Chương 1: Lời giao ước
Thanh niên trên giường bệnh vừa trút bỏ hơi thở cuối cùng, sau khi đã hoàn thành tâm nguyện.
Trước khi chìm vào vòng tay sâu thẳm của bóng tối không ánh, suy nghĩ duy nhất còn sót lại trong cậu dần hóa thành hư ảnh.
***
Thế giới tràn ngập [Ener], một thứ năng lượng thần ban cho loài người.
Sự chọn lọc của [Thần] đã khiến dân số thế giới giảm đi trông thấy, đồng thời những người vượt qua [bài kiểm tra] của [Thần] sẽ được ban phước, giúp họ sống sót trước sự sàng lọc.
Loài người thành lập các [khu tự trị], đoàn kết để chống lại đợt thanh lọc.
Họ gọi đấy là [chu kỳ ngày Tận Thế].
Họ không biết vì sao thế giới lại lại đầy rẫy các biến số bất ổn định như vậy, cũng vì thế mà con người đã cứng cỏi hơn, họ đã có thể sống sót qua các đợt thanh lọc mang tính chu kỳ đó.
Dẫn dắt bốn [khu tự trị] là các [boyak], và hiện có bốn gia tộc boyak lớn mạnh nhất nơi này.
Etheral - người đứng đầu khổng lồ - Thánh Tích Vô Tận.
Halcyon - người tiếp nhận tiếng vọng - Tuyệt Diệt Thần Thế.
Solace - người cuối cổng thiên đường - Thư Viện Akashic.
Liberte - người mang theo hy vọng - Thần Nữ Duyên Tiên.
Tất cả vì tương lai nhân loại.
Mỗi gia tộc đều thờ phượng vị thần đã trao họ quyền năng sống sót. Các boyak vì muốn được thần ưu ái, ngày càng trở nên cực đoan với cách thờ phượng của mình, họ tranh đua tị nạnh kèn cựa, muốn chứng tỏ thần của họ là nhất. Điều này vô tình khiến khả năng sống sót của nhân loại ngày càng thấp, tỉ lệ trẻ em sinh ra cũng vì thế mà ít đi. Đối mặt với thảm kịch diệt vong, bọn họ vẫn không thể dẹp bỏ định kiến và bắt tay với nhau được.
Tuy thế, vẫn có ngoại lệ, có một boyak hoàn toàn không quan tâm đến những cuộc tranh đấu vớ vẩn này.
Etheral.
Với Etheral, vị thần giúp họ đạt được cơ đồ như ngày hôm nay chính là Học Ngôn Cửu Đồ, nữ thần của nghệ thuật và văn chương.
Người mẹ vĩ đại của Ethanol.
***
Cậu nhóc ngơ ngác nhìn tầng hầm tối mịt, vẫn chưa định thần được là mình đang ở đâu.
Cố gắng cử động tay chân tê rần, cậu bé mệt mỏi dựa người vào tường.
Xung quanh tối đen như mực, vài con đom đóm nhấp nháy ánh huỳnh quang làm nơi đây càng thêm mộng ảo, đôi mắt kèm nhèm không nhìn rõ nổi nơi đây là nơi nao nữa. Dần hồi phục sau một vài nhịp thở, cậu nhóc vịn bức tường đá bên cạnh mượn lực đứng dậy. Mon men theo ánh lửa ma trơi, cuối cùng cậu cũng đến được nơi mình muốn đến.
Nơi đây có vẻ là một giáo đường bị bỏ hoang, rễ cây xù xì thô to đã làm sàn đá nứt toác, tán lá rậm rạp sinh trưởng mạnh mẽ trong một không gian khép kín, như thể nhận ra cậu bé đã tỉnh dậy, toàn bộ lá cây liền phát ra ánh huỳnh quang màu xanh. Đêm tối ánh lên rực rỡ như một lời chào đón thầm lặng, chẳng mấy chốc giáo đường đen tối được nguồn sáng chiếu rọi, vô cùng rực rỡ.
Đứa bé lặng người nhìn khắp nhà thờ, cảm thấy tim mình như ngừng đập.
Đóng mở nắm đấm tí hon, cậu nhóc khó chịu khi nhận ra mình đang ở đâu.
Thánh đường thần bí này là nơi ông ngoại của cậu qua đời. Đồng thời cũng là [nấm mồ học sĩ] mà ai cũng né tránh, ban đầu nơi đây được dùng để thờ phượng, nhưng sau một đợt càn quét, gia chủ cho rằng đất nơi này không thiêng, nên đã thay đổi nơi này thành hầm ngục tự nhiên.
Tất cả đều hình thành luật ngầm, đó là những gì dơ bẩn sẽ được tiêu huỷ ở [nấm mồ học sĩ].
Ryuto rũ mắt nhìn lòng bàn tay mình, cố gắng chiết ép ra chút Ener ít ỏi. Và thật không may, cơ thể hiện tại của cậu yếu đuối đến mức không thể khởi động được một chút Ener nào.
Cậu bé nhìn quanh thánh đường, ánh nhìn tĩnh mịch thu hết cảnh tượng hoang tàn vào đáy mắt.
Như đã nói, thánh đường đã trở thành hầm ngục, cũng là nơi tiêu huỷ những thứ dơ bẩn theo nhận định của gia chủ. Đó có thể là tập nhạc phổ bị nhạc sĩ không hài lòng ném đi, hoặc bản thảo đầu tay mà tác giả tự chê bai, quần áo mới thiết kế nhưng không gây dựng được tiếng vang, và ti tỉ những sản phẩm trí tuệ khác bị vứt bỏ.
Nhưng nếu như vậy thì nơi này là [bãi rác], không phải [nấm mồ].
Mọi thứ đều như muốn ép buộc Ryuto phải nhận thức được vị trí của mình.
Đặc trưng Ener của gia tộc Etheral là độ tinh khiết và khả năng tạo hình. So với Ener của những gia tộc khác, thì tộc nhân Etheral dễ dàng thức tỉnh Ener hơn. Tuy nhiên [món quà thần linh] không phải miễn phí, và không phải người nào cũng có thể chịu đựng được thần tính của nó.
Tỉ lệ người nhận quà ngày càng ít, dòng chính dòng phụ cũng vì thế mà cạnh tranh gay gắt.
Ryuto cau mày, nhìn chút Ener ít ỏi đang cố gắng tụ tập quanh lòng bàn tay.
Ener là [món quà], là [sự bảo vệ] mà Học Ngôn Cửu Đồ rủ lòng ban xuống, Ener như một tấm màng bảo vệ, ngăn cách tín đồ Etheral với ô uế bên ngoài.
Không khai thông đủ Ener, tín đồ không nhận được bảo vệ, tinh thần sẽ dễ bị ngoại cảnh tác động hơn.
Ryuto thở dài, tầm mắt cố gắng nhìn khắp thánh đường, Ener ngày càng cạn kiệt, một số thay đổi về giác quan cũng dần hiện rõ. Chóp mũi dần ngửi thấy mùi hương khó chịu gay gắt, khiến cậu ngay lập tức nín thở, lấy tay che mũi, đôi mắt không có sự bảo vệ va chạm với ngoại cảnh, đồng tử liền thấy được những gì không nên thấy.
Nói Ener là sự bảo vệ thần ban không hề sai, nhưng nói nó là màng lọc ô uế cũng phù hợp với chức năng của nó.
Ngay khi Ener biến mất, mọi thứ hiển lộ ngồn ngộn trước mắt cậu bé.
Thánh đường tinh khôi dơ dáy bẩn thỉu không chịu nổi, sàn nhà cáu ghét những bụi đóng tầng và máu đông đặc, nhánh cây thô to toả ra sức xanh ngọt ngào lủng lẳng treo cả chục xác người. Hầu hết đã thối rữa và nhung nhúc dòi, sâu nhấp nhô trên lát thịt thối. Không khí ngập trong mùi thịt thối, mùi máu tanh và mùi chua của nước bẩn.
Thật sự... làm người ta khó chịu.
Mặt cậu bé tái nhợt, nhìn quanh một lượt, rồi tìm cửa ra.
Hầu hết những người bị treo cổ ở đây là đối thủ chính trị, đối thủ cạnh tranh đã thua cuộc, những kẻ phản động, bạo loạn, hoặc những kẻ ngỗ nghịch.
[Nấm mồ học sĩ] là một ngôi mộ sống.
Nhưng có vẻ nơi này không chôn sống nổi cậu.
Ener là nguồn năng lượng của thần linh, như món quà ban phát xuống cho những người được chọn. Etheral may mắn được nữ thần chọn trúng, bao dung trao cho phước lành mạnh nhất của người.
Khả năng văn chương, thẩm thấu nghệ thuật, tài năng bẩm sinh về các loại hình nghệ thuật. Và thêm vào đó là Ener [Học Ngôn], khiến Etheral có khả năng vượt trội trong học tập và ngôn ngữ.
Nên thông thường, [vũ khí bổn mạng] của Etheral thường liên quan đến nghệ thuật văn chương, ít có tính công kích. Nhưng những người dòng chính lại được ban phước cho [vũ khí bổn mạng] có tính tấn công rất cao.
Dù không biết vì sao lại có sự phân hoá như vậy, dòng chính như đứa con nữ thần ưu ái nhất, dồn hết mọi tâm huyết cho họ.
Với gia chủ đời trước, Yuuya - cha Ryuto, [vũ khí bổn mạng] của ông liên quan mật thiết đến bàn cờ thần quái. Với ông nội Ryuto, cây đinh ba lại trở thành biểu tượng sức mạnh của ông.
Còn Ryuto...
Cậu bé trầm ngâm nhìn Ener dần tụ tập thành một khối cầu đen óng ánh trên tay mình, nở nụ cười hài lòng.
Cậu là [người thừa kế bị ruồng bỏ], vì gia chủ đã phán xét, rằng [vũ khí bổn mạng] của cậu không có tính tấn công, tư chất tầm thường.
Ener trong tay dần to lên, năng lượng khủng khiếp hình thành xoáy lốc trên tay cậu bé.
Một mặt trời đen không ánh.
[Mặt trời đen], biểu tượng một thời của cậu.
Nụ cười ngọt ngào nở rộ trên môi đứa trẻ, mặt trời đen trên tay liền được phóng ra, dù nhỏ bé, nhưng sức sát thương đủ gây sụp đổ một phần nền của [nấm mồ học sĩ.]
***
"Anh ơi, ông nội sẽ mắng á." Đứa bé rụt rè kéo nhẹ góc áo anh trai.
"Mire em đừng có nhát như vậy, em không muốn thì đi về đi." Cậu bé bĩu môi không chịu nghe em gái, kéo áo mình.
"... Đừng bỏ em lại!"
Mire sợ hãi chạy theo sau Minoru, cô bé không dám quay về theo con đường mòn tăm tối, và bầu không khí tỏa ra xung quanh nấm mồ thật đáng sợ. Theo bản năng tìm kiếm sự che chở, Mire chạy thật nhanh đến chỗ Minoru.
"Vậy em phải nghe lời." Minoru nắm tay Mire, dắt cô bé đi từng bước.
Thật lạ khi thấy [nấm mồ học sĩ] có rất ít người canh gác, một là vì nơi đây là bãi rác, bãi tha ma của Etheral, hai là lính canh chủ quan không canh gác kỹ càng.
Hầu như không ai muốn đến nơi này, chỉ có hai anh em Minoru thích đi khám phá mới mò tới đây.
Dòng chính có hai trai ba gái, trưởng nam Yuuya có người thừa kế Ryuto, thứ nam Yukio có hai người thừa kế: Minoru và Mire. Bác cả Sachie, hai dì út Kiyoka và Fumie không được ông nội ưu ái, mặc dù bác cả theo nhận xét của trưởng nam là một người "rắn rỏi hơn sắt thép".
Với địa vị của mình, Minoru có thể đưa Mire đi khắp nơi trong cung điện Honmei - no - Ma, kể cả [nấm mồ văn chương] cũng không ngoại lệ, dẫu cho có lính canh, thử hỏi xem có ai dám ngăn cản [người thừa kế đương nhiệm] hay không?
Tất nhiên là không ai dám.
Lời tác giả: Cảm ơn các bạn đã đọc đến đây, rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Nếu có gì lấn cấn, mong các bạn hãy góp ý với tôi nhé, xin cảm ơn các bạn rất nhiều. Đêm rùi, chúc các bạn một ngày và có một giấc ngủ ngon nhé.
11/02/2024, Buôn Ma Thuột đang lạnh tê tái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro