Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sắc Hiệp Kiều Diễm Giang Hồ

Mudim v0.8 Tắt VNI Telex Viqr Tổng hợp Chính tảBỏ dấu kiểu mới [ Bật/Tắt (F9) Ẩn/Hiện (F8) ]



Tạp Chí LauXanh Vol.14 Happy Birthday LauXanh.Us 5 năm


Phim Sex, lauxanh Online, Phim Nguoi Lon Cap 3, sex viet online > --o0o-- Grafik & Story Center - Hinh sex, Truyen Sex --o0o-- > Truyện Người Lớn -- Story XXX > Sắc Hiệp - Dâm Hiệp Sắc Hiệp Kiều Diễm Giang Hồ

Tên Đăng nhập

Ghi nhớ?Mật Khẩu


Chú ý

Đăng kí và login sẽ không bị quảng cáo và popup
Sắc Hiệp - Dâm Hiệp Sắc Hiệp - Dâm Hiệp

Tìm kiếm trong Chuyên mục

Hiển thị Chủ đề   Hiển thị bài gửi Tìm kiếm TagTìm kiếm chi tiếtFind All Thanked Posts

Đi đến trang...

Trang 3 trong 3

<

1

2

3

 

Công Cụ

11-01-2009

  #37

NgaoDu

Lầu Xanh: nơi khám phá nguồn cảm xúc của bản thân

 

 
Ngày gia nhập: Feb 2007

Bài gửi: 41,831 Rep Power: 520

Chương 37: Tao ngộ Uyển Thanh

Cao triều qua đi.

Sau một trận sống chết, rất lâu Tần Hồng Miên mới thở ra một hơi dài, nói:

"Hảo đệ đệ, ngươi thật là lợi hại...Tần tỷ tỷ thiếu chút nữa đã chết trong tay ngươi..."

Dương Hạo Thừa vô cùng tự hào nói: "Tỷ tỷ, khoái hoạt không?"

Tần Hồng Miên trong lòng vô cùng sảng khoái, thủ thỉ nói: "Hảo đệ đệ, hôm nay là lần đầu tiên trong đời ta hưởng thụ cao triều cùng thỏa mãn, rất thoải mái...rất sung sướng..." ngưng lại một chút lại buồn bã nói: "Chỉ là...ta...xin lỗi...người kia."

Dương Hạo Thừa tự nhiên biết nàng nói người kia là ai, liền ôn nhu trấn an nói: "Tần tỷ tỷ, Đoàn Chính Thuần kia đáng để cho nàng lưu luyến sao? Nàng cùng hắn một chỗ lại vui vẻ hơn cùng ta một chỗ sao? Vứt bỏ hắn, ta sẽ cho nàng vĩnh viễn hạnh phúc, nếu ta nuốt lời, cứ để cho ông trời trừng phạt ta."
Tần Hồng Miên một tay che miệng hắn, không hề không an lòng, nói: "Không, hảo đệ đệ, nếu ông trời trừng phạt, cứ để cho Tần tỷ tỷ gánh chịu, ta yêu ngươi!"

Dương Hạo Thừa có một lời hứa hẹn dịu dàng này, trong lòng tựa như nở hoa. Gắt gao đem Tần Hồng Miên ôm chặt vào lòng, mỉm cười nói: "Tần tỷ tỷ, ta cũng yêu nàng, ông trời sẽ không trừng phạt chúng ta, chỉ cần nàng chịu làm nữ nhân của Dương Hạo Thừa ta, tất cả hạnh phúc sẽ tới." Hắn dừng lại một chút, thản nhiên nói: "Chỉ là...nàng có nguyện ý không?"

Tần Hồng Miên vô cùng xấu hổ, rúc đầu chui vào ngực Dương Hạo Thừa, tựa như nhớ lại khung cảnh mối tình đầu tiên, ôn nhu nói: "Ta đều cho ngươi như vậy, ngươi còn muốn thế nào?"

Dương Hạo Thừa ôm chặt lấy nàng, trong lòng mừng thầm, cười nói: "Ta muốn nàng chính miệng nói ra chân tình đối với ta."

Tần Hồng Miên e lệ tựa như thiếu nữ, dựa vào người Dương Hạo Thừa, dịu dàng nói: "Ta đương nhiên nguyện ý, Tần tỷ tỷ ngày sau thực không thể thiếu ngươi, chỉ cần ngươi không chê Tần tỷ tỷ...Tần tỷ tỷ vui lòng hầu hạ ngươi bất cứ lúc nào...thế nào...tiểu quai quai của ta."

Dương Hạo Thừa một bên ôm lấy nàng, cười xấu nói: "Ta không phải là cái gì tiểu quai quai, ta là tướng công của nàng, là đại hôi lang!"

Tần Hồng Miên mắng: "Ngươi mới không phải là cái gì đại hôi lang, ngươi là một tiểu quỷ đầu."

Dương Hạo Thừa cười tà nói: "Ái dà, nói ta là tiểu quỷ đầu, ta có chỗ nào còn nhỏ? Bây giờ để cho nàng nếm một chút lợi hại của đại hôi lang."

"A! Đại hôi lang ngươi thật xấu!" Tần Hồng Miên một trận kinh hô, vừa cười hi hi vừa giãy giụa, Dương Hạo Thừa đã bắt đầu động thử ở nơi đó.

Dương Hạo Thừa mỉm cười nói: "Biết lợi hại của đại hôi lang chưa?"

Tần Hồng Miên thở gấp nói: "Ta thực muốn cuộc sống vĩnh viễn vui sướng như lúc này."

Dương Hạo Thừa nói: "Vậy nàng cùng ta tới Vô Ưu sơn trang."

"Vô Ưu sơn trang?" Tần Hồng Miên sửng sốt.

Dương Hạo Thừa giải thích: "Chính là ái sào của chúng ta, là đại bản doanh của ta, trước kia vốn là Vô Lượng kiếm phái. Ta đã đem nó cải tạo thành một địa phương ẩn cư tuyệt thế."

"Thật sao?! Vậy tốt quá! Như thế chúng ta có thể không màng tới ân oán thị phi giang hồ, chuyên tâm mà hưởng thụ khoái hoạt phu thê, ta bây giờ thực hy vọng có thể tới đó." Tần Hồng Miên kích động không thôi nói.

Dương Hạo Thừa nói: "Ta còn muốn đi tìm một người, nàng cứ cầm thư tới đó trước chờ ta."

Tần Hồng Miên như là mất mát, nói: "Ngươi còn muốn tìm ai, có phải là một đại cô nương?"

Dương Hạo Thừa mỉm cười véo nhẹ cái mũi nàng, nói: "Nhìn nàng phát ghen kìa! Không cần lo lắng, ta tìm một người kêu là Đoàn Dự."

"Đoàn Dự? Hôm trước có một thiếu niên tới, hắn đã cùng Uyển Thanh đi cứu Chung Linh rồi."

Dương Hạo Thừa nói: "Chung Linh đã được ta cứu ra, nhưng độc trên người hắn còn chưa có giải, ta là đem giải dược cho hắn."

"Tướng công, vậy ngươi đi cứu người, ta tới Vô Ưu sơn trang trước chờ ngươi." Tần Hồng Miên dựa sát vào ***g ngực Dương Hạo Thừa dịu dàng nói.

"Đúng là nương tử tốt của ta!" Dương Hạo Thừa ôm lấy Tần Hồng Miên, say sưa hôn lấy môi nàng, hai tay còn không ngừng ở trên ngọc thể du hí.

"Hảo đệ đệ! Ngươi làm cho người ta ngứa chết! Tần Hồng Miên thở gấp rên rỉ nói.

"Ai bảo nàng mê nguời như vậy, ta yêu nàng đến chết!" Dương Hạo Thừa cười nói: "Bảo bối! xem chiêu Thương ưng bác thỏ của ta." Nói xong, một mặt đem hai chân Tần Hồng Miên giơ lên, lập tức phi nhanh tiến nhập vào trong thế giới ôn nhu của nàng.

"A! Tần Hồng Miên còn chưa kịp kinh hô, Dương Hạo Thừa đã cho nàng đạt tới cao triều.

Tần Hồng Miên nhíu mày, mũi thở phập phồng, hai má ửng đỏ, song mi khép chặt, tần thủ đong đưa, để mặc cho Dương Hạo Thừa tùy ý tiến xuất, yết hầu phát ra âm thanh rên rỉ liên tiếp, nội thể nóng bừng ướt át, nóng đến mức làm cho Dương Hạo Thừa toàn thân thư thái, trên sống lưng còn hiện rõ một vệt mồ hôi.

Tần Hồng Miên càng lúc càng cảm giác được khoái cảm khiến cho người ta si mê chếnh choáng, hăng hái dụng lực phối hợp cùng Dương Hạo Thừa, Dương Hạo Thừa đem nàng lật lại, dùng thế quỳ chậm rãi tiến vào nội thể nàng.

Dương Hạo Thừa cùng Tần Hồng Miên điên cuồng liên tục đến nửa ngày, đến khi âm tinh của nàng tiết tới sáu lần, cơ hồ cạn kiệt, Dương Hạo Thừa mới minh kim thu binh.

Khi hai người chuyển thân đứng dậy, trăng đã lên tới ngọn liễu. Dưới ánh trăng sáng, chỉ thấy Tần Hồng Miên ngọc hộ sưng đỏ, dâm dịch chảy ra vương vãi khắp thảm cỏ xanh, mỹ đồn lại càng ướt át một mảnh lờ mờ.

Cùng Tần Hồng Miên cáo biệt ngắn gọn, Dương Hạo Thừa lại hướng Thần Nông giáo phóng đi tìm Đoàn Dự, thực ra người mà hắn quan tâm nhất chính là Mộc Uyển Thanh, chỉ mong nàng còn chưa có cho Đoàn Dự thấy mặt, nếu không, dựa theo tính cách của nàng, thật sự không phải Đoàn Dự thì sẽ không lấy làm chồng.

Tới Thần Nông giáo, không thấy Đoàn Dự cùng Mộc Uyển Thanh, Tư Không Huyền đã chết, những người khác vừa trông thấy Dương Hạo Thừa đều kinh hãi không thôi.

Dương Hạo Thừa tiện tay bắt lấy một người, hỏi ra mới biết, thì ra Đoàn Dự lúc tới đây không ngờ gặp Nam Hải Ngạc Thần một trong Tứ đại ác nhân. Đoàn Dự tưởng rằng Tứ đại ác nhân bắt đi Chung Linh, vì vậy liền bám lấy Nam Hải Ngạc Thần đòi người, Nam Hải Ngạc Thần là một người thô kệch, tự nhiên sẽ không phí lời mà cùng Đoàn Dự giải thích, Đoàn Dự cho rằng hắn có tật giật mình, càng thêm tin rằng Tứ đại ác nhân bắt đi Chung Linh, cho nên đuổi theo tới cùng không chịu rời. Mộc Uyển Thanh thật ra cũng không phải lo lắng Chung Linh bị nhốt ở nơi nào, chỉ là đối với Đoàn Dự có một chút hảo cảm, vì thế mới theo hắn cứu người.

Dương Hạo Thừa theo chỉ dẫn của đệ tử Thần Nông giáo phóng mình đuổi theo hướng Đoàn Dự cùng Mộc Uyển Thanh đã đi.

Một mạch cáp tốc truy theo, cuối cùng công phu cũng không phụ kẻ có lòng.

Tại một nơi trên vách núi, Nam Hải Ngạc Thần đã đánh Đoàn Dự hôn mê nằm trên mặt đất, đang tò mò muốn lột chiếc khăn che mặt của Mộc Uyển Thanh xuống.

"Ngươi dừng lại, nếu không ta sẽ nhảy xuống!" Mộc Uyển Thanh che mặt, lấy cái chết để uy hiếp.

Ai ngờ Nam Hải Ngạc Thần lại cười khúc khích nói: "Tốt lắm! Tốt lắm! Ta còn chưa có xem qua nhảy núi ra sao, ngươi nhảy cho ta coi một chút."

Mộc Uyển Thanh không biết là hắn khờ thật hay là giả ngây giả ngốc, dù sao cũng bị hắn làm cho tức giận đến chết, hận không thể lập tức chém hắn thành tám mảnh, nhưng chỉ là bản lĩnh không bằng người.

Dương Hạo Thừa mặc dù không thấy rõ diện mục thật của Mộc Uyển Thanh, nhưng vừa nhìn lướt qua vóc người đã biết nàng tuyệt đối là một mỹ nhân.

Hơn nữa trong Thiên Long Bát Bộ Kim tiên sinh có viết, Mộc Uyển Thanh chính là một đại mỹ nữ, chỉ là Đoàn Dự làm sao lại hôn mê ngã dưới đất thế kia, Kim tiên sinh trong sách không có nói hắn té xỉu mà! Theo lý thuyết phải là Nam Hải Ngạc Thần muốn thu hắn làm đồ đề mới đúng.

Nhưng trước mắt Nam Hải Ngạc Thần lại đang muốn xem diện mục thật của Mộc Uyển Thanh, chỉ nghe hắn nói: "Ngươi không để cho ta xem mặt thì nhảy núi cho ta xem, mau nhảy đi."

"Ngươi...ngươi đừng hòng!" Mộc Uyển Thanh bị Nam Hải Ngạc Thần làm cho tức giận phát run.

Dương Hạo Thừa thấy thời cơ đã đến, lúc này ra tay là thích hợp, bèn hét lớn một tiếng: "Chớ có liều lĩnh!" Cả người giống như từ trên trời rơi xuống, vừa vặn đứng vào giữa Nam Hải Ngạc Thần và Mộc Uyển Thanh.

Mộc Uyển Thanh thấy người mới đến là một thiếu hiệp tiêu sái, trong lòng mừng rỡ, kêu thầm: "Được cứu rồi!"

Nam Hải Ngạc Thần sửng sốt, nói: "Tiểu tử, ngươi là từ nơi nào bay xuống, sao ta không thấy nhỉ?"

Dương Hạo Thừa mỉm cười nói: "Ta là thần tiên từ trên trời giáng xuống, ngươi mau rời đi, nếu không đừng trách ta không khách khí."

Nam Hải Ngạc Thần nói: "Thần tiên? Ngươi có thể đánh sao?"

Dương Hạo Thừa mỉm cười nói: "Ngươi có thể thử xem."

Mộc Uyển Thanh cả kinh, lo lắng Dương Hạo Thừa không phải là đối thủ của Nam Hải Ngạc Thần, nói: "Thiếu hiệp, ngươi..."

"Thử thì thử!" Nam Hải Ngạc Thần nói, khua quyền như sắt, cuồng phong nổi dậy. Mắt thấy hắn vung quyền lao đến, Dương Hạo Thừa lại không hề vội vã hoảng hốt, vung tay áo quét ra.

"Binh!" một tiếng vang lên, Nam Hải Ngạc Thần như đụng phải một bức tường, bị hung hãn ném ra xa.

Mộc Uyển Thanh tại chỗ có chút ngẩn người, vạn lần không nghĩ đến Dương Hạo Thừa lại có thực lực mạnh như thế, trong lòng như trút bỏ cả một tảng đá lớn, dứng lặng khẩn trương quan sát hắn biểu diễn.

Khoảnh khắc ấy, nàng cảm nhận được Dương Hạo Thừa thực là anh tuấn, khí phách phi phàm.

Nữ nhân nếu lần đầu tiên đã dùng ánh mắt tán thưởng đó nhìn nam nhân, vậy nam nhân này đã chiếm cứ phần lớn phương tâm của nữ nhân đó rồi...

__________________

Tạp Chí Lầu Xanh Số 14

Bấm Quảng Cáo và Thanks ủng hộ:"Người Người Xem Phim Sex, Nhà Nhà Xem Phim Sex, Ngành Ngành Xem Phim Sex" và "Sex Đến Mọi Nhà, Sex Đến Mọi Người"
Mọi trường hợp gõ chữ không dấu mà mình bắt gặp trên toàn diễn đàn sẽ bị ban nick vĩnh viễn. Các bạn lưu ý. 

NgaoDuXem Hồ sơGửi tin nhắn đến NgaoDuTìm thêm bài gửi bởi NgaoDu
Sponsored Links
.

Ads by AdWorldMedia

11-01-2009

  #38

NgaoDu

Lầu Xanh: nơi khám phá nguồn cảm xúc của bản thân

 

 
Ngày gia nhập: Feb 2007

Bài gửi: 41,831 Rep Power: 520

Chương 38: Kiến diện thị lão công

Nam Hải Ngạc Thần cả kinh, biết đã gặp phải cao thủ, nói: "Tiểu tử, ngươi thân thủ bất phàm, thực giống như thần tiên! Chỉ là ta nghĩ cô nương kia là nhân vật gì, mà lại liên quan đến thần tiên?"

Dương Hạo Thừa mỉm cười nói: "Đương nhiên là có quan hệ, nàng là lão bà của thần tiên, thần tiên lão bà há có thể để cho ngươi tùy tiện xem mặt?"

Mộc Uyển Thanh nghe Dương Hạo Thừa nói như vậy, lập tức đỏ mặt, nhẹ giọng mắng: "Ai là thần tiên lão bà, chớ có nói bậy."

"Ngươi xem, nàng chính mình còn không nhận là thần tiên lão bà." Nam Hải Ngạc thần nghi vấn hỏi.

Dương Hạo Thừa cả giận: "Đó là nàng còn chưa biết mình chính là thần tiên lão bà!"

Nam Hải Ngạc Thần nói: "Nếu nàng là thần tiên lão bà, vì sao lại cùng tiểu tử này ở cùng một chỗ, lại còn thân mật như vậy?"

Dương Hạo Thừa quát: "Nói bậy, ngươi mở mắt nhìn bọn họ thân mật, chính là khinh nhờn thần tiên, biết không?"

Nam Hải Ngạc Thần vừa nghe, lập tức đưa tay chỉ Đoàn Dự đang hôn mê nằm một bên, nói: "Nếu thế, tiểu tử này cũng khinh nhờn thần tiên lão bà, vậy để ta trước tiên đem gã trai lơ câu dẫn thần tiên lão bà này giết đi."
Mộc Uyển Thanh nghe hắn nói Đoàn Dự là trai lơ (ý là nữ nhân bao dưỡng tình phu), trong lòng vừa tức vừa giận nói: "Nam Hải Ngạc Thần, ngươi đừng nói bậy."

Dương Hạo Thừa lại lớn tiếng hăm dọa: "Ngươi dám làm công tử này bị thương, ta nhất định không tha cho ngươi."

Chẳng ngờ Nam Hải Ngạc Thần bất cần nói: "Chết lại có sao? Lão tử hôm nay thực là rất bực bội."

Dương Hạo Thừa nói: "Ngươi bực bội cái gì?"

Nam Hải Ngạc Thần nói: "Ta là muốn nhìn một chút diện mục thực của thần tiên lão bà, thế thì làm sao? Còn không muốn chết muốn sống, Quan âm đại sĩ nhân gia vẫn dùng diện mục thật mà gặp người ta, thần tiên lão bà của ngươi so với Quan âm đại sĩ còn cao quý hơn sao?"

Dương Hạo Thừa nghĩ thầm, đương nhiên không thể để ngươi xem, xem rồi chẳng phải ngươi trở thành lão công của Mộc Uyển Thanh sao? Đang muốn đối với Nam Hải Ngạc Thần tức giận, đột nhiên Mộc Uyển Thanh hướng về Dương Hạo Thừa vẫy vẫy tay, nói: "Công tử, ngươi lại đây!"

Dương Hạo Thừa sửng sốt, không suy nghĩ nhiều lập tức đi tới trước mặt nàng, Mộc Uyển Thanh xoay đầu đối diện với Dương Hạo Thừa, lưng quay về phía Nam Hải Ngạc Thần, thấp giọng nói: "Ngươi là nam nhân đầu tiên nhìn thấy dung mạo thực của ta" Nói rồi chậm rãi mở khăn che mặt.

Dương Hạo Thừa lập tức toàn thân chấn động, trước mắt nhìn thấy, như trăng non thanh vựng, như hoa thụ đôi tuyết, lộ ra khuôn mặt tú lệ thoát tục, chỉ là vô cùng tái nhợt, không có một chút huyết sắc, hai cánh môi nhỏ nhắn, cũng là màu sắc cực nhạt, Dương Hạo Thừa chỉ cảm thấy nàng điềm đạm đáng yêu, kiều nhu uyển chuyển. Hắn không ngờ mình lại có thể dễ dàng nhìn được diện mục thật của nàng như thế, trong lòng hết sức vui mừng, hoàn toàn quên mất Nam Hải Ngạc Thần vẫn còn đang đứng một bên.

Lúc này, Mộc Uyển Thanh lại đeo khăn che mặt vào, quay sang Nam Hải Ngạc Thần nói: "Ngươi muốn xem diện mạo của ta, trước tiên phải hỏi trượng phu ta đã."

Nam Hải Ngạc Thần ngạc nhiên nói: "Nguơi đã gả cho nguời nào? Trượng phu ngươi là ai?"

Mộc Uyển Thanh chỉ vào Dương Hạo Thừa nói: "Ta từng lập lời thề độc, nếu có nam nhân nào nhìn thấy khuôn mặt của ta, ta nếu như không giết hắn, thì phải gả cho hắn. Người này đã thấy dung mạo của ta, ta không muốn giết hắn, chỉ đành gả cho hắn."

Dương Hạo Thừa cố ý làm ra vẻ kinh ngạc, nói: "Cái...này..." Mộc Uyển Thanh lại dùng ánh mắt kiên định nhìn hắn.

"Nam Hải Ngạc Thần, bây giờ ngươi còn muốn xem diện mục của lão bà ta nữa không?" Dương Hạo Thừa hướng về Nam Hải Ngạc Thần lạnh lùng hỏi.

Nam Hải Ngạc Thần ngẩn ngơ, thấy Dương Hạo Thừa thần tình nghiêm túc, hắn đành phải nắm lấy Đoàn Dự, nói: "Các ngươi hai người thần kỳ không rõ, ta mặc kệ các ngươi."

Cái nắm này không vội vàng, một lúc lâu chợt nghe Nam Hải Ngạc Thần "khách khách khách" khen ngợi mấy tiếng, trên mặt còn hiện lên vẻ vui mừng, không ngừng vuốt ve đầu Đoàn Dự nói: "Hay lắm, hay lắm, tiểu tử này thật giống ta, ngươi rất giống ta,"

Nam Hải Ngạc Thần xoa xoa cái ót, lại sờ nắn tay chân, sau đó còn dùng dức vén mấy cái ở hai bên hông Đoàn Dự, ha ha cười nói: "Thực giống ta, thực sự rất giống ta!" Hắn liền ôm lấy Đoàn Dự đang hôn mê, nói: "Ta mang hắn theo, phu thê các ngươi ta cũng không muốn gặp nữa."

Mộc Uyển Thanh vội la lên: "Nam Hải Ngạc Thần, ngươi muốn đem Đoàn công tử đi đi đâu?"

Nam Hải Ngạc Thần nói: "Ta muốn thu hắn làm đệ tử."

Nam Hải Ngạc Thần khoa chân múa tay, tựa hồ như nhặt được bảo bối trân quý nhất thiên hạ, nói: "Tiểu tử này tay dài chân dài, xương ót lồi lên, sườn eo dẻo dai, thông minh nhanh nhạy, tuổi không lớn, lại là nam nhân, thật là kỳ tài luyện võ. Xem cái ót này, chẳng phải rất giống ta sao?"

Nói rồi cũng mặc kệ Dương Hạo Thừa cùng Mộc Uyển Thanh, đã mang theo Đoàn Dự chạy vội đi.

Mộc Uyển Thanh thấy Nam Hải Ngạc Thần mang đi Đoàn Dự, vội nói: "Mau đuổi theo hắn, để tránh cho Đoàn công tử gặp bất trắc."

Dương Hạo Thừa nói: "Cô nương yên tâm, Nam Hải Ngạc Thần nếu nói muốn thu Đoàn công tử làm đồ đệ, ắt sẽ không làm hại hắn, huống chi ta lo lắng nhất lại là thương thế của cô,"

"Ai muốn ngươi quan tâm, ta không việc gì." Mộc Uyển Thanh lãnh đạm nói.

Dương Hạo Thừa cố ý chớp mắt vài cái, trở lại bên người Mộc Uyển Thanh, cười nói: "Nói cũng đúng, cô là thần tiên lão bà, đương nhiên sẽ không có chuyện gì."

Mộc Uyển Thanh nói: "Ai là thần tiên lão bà?"

Dương Hạo Thừa cười nói: "Cái này... chẳng phải cô nương nói nam tử đầu tiên trông thấy diện mạo của mình, cô liền gả cho hắn, kẻ hèn Dương mỗ bất tài, lại là người đầu tiên nhìn thấy diện mạo cô nương..."

Mộc Uyển Thanh nói: "Ta có thể giết ngươi, như vậy không cần phải gả cho ngươi nữa."

Dương Hạo Thừa cố ý nói: "Nếu cô nương cam lòng giết tại hạ, tại hạ dù có chết một ngàn một vạn lần cũng có làm sao?"

Mộc Uyển Thanh cả giận: "Ba hoa!"

Dương Hạo Thừa đột nhiên nghiêm chỉnh nói: "Ta biết vừa rồi cô nương nói như vậy là để gạt Nam Hải Ngạc Thần, bây giờ hắn đi rồi. Ta cũng diễn xong phần của mình, cáo từ!"

Mộc Uyển Thanh cội la lên: "Ai gạt Nam Hải Ngạc Thần! Ta nói đều là sự thật."

Dương Hạo Thừa cố ý nói: "Cô nương hà tất phải đem lời nói đùa làm thật."
Mộc Uyển Thanh vịn vào mỏm đá, run run đứng dậy, nói: "Ngươi là có ý tứ gì? Ngươi muốn nuốt lời phải không? Hay là ngươi chê ta?"

Dương Hạo Thừa thấy nàng cực kỳ tức giận, cố ý làm bộ không biết: "Cô nương thân thể quan trọng hơn, một câu nói đùa, cần gì phải giữ ở trong lòng?"

Mộc Uyển Thanh tiến lên từng bước, vỗ ra một tiếng, dùng hết sức đánh Dương Hạo Thừa một cái bạt tai, chỉ là hai chân mềm nhũn, đứng không được vững, lập tức lảo đảo ngã thẳng vào trong ***g ngực Dương Hạo Thừa.
Dương Hạo Thừa đưa tay ôm lấy, bàn tay đặt ngay lên song nhũ của nàng.

Mộc Uyển Thanh bị Dương Hạo Thừa ôm chặt, không khỏi toàn thân nóng lên, vội vàng nói: "Mau buông ta ra."

Dương Hạo Thừa đỡ nàng ngồi xuống, nhưng vẫn là tựa ở trong lòng mình, ôn nhu nói: "Cô đừng nóng giận, cô nương trời sanh lệ chất, chỉ sợ là ta không xứng đáng!"

Mộc Uyển Thanh hừ nói: "Ta mặc kệ, ngươi không làm trượng phu của ta, ta sẽ giết ngươi."

Dương Hạo Thừa mỉm cười nói: "Ta đương nhiên muốn làm trượng phu của nàng, nương tử nhất định là rất đói bụng, để ta đi kiếm cái gì cho nàng ăn."

Mộc Uyển Thanh nói: "Chỗ này là sườn núi cao trơ trọi, có cái gì có thể ăn được? Cũng may những người kia đều đã đi rồi, đợi ta nghỉ ngơi một chút, phục hồi sức lực, sau đó cùng nhau xuống núi."

Dương Hạo Thừa nói: "Ta có thể cõng nàng xuống núi, hơn nữa nàng còn có thể ở trên lưng ta dưỡng thần một chút. Sau này nàng đừng đeo khăn che mặt nữa, có được không?"

Mộc Uyển Thanh nói: "Ngươi bảo ta không đeo, ta sẽ không đeo." Nói rồi gỡ khăn che xuống.

Dung quang Mộc Uyển Thanh, đúng là xinh đẹp kiều diễm đông lòng người, Dương Hạo Thừa nhất thời ngây dại.

"Nhìn cái gì?" Mộc Uyển Thanh khẽ mắng một câu.

Dương Hạo Thừa hì hì cười nói: "Không ngờ lão bà lại xinh đẹp như thế, không biết là phúc khí ta mấy đời tu luyện..."

"Biết là tốt rồi!" Mộc Uyển Thanh chu cái miệng nhỏ nhắn, tư sắc động lòng người, phảng phất như là thiên tiên vậy.

Dương Hạo Thừa lại một lần nữa vì mỹ nữ trước mặt mà mê đắm, không biết trời đất là gì. Trong lòng dục hỏa lại như núi lửa bốc lên, con người một khi đã có dục vọng, lực lượng cùng quyết tâm của hắn sẽ trở nên vô cùng cường đại...

__________________

Tạp Chí Lầu Xanh Số 14

Bấm Quảng Cáo và Thanks ủng hộ:"Người Người Xem Phim Sex, Nhà Nhà Xem Phim Sex, Ngành Ngành Xem Phim Sex" và "Sex Đến Mọi Nhà, Sex Đến Mọi Người"
Mọi trường hợp gõ chữ không dấu mà mình bắt gặp trên toàn diễn đàn sẽ bị ban nick vĩnh viễn. Các bạn lưu ý. 

NgaoDuXem Hồ sơGửi tin nhắn đến NgaoDuTìm thêm bài gửi bởi NgaoDu

11-01-2009

  #39

NgaoDu

Lầu Xanh: nơi khám phá nguồn cảm xúc của bản thân

 

 
Ngày gia nhập: Feb 2007

Bài gửi: 41,831 Rep Power: 520

Chương 39: Mưu sát thân phu

Dương Hạo Thừa thấy nàng dung quang thanh lệ, trong lòng dục hỏa bừng bừng, chỉ muốn lập tức lao tới. Nhưng lại sợ Mộc Uyển Thanh phản kháng, cho nên mới nghĩ ra một kế. Hắn đột nhiên "ái chà" một tiếng, làm bộ như đau đớn kêu lên. Hai tay ôm chặt dưới bụng, vận nội lực bức mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.

Mộc Uyển Thanh cả kinh, hỏi: "Ngươi...ngươi làm sao thế?"

Dương Hạo Thừa rên rỉ nói: "Ta tới Thần Nông giáo cứu người, trúng phải thất nhật...đoạn trường tán...đoạn trường tán..."

Mộc Uyển Thanh nói: "May quá, ở đây ta có giải dược." Lập tức từ trong lòng lấy ra một chiếc bình nhỏ, đổ ra một viên cho Dương Hạo Thừa nuốt xuống.

Dương Hạo Thừa mặc dù đã uống giải dược, nhưng vẫn còn tỏ ra đau đớn đến chết đi sống lại.

Mộc Uyển Thanh càng khẩn trương, đỡ Dương Hạo Thừa dựa vào người mình, trấn an nói: "Ngươi đỡ chút nào chưa?"

Dương Hạo Thừa lại cố làm ra vẻ thống khổ, rên rỉ nói: "Càng lúc càng đau...càng đau. Chỉ sợ giải dược kia là giả...giả..."

Mộc Uyển Thanh cả giận nói: "Hừ, Thần Nông giáo dám đem giải dược giả hại người, đợi ta quay lại sẽ giết sạch bọn chúng."

Dương Hạo Thừa nói: "Nhưng Tư Không Huyền đã chết, chúng ta có giết hết đồ đệ của hắn cũng không có tác dụng gì."

Mộc Uyển Thanh giận dữ nói: "Dù có hay không hữu dụng, cứ giết hết rồi hãy nói." Nói rồi lại dùng tay áo lau mồ hôi cho Dương Hạo Thừa, thấy sắc mặt hắn trắng bệch, không khỏi một trận xót xa, nước mắt chảy dài, nghẹn ngào nói: "Ngươi...ngươi không thể chết." Lại đem má áp vào má trái Dương Hạo Thừa, run giọng nói: "Lang...lang quân, chàng đừng có chết!"

Dương Hạo Thừa được nàng ôm lấy, trên mặt chính là dán vào gò má mềm mại, trong tai nghe được chính là "Lang quân","Lang quân" ngọt ngào, trong mũi ngửi được chính là mùi hương dìu dịu, thử hỏi như thế làm sao không khiến cho hắn thần hồn phiêu đãng?

Mộc Uyển Thanh không thấy Dương Hạo Thừa rên rỉ nữa, tưởng rằng độc đã qua, ôn nhu hỏi: "Bây giờ còn đau nhiều không?"

Dương Hạo Thừa ra vẻ rên rỉ, nói: "Tốt hơn một chút, chỉ là...chỉ là..."
Mộc Uyển Thanh vội hỏi: "Chỉ là cái gì?"

Dương Hạo Thừa nói: "Nếu nàng rời khỏi ta, chỉ sợ lại đau trở lại."

Mộc Uyển Thanh mặt đỏ lên, đẩy người Dương Hạo Thừa ra, sẵng giọng: "Thì ra là nguơi giả bộ."

Dương Hạo Thừa nhất thời ngượng ngùng, lại cố ý rên rỉ.

Mộc Uyển Thanh sợ hắn chính là thực sự bị thương, vội vàng nắm lấy tay Dương Hạo Thừa, nói: "Lang quân, nếu chàng chết, ta cũng không muốn sống. Chúng ta cùng xuống âm tào địa phủ, kết thành phu thê."

Dương Hạo Thừa nói: "Nàng là nói thật?"

Mộc Uyển Thanh nói: "Đương nhiên là thật."

Dương Hạo Thừa nói: "Vậy tốt rồi, ta còn sợ nàng không chịu gả cho ta."

"Nói bậy! Không lấy chàng thì thiếp còn lấy ai?" Mộc Uyển Thanh khẽ mắng một tiếng, lại chuyển sang lo lắng nói: "Chỉ là chất độc trong người chàng..." Nghĩ đến chất độc trên người Dương Hạo Thừa còn chưa giải, có thể chớp mắt đã chết đi, Mộc Uyển Thanh không khỏi nước mắt tuôn trào.

"Nàng làm sao vậy?" Dương Hạo Thừa quan tâm hỏi.

Mộc Uyển Thanh rưng rưng nói: "Nhưng là...chàng trên người còn có kịch độc!"

Dương Hạo Thừa đưa tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của Mộc Uyển Thanh, chỉ cảm thấy mềm mại êm ái vô cùng, trong lòng không khỏi rung động, liền cúi đầu hướng về chiếc môi của nàng hôn tới. Vẻ mặt si ngốc, cố ý than thở: "Đúng vậy, Dương Hạo Thừa ta mệnh chẳng được dài, nàng xinh đẹp như vậy, lại chẳng có thể ngắm được bao lâu."

Mộc Uyển Thanh sau khi bị Dương Hạo Thừa hôn một cái, trong ngực tim đập thình thịch, hai má đỏ bừng, thẹn thùng vô hạn, trên khuôn mặt không có chút huyết sắc lại càng tăng thêm vài phần diễm lệ, nói: "Lang quân, chàng yên tâm. Chàng là nam tử đầu tiên trên thế gian nhìn thấy diện mạo thực của thiếp, nếu chàng chết đi, thiếp sẽ lập tức hủy đi khuôn mặt, không cho nam nhân thứ hai thấy được nữa."

Dương Hạo Thừa trong lòng thực sự cảm động, nhưng là đối với hành động tự hại mình như thế, vẫn còn kinh ngạc không thôi, nói: "Nàng cần gì phải làm như vậy?"

Mộc Uyển Thanh nói: "Chàng là phu quân của thiếp, nói cho chàng cũng không sao. Thiếp là người không cha không mẹ, vừa mới sinh ra đã bị bỏ ở hoang sơn, may mắn được sư phụ cứu về. Người vất vả cực nhọc nuôi dưỡng, lại còn truyền cho võ nghệ. Sư phụ nói, nam nhân thiên hạ đều là kẻ phụ tâm, nếu thấy được dung mạo của thiếp, sẽ trăm phương nghìn kế mà tìm cách dẫn dụ sa ngã, cho nên từ khi thiếp được mười bốn tuổi, người đã cho thiếp đeo khăn che mặt. Thiếp sống mười tám năm, vẫn là cùng sư phụ ở tại thâm sơn, vốn..."

Dương Hạo Thừa nghĩ thầm, mk, sư phụ ngươi đã là nữ nhân của ta. Nàng ta căn bản chính là dối gạt ngươi, cái gì mà hài tử không người thân thích, Mộc Uyển Thanh ngươi chính là con của Tần Hồng Miên với Đoàn Chính Thuần, bất quá là nàng ta hận Đoàn Chính Thuần mà thôi. Không ngờ chỉ vì cừu hận, Tần Hồng Miên lại hận ngay cả bản thân mình, cũng may đó đều là quá khứ rồi. Nói: "Ân, nàng tuổi còn nhỏ, có nhiều chuyện ngày sau nàng sẽ hiểu."

"Thiếp đã mười tám rồi!" Mộc Uyển Thanh sửa lại.

Dương Hạo Thừa nói: "Ta còn hai mươi tư rồi đó!"

Mộc Uyển Thanh nói: "Đều là do Cam Bảo Bảo, nếu không phải bà ta, thiếp cùng sư phụ đã không xuống núi."

Dương Hạo Thừa ôn nhu nói: "Nếu không phải thế, nàng làm sao có thể gặp được tướng công ta? Huống chi mẹ con Cam Bảo Bảo đã là thê tử của ta, cũng là tỷ muội của nàng."

"Cái gì? Ngươi nói Cam Bảo Bảo là thê tử của ngươi?" Mộc Uyển Thanh đột nhiên trầm mặt xuống.

Dương Hạo Thừa khẽ gật đầu, nói: "Có gì không được? Ngay cả sư phụ nàng cũng đã là thể tử của ta rồi."

Mộc Uyển Thanh tự nhiên là không tin lời Dương Hạo Thừa, thế nhưng chính tai nghe hắn nói thế, không khỏi sinh ra tức giận, căm hận nói: "Ngươi chỉ có một thê tử, chính là Mộc Uyển Thanh ta, những người kia đều là tiện nhân..."

Dương Hạo Thừa cũng nghiêm chỉnh nói: "Ta nói cho nàng một chuyện, nàng nhất định
là rất thương tâm."

Mộc Uyển Thanh sửng sốt, hỏi: "Chuyện gì?"

"Vừa rồi ta nói đều là sự thật, ta đã có thê tử, hơn nữa không phải chỉ có một người!" Dương Hạo Thừa bình tĩnh thản nhiên nói.

Mộc Uyển Thanh nghe hắn nói thế thì hỏa khí bốc cao, hét lên: "Cái gì, ngươi...ngươi có thê tử, tại sao còn muốn cưới ta, xem mặt ta?"

Dương Hạo Thừa nói: "Cô nương, trước tiên phải hiểu, thứ nhất, là cô tự cho ta xem mặt; thứ hai, là cô tự nói sẽ gả cho ta, ta đâu có bắt buộc cô."

Mộc Uyển Thanh căm hận nói: "Sư phụ nói không sai, nam nhân các ngươi đều không có lấy một người tốt."

Dương Hạo Thừa nghiêm mặt nói: "Thật sao? Chỉ sợ sư phụ cô bây giờ sẽ không nói như thế nữa."

"Ngươi không cần giảo biện, chuẩn bị chịu chết đi." Mộc Uyển Thanh lạnh lùng nói.

Dương Hạo Thừa mỉm cười nói: "Cô muốn giết ta?"

Mộc Uyển Thanh căm hận nói: "Ta đã nói qua, nếu người đầu tiên xem mặt ta mà không làm trượng phu của ta, ta sẽ giết hắn."

Dương Hạo Thừa nói: "Không phải ta không làm, mà là cô không chịu đó thôi."

Mộc Uyển Thanh nói: "Ngươi đã có thê tử, làm sao còn có thể làm trượng phu của ta."

Dương Hạo Thừa cười nói: "Ai nói không thể, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, pháp luật đại tống cũng đâu có cấm. Hơn nữa, ta cũng sẽ không để cho cô giết ta, bởi vì ta còn có nghĩa vụ cùng trách nhiệm chiếu cố các thê tử, không thể để các nàng mất đi ta, mất đi tình yêu, mất đi che chở."

"Ta giết ngươi!" Mộc Uyển Thanh hét lớn một tiếng, vung lên đoản đao, đâm thẳng vào ngực Dương Hạo Thừa.

Dương Hạo Thừa căn bản không có né tránh, trực diện đón thẳng một đao hung ác vô tình của nàng.

Mộc Uyển Thanh tựa hồ nhìn thấy sắp phát sinh một màn máu tanh, nàng hai mắp khẽ nhắm lại, một bên đoản đao lại tự hướng thẳng về ngực mình...

Nàng nghĩ, khi giết được Dương Hạo Thừa rồi, nàng cũng sẽ lập tức vung đao tự tuyệt, vì hắn mà tuẫn tình...

Lệ rơi...

Mộc Uyển Thanh nhỏ lệ thương tâm, như châu đoạn tuyệt...

__________________

Tạp Chí Lầu Xanh Số 14

Bấm Quảng Cáo và Thanks ủng hộ:"Người Người Xem Phim Sex, Nhà Nhà Xem Phim Sex, Ngành Ngành Xem Phim Sex" và "Sex Đến Mọi Nhà, Sex Đến Mọi Người"
Mọi trường hợp gõ chữ không dấu mà mình bắt gặp trên toàn diễn đàn sẽ bị ban nick vĩnh viễn. Các bạn lưu ý. 

NgaoDuXem Hồ sơGửi tin nhắn đến NgaoDuTìm thêm bài gửi bởi NgaoDu

11-01-2009

  #40

NgaoDu

Lầu Xanh: nơi khám phá nguồn cảm xúc của bản thân

 

 
Ngày gia nhập: Feb 2007

Bài gửi: 41,831 Rep Power: 520

Chương 40: Uyển Nhi hạnh xuân

Trân châu đoạn tuyến, đoản đao nhập tràng.

Đoản đao của Mộc Uyển Thanh nhanh như chớp chém tới trước ngực Dương Hạo Thừa.

Keng!!

Một tiếng vang lên.

Cánh tay ngọc của Mộc Uyển Thanh chấn động, đoản đao như chém vào một bức tường kim loại. Nàng vô cùng kinh ngạc, tưởng răng Dương Hạo Thừa trên người có hộ giáp gì đó bảo vệ, mở mắt ra nhìn, chỉ thấy đoản đao đã chém rách y phục, dừng lại trên cơ thể hắn.

Da thịt trước ngực Dương Hạo Thừa tựa như một bức tường thép cứng rắn phi thường.

Chẳng lẽ hắn đã đao thương bất nhập? Mộc Uyển Thanh chỉ có thể vô cùng ngạc nhiên hình dung.

Dương Hạo Thừa nhìn dáng vẻ kinh ngạc đến ngây người của Mộc Uyển Thanh, nói: "Cô nhất định muốn giết ta mới hài lòng sao?"

Mộc Uyển Thanh nước mắt không cách nào kiềm chế, ào ào chảy xuống.
Dương Hạo Thừa tiếp tục trấn áp, hét to: "Cô nhất định dùng cách này để yêu ta sao?"

Đoản đao trong tay Mộc Uyển Thanh rơi xuống, ngây ngốc bất động, thút thít nói: "Xin lỗi!"

Dương Hạo Thừa nói: "Cô không cần xin lõi ta, cô nên xin lỗi chính mình. Chẳng lẽ cô cho rằng cô chết đi thì tình yêu sẽ có kết thúc hoàn mỹ sao? Ngu xuẩn!"

Mộc Uyển Thanh khụy xuống, run giọng nói: "Ta biết sai rồi." Nước mắt vẫn không ngừng tuôn ra, Dương Hạo Thừa nhìn thấy thì vô cùng đau lòng thương xót.

Dương Hạo Thừa đỡ nàng dậy, có chút than thở nói: "Biết sai mà sửa, thế là tốt rồi."

Mộc Uyển Thanh rưng rưng nói: "Ngươi nói đúng, ngươi còn muốn chiếu cố thê tử, chứng tỏ ngươi không phải là người vô tình vô nghĩa. Ta đã trách oan ngươi, là do ta lòng dạ quá hẹp hòi."

Dương Hạo Thừa gật đầu nói: "Vậy cô còn muốn gả cho ta không?"

Mộc Uyển Thanh nói: "Ta còn đáng để ngươi yêu sao?"

Dương Hạo Thừa nói: "Một đao vừa rồi, đã cắt đứt quá khứ, bây giờ chúng ta phải nhìn về tương lai."

Mộc Uyển Thang ngớ ra hỏi: "Tương lai của chúng ta?"

Dương Hạo Thừa gật đầu nói: "Đúng, tương lai của chúng ta. Chúng ta chỉ có nắm tay, tương lai ngày say mới có thể tốt đẹp."

Mộc Uyển Thanh do dự nói: "Nhưng...ta cảm thấy không xứng với ngươi..."

Dương Hạo Thừa thấy nàng trong lòng đã ngầm đồng ý, chỉ là ngoài miệng vẫn còn làm bộ, đầu óc vẫn chưa hoàn toàn biến chuyển, không khỏi tức giận nói: "Nếu không muốn thì cứ nói thẳng, Dương Hạo Thừa ta mặc gì không phải là cái gì quân tử, nhưng đối với nữ nhân vãn còn có chút nguyên tắc. Bộ dáng cô như thế làm ta cảm giác như ta ép buộc cô vậy..."

"Ta không có..." Mộc Uyển Thanh thấy Dương Hạo Thừa nóng nảy, trong lòng lo lắng vội vàng giải thích.

Dương Hạo Thừa tỏ ra bực mình, nói: "Đó là tại sao? Cô nói mau!"

Mộc Uyển Thanh rưng rưng nói: "Ta sợ mình không thể hòa nhập với đám thê thiếp của ngươi, khiến cho ngươi ở giữa phải khó xử..."

Dương Hạo Thừa chẳng ngờ một người luôn luôn lãnh ngạo như Mộc Uyển Thanh còn có phương diện tinh tế như thế, hắn liền nâng nàng dậy, ôn nhu nói: "Thực ra, lo lắng của cô hoàn toàn không có cần thiết, nếu trong số thê thiếp của ta có ai đối với cô không tốt, ta nhất định sẽ phế nàng ta đi. Chỉ có gia đình hòa thuận, chúng ta mới có thể cùng hưởng hạnh phúc..."
Cứ thế, Dương Hạo Thừa đem việc xây dựng cuộc sống gia đình êm ấm của thế kỷ 21 chuyển lại về Tống triều.

"Ta có thể sao?" Mộc Uyển Thanh có chút ngơ ngác hỏi.

Dương Hạo Thừa thấy nàng như là hết sức lo sợ, trong lòng mừng thầm, cơ hội tới rồi đây. Hắn khẽ vươn cánh tay phải, chậm rãi choàng lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, ôn nhu nói: "Uyển nhi, nàng là hảo nương tử của ta, đương nhiên là có thể, miễn là nàng một lòng một dạ với trượng phu là được, hiểu không?"

Mộc Uyển Thanh bị Dương Hạo Thừa choàng lấy eo, đột nhiên như có dòng điện chạy khắp toàn thân, trong lòng như nai con xúc động, cũng không biết là kinh hoảng hay vui mừng, chỉ là mình bị người ta ôm vào, khó tránh khỏi ngượng ngùng. Nàng khẽ vặn eo thon, đôi mắt đẹp liếc xéo, hờn dỗi đáp: "Ai là nương tử của ngươi? Ngươi ôm ta thật là khó chịu."

"Ta anh tuấn tiêu sái dễ nhìn thế này mà không xứng làm lang quân của nàng sao, chẳng lẽ nàng quên ta chính là người đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của nàng?" Dương Hạo Thừa nói, vẫn gắt gao ôm chặt lấy nàng.

"Ta xem ngươi lại càng giống con dế mèn hơn." Mộc Uyển Thanh nhìn Dương Hạo Thừa, khẽ mắng.

Dương Hạo Thừa không phục, tức giận nói : "Sao cơ? Nàng đã thấy qua con dế mèn nào cốt khí vô địch giống như ta chưa?"

Mộc Uyển Thanh vừa nghe, cười a a nói: "Con dế mèn có đẹp đẽ, vẫn là con dế mèn!"

Nàng không cười còn tốt, vừa mới cười, liền giống như trăm hoa khoe sắc, kiều diễm vô cùng, toàn thân tựa như thoát thai hoán cốt, thập phần dụ nhân.

Dương Hạo Thừa cánh tay ôm nàng vẫn chưa chịu buông ra, thế nhưng cũng không có tiến tới, chỉ si ngốc nhìn Mộc Uyển Thanh mỉm cười.

Mộc Uyển Thanh bị Dương Hạo Thừa nhìn đến ngọc diện đỏ bừng, vô cùng xấu hổ, ngượng ngùng nói: "Ngươi sao một chút nghiêm chỉnh cũng không có, ta thật lo lắng ngươi trúng độc của Tư Không Huyền." Tuy nàng xấu hổ, nhưng vẫn không quên thương tích của hắn, thật là hiếm có.

Dương Hạo Thừa nghiêm mặt nói: "Nương tử đối với ta thật tốt, hơn nữa còn rất xinh đẹp, chi bằng chúng ta cùng nhau động phòng ngay bây giờ nhé!"

Nói rồi, kéo nàng ôm trọn vào trong ngực, tức thì thanh hương ngan ngát, ôn ngọc tràn đầy.

"Ư...không được...không ..." Mộc Uyển Thanh nhất thời ứng phó không kịp, vừa kinh hô, vừa khẽ giãy giụa.

Dương Hạo Thừa thực sự nhịn không được, gắt gao hôn khắp mặt, đồng thời ôm lấy thân thể nàng, hướng về phía sâu trong rừng cây phóng tới, rừng rậm che chắn, cho dù là giữa ban ngày cũng không sợ bị người ta phát hiện. Hắn một tay tiến vào trong tiết y của Mộc Uyển Thanh, nhẹ nhàng vuốt ve song nhũ đang nóng hừng hực. Mộc Uyển Thanh trong đầu hoàn toàn trống rỗng, rất nhanh đã bị Dương Hạo Thừa lột sạch, sau đó hắn lại tự thoát xuống y phục của mình. Hai bàn tay thô ráp ở trên người nàng thỏa sức cuồng loạn, lúc thì ve vuốt, lúc thì nhào nặn, khiến cho Mộc Uyển Thanh rên rỉ không
thôi.

"A, không được, xấu hổ chết..." Thanh âm giống như người điên vậy, Mộc Uyển Thanh hiểu được chuyện gì sắp đến, vội vàng đẩy Dương Hạo Thừa ra.
Dương Hạo Thừa đâu để cho nàng phản kháng, lập tức tách hai chân của nàng ra, bảo bối nóng bỏng hướng thẳng về hạ thể của nàng đâm vào.

"Lang quân, chỗ này là nơi hoang dã! Thật là xấu hổ muốn chết." Mộc Uyển Thanh vô cùng thẹn thùng nói.

"Nếu nàng sợ có người ngoài nhìn thấy, thế thì cũng không khó gì." Dương Hạo Thừa nhớ tới Mộng ảo cấm chế thần kỳ hiệu quả, lập tức trên bãi cỏ xanh bố hạ một cái thật to, Mộc Uyển Thanh nhìn thấy thì không khỏi luôn miệng trầm trồ.

Dương Hạo Thừa cũng không còn kiên nhẫn để giải thích sự thần kỳ của Mộng ảo cấm chế cho Mộc Uyển Thanh, đôi mắt tham lam của hắn không ngừng đánh giá thân thể minh diễm động nhân ngay trước mặt, chỉ thấy da thịt nàng mịn màng trơn bóng, dáng vẻ lung linh đầy đặn, thực sự khiến cho người ta càng nhìn càng say đắm, trong vẻ nhu mì thanh thoát lại có vẻ cương kiện thướt tha của người luyện võ trong thời gian dài, dưới ánh nắng yếu ớt xen qua tán lá rừng, càng toát lên vẻ khiết bạch long lanh, trơn bóng mượt mà, đôi chân thon dài trắng bóng như ngọc, trên đó là những khối cơ vừa rắn rỏi lại vừa non mềm, tạo thành những đường cong cân xứng, mềm mại, đôi cánh tay đầy đặn vô cùng mê người, giữa hai bắp đùi là chiếc rãnh nhỏ thẳng tắp, sâu hoắm, thân hình thon thả đầy nữ tính, một đôi liên túc nhỏ nhắn chỉ cần một tay là nắm trọn, u hương thoang thoảng, thực là đẹp không sao tả xiết, khiến cho người ta phải tơ tưởng nhớ nhung.

Song nhũ trước ngực Mộc Uyển Thanh lại càng đẫy đà phong nhuận, bởi vì chiếc eo thon nhỏ, nên xem ra nhũ phong lại càng to lớn vo song, cơ hồ đạt tới trình độ siêu hiện thực, một tay tuyệt đối không cách nào nắm trọn, ở giữa là một chiếc rãnh sâu rất rõ ràng, song nhũ mặc dù phong mãn ngạo nhân, nhưng lại cực kỳ săn chắc, cảm giác quả thực tựa như ba đào mãnh liệt.

Đương Hạo Thừa nhào tới, Mộc Uyển Thanh hét lên một tiếng kinh hãi, run giọng nói: "Nhẹ thôi, ta...ta là lần đầu tiên!"

"Uyển nhi, nàng cứ yên tâm, tướng công giỏi nhất là thương hương tiếc ngọc, nhẹ nhàng, ân..." Lời vừa xong, Dương Hạo Thừa lập tức hôn nàng cuồng nhiệt, khiến cho Mộc Uyển Thanh cơ hồ ngạt thở, đồng thời hai tay vẫn trên dưới vuốt ve, dần dần, chỉ thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, ngọc nhũ phía trước phập phồng không ngừng. Dương Hạo Thừa dục hỏa phần thân, toàn thân ưỡn thẳng ra.

"Oa...ngươi thật xấu...gạt người...lớn như vậy...có chút đau..." Mộc Uyển Thanh đau đớn, hai hàng lệ nóng trào ra, toàn thân run rẩy, lắp bắp kêu lên.

Dương Hạo Thừa lập tức dùng môi phong bế miệng nàng, Mộc Uyển Thanh tựa như cực kỳ đau đớn, hai tay không ngừng đẩy ra, thân trên cũng vặn vẹo sang hai bên. Cứ ôm nhau như vậy một hồi, nàng mới cảm thấy bớt đau hơn một chút.

Mỹ nhân hồng lệ, ôn nhu trụy lạc, như tam nguyệt đào hoa mãn thiên phi vũ, rực rỡ sáng lạn.

Dương Hạo Thừa ra sức dập dập, tựa như hổ đói vồ cừu non, làm cho Mộc Uyển Thanh hai tay bấu chặt lấy lưng hắn, đôi chân ngọc gắt gao quấn trên mông Dương Hạo Thừa, đồn bộ ra sức rung động, dụng lực nghêng tiếp những cú chọc của Dương Hạo Thừa, đồng thời hai má đỏ bừng, môi đào hé mở, hơi thở như lan, càng giống như một đóa tường vi, diễm lệ động lòng người.

"Y a..." một tiếng rên lớn trước giờ chưa từng có từ miệng nàng phát ra, tựa như âm thanh của một đãng phụ dâm đãng, Mộc Uyển Thanh hai chân co quắp, xiết chặt lấy bờ hông Dương Hạo Thừa, tiếp theo lại lắc lắc đầu như là nổi điên, hai chân ở giữa không trung đạp loạn, phảng phất mong muốn Dương Hạo Thừa đâm vào càng sâu, càng mạnh hơn, tựa như đem hắn vắt cạn đến một giọt cũng không để thừa lại.

Sau khi cuồng tiết Dương Hạo Thừa chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái, tựa như hoàn thành xong nguyện vọng xa xôi, cả người buông lỏng nằm trên ngọc thể Mộc Uyển Thanh tiến vào mộng đẹp.

Còn Mộc Uyển Thanh thì giống như linh hồn xuất khiếu, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương chấn động, hai mắt như tỏa ra kim hoa, chỉ là nàng lúc này ý thức đã mông lung, toàn thân như hình chữ đại (大) xụi lơ trong ***g ngực Dương Hạo Thừa, đôi chân ngọc vô ý thức vẫn vô sỉ quắp chặt lấy eo Dương Hạo Thừa, bất luận là ai cũng không thể nhìn ra Mộc Uyển Thanh đang lõa lồ nằm trên mặt đất, trên mặt vẫn còn hiện lên vẻ phóng đãng dù cho cao triều đã qua đi.

Đến lúc này, trong thế giới của Mộc Uyển Thanh, lại cũng không thể dung hạ bất cứ nam nhân nào nữa...

__________________

Tạp Chí Lầu Xanh Số 14

Bấm Quảng Cáo và Thanks ủng hộ:"Người Người Xem Phim Sex, Nhà Nhà Xem Phim Sex, Ngành Ngành Xem Phim Sex" và "Sex Đến Mọi Nhà, Sex Đến Mọi Người"
Mọi trường hợp gõ chữ không dấu mà mình bắt gặp trên toàn diễn đàn sẽ bị ban nick vĩnh viễn. Các bạn lưu ý. 

NgaoDuXem Hồ sơGửi tin nhắn đến NgaoDuTìm thêm bài gửi bởi NgaoDu

Trang 3 trong 3

<

1

2

3


Bookmarks

Digg

del.icio.us

StumbleUpon

Google
« Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp »

Công CụTạo trang in

Quyền hạn Gửi bài

Bạn không thể gửi chủ đề

Bạn không thể gửi trả lời

Bạn không thể gửi đính kèm

Bạn không thể sửa bài của mình

Mã BB đang Mở

Biểu tượng vui đang Mở

Mã [IMG] đang Mở

Mã HTML đang Tắt

Forum Rules

Chuyển đến Chuyên mục
Khung điều khiểnTin nhắn riêngĐang theo dõiAi đang OnlineTìm kiếm trong Chuyên mụcTrang chủ--o0o-- Sex Viet Nam - Lầu Xanh --o0o--    Thông Báo -- Anouncements    Hướng Dẫn Sử Dụng -- Tutorial    Ý Kiến & Hỏi Đáp & FAQ        Phòng Tuyển Quân/ Đăng Kí MOD        Công Đường - Kiện Cáo        Poll Database - Bình Chọn        Báo Cáo Vi phạm    Tin Tức - Thời Sự - Dư Luận - Bình Luận - Văn hóa--o0o-- Viet Nam Ăn Chơi Lành Mạnh --o0o--    Làm quen & Chat Chit & Chém Gió Bão    Khu Ăn Chơi - CLB Đỏ Đen- Players' Corner        Nhật Kí Mây Mưa        Lô Đề Học - Kết Quả Xổ Số        Bóng Bánh/ Cá độ bóng đá    Ăn chơi Miền Bắc        Kí sự check hàng        Kí sự Lái MBBG        Cứu net chat sex        Khu bang hội        Nông Dân Trồng rau, Hái rau        Bar - Karaoke - Massage        Xin Hàng - Xả Hàng        CLB Hải phòng        Nhà Nghỉ - Khách Sạn    Ăn Chơi Miền Nam - Miền Đông Tây        Kí sự check hàng        Kí sự Lái MBBG        Nông Dân Trồng rau, Hái rau        Xin Hàng - Xả Hàng        Cứu net chat sex        Khu bang hội        Bar - Karaoke - Massage        Nhà Nghỉ - Khách Sạn        Ăn Chơi Miền Đông        Ăn Chơi Miền Tây    Ăn Chơi Miền Trung và Cao Nguyên        Kí sự check hàng        Kí sự Lái MBBG        Cứu net chat sex        Khu bang hội        Nhà Nghỉ - Khách Sạn        Xin Hàng - Xả Hàng    Phòng Mạch Bác Sĩ 2 Súng -- 2 Guns Doctor    Tâm sự & Tình Yêu & Các mối quan hệ    Góc Chị Em -- Lady's lounge        Hình HOT BOY    Ăn chơi Hải Ngoại    Free Account XXX - Sex        Yêu cầu acccount/Request Account XXX--o0o-- Grafik & Story Center - Hinh sex, Truyen Sex --o0o--    Ảnh Việt Nam - VietNamese Babes - Hinh Sex Viet        Hàng Việt Nam Chất Lượng Cao        Gai Viet Sexy - Best VietNamese Teen, Models    Truyện Hentai - Hoạt Hình        Truyện Hentai Khác        Truyện dịch của nhóm LXers    Kho Hinh Sex LầuXanh - Gallery Hinh Sex        Ảnh Người Mẫu - Hot Bikini Models        Celebrities - Người Nổi Tiếng        Ảnh Webcam XXX/ Chụp lén Sex            Kho Ảnh WC Xịn ---LầuXanh-- VIP VIP VIP        Ảnh mấy ẻm Á -- Asian Gallery        Ảnh mấy em da trắng - White Chicks Gallery    Ảnh Đẹp Lầu Xanh - Best Collection        PlayBoy Collection        LauXanh Super Asian Collections        LauXanh Super Au-My Collections        Cuộc Thi Ảnh Đẹp Việt Nam 2007    Truyện Người Lớn -- Story XXX        Tạp Chí LầuXanh        Truyện Audio        Sắc Hiệp - Dâm Hiệp--o0o-- Phim Sex - Phim Nguoi Lon - Movies Center --o0o--    Phim Sex Online -- Fast Link -- Direct Link Download        Phim Sex Việt Nam Vietnamese Sex        Phim Sex Châu Á - Asian Porn - Fast Direct Download        Phim Sex Âu Mỹ - White Porn - Direct Fast Link        Phim Hoạt Hình Hentai - Link Nhanh        Phim Non-XXX Link Nhanh Fast Direct Download Movies    Kho phim Sex LầuXanh - Http Download Movies        Phim Á FULL - Asian Porn (DVD > 200MB)        Clips Phim Á - Asian Porn ( < 200MB)        Phim Sex HD BlueRay - Chất Lượng Cực Cao            HD BlueRay Link Nhanh - Fast Direct Download        Phim Âu FULL - White Porn ( > 200MB)        Clips Phim Âu - White Porn ( < 200MB)    Các phim Sex khác -- Others Kind of Movies        Hentai - Hoạt Hình        Bó Chim Chấm Kom -- Crazy Porn Clips        Phim Cấp 3 / Cat III Movies        Phim Dành Cho DTDĐ ( Movies For Mobile)    Box VIP        Phim Á        Phim Mỹ        Password VIP--o0o-- CLB Tổng Hợp --o0o--    Phim đang kiểm duyệt    Music Box        Nhạc Việt        Nhạc Nước Ngoài        Nhạc Rap & Dance        Fun Clip    Game Online        Audition (Nhịp điệu cuộc sống)        Cross Fire (Đột kích)        Games Online khac    CLB Thơ Văn    Ảnh Ôtô Xe Máy        1. Xe 4 bánh        2. Xe 2 bánh        3. Người đẹp và xe        4. Những điều cần biết khi lái xe    Phim Lẻ        Phim Hollywood/USA Online        Download    Đố Vui Và Những Điều Kì Lạ    Vườn Cười    Phần Mềm - SoftWarez        Yêu Cầu Phần Mềm - Request SoftWarez    Flash Games Center    Siêu Thị LầuXanh    Test Forum
Phim Sex Online | Animefoto.Com | Blog LauXanh



Tất cả thời gian được tính theo GMT +7. Bây giờ là 05:44 PM.

-- BlaK-Ice-- LauXanh Green

-- English (US)-- Vietnamese Language Pack

Powered by vBulletin® Version 3.8.6
Copyright ©2000 - 2010, Jelsoft Enterprises Ltd.

LauXanh.Us is the best website for sex viet, phim sex, phim sex online, free phim, phim sex link nhanh, phim nguoi lon, phim cap 4, fuck nhau porn. Ban co the xem hinh sex, angelviet, phim nguoi lon, 69, online phim sex, download phim sex, phim sex download, xem phim sex, sex, phim online, phim sex teen 8x, online phim, phim lau xanh, lauxanh, coi phim sex, sex mien phi, online sex, phim sex mien phi online, phim gai xinh, gaixinh online, sex gai xinh. free 100% an toan safe. Phong chieu phim sex online lauxanh.org, Phim sex online download toc do cao, link nhanh, duoc upload hang ngay. Kho hinh sex viet nam, cac em cave viet nam xinh tuoi, hinh sexy nhat cua vietnam.

Liên hệ với chúng tôi - .::LauXanh Entertainment Network::. - Lưu Trữ - Trở lên trên


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: