Chương 59+60
Quyển 1: Lạc Thảo Lương Sơn
Chương 58: Vạn dặm trường
lang
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng
Băng
Dịch: Long Phi Vũ
Biên: Long Phi Vũ
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Ẩn đi
Cửa đại môn đã bị một phiến đá
lớn chặn lại, cho dù Tô Tinh có
dùng toàn bộ công lực của mọi
người cũng chưa chắc đã phiến
đá chịu mảy may suy chuyển.
Địa Tặc Tinh cũng đã từng gặp
phải chuyện này, nên khi vừa
trông thấy Thiên Cơ Tinh đã
không ngần ngại dẫn dụ mọi
người đến đây, vấn đề cơ quan,
cạm bẫy đối với Thời Viện là
không có gì đáng kể nhưng lại
không thể đoán ra huyền cơ bên
trong, nên nàng chỉ có thể đứng
nhìn chứ không biết phải làm thế
nào. Bây giờ mọi hy vọng của
nàng đều đặt vào Thiên Cơ Tinh
Ngô Tâm Giải.
"Công tử, nên làm sao bây giờ?"
Ngô Tâm Giải không nói gì, trái
lại lại quay ra hỏi Tô Tinh.
Tô Tinh không nói gì phi thân
đến đại môn, vận hết công lực có
được đẩy mạnh một hồi. Nhưng
phiến đá vẫn cứ trơ trơ, không
hề suy chuyển, Tô Tinh liền đi
vòng quanh xem sét kỹ lưỡng
một vòng.
Phiến đá này vốn làm từ Huyền
Vũ Nham được mài kỹ lưỡng,
một vết xước cũng không có, Tô
Tinh vẫn cẩn thận tìm kiếm. Thời
Viện như bị dội một gáo nước
lạnh.
"Bổn tiểu thư vốn là đạo tặc
chuyện nghiệp, nên đã sớm đi
xem sét, phía sau đại môn này
nhất định ẩn tàng một thứ gì đó
trân quý, nhưng cơ quan này
muốn mở ra phài mở tù bên
ngoài, nói cách khác, đại môn
này ẩn chứa một đạo cơ quan
mật."
Tô Tinh gật đầu, nếu ngay cả Địa
Tặc Tinh cũng nói như vậy thì cơ
quan này không hề dễ mở ra.
Nhìn phiến đá này che kín cửa
đại môn, Tô Tinh đoán nhất định
chìa khoá mở ra ở chung quanh
là chỗ vết nứt nào đó.
"Ngô Tâm Giải tỷ tỷ, có phải là tỷ
cũng không thể đoán ra không?"
Thời Viện trừng mắt nhìn.
"Không thấy công tử đang tra xét
sao?" Tâm Giải khẽ cười ánh mắt
mang theo một tia giảo hoạt.
Tô Tinh quay lại nhìn Ngô Tâm
Giải nói: "Tâm Giải, nếu ngươi
khai giải cơ quan này chẳng phải
là thừa nước đục thả câu đó
sao?"
"Thiên Cơ Tinh, ngươi có thể khai
giải cơ quan này nhanh như vậy
sao?"
"Thật vậy sao?"
Lâm Anh Mi cùng An Tố Vân lộ ra
bất ngờ cùng lên tiếng.
Thời viện đang sốt ruột muốn
khai mở cơ quan, Tâm Giải cũng
không muốn thừa nước đục thả
câu nhún vai nói.
"Cơ quan này muốn khai giải ở
ngay trước mắt kia, Địa Tặc Tinh
ngươi vốn là Thiên hạ đệ nhất
tặc vậy mà nhãn lực một chút
cũng không có a."
Thời Viện ánh mắt ủ rũ vốn nàng
vẫn chưa thể hiểu hơn đựoc gì.
Ngô Tâm Giải tiến lên đứng trước
cửa Đại môn phiến, nàng vận
công lực đầu ngón tay phát ra
bạch quang tiếp đó, nàng hạ bút
vẽ vài đường chợt trên phiến đá
lộ ra những vết xước lớn, một cái
khoá hiện ra.
"A..!"
Thời Viện kinh ngạc ánh mắt
ngây ngô, nàng đứng trân trân
nhìn.
Tâm Giải ấn nhẹ vào cái khoá, lập
tức đại phiến môn rung chuyển
từ từ mở ra.
Thời Viện vỗ đầu rồi lại "A" lên
một tiếng: "Tâm Giải tỷ tỷ quả
thật rất lợi hạ a, chỉ liếc mắt một
cái đã có thể nhìn thấu cơ quan
này."
Địa Tặc Tinh bái phục khen ngợi
không thôi, chỗ đó vốn rất nhẵn
nhụi nhưng không thể ngờ lại là
chỗ mở khoá cánh của này ra.
Nàng vốn không hề nghĩ tới việc
này.
"Mặc gia cơ quan thuật cũng quá
xảo diệu đi, nếu không có Tâm
Giải tỷ tỷ thì ai có thể khai giải cơ
quan này chứ."
"Công tử mới thực sự thông
minh hơn Tâm Giải a" : Nói rồi
nàng quay lại nhìn Tô Tinh miệng
cười khẽ.
Thời Viện kinh ngạc: "Không lẽ
đây là do công tử nói cho tỷ biết
sao?"
Tô Tinh khẽ lắc đầu nói: "Vốn ta
cũng không nghĩ tới việc này a."
Tiến vào bên trong cơ quan Địa
Tặc tinh vừa đi vừa đánh ra quan
minh phù. Vốn đường đi vào
càng lúc càng tối lại đi xuống
theo cầu thang.
Đi vào thêm một lát bỗng xuất
hiện một cái động tối đen Địa
Tặc Tinh búng ra một đạo Quang
Minh Phù, đạo phù bắn vào trong
rồi lập tức tắc ngấm, không khí
trở lại ảm đạm như lúc đầu. Hóa
ra cái động này lại cấm chế đạo
phù, nhưng Địa Tặc Tinh cũng
không kém đã dự phòng thêm
cây đuốc. Đuốc vừa được đốt
sáng lên An Tố Vân chợt liếc mắt
thấy một dòng chữ được khắc
trên tường.
"Vạn dặm trường lang!"
"Bên trong là Vạn dặm trường
lang sao?" Thời Viện kinh ngạc
kêu lên.
"Nơi này xuất hiện Vạn dặm
trường lang, xem ra Mặc công
bảo hạp thực sự ở chỗ này a."
Thời Viện vừa nói vừa xoa tay.
Tô Tinh thấy nàng phấn khích
như vậy thực sự thấy nghi vấn
liền quay sang hỏi Tâm Giải.
"Vạn dặm trường lang thực sự
rất nổi danh sao?"
Tâm Giải chau mày suy nghĩ một
lát rồi nói: "Hình như đã có nghe
qua, có liên quan đến Thập đại
cơ quan thì phải, ây da tiểu nữ
cũng không chú ý lắm nên không
được tường minh a."
"Tâm Giải tỷ tỷ quả không hổ
danh là bác học đa tài, chuyện
này cũng có thể biết được. Chỉ
tiếc tỷ không phải là một đạo tặc
nếu không danh hiệu đệ nhất
đạo tặc của muội không phải đã
thuộc về tỷ rồi sao."
Thời Viện khẽ cười, ánh mắt cực
kỳ phấn khích. Nàng chỉ vì tìm
hiểu về Thập đại cơ quan này đã
phải dốc hết công sức một thời
gian khá lâu, Thập đại cơ quan
này là mười đại cơ quan đỉnh cấp
nhất. Vạn dặm trường lang cũng
là một cái trong số đó.
Từ trước đến nay Tô tinh chỉ
nghe nói đến Vạn Lý Trường
Thành chứ chưa có nghe qua
Vạn dặm trường lang, cũng
không biết nội tình như thế nào.
"Vạn dặm trường lang này cũng
giống như tên gọi, nghĩa là hành
lang này có vạn dặm đường,
không, khả năng phải có đến
hàng trăm vạn dặm ấy chứ, ây da
cũng không biết là bao nhiêu
nữa."
"Hừ" Lâm Anh Mi khẽ kêu một
tiếng tỏ vẻ kinh thường.
"Chẳng qua chỉ là tên gọi
thôi,trăm vạn dặm hành lang cho
dù có là Yên Diệt cấp tinh giả
cũng không thể làm được."
"Đúng vậy công trình không thể
sánh bằng Minh nguyệt trường
sinh cung" : An Tố Vân tỏ vẻ
đồng ý.
"Minh nguyệt trường sinh cung"
vốn là một truyền thuyết trên
lương sơn đại lục, chưa chắc đã
có thật. Theo truyền thuyết cung
điện này nằm trên thiên cung
cũng chưa chắc có được vạn
dặm huống chi là cơ quan dưới
lòng đất.
"Trong truyền thuyết "Đại Chiến
Bách Dị" Thần cơ tộc từng dùng
Vạn dặm trường lang để vây hãm
một Yên Diệt hóa tinh chín ngày
đêm, sau đó Yên Diệt tinh giả này
phải dùng hết tất cả công lực
phá hầu như nát đại cơ quan này
mới có thể thoát ra."
Nghe đến một Yên Diệt hóa tinh
bị rơi vào phải mất chín ngày
đêm mới có thể thoát ra mọi
người đều cảm thấy rùng mình
run sợ.
"Nói như vậy cơ quan này chẳng
phải là ngang bằng với Thiên
cương cấp tinh bảo "Thanh Minh
thượng hà đồ" sao? Nếu có một
cơ quan thuật lợi hại như vậy
Thần cơ tộc cũng sẽ không bị
tuyệt diệt a" :Ngô Tâm Giải cười
nhạt.
"Bổn tiểu thư cũng chỉ nghe
nói" : Thời Viện xoa tay bào
chữa.
"Có lẽ chỉ là ngụy trang thôi, xác
thực thì chưa ai có thể biết." :Ngô
Tâm Giải nói.
Thời Viện vẫn là có chút lo lắng :
"Nghe nói Vạn dặm trường lang
không có chút ánh sáng nào
thắng nổi?" Truyện "108 Thiếu
Nữ Lương Sơn " được copy từ
diễn đàn Lương Sơn Bạc
(LuongSonBac.com)
"Vậy ngươi còn dám chuẩn bị để
đi vào sao?" Tô Tinh hỏi.
Thời Viện vỗ nhẹ vào bộ ngực
căng tròn hít một hơi thật sâu:
"Bổn tiểu thư vốn là một đạo tặc,
cơ hội như vậy há có thể bỏ qua
dễ dàng như vậy sao?"
"Vậy vào đi thôi" : Tô Tinh nói
khiếm cho cảm xúc của Thời Viện
nhất thời tụt xuống.
"Các ngươi cũng định đi vào sao?
Vào rồi bổn tiểu thư cũng không
có chút quan tâm nào dành cho
các ngươi đâu, Vạn dặm trường
lang này Yên Diệt hóa tinh phái
khốn đốn mới có thể thóat ra,
bổn tiểu thư còn chưa ký hạ khế
ước nhưng các ngươi lại có tới
hai Tinh Tướng, ở Lương Sơn Đại
Lục thật không thể tìm ra người
thứ hai đâu."
"Các ngươi có quyết định vào
không?" : Tô Tinh hỏi.
"Hết thảy đều nghe theo thiếu
chủ sắp đặt." : Lâm Anh mi trả lời
dõng dạc.
"Hừ, Tâm Giải cũng không tin
một cái cơ quan lại có thể dài
như vậy." : "Ngô Tâm Giải nói
như vậy tất nhiên là đã đồng ý.
Tô Tinh cũng không bỏ qua cơ
hội này.
Cuối cùng ánh mắt mọi người đổ
dồn vào An Tố Vân.
"Như vậy. Tố Vân ngươi ở đây
chờ chúng ta đi?"
"Không Tố Vân cùng đi với mọi
người, nếu trong cơ quan có độc
chưởng Tố Vân liền có mặt kịp
thời cùng mọi người." An Tố Vân
cũng không phải hạng vừa a.
"Ha ha ngươi quả thật rất may
mắn a" Thời Viện nhìn Tô tinh
cười lớn rồi nghiêng mình
phóng vụt vào trong.
Nhất loạt mọi người cùng đi vào,
vừa bước qua cửa lập tức một
phiến đá lớn ầm ầm rơi xuống
phong bế kín cửa ra vào.
[Trả lời] [!!]
Cường Thuần Khiết 07:42 PM
07-05-2011
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Quyển 1: Lạc Thảo Lương Sơn
Chương 59: Thiên Cơ giáo và
hành lang gấp khúc vô tận
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng
Băng
Dịch: Long Phi Vũ
Biên: Long Phi Vũ
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Ẩn đi
Bên trong Vạn dặm trường lang
vô cùng kỳ lạ, so với tưởng
tượng ban đầu của Tô Tinh thì
thật là lớn hơn rất nhiều. Trong
Vạn dặm trường lang đá tường
và sàn nhà đều được tinh chế kỹ
rất sần sùi không hề có chỗ nào
nhẵn nhụi cả, khi đi lại bên trong
nghe như là tiếng khi đi trên bãi
biển, mỗi bước chân đều phát ra
tiếng động.
Tô Tinh cảm thấy ngạc nhiên
không thôi, số lượng đá lớn và
công sức đào đường hàm này
mất bao lâu cũng khó mà dự
đoán. "Cơ quan thuật này quả rất
lợi hại a."
"Thật không biết làm cách nào có
thể hoàn thành được cơ quan
này?" An Tố Vân thảng thốt, ánh
mắt nhìn không thôi.
Thời Viện cười hì hì. :"Kinh ngạc
như vậy rồi sao? vẫn còn quá
sớm đấy, loại cơ quan này của
Thần cơ tộc chỉ là đứng hàng
cuối trong Thập đại cơ quan, nếu
nhắc đến tên "Chiến tranh cổ
thành" chắc các vị còn có thể thổ
huyết ra mà bất tỉnh ấy chứ."
"Chiến tranh cổ thành, thực sự có
loại cơ quan này sao?" Ngô Tâm
Giải nghi hoặc.
Chiến tranh cổ thành là đỉnh cấp
cơ quan đứng hạng thứ hai
trong Thập đại cơ quan, Thần cơ
tộc đã chế tác ra nó có thể hoạt
động như một toà thành kiên cố,
vừa phòng thủ vừa tấn công, có
thể công thành bạt trại, có thể
gọi là thần lực binh khí.
Nghe các nàng nói vậy Tô Tinh
thấy Thần cơ tộc ở lương sơn đại
lục giống như các chuyên gia
nghiên cứu khoa học, nhưng đối
với những thứ này Tô Tinh quả
không chút hứng thú, nhưng
cũng không khỏi khâm phục
trong lòng.
Nghĩ đến có thể vào trong cơ
quan, chu du trên Lương Sơn Đại
lục, Tô Tinh thấy phấn khích
trong người tự nhiên lại cảm
thấy rất yên bình.
"Bọn họ lợi hại như vậy có thể
chế tác ra được một vạn dặm
hành lang chăng?" An Tố Vân có
chút lo lắng.
"Nếu vào được thì bổn tiểu thư
sẽ theo nó đến kỳ cùng, hắc hắc
Vạn dặm trường lang này chớ
nên đê bổn tiểu thư thất vọng a."
Thời Viện xoa tay, ánh mắt tràn
đầy hưng phấn, Địa Tặc Tinh quá
đối hồn nhiên a, nhưng như vậy
cũng khiến Tô Tinh cảm thấy vui
trong lòng. Nàng ta quả không
vừa, dám cùng ta đi trộm tuyệt
học trấn phái của Quý Thuỷ Kiếm
Tông thì quả không hổ danh là
Thiên hạ đệ nhất.
---------------o0o--------------------
Trên đỉnh núi Thạch Ma.
Một gã công tử đang đứng trầm
ngâm một mình, gió thổi tóc gã
bay càng thêm phần ảo diệu đào
hoa. Hắn đang nói chuyện một
mình với con chim gỗ cảu mình.
Bỗng phía chân trời xuất hiện
một ánh hào quang, trong nháy
mắt đã vụt tới đỉnh đầu gã công
tử.
Hoá ra là hai con thuyền làm
bằng cây liễu, trên thuyền có mấy
người nam nữ trên tay cầm mấy
lá cờ nhỏ mầu vàng.
Chiếc thuyền bỗng xuất hiện một
nam nhân thân hình cân đối,
thâm mặc trường bào ống tay áo
rộng. Vừa nhìn thấy gã công tử
nọ hắm liền giậm nhẹ chân một
cái, thân ảnh trong nháy mắt đã
đáp xuống đất hai chiếc thuyền
cũng vụt sáng rồi phóng vụt vào
Tinh Giới túi của hắn.
"Công Tự lão đệ, chờ đã lâu." Hắn
cười ha ha bước tới.
"Công Dương ca ca, ca ca đi cùng
mấy người này sao?"
Công Tự nhìn thoáng qua, đám
này chắc chắn là đệ tử của Công
Dương, tu vi hầu như đều đã đạt
đến Tinh Trần hậu kỳ, chỉ có một
số ít là vẫn đang trong giai đoạn
Tinh Vân Kỳ.
"Đã khiến kế hoạch của Công Tự
lão đệ bị trì hoãn a, ta con phải
điều động thêm mấy đệ tử nên
hơi trễ, lão đệ đừng coi thường
bọn chúng có tu vi thấp, bọn
chúng đều là đệ nhất quan thuật
của ta đấy, nhưng mà "Đãng
Phong Thuyền" của ta cũng hơi
bị trì hoãn a."
Công Tự khẽ gật đầu, Thiên Cơ
giáo toạ lạc ở Chu Tước giới, có
thể đến và mang theo nhiều đệ
tử như vậy cũng là rất cố gắng
rồi. "Tạm biệt lão ca, chúng ta đi
trước, lão ca miễn tội a."
"Không biết khẩn cấp như vậy,
rốt cuộc là đã sảy ra sự tình gì
a?"
Trên đường đi Công Dương hỏi
chuyện đệ đệ của mình, chuyện
là Công Tự đã tìm ra manh mối
của "Mặc Công Cơ Quan Lục"
manh mối mới này liên quan đến
nhiều việc và Thương Long giới,
Công Dương mang theo nhiều đệ
tử như vậy chính là nhằm có
thêm trợ lực nếu có biến đám đệ
tử cũng có thể cầm chân được
đối thủ. Lần này nếu bị Thương
Long giới nhúng tay vào thì mọi
chuyện rất khó bề giải quyết.
"Lão ca yên tâm lần này đệ đã
thành công."
Công Tự mỉm cười giải thích mọi
chuyện cho Công Dương, từ
chuyện như thế nào mà may mắn
tìm được Địa Tặc Tinh, rồi chuyện
lợi dụng nàng đi phá giải cơ
quan thuật Mặc gia di chỉ, câu
chuyện ngắn ngọn nhưng dễ
hiểu.
Công Dương có vẻ căng thẳng.
"Công Tự lão đệ, đệ nói gã nam
nhân kia mang theo ba cô gái đi
vào, không lẽ bọn chúng đều là
Tinh tướng?"
"Công Dương ca ca quá lo lắng
rồi, một Hàng Tinh giả làm sao lại
có thể có tới ba ting tướng đi
theo chứ, hai tinh tương còn có
khả năng chứ ba tinh tướng thì
từ trước tới này chưa hề nghe
nói có khả năng sảy ra a."
"Theo đệ đoán, trong số đó chỉ
có hai người là tinh tướng, một
là Địa Tặc Tinh người còn lại là
một trong ba cô gái kia, nhưng
xem ra thân hình mảnh dẻ yểu
điệu lắm."
Công Dương tỏ ra nghi hoặc.
"Đệ chớ xem thường đối thủ
theo đệ nói có một nàng trong
số đó cầm trường thương, trong
những tinh tướng người cầm
trường thương thường là người
rất mạnh, bất phàm."
"Vậy còn hai cô gái kia tướng
mạo thế nào?" : Công Dương sốt
ruột hỏi tiếp.
"Một cô mặc trường bào màu
lam, dáng người thon nhẹ, nói
năng lễ độ, theo đệ phán đoán
thì đó chỉ là nữ nhân bình
thường không đáng nhắc đến."
Ta ngất, nếu nghe tên Thiên Cơ
Tinh là cô gái đó thì chắc các
ngươi đã ngất đi rồi chứ.
Tinh Tướng thiếu nữ phụng sự
sai bảo của thiếu chủ mình, một
gã tinh giả lại có thể thu phục
được ba tinh tướng, chuyện này
vô cùng hiếm có a.
"Công Tự lão đệ đệ có nắm chắc
được phần thắng không?" :Cùng
một lúc mà động thủ cùng với ba
thiên sát tinh thì chưa chắc ta đã
nắm được phần thắng. Công
Dương tỏ vẻ lo lắng.
Một ánh chớp loé lên, một cô gái
mặc kim giáp đột ngột xuất hiện
đứng phía sau Công Tự.
"Có bổn cô nương ở đây, sẽ bảo
vệ cho thiếu chủ vạn sự bình an."
Công Dương ha ha cười, hắn
chợt nhớ ra đệ đệ của mình cũng
là một Hàng Tinh Giả.
"Như mà lão ca còn có một chút
chưa được rõ."
"Ca ca, mời cứ nói!"
"Đệ vì cái gì mà phải lợi dụng Địa
Tặc Tinh khai mở cơ quan, nếu
giết nàng ấy không phải sẽ tốt
hơn sao?"
"Đệ cũng đã nghĩ tới chuyện này,
nhưng đệ còn lo rằng Mặc gia di
chỉ kia cũng có thể là thật, nên lợi
dụng nàng ta thì tốt hơn."
Công dương khẽ gật đầu tán
thành, cô gái kia nói thêm.
"Ta cùng thiếu chủ tiến vào trong
nhưng lại gặp một cái cơ quan
nên tạm thời phải lui ra."
"Chẳng lẽ nói??"
"Vạn dặm trường lang!" : Công tự
cười lớn hai mắt híp cả vào.
Công Dương có vẻ thoáng lo sợ,
Thiên cơ giáo từng bị Thần Cơ
tộc bức tới mức chút nữa là bị
tuyệt diệt, cũng đã biết sự lợi hại
của Vạn dặm trường lang, cho dù
giáo chủ đến đây cũng phải suy
tính thật kỹ mới dám hành động.
"Ta sợ rằng bọn chúng không
thoát ra được thôi."
Công tự bồi thêm.: "Lúc đó ta đi
kiếm mấy cái túi a." Cô gái đứng
sau ánh mắt thoáng chút buồn,
tâm trạng đầy ưu tư.
Lúc này Tô Tinh cùng mọi người
đã nếm trải qua sự lợi hại của
Vạn dặm trường lang.
Ba ngày sau, Tô Tinh cùng mọi
người đã biết sự lợi hại, đã ba
ngày liên tục bọn họ đi biết bao
nhiêu hành lang gấp khúc, mỗi
lần sắp hết một hành lang mọi
người đều hi vọng nhưng sau đó
lại thất vọng, ban đầu An Tố Vân
và Ngô Tâm Giải còn thực sự
hứng thú, sau thời gian này đã
cảm thấy vô cùng chán nản.
"Mấy vách tường này thực sự quá
đáng ghét, hận là không thể một
cước đạp đổ chúng." Ngô Tâm
Giải giọng đầy ấm ức.
Thời Viện lúc đầu còn thấy hứng
thú tìm hiểu, nhưng bây giờ
cũng chán nản, không lẽ lại có
người kiên nhẫn ở lại đây thiết
kế một hành lang không có điểm
cuối sao.
Thời Viện nói. "May mà mọi
người đều là tinh tướng trời sinh
đã có đặc thù riêng, nếu không
thì đã chết khát ở chốn này rồi,
chỗ này quả đúng là ngục tù a."
Lâm Anh Mi sờ tay vào vách
tường, vốn nó rất dày không thể
phá hư, không lẽ chúng ta cũng
giống như Yên Diệt hoá tinh tu sĩ
kia sao?
Nghĩ vậy Lâm Anh Mi chợt thấy
hoảng sợ, nàng thoáng liếc mắt
sang Tô Tinh đang ngồi bên An
Tố Vân. ánh đuốc lập loè khuôn
mặt Tố Vân đỏ rực lên, Lâm Anh
Mi chợt cảm thấy một chút gì đó
sao xuyến trong lòng.
[Trả lời] [!!]
Lôi Đế 01:07 PM 02-06-2011
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Quyển 1: Lạc Thảo Lương Sơn
Chương 60: Ma Bỉ Tư hoàn cơ
quan <1>
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng
Băng
Dịch: Long Phi Vũ
Biên: Long Phi Vũ
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Ẩn đi
"Tâm Giải tỷ tỷ, tỷ nghĩ rằng thật
sự có người có khả năng làm ra
cái cơ quan dài vạn dặm sao?"
Thời Viện ngồi chồm chỗm dưới
đất mặt mày ủ rũ hỏi.
"Khi bắt đầu bước vào không
phải ngươi đã nói rằng rất thích
cơ quan loại này sao?" Ngô Tâm
Giải chế nhạo nói.
Thời Viện chép miệng nói: "Căn
bản đây không phải là cơ quan
thôi."
"Ngươi cũng biết là tốt rồi".
Tâm Giải cẩn thận nhìn lại tổng
thể hành lang, quả có điểm
không tầm thường chút nào, vốn
không thể có khả năng người
thường làm ra cơ quan này,
nhưng cứ đi mãi như người đi
trong sương mù không thể nhìn
thấy được điểm cuối. Tâm Giải
cảm thấy nơi này nhất định là có
ẩn chứa một nơi nào đó có cửa
ra nhưng đã được nguỵ trang kỹ.
Ngô Tâm Giải nhìn chằm chằm
Lâm Anh Mi không nói được lời
nào, rồi lại đảo ánh mắt qua chỗ
Tô Tinh cùng An Tố Vân đang
ngồi nàng nói: "Công Tử, ngươi
cùng Tố muội ngồi đó nói
chuyện gì thế?"
"Chính là muốn hỏi Tố muội
muợn hạ hương túi a!" Tô Tinh
cười hắc hắc.
"Ài!! Công tử quả là người có tâm
tư, nếu công tử có nhiều tâm tư
thì hãy tìm tiểu nữ a"
Tâm giải đặt tay lên vai Tô Tinh
cái lưỡi nhỏ thơm tho vi suyễn lại
đảo qua lại.
"Thiếu chủ có hiểu chút nào về
hàng ngàn dặm hành lang
không? Thực ra Tâm Giải có chỗ
chưa được rõ ràng."
Tô Tinh khẽ gật gật đầu.
Tâm Giải đột nhiên nhoài người
lại đặt lên tai Tô Tinh một nụ hôn
cháy bỏng, đôi môi nhỏ mọng
vừa đặt lên tai Tô Tinh cảm thấy
một luồng khí nóng chạy toàn
thân khiến cho chàng khẽ rùng
mình.
An Tố Vân ngồi ngay bên cạnh
trông thấy rợn cả tóc gáy, vội vã
thoái lui mấy bước mặt cúi gằm
xuống không dám nhìn.
Nụ hôn vừa rứt, Ngô Tâm Giải hai
tay vịn vai Tô Tinh ánh mắt đưa
tình khiến cho người ta phải
ngây ngất.
"Các ngươi đang làm cái gì
thế?!!"
Thời Viện trông thấy đã liền
hoảng hốt kêu lên.
Ngô Tâm Giải đưa mắt lườm Thời
Viện nói: "Chưa thấy qua hôn môi
bao giờ sao?"
"Thiên Cơ Tinh...Ngươi...Ngươi"
Thời Viện chút nữa là đã thét lớn
nhưng lại bị ngẹn trong họng
không thể nào bật ra được.
Thiên Cơ Tinh vốn mưu lược là
một người Thời Viện rất nể trọng
nhưng lại dám giữa chỗ đông
người cùng một nam nhân hôn
nhau, quả là ngoài sức tưởng
tượng.
Lâm Anh Mi đứng ngây người,
quả trong suy nghĩ của nàng
không dám nghĩ là chuyện này
có thể sảy ra như vậy, nàng vẫn
đứng đó trong mắt hiện ra chút
ngấn lệ.
"Tốt nhất là chúng ta vẫn nên đi
thôi." Nàng đảo mắt nhìn quanh
dãy hành lang dài vô tận. "Hành
lang này rất kỳ quái tốt nhất
chúng ta nên đi thôi."
Đi tới đi lui đều giống nhau cả,
đã đi ba ngày liên tục mà vẫn
chưa thấy điểm cuối, Thời Viện
lúc này đã như quả bóng cao su
bị xẹp hơi, loại cơ quan này nàng
vốn không nghĩ là có thật nay
được mục kích sở thị nàng rất
sợ, những ý nghĩ hỗn loạn liên
tục chạy trong đầu nàng. Ban
đầu nàng nghĩ bên trong chỉ có
bùa chú hay cơ quan gì đó chứ
Vạn dặm trường lang này vốn chỉ
để doạ nạt nhưng mọi ý nghĩ của
nàng đều thất bại.
"Đi thôi mau chóng lập tức có thể
tim thấy lối ra." Tô Tinh nhìn
nàng nói.
Địa Tặc Tinh bĩu môi, nàng vốn
không để Tô Tinh vào mắt, mà
hắn lại cùng Thiên Cơ Tinh làm
chuyện ấy thì nàng vốn không
dám tin tưởng.
"Thiếu chủ nói ra được là lập tức
ra được." Tâm Giải che miệng
khẽ cười.
Thời Viện mím môi nói nhỏ vài
tiếng: "Quả nhiên luyến ái mỹ
nhân giết chết mọi bản lĩnh, cho
dù có là Thiên Cơ Tinh cũng
không qua khỏi cửa ai này a."
Năm người lại tiếp tục đi tiếp
trong hành lang dài vô tận tối
đen ấy, lúc này Thời Viện đã cam
chịu số phận, nàng thầm oán
giận trong lòng một người được
mệnh danh Thiên Hạ Đệ Nhất Tặc
như nàng lại phải chết trong một
cơ quan tối như vậy, thực sự là
quá bi thảm.
Đột nhiên Tô Tinh dừng lại,
ngẩng đầu lên ngửi trong không
khí. Hành động này khiến tất cả
mọi người đều giật mình.
"Thiếu chủ?"
"Công tử?"
Ngàn dặm hành lang này thực sự
rất thú vị a, thảo nào mà có thể
che mắt cả Tâm Giải, người phát
minh ra quả thật là rất giỏi a." Tô
tinh cười ha ha.
Ngô Tâm Giải và Lâm Anh Mi quay
lại nhìn nhau, họ cùng biết rõ
tính cách của thiếu chủ, khi
chàng nói như vậy nhất định là
chàng đã phá giải được cơ quan
thuật.
"Thiếu chủ, điểm cuối của ngàn
dặm hành lang này sẽ như thế
nào?" Lâm Anh Mi không nhịn
được hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro