mượn hoa kính phật
"chị ryujin có từng thích ai chưa ư..." yuna nghe yeji hỏi bất chợt lúng túng không biết trả lời thế nào, trầm ngâm mất mấy giây cố gắng lục lọi lại trong trí nhớ những dữ kiện liên quan.
"nhớ không nhầm thì chị em khi còn học mẫu giáo cũng có vài người bạn theo đuổi, khi học tiểu học thì mấy người bạn cùng lớp cứ đòi theo chị ấy về nhà chơi, còn khi lên trung học ấy hả.. thỉnh thoảng cũng có 1 2 lá thư tình trong ngăn bàn..."
yuna thật sự là chỉ biết đến đấy, có bao nhiêu ruột gan đều đã moi ra hết không chút giấu diếm.
"nhưng mà chung quy, hình như chị ấy cũng chẳng thích ai, chỉ có họ thích chị ấy thôi, bằng không cũng không độc thân đến giờ"
·
·
·
ryujin ngủ một giấc say sưa đến nỗi không nhận thức được thời gian, đến tận xế chiều mới chậm rãi mở mắt, ngồi thẩn thờ trên giường.
cũng bởi vì không gian quá yên tĩnh, ryujin bỗng chốc cảm giác được xung quanh có hơi thở của người khác, vừa quay đầu lại thì thấy yeji cũng đã ngủ bên cạnh từ lúc nào chẳng biết.
ryujin chậm rãi nghiền ngẫm từng chi tiết trên khuôn mặt của yeji, đôi mi cong cong, cánh môi mỏng hơi chu ra, thật sự rất đáng yêu, giống một con mèo. cơ thể còn có hương thơm dịu nhẹ phảng phất, tạo nên cảm giác ôn nhu dịu dàng.
bất quá ngắm được một lúc ryujin chợt nhận ra có gì đó không đúng, không biết bằng cách quái quỷ nào ryujin lơ đễnh lại nghĩ đến những tình tiết phát sinh khi nhân vật chính trong phim ngắm người yêu ngủ, chắc hẳn lúc đó họ cũng có cảm giác muốn âu yếm như vậy.
để tránh tình thế khó xử, ryujin chậm rãi ngồi dậy, nhẹ nhàng xốc chăn đi xuống giường, yeji kia không biết là đang mơ hay tỉnh đột nhiên lăn qua rồi kêu một tiếng 'ưmm' chăn cũng vì động tác này mà tuột xuống, lộ ra nửa bờ vai trắng trẻo.
bên ngoài, những tia nắng cuối cùng dần vụt tắt sau đỉnh đồi, những làn gió nhẹ thi thoảng thổi đến. ryujin sợ chị lạnh nên kéo chăn lên đắp cho, nhưng khi nàng đang định rút tay về thì yeji đã nắm lấy cổ tay nàng, đôi mày hơi nhíu lại. ryujin cho rằng động tác của mình đã đánh thức yeji, bèn đứng im, nhưng qua nửa phút yeji cũng không có động tĩnh gì, lúc này nàng mới nhẹ nhàng thở ra. "phù, cũng may không làm chị ta thức giấc"
xong chuyện, ryujin cẩn thận thu tay về, sau đó ngồi xổm bên mép giường, theo bản năn nhìn người đang ngủ ngon kia mỉm cười hài lòng một cái rồi nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.
nàng vừa ra khỏi phòng thì đã đã ngửi được hương trà nồng đậm lan tỏa khắp không gian. có vẻ như bố ryujin đang uống trà.
"ryuddaeng lại đây nào, có trà ngon đây. con xem, rất thơm!"
ryujin ngồi xuống sofa, bố shin nhanh chóng đặt một ly trà trước mặt nàng, vẻ mặt vô cùng cao hứng nói "mau thử xem"
nhìn biểu cảm này, ryujin dễ dàng nhận ra rằng ông đang rất hài lòng loại trà này, muốn chia sẻ đây mà.
"lá trà này thật không tồi, thơm, chắc cũng không rẻ nhỉ?"
bố shin vui tươi hớn hở nói: "con đoán xem giá bao nhiêu?"
ryujin lại nhấp một ngụm, hương vị không có gì để chê, dù là người ngoài nghề cũng có thể biết được đây là loại hảo hạng, hậu vị cực kì tinh tế, giống những loại mà bố nàng hay đặt mua từ những nông trại có tiếng để đãi khách vào dịp quan trọng.
"50 nghìn won sao?"
bố shin vốn yêu thích lá trà, vậy nên một ngàn tệ một cân đối với ông cũng không phải là cái giá quá cao.
bố shin cười cười không nói, đến khi thấy ryujin tỏ ra tò mò thì mới mở miệng: "bố cũng không rõ lắm, là con dâu tặng đấy."
"con dâu nào?" ryujin nhất thời chưa kịp load xong dữ liệu...
.
5 giây sau
.
"bố nói bạn gái của con ấy hả ?!!!!!!!"
"ủa chứ trong nhà này còn có thể có con dâu nào nữa hả???"
ryujin hơi sửng sốt thấy rõ, nàng cũng không thấy yeji đem theo quà cáp gì nhiều, thế mà giờ đã tặng rồi sao?
"ryuddaeng đâu rồi?" trong phòng khách vang lên giọng nói của người thứ ba, ryujin vừa quay đầu đã thấy mẹ nàng bước ra từ phòng ngủ, bà cười đến không khép miệng được, tay còn đang mân mê một thứ gì đó lấp lánh trên cổ.
"hôm trước vòng cổ mẹ vừa bị đứt, mẹ còn đang lo lắng không biết tất niên năm nay phải đeo gì đi sum họp họ hàng, vừa hay lại có cái này, thật đúng lúc!" mẹ shin cũng ngồi xuống sofa "con thấy mẹ mang cái này có hợp không?"
ryujin thử sờ qua, cảm giác nhẵn nhụi, ánh sáng trong suốt, khác hẳn với loại vòng ngọc đại trà bán trên thị trường.
"không phải mẹ không thích mấy loại vòng ngọc này sao? lúc trước con mua cho mẹ mẹ còn bảo không cần"
mẹ shin lắc đầu "đó là do lúc đấy mẹ chưa biết đến loại vòng này! quá xinh đẹp đi, so với mang vàng bạc còn khí chất hơn, con xem màu sắc của nó này..."
ryujin không có hứng thú với mấy loại trang sức cho lắm, vậy nên nàng chỉ à ừ cho có lệ, sau đó nhấp một ngụm trà.
"thay mẹ cảm ơn con bé yeddeong nha! thật quá có tâm mà!"
ryujin suýt chút nữa đã phun hết trà ra "??? cảm ơn yeddeong ??!"
"đúng rồi, cái vòng cổ này là con bé tặng mẹ mà."
ryujin: "..."
đống này rốt cuộc tốn hết bao nhiêu tiền đây, chị ta cũng không nói là sẽ biếu quà cáp, đoán chừng đống quà này còn đắt tiền hơn tiền công ryujin trả.
"mẹ, con về phòng trước nhé." ryujin vội vã quay về phòng ngủ.
"ừ, đi đi, gọi con dâu mẹ dậy luôn nha, sắp đến giờ cơm"
lúc ryujin trở lại phòng thì yeji vẫn đang còn ngủ, ryujin rón rén đi đến mép giường, ngồi xổm xuống, lẳng lặng nhìn gương mặt an tĩnh của yeji.
nghĩ đến việc yeji tặng toàn bảo bối cho bố mẹ mình khiến ryujin không nhịn được mà vươn ngón trỏ chạm nhẹ vào đầu mũi cô, như thể đang trừng phạt vậy.
muốn đưa quà cáp thì cũng phải bàn trước với người ta chứ, tuy rằng hiệu quả đạt được ngoài mong đợi, nhưng lỡ như không thành công thì chẳng phải mất tiền vô cớ sao?
mỹ nhân đang ngủ hình như cảm nhận được sự cáu kỉnh của đứa nhóc kia nên chậm rãi mở to mắt khiến ryujin nhanh chóng rút tay lại "c-chị tỉnh rồi..."
"ừm..." yeji ngồi dậy, nhìn hoàng hôn ngoài cửa sổ "mấy giờ rồi? tôi ngủ có lâu quá không."
"thời gian vừa vặn, mẹ bảo em gọi chị dậy ăn cơm."
"được."
ryujin cẩn thận nhìn nhìn, đối phương dường như không có ý định nói với nàng về chuyện tặng quà, đã vậy, nàng đành phải mở lời trước thôi.
"bố mẹ em rất thích mấy thứ mà chị tặng"
"vậy sao? thế thì tốt quá." khuôn mặt ngái ngủ của yeji trông nháy mắt trở nên tỉnh táo. nhưng vẫn là không hề mở miệng nhắc đến chi phí mua quà cáp hay gì cả. vậy nên ryujin đành hỏi thêm "ừm, mấy thứ kia chị mua hết bao nhiêu tiền vậy? để em chuyển lại cho chị."
"..." biểu tình của yeji có chút thay đổi, nụ cười trên mặt chợt biến mất.
ủa? nhưng ryujin đã nói gì sai sao?
yeji vuốt vuốt lại tóc, nén cơn tức xuống rồi trả lời: "không tốn tiền. lá trà do bạn tôi tặng, ngọc trai ở vòng ngọc là ra ngoài biển bắt, tôi chỉ vừa lúc mượn hoa hiến phật thôi."
tất nhiên ryujin không tin được những lời này rồi, nàng vẫn còn muốn nói nhưng đối phương đã hạ lệnh đuổi khách "tôi thay quần áo cái đã, em có thể đi ra ngoài đợi được không?"
"đ-được.."
ryujin vội vàng đứng dậy đi ra ngoài, không ngừng miên man suy nghĩ về chuyện ban nãy. yeji dường như cố ý không đề cập đến chi phí của lễ vật, có lẽ mấy món quà này cũng không là gì đối với chị. nhưng ryujin không-muốn-mắc-nợ-ai-hết.
"chị bị chị dâu đuổi ra ngoài đấy à?" yuna từ trong phòng kế bên đi ra, thấy ryujin đứng đơ ở cửa phòng bèn trêu chọc một câu.
ryujin lườm cô em "m nín"
yuna nhận được ánh mắt hình viên đạn liền hiểu chuyện, cười trừ "hehe c-cũng đúng, chị yeji tốt như vậy chắc cũng không phạt chị đứng ở cửa đâu hehe" nói xong, yuna đang định ra ngoài phòng khách thì đã bị ryujin giữ lại, yuna nghi hoặc quay đầu: "?"
ryujin lén lút nhìn xung quanh, sau đó kéo em gái về phòng khóa cửa lại.
"chị, chị muốn làm gì? đừng nói em chỉ thuận miệng nói một câu mà chị định ám sát em gái của mình đấy nhá?" yuna ôm bả vai của bản thân, bày ra bộ dáng yếu ớt đáng thương.
"ám sát cái đầu mi ấy." ryujin lỡ đãng liếc qua bàn của yuna, thấy mô hình mới tinh còn chưa bóc vỏ, nhịn không được mà bắt đầu cằn nhằn: "lại tốn tiền mua mấy cái thứ này đấy à."
"cái này không phải em mua! là chị yeji tặng đấy." yuna lập tức chạy đến che chở cho cái mô hình, sau đó dùng ánh mắt hận không thể đuổi ryujin đi mà nói: "cùng một danh xưng là "chị" mà sao hai người lại khác nhau một trời một vực thế?"
"hức" ryujin thở dài, đảo mắt một vòng quanh phòng
"shin yuna em nghĩ đi, mua mấy cái mô hình trưng bày thì có lợi ích gì? chưa kể nó còn đắt nữa, lấy tiền đó đi mua quần áo các thứ không tốt hơn sao?"
"đây là sở thích của em! chị cứ kệ em là được mà!"
"được được , nhưng chị nói cho cô biết, sau khi tốt nghiệp rồi ra ngoài xã hội-"
chưa nói hết câu thì yuna đã chịu hết nổi.
"đừng nói chị gọi em vào phòng chỉ để cằn nhằn thôi nha? nếu không có chuyện gì khác thì em đi ra ngoài ăn quýt đây."
yuna toan đi ra ngoài thì lại bị kéo lại.
"không không, thật sự là có chuyện đây" ryujin dịu giọng trở lại "em nói cái này là do chị yeji tặng sao?"
"đúng vậy!" nói đến quà cáp thì mặt yuna trở nên hớn hở "cái này là phiên bản giới hạn đó, em đã muốn mua từ lâu rồi, chị xem bạn gái chị lần đầu tiên tới nhà đã gãi đúng chỗ ngứa của em, còn không ghét bỏ sở thích của em. chứ ai như chị, sống với nhau mười mấy năm rồi mà còn..."
"dừng!" ryujin chẳng muốn nghe mấy lời trách móc của em gái mình, "chị yeji không đánh cô thì chị ruột này cũng sẽ không động thủ với cô đâu, chỉ là khuyên cô vậy thôi."
yuna: "..."
thấy em gái đã bình tĩnh trở lại, ryujin đi thẳng vào vấn đề: "hôm nay chị yeji tặng quà cho em với cả bố mẹ, vậy em đã nghĩ ra mình sẽ đáp lại chị ấy như thế nào chưa?"
yuna không chút chần chừ đáp "rồi nha."
ryujin trong lòng vui vẻ, định tham khảo ý kiến của yuna xem sao.
"món quà mà chị yeji thích nhất chắc chắn là chị gái thân yêu của em rồi kkkk, vậy nên đêm nay chị phải nhiệt tình hầu hạ chị ấy nha~~ trước hết phải ôm, phải hôn, sau đó moah moah moah..."
tuy nhiên mọi chuyện còn chưa dừng lại ở đó...
"à khoan, vậy chị top hay bot"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro