Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

đừng để cảm lạnh

"có lẽ về sau em nên hát nhiều hơn."

"tôi lại nghĩ giọng hát của chị mới êm tai"

thế là chẳng biết thế nào hai người không hẹn mà cùng mỉm cười.

giao tiếp qua lại một lúc, dần dần khoảng cách giữa cả hai cũng được xích lại gần nhau, nhưng dù vậy ryujin vẫn im lặng không nhắc đến công việc của đối phương, nàng vẫn không tưởng tượng được, một người có khí chất như hwang yeji sao có thể đi làm nghề kia.

đang chìm trong suy tư thì tiếng micro phát ra kéo ryujin về lại thực tại "để xem hôm nay có ai đến nào? vị mỹ nữ này, có thể thay tôi hát tiếp đoạn sau của bài hát không?" người ca sĩ vừa nãy trên sân khấu hướng micro về phía hwang yeji, còn nháy mắt một cái. nhưng chị ta lại không thấy phản cảm mà còn nâng ly hướng về người kia, miệng nhếch lên đầy hàm ý.

"..." ryujin bỗng cảm thấy bực bội đến hít thở không nổi, nàng thu lại nụ cười trên mặt, "bây giờ không còn sớm nữa, ngày mai tôi còn phải đi làm nên tôi về trước nhé."

ryujin hạ ghế xuống, yeji thấy thế cũng đứng dậy, "thế tôi cũng về luôn."

cuối cùng hai người không nghe hết bài hát mà quyết định đi về, ryujin bất giác thở dài một tiếng, làn hơi trắng toát hòa vào không trung. cảm giác lạnh lẽo lại ùa đến khiến ryujin nắm chặt áo khoác, nhìn sang hwang yeji kia, chị ta vẫn mặc chiếc áo lông đơn bạc khiến ryujin không nhịn được muốn hỏi: "chị có quên áo khoác không đấy?"

hwang yeji cúi đầu "tôi để ở nhà bạn rồi, nhưng không sao, đằng nào giờ tôi cũng muốn về nhà hơn."

ryujin dừng lại, nàng nhìn bóng dáng của người đi trước, hỏi "giờ tôi gọi xe, chị định về bằng gì? nếu tiện đường thì tôi tiễn chị một đoạn"

hwang yeji xoay người nhìn về phía nàng: "tôi lái xe tới, để tôi đưa em về nhà."

dẫu sau cũng không tiện từ chối, ryujin đành đi theo họ hwang tới bãi đỗ xe.

hwang yeji đi một lúc, ấn smart key, ánh đèn lóe lên "xe của tôi ở phía trước."

ryujin nhìn chiếc xe kia chợt đứng hình mất 5 giây.

audi a8, giá của nó bằng mấy năm tiền lương của ryujin...

trên đường đi hai người không nói chuyện, yeji kia cũng thấy được cảm xúc của ryujin đang có vẻ hỗn loạn nên quyết định không quấy rầy nàng.

một lúc sau chiếc xe chạy đến tiểu khu, hwang yeji lên tiếng "nhà của em ở đâu?", dường như có ý chở ryujin đến tận nhà.

"dừng ở đây được rồi, bên trong đang thi công, nếu đi vào thì phải quay đầu chạy một vòng lớn mới có thể ra ngoài."

"không sao đâu" hwang yeji sợ đối phương từ chối nên bồi thêm một câu "bên ngoài rất lạnh, để tôi đưa em đến tận nơi thì tốt hơn."

ryujin đồng ý, sau khi đến dưới lầu, nàng cởi bỏ đai an toàn, họ hwang cười mỉm: "lần sau gặp."

hai người ngoài chuyện cùng nhau về nhà bố mẹ ryujin ra thì cũng không có lý do khác để gặp nhau, vậy nên dùng "lần sau gặp" có vẻ không được thích hợp cho lắm.

"vâng, tạm biệt." ryujin mở cửa xe, một trận gió lạnh thổi qua khiến nàng co rúm người, nàng nhanh chóng chạy đến bên cầu thang. khi quay người lại, thấy chiếc xe vẫn dừng ở chỗ cũ, hình như chị ta định đợi ryujin lên lầu mới đi. ryujin do dự hai giây rồi đi tới vị trí cửa sổ ở chỗ người lái.

cửa xe rất nhanh được hạ xuống.

yeji nghi hoặc nhìn ryujin: "em bỏ quên thứ gì sao?"

"không phải." ryujin cởi áo khoác ra

ngập ngừng nói tiếp "áo chị mỏng quá, khoác thêm đi, đừng để cảm lạnh"

biểu tình trên mặt của hwang yeji có hơi cứng đờ khiến ryujin chợt cảm thấy xấu hổ, liệu hành động của mình có kỳ quái quá không, trong khi hai người cũng chẳng thân đến thế.

lỡ như người ta cảm thấy áo khoác của mình dơ thì làm sao bây giờ? tuy rằng ryujin vừa mới giặt áo khoác, trên đó vẫn còn nghe rõ mùi hương tươi mát của nước giặt, nhưng chưa chắc người khác đã thấy vậy.

trong nháy mắt, cảm giác xấu hổ khiến ryujin run run muốn rút tay về thì yeji đã duỗi tay ra nhận lấy áo khoác.

"cảm ơn em, vừa đúng lúc tôi đang nghĩ lát nữa đi đường thì phải làm sao bây giờ" hwang yeji lại mỉm cười "tôi sẽ giặt sạch rồi trả lại em sau."

"không cần đâu!" ryujin xua tay, "áo tôi mới giặt nên chị không cần phải giặt lại" nói xong, một trận gió lạnh lại thổi qua, ryujin ôm lấy cánh tay thở xoa xoa vì lạnh "được rồi tôi vào trước đây!" sau đó chạy như bay lên cầu thang, nhanh như chớp đã biến mất khỏi tầm nhìn của yeji.

sau khi ryujin đi, yeji cũng thu hồi ánh mắt của mình, sau đó lại nhìn chiếc áo khoác trong lồng ngực, nhịn không được mà cuối xuống ôm lấy nó, hít một hơi thật sâu "mùi hương thật dễ chịu, được pha trộn giữa hương thơm nhàn nhạt của hoa cùng mùi của ánh nắng mặt trời.."

---

ryujin sau khi tắm liền theo thói quen cầm lấy điện thoại, mà yuna hơn mười phút trước vừa nhận được tin tức oanh tạc kia, bắt đầu sang chấn rồi.

ryujin vừa gửi một emoji qua thì giây tiếp theo đã nhận được cuộc gọi từ cô em, nàng bèn mở loa ngoài ra rồi gác điện thoại lên bàn.

"gọi cho chị làm gì thế?"

"chị !! em nghe mẹ nói chị có bạn gái ???!"

ryujin à một tiếng.

"thật hay giả đấy? đừng nói do chuyện xem mắt nên chị mới làm thế nhé? sao gái thẳng nghìn năm có thể nói cong là cong trong khi trước kia chưa một lần biểu hiện" đứa em nhỏ shin yuna ở đầu dây bên kia cực kỳ kích động.

ryujin nhíu mày, không hổ là em gái của nàng, tư duy rất nhạy bén. nhưng nàng không thể nói ra sự thật, nếu không cái miệng rộng của yuna sẽ khiến kế hoạch của nàng thất bại mất.

ryujin trả lời một cách dứt khoát: "tình yêu đã gõ cửa rồi thì trốn đâu cho thoát"

"???thật luôn???" yuna lại thét lên một tiếng rõ to "Wow! mẹ vừa gửi ảnh cho em, bạn gái của chị đẹp như thế này ư? không thể nào không thể nào !!!"

ryujin bất mãn mà chậc một tiếng, chẳng lẽ trông nàng không xứng có được bạn gái xinh đẹp sao?

dừng động tác vân vê tóc lại mà nhìn chăm chú vào gương mặt trong gương, sau đó chậm rãi kề sát vào. gương mặt ryujin nhìn vẫn trẻ hơn so với độ tuổi thực, mái tóc hững hờ buông xuống, đuôi tóc ươn ướt chậm rãi thả từng giọt nước thấm ướt bả vai.

ryujin chậm rãi mỉm cười.

trông mình cũng đâu tệ lắm đâu?

thế là sau đó liền lộ ra biểu tình bất mãn trả lời: "ý em là chị xấu nên không xứng với người ta đúng không?"

"ôi ý em không phải thế, chỉ là không ngờ đến thôi." yuna nhanh chóng lảng sang chuyện khác, "hai người quen nhau như thế nào?"

vấn đề này đã đẩy ryujin vào thế bí, đồng thời, nàng nhận ra hai người vẫn chưa chuẩn bị kỹ lưỡng cho câu chuyện của mình, nếu bị hỏi thì thế nào cũng không trả lời được.

ryujin im lặng một lúc lâu mới đáp: "để mà kể ra thì dài dòng lắm, khi nào về nhà ăn tết thì chị sẽ kể chi tiết cho."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro