Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: Kế hoạch của Shinichi



Mọi chuyện cứ như thế mà diễn ra, chắc chắn sẽ ko có gì và vẫn yên bình như thế nếu không có 1 ngày.....
Tại dòng tộc Kudo
- Thế nào Shin? 3 tháng rồi đấy. 3 tháng qua chẳng lẽ em chưa tìm đc cô gái đó sao? Với sức em thì chỉ cần 1 vài ngày là sẽ ra thôi mà. Mà cũng chẳng ớ đâu xa, ngay trong trường em đấy thôi – Kaitou nhắc nhở
- Anh phiền quá đi. Chuyện đó là việc của em mà. Anh có cần phải ngày nào cũng nhắc không?
- Shin àh, chẳng lẽ con chưa tìm ra thật sao? – bà Kudo
- Mẹ nữa, sao lúc nào 2 người cũng xúm lại nhắc nhở con cái chuyện đó hết vậy, bộ nó quan trọng lắm sao? – Shin nhăn mặt
- Shin! Anh gia hạn cho em, nội trong tuần này, em phải tìm ra cô gái đó, nếu không thì đừng trách anh mạnh tay với em – Kaitou uống 1 ngụm coffee
- Bực quá! Ờ nhà cũng không yên nữa – Shin bực mình đứng dậy và đi lên phòng cùng Hattori
Trong phòng Shinichi
- Sao thế? Chưa tìm đc thật sao?
- Cậu thôi đi, đừng có nhắc việc đó trước mặt tớ nữa.
- Cậu ngốc quá. Tớ bày cho cậu 1 cách để thoát khỏi sự quan thúc của anh Kaitou – Hattori nháy mắt
- Thật không? – Shin cười nhưng lại xịu xuống – Mà thôi đi, không có cách gì qua mặt đc thằng cha Kaitou khó tính ấy đâu, không khéo lại bị phạt
- Yên tâm. Cách này rất chắc chắn
- Cách gì? Cậu nói thử xem
- Thì cậu dẫn cô gái ấy về ra mắt gia đình là ok chứ gì? Không phải anh Kaitou đã nói chừng nào tìm đc cô gái ấy thì anh ấy sẽ không quản thúc cậu nữa sao?
- Tưởng gì. Cách đó tớ cũng có nghĩ rồi nhưng không đc – Shin lắc đầu
- Tại sao? Bộ cô gái ấy khó tìm lắm àh. Với năng lực trung cấp như cậu thì chỉ nhìn qua là biết thôi mà. Với lại anh Kaitou cũng đã nói là cô gái ấy học chung trường với cậu ấy
- Sao anh ta biết?
- Đơn giản vì anh ấy bậc cao hơn cậu, anh ấy linh cảm đc nên mới cho cậu qua học trường đó
- Sao chuyện gì cậu cũng biết hết vậy?
- Hì, chịu khó thân với anh Kaitou là biết thôi. Tớ không như cậu, suốt ngày gây gỗ với anh ấy đâu
- Ưhm – Shin dựa tường suy nghĩ 1 chốc rồi la lên – A, tớ có cách rồi
- Cách gì?
- Tớ sẽ dẫn cô ấy về ra mắt! – Shin cười bí hiểm
- Thật sao? Vậy chừng nào? – Hattori bật dậy
- Ngay chiều mai
- Chiều mai? Nhanh vậy sao? – Hattori ngạc nhiên
- Uhm. Bây h tớ xuống nhà báo tin cái đã! – Shin phóng ra khỏi phòng
- Ê đợi với! – Hattori cũng phóng ra theo
Dưới nhà lúc này chỉ còn mình Kaitou ngồi đọc báo
- Anh Kaitou! Em có chuyện muốn nói – Shin ngồi xuống
- Chuyện gì? – Kaitou hỏi nhưng mắt không rời khỏi tờ báo
- Chiều mai em sẽ dễn cô ấy đến gặp anh – Shin nói chậm
Khi nghe Shin nói vậy Kaitou mới buông tờ báo xuống và nhìn thẳng vào Shin
- Em nói thật chứ?
- Vâng! Dòng tộc ta xưa nay có ai nói xạo câu nào đâu
- OK! Vậy mấy giờ?
- Khoảng 4h chiều mai tại quán _SR_
- OK! Hattori và cô cậu cũng đi chứ? – Kaitou hỏi
- Không. Ba mẹ em không cần đi, chỉ cần anh và Hattori là đủ. Họ còn nhiều công việc phải giải quyết mà – Shin cười
- Uhm cũng đc. – Kaitou gật đầu
- Vậy quyết định vậy nha. Em lên lầu đây
Shin chạy lên phòng cùng Hattori. Ngồi dưới mà Kaitou vẫn không thoát khỏi vòng suy nghĩ " nó định làm gì nữa đây? ", anh thở dài và tiếp tục đọc tờ báo dang dở
Sáng hôm sau
- Ran, Kazuha! – Haibara cười khi thấy Ran và Kazuha vào lớp
- Gì nữa đây. Bộ mới bắt đc vàng hay sao mà vui dữ vậy – Kazuha cười và ngồi vào chỗ
- Chắc chắn là chuyện có liên quan đến cái tên ấy rồi. Chuyện gì nữa vậy – Ran
- Cậu tâm lý thật. Hihihi hôm nay Shinichi sẽ dẫn tớ ra mắt gia đình của cậu ấy – Haibara cười đến híp cả mắt, dường như cô rất vui
- Ủa cái tên ấy cũng có gia đình nữa hả - Ran ngạc nhiên
- Cậu nói thế nghĩa là sao? – Kazuha không hiểu
- Tớ cứ tưởng hắn từ trên trời rơi xuống hay từ dưới đất chui lên chứ. Ai dè cũng có gia đình, tớ hơi ngạc nhiên khi nghe Haibara nói vậy đó – Ran xoa đầu
- Cậu thật là.......... – Haibara và Kazuha lắc đầu trước cô bạn mình
- Àh mà chiều nay 2 cậu đi cùng với tớ nha, tớ rất hồi hộp. 2 cậu đứng từ xa quan sát thái độ của họ giùm tớ đc không? – Haibara khẩn cầu 2 người bạn của mình
- Haiz, thôi đc. Chán cậu ghê – Ran thở dài
- HI xong việc này tớ đãi 2 cậu 1 bữa ngon lành hen
- Hứa nhớ giữ lời àh nghen, đừng như lần trước cho bọn tớ leo cây nữa đó – Kazuha nhớ lại
- Oki oki. Chắc chắn mà^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: