Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Tôi muốn đi canh Quân nương!

[Đội][Lý Viêm]: Vậy tử tình duyên đi.

[Đội][Người qua đường Nãi Hoa]:!!!!

[Đội][Người qua đường Bá Đao]:!!!!

Diệp Thiên:!!!!!

Cầu Tú tỷ kiềm chế lại một chút!!!!

Câu chuyện này nói cho chúng ta biết, không tìm đường chết sẽ không phải chết.

[Đội][Đánh gãy chân của ngươi]: Không phải như vậy đâu, sao anh lại như vậy hả, em chỉ muốn đùa một chút thôi, em không muốn tử tình duyên, anh đừng cho là thật.

Ha ha!

Diệp Thiên nhịn không được gửi cho Quân gia một tin nhắn mật.

[Mật][Diệp Khuynh]: Quân gia, sao anh lại tìm loại người này buộc định tình duyên vậy?

[Mật][Lý Viêm]: ...... Tôi chỉ muốn tìm một vú em cố định để đánh JJC, lúc trước tôi đã nói rất rõ ràng với cô ấy rằng chỉ tổ đội đánh JJC mà thôi.

[Mật][Diệp Khuynh]: Sờ sờ Quân gia, không khóc nha, chờ tôi biết chơi tôi sẽ đánh cùng anh, mặc dù tôi không phải vú em.

Sau khi nói tử tình duyên, Lý Viêm  một mực không chịu hé răng, Tú tỷ cũng không nói thêm gì nữa, năm người đánh bí cảnh trong không khí kỳ quái.

Chờ Bá Đao cùng Nãi Hoa rời đội, ba người cùng nhau đi trả nhiệm vụ, không ai nói chuyện với ai.

Có lẽ là do Lý Viêm cảm thấy cứ như vậy cũng không có ý nghĩa gì, vì thế hắn gửi tin nhắn trên kênh đội ngũ.

[Đội][Lý Viêm]: Nếu tử tình duyên, vậy chúng ta hảo tụ hảo tán đi.

[Đội][Đánh gãy chân của ngươi]: Em thích anh lâu như vậy, anh thật sự chưa từng thích em sao?

[Đội][Lý Viêm]: Trước khi buộc định tình duyên, tôi không biết cô thích tôi, sau khi buộc định tình duyên, tôi chưa từng nghĩ tới việc chấp nhận tình cảm của cô.

Lý Viêm nói rất dứt khoát, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy Lý Viêm có chút tuyệt tình, nhưng trong lòng Diệp Thiên lại ẩn giấu một tia vui vẻ mà chính cậu cũng không phát giác.

[Đội][Đánh gãy chân của ngươi]: Vậy anh buộc định tình duyên với em để làm gì?

[Đội][Lý Viêm]: Tôi nghĩ rằng tôi đã nói rất rõ ràng rồi.

[Đội][Đánh gãy chân của ngươi]:..... Thật sự chỉ vì đánh JJC thôi sao?

[Đội][Lý Viêm]: Đúng vậy.

[Đội][Đánh gãy chân của ngươi]: Anh thật sự rất lạnh lùng! Chúc hai người hạnh phúc!! Nhớ phải đối xử thật tốt với gà vàng nhỏ đấy.

[Đánh gãy chân của ngươi] rời khỏi đội ngũ.

[Đội][Diệp Khuynh]: Quân gia.... Anh thích tôi sao?

Diệp Thiên lặp đi lặp lại, gõ ra mấy chữ này rồi lại xoá đi, xoá rồi lại gõ, cuối cùng vẫn gửi đi. Cậu không biết tại sao mình lại hỏi như vậy, cũng không biết tâm trạng thấp thỏm kia rốt cuộc đang chờ mong điều gì.

[Đội][Lý Viêm]: Đừng nghĩ nhiều, hôm nay muốn đi đâu chơi?

Diệp Thiên có chút thất vọng, nhưng rõ ràng câu trả lời của Lý Viêm cũng không có gì khác thường.

[Đội][Diệp Khuynh]: Tới Hạo Khí Minh đi, đi tìm lão Tạ chơi.

[Đội][Lý Viêm]: Được.

Hai người thần hành tới Hạo Khí Minh, ngồi bên cạnh Tạ Uyên, không ai nói chuyện với ai, giống như thật sự chỉ tới đây nhìn Tạ Uyên vậy.

Diệp Thiên không biết nói gì, cũng không biết nên mở lời như thế nào, trong lòng cậu rất loạn, cậu rất muốn hỏi Lý Viêm rốt cuộc hắn xem cậu là gì, thật sự chỉ là thân hữu thôi sao?

Lê Xuyên không nói chuyện là do anh đang giả giờ lạnh lùng, hơn nữa bây giờ anh đang gọi điện thoại, cho nên không chú ý tới sự khác thường của Diệp Thiên.

"Anh trai, em diễn được không?" Là giọng nói của một cô gái, vừa sang sảng lại có chút mềm mại.

"Gãy chân, hôm nay cảm ơn em." Khoé môi Lê Xuyên hơi cong lên, tâm trạng rất không tồi.

"Anh trai à, anh muốn tử tình duyên với em để theo đuổi gà vàng nhỏ kia thì cứ việc nói thẳng, ngượng ngùng xoắn xít cái gì hả, hai chúng ta là quan hệ gì chứ, anh còn sợ em tử thân hữu với anh sao? Nếu không phải lần trước em chủ động tới bắt gian tận giường, anh còn muốn kéo dài tới khi nào? Nếu như anh thật sự yêu thích gà vàng nhỏ kia, vậy mau chạy tới thổ lộ với người ta đi, đừng giống như em, một mực chờ đến khi người ta đi rồi mới thấy hối hận."

"Em vẫn không quên được cậu ta sao?" Lê Xuyên thở dài, chuyện cũ của Gãy chân, thân hữu quen biết với cô đều biết, đó thật sự là một câu chuyện rất cẩu huyết.

Gãy chân từng thích một đại sư, mỗi ngày cô đều ở bên cạnh làm bạn với đại sư đó, nhưng lại không dám thổ lộ tình cảm với đối phương, đại sư khá ít nói, nhưng đối xử với Gãy chân rất tốt, Gãy chân sợ sau khi thổ lộ thì hai người đến bạn bè cũng không thể làm, trong thế giới rộng lớn này, muốn trốn một người thật sự rất dễ dàng.

Thẳng đến khi đại sư A.

Đại sư để lại cho cô một phong thư, hắn nói, hắn thích cô, muốn cô chỉ ở bên cạnh một mình hắn, nhưng lại cảm thấy bản thân không xứng với cô, nếu đã như vậy, không bằng thả cô đi, dù sao sau khi hắn thổ lộ hai người nhất định sẽ không gặp lại nữa, không bằng hắn đi trước một bước vậy.

Sau khi Gãy chân nhận được thư, ở trên YY trầm mặc rất lâu rất lâu, đến khi mở miệng, giọng nói đã trở nên nghẹn ngào không rõ.

Cô nói, cô cũng thích hắn, chúng ta.... đều là người nhát gan, xứng đáng.... không gặp lại nữa.

Lê Xuyên nói chuyện điện thoại với Gãy chân xong liền chăm chú nhìn vào nhân vật Diệp Khuynh trên màn hình máy tính, anh đang nghĩ rốt cuộc mình có nên thổ lộ trước hay không, nếu nói ra sau đó Diệp Thiên cảm thấy anh thật ghê tởm thì phải làm sao bây giờ? Nhưng nếu không nói, liệu Diệp Thiên có ngốc đến mức bản thân thích anh cũng không phát hiện ra được hay không?

Lê Xuyên thật rối rắm.

Diệp Thiên lại càng rối rắm.

Diệp Thiên rối rắm là vì cậu nhịn không được nói chuyện vừa xảy ra cho Ultraman nghe, muốn Ultraman làm chị gái tri kỷ của cậu một lần, thế nhưng Ultraman lại giúp cậu hiểu rõ một chuyện.

Ultraman: Gà ngốc, cậu thích Quân gia đúng không?

Diệp Thiên:.... Như thế nào mới xem là thích?

Ultraman: Vậy tại sao cậu lại hỏi Quân gia có thích cậu không?

Diệp Thiên: (〒﹏〒)Tôi không biết.

Ultraman: Lúc Quân gia nói cậu đừng nghĩ quá nhiều cậu có cảm giác gì?

Diệp Thiên: Có chút đau lòng (〒﹏〒)

Ultraman: Có phải mỗi ngày cậu đều muốn chơi cùng Quân gia đúng không? Mỗi lần Quân gia online sẽ rất vui vẻ, hắn không online sẽ cảm thấy rất mất mát, chỉ muốn hắn chơi cùng cậu, lúc hắn tử tình duyên cậu còn có chút mừng thầm?

Diệp Thiên:.... Hình như đúng là như vậy đó, Ultraman, sao cậu lại biết nhiều như vậy?

Ultraman: Hừ hừ, tôi là người có tình duyên, tất nhiên là biết rồi!

Diệp Thiên: Nhưng mà, Quân gia là đàn ông mà, sao tôi có thể thích hắn được?

Ultraman: Đàn ông thì sao? Tình yêu không phân biệt giới tính, cậu yêu chính là bản thân hắn.

Diệp Thiên: Nói cũng đúng, trách không được Miêu ca là nam sinh mà cậu vẫn buộc định tình duyên cùng cậu ta.

Ultraman: Cái gì? Cậu vừa mới nói cái gì? Miêu Dỗi Xuyên là đàn ông?! Cậu ta không phải em gái sao?

Diệp Thiên: Là nam sinh mà, không phải cậu đã sớm biết rồi sao? Nếu không tại sao vừa rồi cậu lại nói ra những lời kia?

Ultraman: Tôi biết cái rắm!!! Con gà ngu xuẩn kia, cậu thế mà lại dám gạt tôi!!! Đừng nói nữa, tôi phải lập tức online cừu sát cậu!!!

Xong rồi, lần này gặp rắc rối thật rồi, Ultraman tức giận rồi. QAQ

Bên kia, Lê Xuyên đã rối rắm xong, rốt cuộc quyết định trực tiếp thổ lộ, Diệp Thiên mềm lòng, dễ dàng tha thứ cho người khác như vậy, hẳn là mềm lòng nhỉ?? Đến lúc đó đem bản thân nói thảm một chút, ừm, không phải cậu thì không được, cho dù Diệp Thiên không chấp nhận, ít nhất cũng sẽ không trốn tránh mình.

Có cần giở trò vu oan hãm hại không? Nói là Diệp Thiên bẻ cong mình, ừm, có thể thử xem, dù sao đây cũng là sự thật, trước kia anh không thích đàn ông đâu nhé.

Lê Xuyên thông suốt, nhưng Diệp Thiên lại không thông suốt.

Cậu không hiểu tại sao mình lại thích đàn ông rồi, có phải cậu trời sinh đã thích đàn ông hay không, trước kia không phát hiện là do chưa gặp được người mình thích?

Diệp Thiên không nghĩ thích đàn ông, chị họ cậu là hủ nữ, mỗi ngày đều chia sẻ với cậu chút chuyện gì đó, cũng nói với cậu con đường này có bao nhiêu khó đi, hơn nữa trong mắt rất nhiều người, loại tình cảm này rất đáng ghê tởm, cậu không biết Lý Viêm có suy nghĩ giống như vậy hay không, cậu không muốn làm cho Lý Viêm chán ghét.

Diệp Thiên quyết định tuyệt đối không nói cho Lý Viêm biết chuyện cậu thích hắn!

Bắt đầu từ ngày mai, cậu sẽ tiếp tục canh Quân nương, cậu muốn bẻ thẳng lại mình!!

_______________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Diệp Thiên: Tôi chỉ thích em gái!!! Không sai!!! Em gái!!!

Lê Xuyên: Tôi nên thổ lộ như thế nào? Thật đau đầu!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro