Devil's Castle (Part2/2)
(tbc)
Henry và Lucia bước vào căn phòng xa hoa lộng lẫy được bài trí theo đúng kiểu cách xa hoa của quý tộc thời xưa, từ rèm cửa cũng lộ ra sự đắt tiền, Lucia mắt như muốn nở hoa, lóa mắt vì chính sự lộng lẫy đó trong khi Henry thì dựa lưng vào thành giường, hơi nhăn mày lại, hắn chỉ nhớ tòa lâu đài này đã cho hắn sự bất tử và chính hắn đã giết chết 5 nữ nhân trong tòa lâu đài này, những chuyện còn lại, hắn đã quên hết
-Henry, em muốn đi thăm quan lâu đài này, anh đi với em đi~
Henry gật đầu cởi bỏ áo khoác, mặc duy nhất một cái áo sơmi và quần âu khoác vai bạn gái bước ra khỏi phòng, vị nữ quản gia duyên dáng mỉm cười
-Tôi có thể giúp gì cho hai vị?
-Chúng tôi muốn đi thăm quan tòa lâu đài, có phiền cô dẫn đường không?
Henry mỉm cười hỏi, vẻ lịch sự phong nhã phát ra mãnh liệt, Miran mỉm cười khom lưng
-Mời ngài và tiểu thư đây đi theo tôi.
.
.
.
.
.
.
.
.
Miran dẫn hai người đi khắp lâu đài, dẫn giải cho hai người về những điều họ thắc mắc, Henry nhìn khắp lâu đài, quá lâu rồi hắn không trở về, nơi này vẫn như vậy…
-A.. Đây là???????
Lucia la hoảng lên, họ đang ở phòng tranh, phía sau bức rèm màu đỏ là một khung tranh mạ vàng khảm đá quý, bức tranh tương đối lớn, trong hình là 5 cô gái, nét vẽ tinh xảo giống như một bức ảnh chụp lại, đáy mắt Miran lóe lên một tia sáng
-Bức tranh này là tranh vẽ nữ Bá tước Anroa Saryh Rischale và những người hầu thân tín của bà.
Miran từ tốn nói, nhận thấy nét bàng hoàng trên mặt Lucia, cô tiếp
-Chủ nhân muốn khôi phục lại nguyên trạng của tòa lâu đài, vậy nên tiêu chí tuyển người của họ là giống theo bức ảnh này thưa tiểu thư.
Lucia gật đầu ra vẻ đã hiểu, Henry nhìn chằm chằm nữ bá tước trong hình, vẻ đẹp lộng lẫy kiêu sa này không phải lúc nào, thời đại nào cũng gặp được…
-Henry, cô ta không có đẹp bằng em! Anh nhìn cái gì vậy!!!!
-Được rồi, Lucia của anh đẹp nhất, chúng ta trở về phòng trước, Miran, cám ơn cô.
-Đây là trách nhiệm của tôi.
Chờ bóng hai người khuất dạng, Miran lập tức vỗ tay hai cái, từ sau tấm rèm, Nari và Miko thò đầu ra, Nari bĩu môi
-Vật họp theo loài, ngu xuẩn như nhau!
-Ả ta nghĩ ả ta là ai, dám tự nhận xinh đẹp hơn chủ nhân của chúng ta!
Miran bật cười, xoa đầu hai cô gái
-Chủ nhân đang làm gì?
-Đang ở tầng thượng phục hồi cho chị Aime
Miran gật đầu, cả ba cùng đồng loạt rời phòng ai làm việc nấy, cả lâu đài gần như trở lại bình thường..
Trên sân thượng
Anna và Ara đứng hai bên của cỗ quan tài bằng pha lê, bên trong là một cô gái, cả thân thể bồng bềnh trong nước, những mảnh thịt vụn chạy trở về cơ thể cho tới khi cả thân m ình đã khôi phục hòan hảo, nắp quan tài mở ra, cô gái ngồi dậy, cặp mắt đen láy nhìn hai người trước mặt, bước khỏi quan tài quỳ xuống
-Cảm tạ chủ nhân hồi sinh.
-Vết thương của ngươi nặng nhất, muốn khôi phục cũng lâu nhất, từ giờ trở đi tên ngươi là Hyth, tới chỗ quản gia tụ họp với mọi người đi
Anna và Ara mỉm cười dưới ánh trăng rực rỡ hình ảnh hai ngừơi đan vào làm một, bóng hình nữ bá tước Anroa Saryh Rischale ẩn hiện sau hai người, Hyth cúi gằm mặt không dám ngẩng đầu lên, vâng một tiếng rồi rời khỏi sân thượng, Anna và Ara nắm tay nhau nhìn bao quát quang cảnh tòa lâu đài, xa xa nơi góc rừng sát với ngọn núi, 17 ngôi mộ được đắp sơ sài, ánh mắt Ara lạnh lẽo vô cùng không phù hợp với gương mặt thanh thuần của mình
-Em vẫn còn lưu tâm?
Anna nhắm mắt lại, lắc đầu cầm tay Ara bước xuống khỏi sân thượng…
.
.
.
.
.
1 tuần sau
-A~ ngày mai là halloween rồi a~
Lucia nằm dài trên ghế hưởng thụ, Anna nhướn mày nhìn một mình cô ta chiếm cả cái ghế dài vốn là của hai người ngồi, nhăn mặt nâng tách trà lên môi, Ara híp mắt, cổ áo đăng ten ôm gọn lấy cổ tôn lên nước da trắng và lớp son màu tím trên môi, bộ đồ gothic màu đen giống hệt của Anna khiến cả hai người giống như hai bản thể của nhau, ngay khi Ara định lên tiếng, Anna liền cất tiếng trước
-Đêm Halloween lâu đài sẽ tổ chức một buổi tiệc nho nhỏ, ngòai ra còn có vài vị khách nữa tham gia dự tiệc, hai vị có muốn tham gia không?
Ara phồng má, vừa định lên tiếng lại lần nữa bị cắt ngang
-Nếu vị tiểu thư đây muốn, chúng tôi có thẻ tặng tiểu thư một bộ đầm đủ sang trọng đẻ tham gia dạ tiệc
Anna liên tiếp ngắt lời Ara, gương mặt sắc sảo và trưởng thành không có gì lộ ra sự mờ ám khiến người khác vô thức tin tưởng mà không ai ngờ, phía sau đó, lại là một màn huyết kịch…
==============================================
-Henry~~~~~~
Lucia chạy ào vào phòng nằm lên người Henry, hắn mỉm cười với cô ta vừa mở miệng ra thì ánh mắt liền dại đi, run rẩy hỏi
-Lucia, bộ đầm này…
-Là hai nhỏ chủ nhà cho em đó~ bằng sa lụa tuyết đó a~
Lucia cười đầy mãn nguyện trong khi đồng tử của Henry không ngừng co rút, bộ đầm viền đính đá quý, ôm gọn vóc người tôn lên những nét đẹp nhất của người con gái, sắc đỏ đầy mị hoặc dưới ánh đèn vàng, mái tóc vàng rực xõa dài, tâm tình Henry bỗng nhiên trầm xuống, bộ váy này…
====================================================
Màn đêm buông xuống, dạ vũ bắt đầu, Lucia quay cuồng trong điệu nhạc, Henry nhắm mắt nhấm nháp miếng bánh ngọt, nữ đầu bếp tên Hyth kia nấu ăn thật sự rất tuyệt, hương vị xa lạ mà quen thuộc giống như hàng trăm năm trước hắn đã từng hưởng thụ, phải thừa nhận khả năng tìm người của hai con nhỏ kia thật sự rất tốt…
-Ngài Henry~~~
Không có báo trước, Ara ôm lấy cánh tay phải của Henry, giọng nói ngọt ngào như rót mật vào tai hắn, Anna khoác tay lên tay còn lại, mỉm cười:
-Đi với chúng ta một chút được không?
Môi vẽ lên một độ cung hoàn hảo, Henry gật đầu khoác vai Ara và Anna bước lên lầu.
Cánh cửa đàu tiên mở ra, Henry bị đẩy ngã xuống đệm, nụ cười của Ara và Anna như thuốc mê với hắn
-Ngài ….
-Gọi Henry, Anna
-Henry~~ -Ara cười tới hai con mắt híp lại làm một đường cong trên gương mặt, Anna cũng uyển chuyển ôm lấy cánh tay hắn
-Ân… Graaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cảm giác hai bàn tay bị một vật sắc nhọn đâm vào, đồng tử của hắn chậm rãi chuyển đỏ, nụ cười trên gương mặt hai chị em méo mó đi trong bóng tối, tiếng cười lanh lanh vang vọng khắp phòng như một cơn ác mộng…
.
.
.
.
-Ngài? Sao vậy?
-Anna, em…
Anna ngồi bên cạnh hắn, dựa vào ngực hắn, gương mặt sắc sảo xinh đẹp tới động lòng, nhăn mày một chút, Henry mới trả lời
-Chỉ là mơ thôi, Ara đâu rồi?
Anna hơi nhíu mày
-Chị ấy đang ở trong bồn tắm, ngài muốn vào không? Chị ấy sẽ không phiền đâu.
Ôm eo Anna bước vào phòng tắm, qua làn hơi nước Henry có thể thấy Ara đang tựa cằm vào thành bồn tắm, ánh mắt mơ hồ liếc về phía hai người.
-Ngài Henry~~
Giọng nói ngọt ngào kéo hắn đến bên bồn tắm, bàn tay trắng trẻo vươn lên sờ lên mặt hắn nhưng ngay lúc đó
Zítt..
Một sợi thừng không biết từ lúc nào, vô thanh vô tức siết lấy cổ hắn, khớp chân bị đá mạnh từ đằng sau khiến hắn gục xuống cạnh bồn tắm, ngay khi hắn tưởng như sẽ bị siết cổ chết thì sợi dây lỏng ra để hắn tham lam mà hít thở, Henry vừa được thả, chưa tới 1 phút hít thở hắn đã bị vùi đầu vào bồn nước, nước tràn vào phổi ép hắn không còn kẽ hở.
Liên tục, cứ lực ép dưới nước biến mất thì sợi thừng trên cổ hắn lại siết chặt kéo hắn lên khiến hắn hít thở không được mà nhịn thở không xong…
Àooooooooooooooo
Mơ màng nhìn lại cảnh vật, hắn đang ngồi trong bồn tắm mà Ara đang ôm khăn tắm ngồi cạnh hắn, gương mặt thanh thuần đôi mắt trong vắt khó hiểu nhìn hắn, bờ môi hồng nhuận mở ra
-Ngài không thích em?
Bóp bóp trán, vươn tay ôm lấy Ara. Gặp được hai ngừơi như Anna và Ara là một điều không phải ai cũng gặp được, Anna có một vẻ ngòai trưởng thành, xinh đẹp thuần thục, Ara lại mang nét non nớt hòa quyện với tư chất đầy phong tình, hắn không phải gay, sao lại có thể không thích?
Rời khỏi phòng tắm, Anna và Ara lại khoác lên mình bộ váy dạ hội xinh đẹp lộng lẫy một xanh một tím, cao quý mà trang nhã, tay trái ôm eo Anna, tay phải khoác vai Ara, cả ba cùng bước lên sân thượng, dưới ánh trăng bàng bạc, làn sương mù như một tấm sa mỏng che đi đường nét tinh tế của tòa lâu đài, khung cảnh quanh lâu đài cũng bị nó làm mờ đi nhưng càng khiến lâu đài thêm huyền ảo kì bí.
-Tại sao hai em lại sở hữu lâu đài này?
-Do chủ đất bảo vùng đất này là đất chết, giư cũng không làm được gì nên bán lại a~
Ara cười nhẹ nói, ánh mắt lấp lánh nhìn lên ánh trăng
-Tại sao?
-Umk~ nơi này chủ yếu là sương mù, núi đá, không có tài nguyên để khai thác, với cả…
Ara lùi lại ngồi xuống ghế đằng sau, Anna tựa tay vào lan can tiếp lời
-Cách đây 15 năm, từng có một đòan du khách tới đây, 10 nữ, 9 nam, một đi không trở lại
Vươn tay kéo Henry ngồi xuống cạnh mình, vừa kéo Ara vừa tươi cười tiếp
-Trong số đó có một đôi chị em sinh đôi khác trứng~
-Hai người đó, người chị tên Ara, cô em gái tên Anna~
-Cái…
Rầm…
Nói dứt lời, Anna đẩy mạnh Henry ngã ra sau, khi ấy hắn mới biết nơi Ara kéo mình ngồi xuống chính là một cỗ quan tài, Ara cười nhạt, vung tay kéo nắp quan tài lên, dưới ánh trăng, những cái đinh sắt lạnh lẽo trên nắp quan tài kích thích thẳng tới não bộ hắn ta…
Ghim tay chân trên giường, thắt cổ dìm chết, quan tài tra tấn…
115 năm trước hắn đã từng làm từng dùng trong chính tòa lâu đài này, bất chấp cánh tay của mình sẽ có bao nhiêu đau đớn, hắn đẩy mạnh nắp quan tài rồi chui ra, dưới ánh trăng, hình ảnh hai cô gái kia lồng vào làm một, gương mặt nữ bá tước xinh đẹp động nhân xuất hiện trong tầm mắt, gương mặt Henry tái xanh, hắn quay người chạy xuống khỏi sân thượng, Anna bật cười
-Nếu là ngài, ta sẽ không muốn xuống đại sảnh đ…..
Bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của Anna, Henry chạy thật nhanh xuống sảnh……
Cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt hắn, dưới những bộ âu phục sang trọng cùng bộ váy dạ hội cao qúy, những “vị khách” kia đang cùng nhau xâu xé Lucia, nội tạng, mắt, óc của cô ta bị bọn họ moi ra, Henry chết đứng, giọng nói lạnh lẽo của Ara vang lên từ phía sau hắn, vẫn duy trì tư thế đan tay vào nhau với Anna, Ara cười lạnh
-Kết cục của nàng công nương 115 trước, cuối cùng cũng chính là bị xác sống xé xác ăn thịt mà thôi.
17 vị khách đêm Halloween này không ai khác chính là 17 người bạn đồng hành cùng Ara và Anna vào lâu đài này, Anna nâng một ly rượu đỏ đưa đến bên môi Henry
-Có nhân ắt có quả, uống ly rượu này, trả đại giới cho ta cùng tòa lâu đài này đi…
Nhắm mắt, nuốt xuống ly rượu, hắn bật cười cay đắng, nhân quả, hơn 100 năm cuối cùng hắn vẫn chết trong tay nữ bá tước đó…
~oOo~
Ngày xưa có một câu chuyện cổ tích, một vùng đất nọ bị một nữ bá tước độc ác nắm quyền, nàng ta đoạt lấy những tài vật trên mảnh đất, lăng trì những kẻ chống lại mình
Một vị anh hùng đã anh dũng bước vào lâu đài đó tiêu diệt ả ta, để đền đáp cho lòng dũng cảm của chàng, chàng đã được ban cho sự bất tử,chàng cưới người con gái mình yêu trở thành vua và trị vì vùng đất xinh đẹp đấy tới tận cùng…
~oOo~
[Hôm qua cảnh sát đã tìm thấy thi thể ông Henry Michael Chirsten cùng vị hôn thê là cô Lucia Kathian tại biệt thự riêng ở SanFransico
Theo điều tra của bên cảnh sát, cái chết của cô Lucia là do….]
Ara tắt TiVi, lăn lộn trên ghế sopha, Anna nâng li trà lên môi, nhấp miệng
-Cái giá phải trả không đắt nhỉ?~
-Quá rẻ a~~~~~
Ara dài giọng, đằng sau lưng ghế, Miran, Nari, Miko và Hyth đều bật cười, chủ nhân của họ không hề thay đổi…
-Chúng ta có thể cho hắn sự bất tử nhưng hắn đã dám làm trái giao ước, sự bất tử đó sẽ bị thu hồi
…
……
………
Đúng, các bạn không nhầm đâu, Ara và Anna chính là nữ bá tước năm xưa, sau khi bị giết, nàng ta không chết mà tái sinh thành một người khác, trong quá trình đó, nàng ta đã tách chính mình thành hai người, một kẻ mang vẻ ngòai ngây thơ thời thiếu nữ của nàng ta cùng tâm tính độc ác của nàng, một kẻ mang vẻ bề ngòai sắc sảo của bá tước và cái đầu lạnh lẽo đầy luật lệ…
Đằng sau những câu chuyện tưởng như ngọt ngào của cổ tích, đôi khi, sự thật không như con người ta thêu dệt lên…
-Hết Phần1: Devil’s Castle_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro