Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10. end.

sau khi họ đã quyết định về nơi cô muốn ở – ryujin nghĩ cô vẫn chưa nên chuyển vào cùng yeji và chaeryeong ngay, nhưng điều đó không quan trọng lắm vì dù sao ryujin cũng sẽ dành phần lớn thời gian cho họ –, lia nhanh chóng tạm biệt cô và xin phép về nhà trước. khó trách được cậu ấy, với cái cách chaeryeong cứ cho tay vào áo ryujin và yeji liên tục sờ đùi cô.

cánh cửa vừa đóng lại phía sau lia, chaeryeong trong nháy mắt đã ngồi lên người ryujin.

"cẩn thận," yeji nghiêm giọng, nhưng chị ấy vẫn kéo chaeryeong vào một cái ôm ngang thắt lưng, "chân của ryujin bị thương."

"như thể em quên được ấy," chaeryeong đảo mắt trước khi nắm tay ryujin, "vậy bây giờ em hỏi cậu ấy được chưa?"

"chưa được," yeji đáp.

cô không hiểu họ đang nói gì cả.

"và chị mới là người hỏi," chị ấy thêm vào.

"hỏi em gì cơ?"

thay vì trả lời, yeji dịu dàng đặt một nụ hôn lên má cô, và rất có thể ryujin lại đỏ mặt, nhưng cô không còn cảm thấy tội lỗi nữa. ngay lúc này, ryujin chỉ cảm thấy vô cùng hạnh phúc mà thôi.

chaeryeong bĩu môi, "nhưng em muốn hỏi! ryu, nói với chị ấy là tớ được hỏi cậu đi!"

"cậu rất đáng yêu," ryujin mỉm cười với chaeryeong, "nhưng tớ vẫn không biết hai người muốn hỏi chuyện gì."

"cậu mới đáng yêu đấy," chaeryeong đáp lại một cách trẻ con, cười toe toét từ tai này sang tai khác.

"chúng ta đã bàn với nhau rồi mà chaer," yeji nói, khoác vai ryujin, "em được hôn ryujin trước và chị được hỏi."

cô há hốc mồm, "hai người không bàn về chuyện này thật đấy chứ?"

"thật mà," chaeryeong cười khúc khích còn yeji chỉ nhún vai.

điều này có nghĩa là họ đã bàn với nhau về việc yêu ryujin, tưởng tượng về việc yêu ryujin, muốn yêu ryujin và chờ đợi để được yêu ryujin. cô cảm thấy đầu mình hơi choáng.

"em đáng yêu quá đấy," giọng yeji thủ thỉ bên tai trước khi chị ấy lại hôn chóc lên môi cô.

đây không chừng là cảm giác tuyệt vời nhất trên đời.

"đừng nói vậy nữa," ryujin than vãn, cố tỏ ra nghiêm túc nhưng chỉ kết thúc bằng một biểu cảm ở đâu đó giữa tự hào và xấu hổ, "đặt câu hỏi của chị đi."

chị ấy hắng giọng, nhưng trước khi yeji kịp lên tiếng, chaeryeong đã vội đánh vào vai chị ấy, "đừng làm to chuyện nữa!"

"nhưng chuyện này quan trọng thật mà," yeji không đồng ý.

ryujin nghĩ cô đã yêu họ nhiều đến mức lồng ngực cô đau nhói, kể cả trong khoảnh khắc vui vẻ nhất.

"em biết," chaeryeong đảo mắt, "nhưng em muốn được âu yếm ryujin, nên chị nhanh nhẹn lên."

"em sẽ chết vì hồi hộp trong vòng hai phút nữa mất," ryujin thành thật nói.

"được rồi, được rồi. ryujin, em có muốn làm bạn gái của chị và chaeryeong không?" yeji nhìn thẳng vào mắt cô, chân thành hỏi.

đây có lẽ là lần thứ năm adrenaline tăng vọt trong ngày của ryujin. quả là không tốt cho sức khoẻ, "thật sao?"

"tất nhiên rồi," chaeryeong mỉm cười gật đầu.

ryujin không muốn làm họ mất hứng, nhưng cô vẫn khá lo lắng, "điều này có ổn không? ba người trong một mối quan hệ? em không muốn làm mọi thứ rối tung lên."

yeji và chaeryeong nhìn nhau một lúc trước khi họ tập trung vào ryujin lần nữa.

"nếu không thử thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được. và bọn tớ rất muốn thử, cùng với cậu," chaeryeong hiện tại trông không còn chắc chắn như trước nữa và ryujin cảm thấy có lỗi vì cô chính là nguyên nhân.

"sẽ ổn thôi," yeji đảm bảo với cô. tay chị ấy đang nghịch tóc mai sau gáy ryujin và hành động này đánh cắp ít nhất 1/4 dung lượng não bộ của cô, "ý chị là, chị đã từng ở trong một mối quan hệ kiểu này trước đây. không có gì nghiêm túc cả, hồi ấy chị còn khá trẻ. nhưng chị biết, chúng ta sẽ ổn thôi."

ryujin thật sự muốn tin vào cả ba người họ.

chậm rãi, cô gật đầu. thật khó để giấu đi nụ cười khổng lồ trên gương mặt mình, thế nên cô bỏ cuộc chỉ sau một giây, "em cũng rất sẵn lòng để thử."

họ ôm chầm lấy ryujin ngay lập tức.

"vậy là cậu đồng ý đúng không?" chaeryeong hỏi vào tai cô.

cảm giác thật tuyệt khi được ôm bởi cả hai người cùng một lúc, vừa ấm áp, vừa thoải mái lại an toàn.

"đúng vậy," ryujin cười rạng rỡ, "tớ đồng ý."

---

yêu cả hai người họ thật sự quá dễ dàng.

cũng không khác gì so với trước đây – nếu trừ đi phần sờ soạng, hôn hít và âu yếm nhau gần như tất cả mọi lúc.

nếu trừ cả việc ryujin vô cùng, vô cùng, và vô cùng hạnh phúc.

yeji quay trở lại làm việc và tất nhiên chaeryeong cũng vậy. ryujin đang nghỉ phép, vì thế cô dành cả ngày với lia nếu cậu ấy có thời gian, hoặc cuộn tròn bên cạnh hongsam và chaeri chờ bạn gái mình về nhà.

họ không ra ngoài hẹn hò, chủ yếu là do ryujin chưa có khả năng đi lại. lần duy nhất họ ra ngoài là khi cả ba muốn xem netflix nhưng cuối cùng không thể chọn được phim nào cả, thay vào đó, họ quyết định đi ăn kem.

đấy vẫn là một trong những kỉ niệm yêu thích nhất của ryujin cho đến nay.

tuy nhiên, họ dành phần lớn thời gian để sinh hoạt trong nhà như trước đây, hoặc dắt lũ cún ra công viên đi dạo. ryujin thường ngủ lại cùng yeji và chaeryeong, cả ba người quấn quít lấy nhau trên giường, cố gắng nằm càng gần càng tốt. lần nào cô cũng cảm thấy nóng sau khoảng năm phút, nhưng cô không bao giờ di chuyển khỏi vị trí của mình. chaeryeong đá trong giấc ngủ còn yeji nói mớ, và ryujin không bận tâm những điều này một chút nào.

vì vậy thực sự, tất cả đều ổn.

chỉ trừ một vấn đề.

ryujin đang nằm trên giường, dần chìm vào mộng đẹp. đầu cô gối lên đùi yeji và chị ấy đưa tay vuốt mái tóc của cô một cách lơ đễnh trong khi đọc báo cáo.

chaeryeong bỗng dưng xông vào phòng, đứng ngay trước mặt họ. cậu ấy than vãn, "tớ sắp chết đến nơi rồi."

ryujin khó khăn mở mắt, "sao cơ?"

"tớ sắp chết đến nơi rồi," chaeryeong lặp lại.

"tất cả chúng ta đều sẽ chết," yeji trả lời, "cụ thể cái chết của em là gì vậy?"

"im đi hwang," cậu ấy đảo mắt, giọng khó chịu. sau đó chaeryeong chỉ vào ryujin và nói, "là do ryujin đấy! ryu, cậu không mặc áo."

ryujin dụi mắt, "thì sao?"

đúng là cô đang mặc mỗi áo ngực thôi, nhưng cả hai người họ đều thường xuyên làm thế mà. dạo này trời rất nóng.

"cậu thật quá đáng," chaeryeong khoanh tay trước ngực và bĩu môi. yeji cười nhẹ, cúi người đặt báo cáo cũng như chiếc kính đọc sách của chị ấy xuống tủ đầu giường.

"không hề," ryujin phản đối.

"thật ra là có một chút," yeji đồng tình với chaeryeong.

"tại sao cơ?" cô ngồi bật dậy.

"bởi vì," chaeryeong giải thích, thả mình xuống bên cạnh ryujin, "cậu đang cực kì quyến rũ nhưng chân cậu vẫn còn đau nên chúng ta không thể làm tình được."

ryujin bỗng cảm thấy tỉnh táo hơn rất nhiều.

và rạo rực hơn rất nhiều nữa. chỉ vì chaeryeong đề cập đến chuyện quan hệ.

yeji hôn lên vai trần của cô, "chị đã được huấn luyện để chịu đựng mọi sự tra tấn, nhưng như thế này quá đáng thật."

không phải ryujin chưa từng nghĩ về chuyện đấy. thật ra, cô đã liên tục nghĩ về nó trong nhiều tuần nay rồi.

"còn nữa," chaeryeong tiếp tục, "yeji và tớ không thể làm tình được bởi vì cậu sẽ cảm thấy bị bỏ rơi."

ryujin nhún vai, "không sao đâu, đừng lo."

thông thường, chaeryeong sẽ hôn cô mà không báo trước, trong khi yeji luôn cho ryujin một chút thời gian để chuẩn bị. nhưng ngay lúc này, yeji đột nhiên đưa cô vào một nụ hôn sâu, và cô đánh giá cao sự bất ngờ ấy.

"cậu không nghĩ như thế sẽ rất buồn bực sao?" chaeryeong hỏi sau một lúc và ryujin miễn cưỡng tách khỏi yeji.

cô lắc đầu. ryujin hiểu rằng sự thành thật luôn có giá trị rất lớn trong mối quan hệ của họ.

"không, không buồn bực đâu. chỉ cần nghĩ đến chuyện hai người làm tình thôi đã khiến tớ nóng ran rồi," cô dừng lại để thu thập đủ dũng khí, "một lần nọ... ý tớ là, tớ biết làm thế không đúng, nhưng tớ đã nghe thấy hai người làm tình. và tớ- nói chung là tớ có thủ dâm một chút."

nghe càng tệ hơn khi ryujin phải nói ra thành tiếng, "xin lỗi," cô nhanh chóng thêm vào.

một nụ cười chết giẫm xuất hiện trên gương mặt chaeryeong, và cả yeji nữa.

"cậu làm vậy thật à?!" chaeryeong muốn khẳng định lại, "tốt quá, thì ra tớ không hét đến khản cả cổ trong vô ích!"

trước sự ngạc nhiên của ryujin, hai người họ hào hứng đập tay nhau.

"h-hai người cố tình à?!" cô mở to mắt, lắp bắp nói.

"có một chút," yeji thừa nhận, trông chị ấy không hối hận tí nào cả.

ryujin nằm xuống giường và giấu mặt sau chiếc gối, "thật không thể tin nổi."

một bàn tay được đặt lên ngực cô, cẩn thận vuốt ve. nếu xét theo kích thước, có lẽ là tay của chaeryeong.

"hai người không biết tôi đã phải trải qua những gì đâu! tôi cảm thấy bản thân thật kinh khủng và tồi tệ. vậy mà hai kẻ khốn nạn các người lại cố tình!"

"xin lỗi," chaeryeong hôn lên bụng cô, "người ta làm những điều ngu ngốc khi yêu mà."

"không, im đi lee," ryujin gắt gỏng.

yeji cẩn thận gỡ chiếc gối ra, "nhưng chị muốn đính chính," chị ấy khúc khích nói, "tất cả đều là ý của chaeryeong. em ấy bắt chị làm. chị hoàn toàn vô tội và em chỉ nên hướng sự tức giận của mình về phía em ấy thôi."

"đồ phản bội!" chaeryeong hét lên và tấn công yeji, đẩy yeji nằm xuống giường rồi ngồi trên thắt lưng chị ấy, "sao chị dám bán đứng em?"

ryujin lăn qua một bên để có thể quan sát dễ dàng hơn.

chaeryeong chế nhạo bằng cách bắt chước tông giọng trầm của yeji, "chaer, chị nghĩ chúng ta nên thử lớn tiếng hơn xem ryujin có nghe thấy không," gương mặt cậu ấy gần yeji đến nỗi mũi của họ chạm nhau. chaeryeong đang ghim cơ thể yeji chặt xuống giường bằng hai cánh tay, "không phải như vậy rất quyến rũ sao? biết đâu ryujin sẽ cương."

gò má cô lập tức đỏ bừng.

"đừng làm chị xấu hổ trước mặt bạn gái mới của chị, đồ đáng ghét. chị muốn ryujin nghĩ chị ngầu cơ," yeji bĩu môi.

chaeryeong cắn nhẹ vào mũi chị ấy, "chị chưa bao giờ ngầu cả," nói rồi cậu ấy hất cằm về phía cô, "hơn nữa, bạn gái mới của chúng ta đang cương lên chỉ vì nhìn chúng ta kìa."

ngượng ngùng khi bị phát hiện, ryujin lấy một chiếc gối và ném nó vào đầu chaeryeong. cậu ấy nhanh nhảu né khỏi sự tấn công từ cô và ôm bụng cười.

nhưng lần này đến lượt yeji nhìn chằm chằm vào ryujin, trong một khoảnh khắc có cảm giác vô cùng khó thở, sau đó hỏi, "em có muốn xem chaer và chị-"

"em muốn," cô đồng ý ngay lập tức.

thành thật mà nói, cô sẽ không bỏ qua bất kì cơ hội nào để được xem họ làm tình, ngay cả khi chân cô không gặp vấn đề.

---

ryujin bước vào phòng ngủ và nhìn thấy chaeryeong đang ngồi trên sàn, cố gắng bới tung túi đồ của cô lên. một.lần.nữa.

"đừng phá nữa chaeryeong," ryujin cúi xuống để nhét lại những chiếc áo mà chaeryeong đã rải khắp sàn nhà.

"vậy cậu đừng đi," chaeryeong yêu cầu.

cậu ấy bĩu môi như một đứa trẻ được cưng chiều. chaeryeong cư xử thế này hơn một ngày nay rồi, và yeji cũng đã cảnh báo cô. thế nhưng ryujin vẫn cảm thấy nhói trong lòng.

"tớ phải đi, cậu biết mà. nào, chúng ta ra ăn sáng, yeji đang đợi."

chaeryeong nhìn chằm chằm vào chiếc túi của ryujin như thể cậu ấy có sức mạnh làm cho nó nổ tung bằng đôi mắt phát ra lazer vậy.

"cõng tớ đi."

ryujin thở dài thườn thượt và đáp ứng mong muốn của chaeryeong. cô đã mặc quần áo chỉnh tề để sẵn sàng cho một ngày mới, nhưng chaeryeong vẫn chưa bận tâm mặc gì ngoài đồ lót. thật thoải mái khi được cảm nhận làn da ấm áp của cậu ấy vào sáng sớm. ryujin sẽ nhớ chaeryeong rất nhiều.

ngay sau khi ryujin thả chaeryeong xuống bếp, cậu ấy nhanh chóng ngồi phịch lên đùi yeji, "ryujin sẽ bỏ rơi em," cậu ấy phàn nàn, "ít nhất thì chị phải ở lại chứ!"

yeji đặt miếng bánh mì nướng xuống và vòng một tay qua người chaeryeong, "không được, chị có nhiệm vụ. cần phải cứu thế giới nữa."

"chị chỉ đi loanh quanh và giả vờ ngầu thôi," chaeryeong phản đối, "chị làm thế ở nhà cũng được mà!"

ryujin ngồi xuống bên cạnh họ. yeji nắm lấy tay cô ngay lập tức và ryujin không thể ngừng mỉm cười vào tách cà phê của mình.

"nhưng nhiệm vụ lần này quan trọng thật."

chaeryeong đảo mắt, gác chân lên đùi ryujin. đây không phải vị trí thoải mái nhất để ba người cùng ngồi ăn sáng, nhưng ryujin nghĩ riêng hôm nay thì chaeryeong được phép. cô đặt tách của mình xuống và để bàn tay còn lại lên mắt cá chân chaeryeong, ngón cái cẩn thận vuốt ve làn da mịn màng.

"vậy em có nhiều bạn gái làm gì? mục đích duy nhất là để bạn gái thứ hai của em vẫn ở nhà khi bạn gái thứ nhất rời đi! và bây giờ cả hai sẽ bỏ em cùng một lúc! vậy em cần bao nhiêu người nếu em không muốn bị bỏ lại như thế này đây? 50?" cậu ấy than thở.

ryujin bật cười, "có đông đúc quá không?"

yeji hôn lên thái dương chaeryeong và trấn an, "lần này không may nên bọn chị phải làm nhiệm vụ cùng thời điểm thôi. không phải lúc nào cũng vậy đâu."

thật sự chẳng dễ dàng gì, ít nhất là đối với ryujin. cô sẽ nhớ không chỉ chaeryeong mà cả yeji nữa. đây là lần đầu tiên họ ở trong tình huống mỗi người một nơi kể từ khi quen biết nhau. ryujin cảm thấy không vui, nhưng cô vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ.

"càng tệ hơn thôi," chaeryeong thở dài, "bây giờ em phải lo lắng xem hai nhiệm vụ có diễn ra tốt đẹp không, và cả hai người có trở về an toàn không."

vấn đề là như vậy. nếu họ chỉ rời đi vì một chuyến công tác bình thường, chaeryeong có lẽ sẽ không làm ầm ĩ lên thế này. nhưng không, họ đang thực hiện những nhiệm vụ nguy hiểm có thể đe dọa đến tính mạng.

mặc dù trên thực tế, yeji và ryujin làm mật vụ, nhưng chaeryeong mới là người thường xuyên bật dậy trong trạng thái lấm lem mồ hôi, đôi khi có cả nước mắt, liên tục bị ám ảnh bởi cơn ác mộng về một hoặc cả hai người họ phải chết. rất khó để giúp chaeryeong bình tĩnh lại vào những lúc nửa đêm, trong bóng tối của căn phòng. ryujin cảm thấy vô cùng tội lỗi vì đã để cậu ấy phải chịu đựng chuyện này, và cô biết yeji cũng thế.

đôi khi ryujin nghĩ, chaeryeong có lẽ sẽ sống một cuộc đời nhẹ nhàng hơn biết bao, nếu cậu ấy yêu một người – hoặc thậm chí vài người – làm những công việc bình thường. cậu ấy sẽ đỡ phải đau lòng biết bao.

thế nhưng ryujin lại quá ích kỉ để ước cho mọi thứ khác đi.

họ cùng nhau ăn nốt bữa sáng – thật ra chỉ có yeji và ryujin thôi, chaeryeong quả quyết cậu ấy vẫn chưa đói nên sẽ ăn cùng bọn trẻ ở trường. nhưng ryujin không tin lắm, cô nhanh chóng gửi cho somi một tin nhắn để nhờ cậu ấy đảm bảo rằng chaeryeong chịu ăn sáng.

bên ngoài trời vẫn còn tối, nhưng đã đến lúc yeji và ryujin phải rời đi.

sau khi cả hai thu xếp xong những vật dụng cuối cùng như bàn chải đánh răng vào trong túi và tạm biệt hongsam cùng chaeri – dường như chúng hiểu chuyện gì đang xảy ra, qua cách chúng liếm tới tấp vào tay họ –, cả hai quay lại nhà bếp để nói lời tạm biệt chaeryeong. chắc chắn sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với lũ cún.

nhưng họ lại bắt gặp chaeryeong đang mặc vào áo phông của ryujin, cậu ấy cũng đã thay xong quần jeans.

"em làm gì vậy?" yeji tò mò hỏi, chị ấy buông tay cô ra để giúp chaeryeong kéo áo xuống, "một giờ nữa em mới phải đi mà."

chaeryeong nhún vai và cầm lấy chìa khóa xe, "em sẽ chở hai người đến đó."

hôm qua họ đã quyết định yeji và ryujin nên bắt taxi, để họ có thể tận dụng thời gian chào tạm biệt nhau ở nhà. nhưng dường như bây giờ chaeryeong đang có kế hoạch khác vì cậu ấy nói, "còn chờ gì nữa? đi thôi," chaeryeong mở cửa trước cho họ, đồng thời xỏ chân vào đôi giày của mình.

không ai lên tiếng tranh cãi với cậu ấy cả.

ryujin hoàn thành việc xếp túi đồ vào cốp xe, yeji đóng nó lại giúp cô và dành vài giây để hôn lên môi ryujin một cách ngọt ngào, không bận tâm đến việc người khác có thể nhìn thấy họ, "em ngồi phía trước đi," chị ấy đề nghị.

họ đã yên vị trên xe và thắt dây an toàn, chaeryeong bắt đầu khởi động máy rồi chạy ra đường lớn. vài phút sau, cậu ấy bỗng nắm lấy tay ryujin, cô bắt gặp ánh mắt yeji trong gương chiếu hậu khi chaeryeong nói, "hai người phải hứa với em một điều trước khi em để hai người đi," mắt cậu ấy vẫn dán chặt vào con đường phía trước.

có vẻ như yeji hiểu ý câu nói này, vì chị ấy nghiêng người lên một chút, "chị hứa sẽ không chết."

hài lòng, chaeryeong gật đầu, "ryu, cậu cũng phải hứa."

ryujin cau mày, liếc từ chaeryeong sang yeji rồi quay lại, "tớ thật sự không hứa được," điều này chưa bao giờ nằm trong tầm kiểm soát của cô.

không ai phản ứng cho đến khi chaeryeong cần phải dừng đèn đỏ và nhìn sang ryujin, "tớ biết mà. nhưng một lời hứa sẽ giúp tớ cảm thấy yên tâm hơn. làm ơn đi ryu."

ryujin đưa tay lên vuốt tóc chaeryeong. cô đang suy nghĩ về một thực tế rằng họ không được phép liên lạc với bất kì ai trong lúc làm nhiệm vụ. chaeryeong thậm chí sẽ không biết gì về an nguy của họ cho đến khi họ quay lại.

nhanh chóng, trước khi đèn chuyển sang màu xanh, ryujin nói, "tớ sẽ không chết. tớ hứa."

xe dừng lại ở bãi đỗ trước trụ sở, chaeryeong vội tắt động cơ và tháo dây an toàn, sau đó cậu ấy quay sang nhìn cô.

có lẽ đã đến lúc ryujin phải nói lời tạm biệt, cô kéo chaeryeong vào lòng và ôm thật chặt. ryujin không chắc lúc này cô nên nói gì mới đúng nữa.

nhưng chaeryeong lại biết phải nói gì, "đi đá đít vài kẻ xấu thôi. cá là cậu trông rất quyến rũ khi làm nhiệm vụ."

ryujin cười khúc khích, "mục đích duy nhất của tớ đấy. trông quyến rũ."

rời khỏi cái ôm, chaeryeong hôn lên trán cô, "nếu mục đích của cậu chỉ có vậy thì cậu đã thành công rồi."

tâm trạng ryujin càng nặng nề hơn. cô dành thời gian để hôn chaeryeong một cách chậm rãi và kĩ lưỡng, cố gắng khắc ghi vào lòng cảm giác đôi môi chaeryeong áp lên môi cô. trái tim ryujin chạy loạn theo những nhịp đập không đồng đều đến lạ, nhưng ryujin đã quen rồi. đây chính là hiệu ứng chaeryeong lee.

"gặp được hai người là điều tuyệt vời nhất trong suốt 24 năm qua của tớ," và thm chí đến sut cuc đi, nhưng ryujin chọn giữ lại suy nghĩ này cho riêng mình. mắt chaeryeong sáng hẳn lên, tương phản rõ rệt với nụ cười buồn bã.

"ryu, tớ yêu cậu chết đi được."

thật sự khó khăn hơn rất nhiều so với suy nghĩ của ryujin, khi cô phải buông chaeryeong ra và bước xuống xe.

"hẹn gặp lại," cậu ấy nói.

"tớ sẽ trở về," ryujin hứa.

cô tựa lưng vào cửa sau, chờ yeji leo lên ghế trước để tạm biệt bạn gái của họ.

ryujin không muốn xem. nó chỉ khiến cho mọi thứ tồi tệ hơn thôi.

thay vào đó, cô nhìn xuống đôi giày của mình và cố gắng giữ bình tĩnh, cô cần phải tập trung vào nhiệm vụ. nhưng thật vô ích, cô biết rõ điều đó. tất cả những sự chuẩn bị về mặt tinh thần của ryujin đều sẽ bị đá văng ra ngoài cửa sổ khi cô phải nói lời tạm biệt với yeji.

cuối cùng chị ấy cũng bước ra khỏi xe, cả hai lấy túi đồ của mình từ trong cốp và đứng nhìn chaeryeong rời đi. nó quá sức đối với họ, thật sự quá sức.

ryujin cùng yeji hướng về phía trụ sở, và bằng một thỏa thuận bất thành văn nào đó, họ rẽ vào nhà vệ sinh đầu tiên trên hành lang dẫn đến những căn phòng sẽ diễn ra các cuộc họp bàn giao nhiệm vụ. yeji khóa cửa, bỏ túi đồ xuống sàn và vòng tay ôm chặt lấy cô.

ryujin mau chóng rúc vào hõm cổ yeji, hít thật sâu hương thơm gây nghiện giữa nước hoa và mùi cơ thể mà cô vô cùng yêu thích.

"chị định bảo em hãy cẩn thận và đừng cố đóng vai anh hùng, nhưng như vậy hơi đạo đức giả," yeji thở dài.

"vậy thì chị cũng đừng đóng vai anh hùng," ryujin lặp lại với chị ấy. mặc dù họ đều biết, đóng vai anh hùng chính là toàn bộ mục đích của tổ chức này.

"chị đã gọi cho lia đêm qua," yeji lùi lại để nhìn vào mắt ryujin, tay vẫn đặt trên vai cô, "tầm 3 giờ hơn. chắc em ấy cáu lắm."

ryujin cũng tưởng tượng được, "mà sao vậy?"

"lia đi cùng em trong nhiệm vụ này đúng không? chị đã nhờ lia, đại loại là, bảo vệ em."

một cảm giác ấm áp lan toả khắp cơ thể ryujin, cùng với nỗi trăn trở khó gọi tên. cô đáp, "em không cần được bảo vệ."

"đúng," yeji đồng ý, "lia cũng nói như thế. nhưng chân em chỉ vừa mới khỏi, chắc là chị lo lắng quá thôi."

ryujin rướn người về trước để hôn lên môi yeji. đã nhiều tuần trôi qua, nhưng môi cô vẫn cảm thấy ngứa ran bất cứ khi nào họ hôn nhau.

"tự mình thực hiện nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc nhìn ai đó phải đi," cuối cùng, yeji thừa nhận và tựa trán họ vào nhau.

ryujin cố mỉm cười, dù cô cũng chẳng vui vẻ gì, "hãy nghĩ đến chaeryeong, cậu ấy phải để cả hai chúng ta đi."

"em ấy luôn dũng cảm hơn chị rất nhiều," yeji nhắm mắt lại vài giây, thành thật nói.

ryujin biết đã đến lúc họ phải rời khỏi đây, cuộc họp của yeji sẽ sớm bắt đầu.

"hãy chăm sóc bản thân thật tốt. bây giờ em đã bước vào cuộc sống của chị và chaeryeong rồi, em không được phép bỏ đi một lần nào nữa," yeji yêu cầu.

"chị đáng yêu quá," ryujin sử dụng câu nói mà yeji lẫn chaeryeong luôn lặp đi lặp lại với cô, và nhận được một tiếng cười từ chị ấy, "em sẽ không đi đâu cả."

yeji đưa cô vào nụ hôn tạm biệt lần cuối, sâu hơn và khắc khoải hơn. nhưng sau cùng, họ vẫn phải rời nhau ra.

chị ấy nhặt túi đồ của mình lên, và là người đầu tiên bước đi. ryujin ở lại một lúc nữa, cô nhìn chằm chằm vào bản thân trong gương, cố gắng hít thở thật sâu.

một nỗi buồn hiện hữu trong lồng ngực, nhưng nó ở ngay bên cạnh niềm hạnh phúc trào dâng mà ryujin cảm nhận được những ngày gần đây – hạnh phúc vì đã rất, rt may mắn khi tìm thấy yeji cùng chaeryeong – và ryujin nghĩ, tất cả rồi sẽ ổn thôi.

thế nên hôm nay ryujin chưa được phép chết, vì yeji và chaeryeong.

ryujin phải chết vào một ngày khác.

.END.

p/s: omg what a ride, cui cùng mình cũng hoàn thành fic này ri, quá nhiu cm xúc vì lâu lm mi viết li mt chiếc fic dài như vy. mình s nh ryujin, chaeryeong và yeji đây rt nhiu. cm ơn mi người vì đã theo dõi và ng h mình.

p/s 2: xin li mi người vì mình ct ngang smut đon gia, nhưng ch cho ryujin xem thôi thì không vui ;)) nên mình có viết thêm mt chap ngoi truyn toàn smut haha, các cu thích thì cmt nha, mình s up lên :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro