chỗ này anh phải điền như nào? :|
- Thì tên vợ anh thôi ạ!
- Nhưng mình không biết
- Độc thân thì để trống ạ!
- Mình cũng không biết có độc thân không nữa :(
- Sao lại không biết nhỉ?
- Lỡ ông bà già ở nhà gả trước báo sau thì sao?
- Thế thôi anh để trống ạ.
- Còn chỗ này?
- Điền số tiền tiết kiệm mỗi tháng ạ.
- Ghi bằng chữ hay bằng số?
- Sao cũng được ạ
- Tiếng Việt hay tiếng Anh?
- Tiếng nào cũng được ợ!
- Tiếng Cam được hông?
- Ơ...! Thôi tiếng Việt đi ạ!
- Vậy còn địa chỉ này điền chi em?
- Để bên em gửi tư vấn viên đến tư vấn trực tiếp ạ!
- Ai tư vấn nhỉ?
- Là bọn em.
- Là em hay bé T hay ai khác.
- Nhiều lắm ạ!
- Anh không thích người lạ em ạ! Nhìn anh đẹp trai vậy thôi chứ thực ra rất nhút nhát
- Thì em cũng mới gặp em mà!
- Thì gặp rồi quen rồi! Còn người sắp tới tư vấn cho anh là người lạ.
- Thì từ từ quen, như em vầy nè.
- Thế anh thích bé T tư vấn có được hông?
- ...
Đại để thế. Khúc nào em cũng nhây chừng chục câu, khiến em này tư vấn gãy cả răng. Mà công nhận tụi này tận tâm với nghề thật! Gặp nhỏ bạn thân của em chắc nó tát em gãy chục cái răng lâu rồi
Thế đéo nào mà ả nhân vật nữ chính trong chuyện tình của em tư vấn cho cặp đôi bên kia còn lâu hơn cả em. Em cố tình câu giờ để em qua, mà hình như ẻm cũng kiên quyết ngồi hóng em chém gió hay sao á. Em ngóc cổ sang nghe ké thì đâu như chuyện quê ở đâu, đẻ mấy con các kiểu ẻm cũng lôi ra hỏi. Điều tra kỹ vồn
Cuối cùng, em chán quá kết thúc luôn tờ giấy đăng ký trả lại cho con bé tư vấn, rồi chống cằm ngồi hóng thẳng mặt ả. Ả đang ngồi tư vấn, quay sang thấy em dòm, lườm nói:
- Anh nhìn cái gì thế?
- Thưởng hoa, thưởng nguyệt thưởng giai nhân
- Hông giỡn! Em đang làm việc! *quay sang nói với 2 vợ chồng* cái anh này ấy, ảnh cứ làm khó con miết hà!
- Làm khó vậy mà còn bị lừa miết đấy!
- Anh vầy không đi lừa người ta đã là may! Sao lừa nổi anh?
- Thế mới nói em siêu.
- Mà sao em thấy anh đâu có làm khó chị kia đâu! Sao làm khó em dữ vậy?
- Vì em xinh.
- Xạo! Lúc gọi điện có thấy mặt đâu.
- Vì anh có giác quan thứ 6.
- ...
Cuối cùng 2 vợ chồng kia chả nói được câu nào, dòm tụi em chém gió
---------
Kết thúc chương trình, em tính rủ ả đi bơi, à nhầm, đi chơi, coi như đền bù cho trái tim tan vỡ của em sau khi bị ả lừa. Tiếc là cả team ả họp, kéo ả đi mất nên em chán quá về luôn! Chả có không gian riêng gì
Lúc về, em nhắn:
- Người khó khăn về trước nhá cô gái không tên
- Vâng! Anh về cẩn thận. Cho em xin lỗi!
- Xin lỗi gì? Lo đền bù đi chứ!
- Hi. Nói chuyện sau nha anh. Em họp tí.
Lần đầu tiên bị ả chủ động cắt ngang cuộc nói chuyện. Có chút thốn thốn.
--------
Sáng nay, em đang ngồi nghiên cứu khoa học sinh vật về giải phẫu sinh lý người thì em nó nhắn:
- Hôm qua về muộn quá nên không nhắn tin anh. Xin lỗi anh nha!
- Anh đang đi nhà sách (chém gió) thấy có cuốn sách viết về em nè.
- Sách gì ngộ thế ạ?
- Cô gái mất tích
- Ơ ơ ơ. Em có mất tích đâu! Còn gặp nhau nữa mà!
- Đó có thể xem là lời hẹn đi uống nước không nhỉ?
- Maybe...
- Mà chủ nhật hông đi chơi với gấu á? Làm việc nhiều mau già đó nhá!
- Hi. Em làm tí thôi! Anh đọc sách tiếp i.
Lần thứ 2 bị ả chủ động cắt ngang. Cảm giác thốn hơi mạnh rồi đó!
Review cuộc gặp mặt tối hôm qua:
Cái này em review đại khái thôi! Vì cơ bản hôm qua không có gặp em nó, cũng không nhắn tin chi cả
Chuyện là bên công ty ả đã hứa là sẽ cử tư vấn viên xuống nói chuyện với em 1 buổi để giới thiệu kỹ hơn về dịch vụ bên đó. Em có nhắn tin hỏi rằng có phải là ả không. Ả đáp: "Maybe..." (Xem lại ở post trước)
----------
6h30, sđt lạ gọi đến. Một cô gái tự xưng là K, tư vấn viên bên công ty ả, tới gặp em như đã hẹn. Em hơi thất vọng, nhưng không còn cách nào khác, bèn bảo em ấy vào quán cf gần đó ngồi đợi em 5 phút.
- Anh tưởng bé T sẽ đến chứ!
- Hôm trước nghe bảo anh rất khó tính nên em đến thay
- Thế à? Tiếc nhỉ? Anh vẫn tưởng sẽ gặp được T lần đầu tiên chứ!
- Anh đã gặp rồi mà! Cô gái đưa anh vào hôm trước ấy.
- Ủa? Trông xinh quá nên anh tưởng không phải. Còn em là?
- Là trưởng nhóm của T ạ! Mà anh đoán xem em bao nhiêu?
- 22?
- *lắc đầu*
- Sáu mươi tư? Bảy mươi chín? Tám mươi ba? Chín mươi mốt? Năm mươi bốn?...
- Em trẻ hơn anh đấy!
- Mười sáu?
- 24 ợ! Anh giỡn hoài!
- Ờ! Anh cũng sắp đoán tới số đó đó! Em thiếu kiên nhẫn quá!
- Hì! Mà anh ơi! Anh rỗi đến mấy giờ nhỉ?
- À! Anh rỗi tới 7h30 thôi em!
- Vậy ta sẽ nói nhanh để tránh làm anh lỡ việc nhé!
Nói là nói như thế, nhưng cơ bản thì em là người ưa chém gió, chả bao giờ chịu tập trung vào nội dung chính. Em nó vừa nói được vài đoạn là em lại bay nhảy sang tùm lum chuyện khác, thành ra mãi tới 7h30 cũng chẳng đâu vào đâu cả
Điện thoại báo 7h30.
- Chà! Tính nói chuyện tới 7h30 thôi, cơ mà nói chuyện kể cũng vui nên thôi ngồi ráng thêm tới 8h nhé!
- Vâng ạ!
(Đây là chiêu nới thời gian khá nổi tiếng, thím nào tán gái nhiều chắc cũng biết)
- ...
- Mà anh có vẻ thích T nhỉ?
- Ừ! Thực ra anh có cảm giác như mình khá có duyên với cô bé.
- Như thế nào nhỉ?
- À! Trong một buổi sáng đẹp trời nào đó, lũ bạn trong team chửi anh rằng, người như mày sẽ không bao giờ có ai rủ đi đâu. Gần như ngay sau đó, cô bé gọi cho anh mời đi hội thảo.
Em nó cười. Em cũng cười. Rồi câu chuyện cứ nối dài cho đến... 9h tối. Cuối cùng việc không xong mà trời đã khuya, em đành phải yêu cầu em ấy email cho mình để về đọc dần.
- Cảm ơn anh vì buổi nói chuyện rất vui chiều nay.
- Cảm ơn làm gì trong khi em có thể giúp anh việc gì đó hữu ích hơn?
- Việc gì ạ?
- Chà! Anh là người tinh tế nên chỉ gợi ý thôi nhé! Ví dụ như info của "ai đó" chẳng hạn.
- Hihi. Cái đó anh tự tìm hiểu tốt hơn chứ! Sao lại nhờ em?
- ...
11h tối, em nhắn tin cho nhân vật nữ chính:
- Hình như anh khá là thiếu may mắn nhỉ?
11h30 sđt lạ trả lời. Đúng như em nghĩ, từ đầu đến giờ em ấy luôn nhắn với em bằng sđt công ty. Nhưng lần này hi vọng là số thật:
- Mai nói chuyện anh nhé! Em mệt nên ngủ sớm đây.
Ít ra, giờ em đã có sđt thật của ai đó
Sau vài ngày không liên lạc, em quyết định gọi điện cho ả.
Mọi thứ bắt đầu từ hôm kia. Để dọn đường cho chuyện gọi điện "buôn dưa lê" hợp pháp với ả, em nhắn 1 cái tin có nội dung đại loại thế này:
- Anh có một số việc cần nhờ em tư vấn. Lúc nào rỗi gọi lại cho anh nhé!
Đến tầm trưa thì ả gọi điện. Tiếc là lúc đó đang giờ nghỉ trưa, em ngồi đánh LoL, nên không rảnh nghe máy. Xem như 2 đứa không có duyện nói chuyện vào lúc đó
Gọi 3 lần không bắt máy, ả nhắn 1 cái tin gọn hơ:
- Lúc nào anh rảnh nt em để em gọi cho anh nhé!
Tiếc là hôm đó cuối tuần, công việc lu bu, đến 8h tối em mới gọi cho ả. Thím nào rành rẽ rồi chắc không lạ chiêu tạo hiệu ứng trông chờ này.
Tất nhiên, vì đang trong quá trình cua gái nên em phải đằng hắng tới mấy lần để biến giọng sang thể loại đĩ nhất có thể:
- Anh đây cô gái! Em nghe đt được không?
- Vâng! Nhưng anh tắt máy đi để em gọi lại.
- Ý em là anh không được gọi cho em à?
- Không! Em sợ anh tốn tiền.
- Xem như em nợ anh 1 chầu là được! Tính toán chi nhiều vậy?
- Dạ vâng! Anh bảo là anh có việc...
- ...
Nói chung đoạn này em cũng chém gió lung tung vài thứ, đại để là hỏi thăm đôi chút về dịch vụ công ty bên ả. Tất nhiên hôm trước em hỏi hang con bé sếp của ả khá kỹ rồi! Giờ chỉ là kiếm cớ nói chuyện thôi!
Trong cuộc đt này, em cũng khai thác được 1 vài thông tin riêng tư khác về em nó. Đại để là ngày tháng năm sinh, quê quán, hồi xưa học trường nào, địa chỉ fb, nơi ở hiện tại... Bài vở thì cũng dễ thôi! Trước là nhờ em nó tư vấn, sau lợi dụng tiến tới 1 bước kể về vài kinh nghiệm của mình với các công ty cùng dịch vụ (cái này google đầy), sau lấn tiếp hỏi môi trường công việc như nào, rồi khen em ấy chăm chỉ 1-2 câu lấy lệ, tiếp đến hỏi xem công ty có tuyển người không để giới thiệu việc làm cho thằng em... Mỗi đoạn lại hỏi sơ về em nó. Kéo tới mai cũng đéo hết chuyện! Thề luôn!
Tất nhiên em đéo hỏi xem ả đã có bạn trai chưa, vì đơn giản là lúc đó tạm thời chưa có cách nào làm cho câu hỏi đó mượt lại một chút. Thím nào hỏi vụ bạn trai "mượt" là thế nào, thì em có vài kiểu hồi trước em hay dùng thế này:
Kiểu 1:
- Em có biết game LoL không?
- Dạ không! Em không thích game.
- Thế em đã có bạn trai chưa? (câu này sẽ làm gái ngại, nhưng các thím cứ giữ gương mặt điềm tĩnh thản nhiên là ok)
- Chưa ạ!
- Thế thì ko biết LoL là đúng rồi! Con gái đứa nào có bạn trai đều biết LoL hết
- Hồi em quen bạn trai cũ cũng có biết đâu!
- Thì thế nên mới có chữ "cũ"
Kiểu 2:
- Thôi không chém gió nữa! Bạn trai em nó cáu với anh rồi kìa!
=> Nếu có:
- Ơ! Anh biết ảnh hở?
- Anh chưa kể với em nghe chuyện những người đẹp trai (như anh) thường quen biết rất rộng à?
=> Nếu không:
- Em làm gì có bạn trai? Ai bảo anh thế?
- Thế còn cách nào khác để mình ngưng chém gió và đi ngủ đúng giờ à?
Đại loại thế! Nhưng lần này cơ bản em cũng không hỏi. Vì tán dóc qua điện thoại cả tiếng rồi, hỏi được nhiều thông tin hơn mong đợi trong 1 cuộc gọi đt rồi, nên em tính để đến lần sau.
------------
Sáng hôm qua, đang ngồi đá PES thì ả nhắn tin, nội dung đại loại thế này:
- Anh ơi! Hôm qua em quên nói với anh vài thứ về dịch vụ bên em. Lúc nào rỗi anh gọi em để em nói rõ hơn nhé!
Đã bắt đầu chủ động tìm cớ nói chuyện rồi sao? Con gái, cơ bản là quá dễ nắm bắt
Vấn đề là em không thích trả lời tin nhắn ngay. Thím nào cua gái cũng nên nghe lời khuyên này. Gái nhắn, tuyệt đối không trả lời. Chừng nào rảnh thì trả lời. Nếu lúc đó đang rảnh thì làm gì đó cho bận đi. Như em nè! Cắm mặt chơi PES. 10k/tiếng PS3, ngồi nhắn tin chi cho phí tiền?
Đến tầm trưa thì sếp của ả nhắn tin rủ tối đi cà phê. Tất nhiên lúc đó em không chơi PES nữa, nhưng phim lúc đó đang hay, đéo thích trả lời
4h chiều, em gọi cho ả, nghe ả huyên thuyên 1 hồi về cái dịch vụ vớ vẩn của công ty ả, sau đó hỏi han vài câu vu vơ:
- Nói mới nhớ, chiều nay chị K rủ anh đi cf.
- Vâng! Em biết rồi ạ! Chị ấy cũng có rủ em.
- Gì mà lang chạ vậy? Rủ em rồi còn rủ anh
- Thì đi cf chung cho vui chứ anh!
- Đi với 1 mình em mới vui, đi nhiều mất công lắm!
- Sao mất công ợ?
- Thì rửa chén trừ nợ cho 3 người thì mất công hơn 2 người chớ sao.
- Anh đùa hoài! Với lại anh hông muốn gặp em sao?
- À thì muốn thì cũng có. Mà anh nghĩ nếu em bận thì anh gặp sau cũng được, không cần gấp.
- *Cướp lời* Em không bận. Em đi được
Tối hôm đó ngồi chơi tán dóc với 2 cô gái. Kể cũng vui! Lâu ngày mới có dịp chém gió tưng bừng như thế! Tiếc là nói với cười nhiều quá, đau mẹ nó mồm
Hẹn hò về, em bốc máy gọi cho ả:
- Alo! Anh về rồi hở?
- Báo cáo tiểu thư của anh! Anh đã về!
- Ai là tiểu thư của anh?
- Không phải tiểu thư thì là công chúa vậy!
- Công chúa gì mà công chúa?
- Không chịu công thì là quạ vậy! Quạ chúa!
- Hehe. Em khoái cái tên đó đó. Anh có mệt hông?
- Còn không sao? Ngồi đau cả lưng mà hông có ai đấm bóp hết
- Sang đây em đấm cho!
- Thôi khỏi đi! Tay như cái cẳng gà thế kia mà đấm lưng cho tôi thì không chừng tôi phải mất công bóp tay hộ
- Ai cho anh bóp mà bóp?
- Thiên thần từ trên trời bay xuống nhờ anh bóp
- Thôi anh giỡn hoài! Em soạn cái kịch bản event đây! Tí còn gởi Miss K (sếp của ẻm).
- ...
Đại để thì đó cũng là một thói quen (xấu) của em. Sau khi hẹn hò về, em nhất định sẽ gọi điện thoại cho cô gái vừa đi chơi với mình, nói chuyện một tí rồi chúc ngủ ngon nhẹ nhàng vài câu.
---------
Ngày hôm sau (chủ nhật), em đang ngồi check email thì phát hiện ả nhắn tin trên google plus. Bác nào dùng Plus thì biết, mình mà email cho người có sử dụng plus là nó sẽ gửi thông tin đề nghị add vào vòng kết nối ngay (giống add friend trong fb ấy). Đại để thì ả bình luận vu vơ về mấy stt hài hước của em trên plus (em là người thích tạo nick không có bạn bè trên các mạng xã hội để viết lung tung những gì em thích ấy mà). Chém gió tả tơi một hồi, em nó bảo:
- Thế đố anh em là người ở đâu.
- Bình Định đúng hông?
- Sao anh biết hay vậy?
- Bữa trước nhìn em thấy khỏe khoắn phương phi, vai năm tấc rộng, râu hùm hàm én nên nghĩ là đệ nhất cao thủ của xứ võ Bình Định
- Ơ! Em mảnh mai thế này mà bảo phương phi là ntn :'(
- Anh đùa thôi! Thực ra hôm qua có thần tiên tỷ tỷ đến bảo với anh như thế.
- Lại chém gió! Ăn gạch nhé
- Thế anh nói đúng rồi thì em thưởng đi chứ!
- Thưởng cho 1 cây kem nè!
- Thế bao giờ em Ship qua cho anh?
- Ship làm gì? Hôm nào anh mời em uống nước rồi em trả :P
- Thế hôm nay có tính là hôm nào hông?
- Ý là mời em đi uống nước đó hở?
- Không phải! Là anh tạo điều kiện cho em mời anh.
- Hừ! Thế em không đi.
- Hừ! Thế em rảnh lúc 5h chiều hay 7h tối? (Lựa chọn ảo. Thím nào hay tán gái thì biết rõ chiêu này)
- 7h đi anh!
- Thế em thích tự đi hay để anh sang đón?
- Em tự đi!
- Ừ! Thế chúc em đi chơi vui vẻ!
- Sao á?
- Anh không thích đi 2 xe. Tốn xăng
- Vậy anh sang đón em đi
-----------
Set kèo xong. Chuyện tiếp theo là đi chơi lol cho tới 7h tối thôi!
----------
6h tối, em gọi cho ả, bảo chuẩn bị trước để em sang đón. Thím nào đang tán gái chắc cũng biết chiêu này: Làm cho gái bồn chồn chờ đợi mình trước cuộc hẹn sẽ làm tăng hiệu quả khi gặp nhau hơn.
Đã gọi trước để thông báo rằng mình sắp sang, nhưng đến khi còn khoảng 5 phút nữa tới nơi, em lại gọi thêm lần nữa bảo em nó ra. Không phải em không thích đứng đợi, mà đứng đợi ngay lần hẹn đầu thấy hơi... xuống giá.
- 5 phút nữa anh tới nhá quạ chúa!
- Hừ! Không đi nữa!
- Đường đông quá! Hông nghe gì cả!
- Hừ! Ai bảo anh gọi em là quạ chúa?
- À! Không cần mang nón bảo hiểm đâu nha! Nón của em ở trên xe anh rồi!
Xe trờ tới, ả đứng bên hiên đợi với một cái váy qua gối xinh lung linh. Thú thực với các thím là em khá thích con gái mặc váy. Dáng em nào mảnh mai đôi chút thì vận váy càng đẹp hơn
- Mình đi đâu anh?
- Đi bơi... à nhầm, đi chơi em ạ!
- Nói chung là đi đâu?
- Em có bao giờ chán khi đi với anh hông?
- Hơ! Hông ạ!
- Thế thì còn gì để lo nữa! Cứ ngồi yên, mọi việc để anh lo
- ...
- À! Hôm nay em rỗi tới mấy giờ?
- Em không bận ạ! Nhưng mà nhà trọ em đóng cửa lúc 11h
(Ý em là nếu mình đi quá 11h thì thuê nhà nghỉ ở lại luôn phải hông? Cười)
- À! Anh cũng có vài email cần kiểm tra nên chắc mình đi tới 9h nhé!
(Mánh thời gian ảo này các thím chắc cũng biết rồi! Em có ghi chú ở mấy chap đầu đó!)
Em đưa ả qua Sorento (Q.3, thím nào ở khu Hòa Hưng chắc biết quán này). Cái hay của quán chính là chỗ gửi xe nằm ở bên kia đường, mặc dù không có xe cộ gì, nhưng nó vẫn là bên kia đường. Các thím có biết bên kia đường nghĩa là gì không?
Em tùy tiện nắm tay ả dắt qua đường thật chậm rãi, thật nhẹ nhàng. Thú thực là skill này em luyện lâu vãi mới được. Nắm nhanh quá thì gái nó giật mình, nắm chậm quá thì nó thụt tay lại, nắm mạnh quá thì đau tay gái, còn nắm nhẹ quá thì nó dễ rút ra. Ngoài ra thì nếu nắm cổ tay thay vì bàn tay thì chẳng có nhiều ý nghĩa. Nói chung là kỹ thuật khó. Nhưng hôm đó em may mắn làm hoàn cmn hảo
Vào quán ngồi uống nước chém gió tới 9h thì điện thoại báo, nhưng em tắt luôn.
- Chà! 9h rồi mà chưa có muốn về! Em có muốn đi dạo với anh không?
- Đi đâu ạ?
Em đá lông nheo 1 cái, không trả lời, rồi gọi tính tiền và kéo ả về. Đây lại là một điểm hay khác của Sorento: Cầu thang rất hẹp và khó đi nên các cô gái mặc váy nên được nắm tay dắt xuống. Thím nào tán gái mà động chạm được rồi thì nên đến đây.
Em chở ả dạo quanh thành phố, đảo qua các góc đường đẹp ở trung tâm Sài Gòn, dọc đường chọc ghẹo pha trò làm ả bực mình nhéo mấy cái (nhéo đau vãi ). Đoạn này em không nhớ lắm! Vì nói nhiều quá ai mà nhớ hết được! Nhưng đại để là em dụ ả hôn 10 cái cho mỗi lần em chở ả đi chơi, rồi thì cho ả vay nợ mỗi ngày 1 cái hôn,... nói chung toàn chuyện... hôn hít
Cuối cùng, xe em lượn qua hầm Thủ Thiêm, vòng qua bến phà rồi hai đứa đứng ăn kẹo chỉ.
- Đẹp quá anh ha?
- Em chưa tới đây bao giờ nhỉ?
- Dạ! Em ít đi lắm! Mà bạn em cũng không thích tới mấy chỗ này.
- Bạn trai sao?
- Vâng!
Sấm nổ ngang tai. ĐM!Khuôn mặt em dù đã luyện đến mức không thể hiện cảm xúc tồi ra ngoài, nhưng trong lòng như tan vỡ
Tuy nhiên, dù thế nào thì cũng đã lỡ tới đây, coi như là câu chuyện tình lãng mạn cuối cùng vủa em với ả vậy! Lúc đó muốn khóc quá mà không dám
Thế rồi, em với ả đứng bên lan can nhìn xuống nước. Gặp nhau vài lần, đây là lần đầu tiên hai đứa im lặng như vậy. Chắc ả cũng hơi nghĩ tới chuyện mình buồn vì biết ả có bạn trai.
- Anh kể chuyện đi.
Em nhìn ả. Ả nhìn xuống nước. Em biết lúc này không nên đùa cợt nữa.
- Ngày xưa có một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, y như em vậy nè, mặc dù cô ấy không phải quạ.
Ả phì cười.
- ... (chuyện này là bí kíp last hit khi cua gái của em, thím nào thích em inbox, chứ dạo này gái onl voz nhiều quá, bể mánh khỏi làm ăn)
(...) Khi nàng nhìn thấy chàng, tim nàng như nghẹn cứng, môi mấp máy chưa kịp thốt thành lời thì... - Nói tới đó em im lặng.
Ả đang vừa ngắm sông vừa nghe, tự nhiên thấy em im lặng nên quay sang hỏi:
- Thì sao anh?
Em cười, kéo ả vào lòng hôn luôn. Hôn xong nói:
- Anh đã tìm em từ rất lâu rồi cô gái ạ!
Tất nhiên là phải dùng giọng trầm thật trầm kể mới hữu hiệu nha các thím! Ông nào giọng vịt đực mà kể chuyện này thì chắc chắn ăn dép.
Ả đơ mặt không nhúc nhích. Em xoay đi khỏi lan can, quay xe, đội nón bảo hiểm ngồi đợi một lát rồi gọi:
- Về thôi em!
Ả ừ hử vài tiếng rồi lấy nón leo lên xe. Suốt đường về hai đứa im lặng chẳng nói lấy một câu.
Đến nơi. Ả xuống xe. Em lấy lại nón bảo hiểm rồi chống khủy tay lên cổ xe vẫy chào. Tự nhiên ả nói:
- Anh!
- Tưởng em đang đóng phim Người Mỹ trầm lặng chớ!
Ả phì cười: Hông có! Nghe nè!
- Gì cơ?
Ả hôn thật nhanh vào má em, rồi vụt chạy vô nhà.
- Vĩnh biệt - em nói với cái giọng nhỏ xíu rồi bỏ đi.
------------
Tối hôm đó, em không gọi cho ả khi về tới nhà.
- Cảm ơn anh vì tối hôm nay. Tiếc là...
Là yêu đúng người, nhưng sai thời điểm thôi! Em không thích đập hoa cướp chậu, vì thế mọi thứ sẽ dừng lại ở đây! Xin lỗi thím nào là bạn trai của em nó (nếu thím ấy có nick voz)! Cũng xin lỗi các thím đã hóng tin em cả tháng nay...
Rốt cục thì mình cũng sẽ có ai đó để yêu thôi phải không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro