➊➏➍
Kỳ nghỉ hè xem vậy chứ nhanh lắm, Fourth mới vừa được tung tăng chạy nhảy đây mà nay lại phải đi học nữa rồi. Dù là có chớp nhoáng thật, nhưng đã là sinh viên rồi thì có nghỉ cũng không được nhiều đâu, với lại em cũng mong muốn đi học để còn ra trường đúng hạn nữa. Hôm nay là năm học mới, trông em có vẻ hào hứng lắm. Cũng phải, vì nay bạn nhỏ này đã hai mươi chính thức trở thành sinh viên năm hai, chẳng mấy chốc là cầm tấm bằng tốt nghiệp trên tay.
Fourth hí hửng đeo túi đi vào trường, nay là ngày đầu tiên trở thành sinh viên năm hai, nghĩ đến việc làm đàn anh của mấy bạn mới vào trường cũng đủ cảm thấy oai lắm rồi. Trong lúc đang đi, Phuwin ở đâu chạy tới bá vai em kéo sát về phía mình.
- Sinh viên năm hai rồi, cảm thấy như nào nhóc nhỏ?
- Em đang phấn khích lắm đó anh. Nghĩ đến việc mình là đàn anh, cũng đủ ngầu lắm rồi.
Phuwin bật cười trước những suy nghĩ trẻ con, mà công nhận được làm đàn anh thấy nó cũng ngầu đấy chứ, như Phuwin đây chẳng hạn. Nói chuyện được một lúc thì cũng tới lớp học, cả hai nói vài câu nữa rồi ai lớp nào thì về lớp nấy. Fourth cứ chọn ngồi gần ở giữa bàn, ở đây vừa thuận tiện xem bài giảng vừa đủ để không bị giảng viên để ý tới quá nhiều, học tốt thế đấy chứ vẫn sợ lên trả bài đó nha.
Thời gian bắt đầu học và cả lúc về cũng không thay đổi gì mấy, nay sinh viên năm hai rồi nên em cũng chẳng lạ lẫm như lúc mới vào trường nữa đâu. Fourth sau khi học xong thì vươn vai một cái đầy uể oải, kiến thức năm nay nặng hơn năm trước rất nhiều, ngồi học mà cứ ngỡ đầu em sắp nổ tung ra luôn vì chưa tiếp thu kịp.
Nay học xong em sẽ chuyển sang phòng hội trường lớn, nơi đây được tổ chức hội thảo cho sinh viên khoa luật, cũng là chào mừng các sinh viên trở lại trường. Fourth hào hứng lắm, mấy cái hội thảo như này em rất thích tham gia nó không chỉ giúp ích cho việc học, mà còn giúp ích luôn cho công việc khi sau này em ra trường nữa.
Ngồi ở phòng hội trường lớn, em lắng nghe tất tần tật kinh nghiệm từ giáo sư tâm lý học, tay cũng ghi chép lại một vài điều cần thiết và theo bản thân mình thấy đáng lưu ý nhất.
- Chắc chắn trong quá trình sau này của ta, dù cho bạn là cảnh sát hay là luật sư đi chăng nữa. Thì điều đáng quan tâm nhất mỗi lần đứng trước một tòa án, đó chính là tâm lý. Tâm lý học có nhiều hình thức rất khác nhau và nó còn là thứ quan trọng trong việc vá lại vết thương tâm lý bệnh nhân của các bác sĩ. Biết rõ tâm lý nạn nhân, tội phạm là đã có được thành công hoàn toàn ở trong tay rồi.
Fourth ngập ngừng trong giây lát, rồi cũng giơ cánh tay mình lên. Và điều đặc biệt, em chính là sinh viên duy nhất giơ tay đặt câu hỏi.
- Em có ý kiến gì?
- Em biết rằng, tâm lý học rất quan trọng trong ngành luật pháp lẫn cả việc chữa bệnh. Nhưng, theo em nghĩ nó cũng chỉ là phần nào đó để thúc đẩy và tìm ra những thứ đã ảnh hưởng tâm lý của con người. Em cảm nhận, một người chấn thương tâm lý thì cho dù có được biết và được hỗ trợ tâm lý thì đâu đó trong lòng họ vẫn chưa lành được. Có thể sẽ quên một lúc nào đấy, rồi cũng sẽ nhớ vào lúc đấy.
Giáo sư lắng nghe từng chút một những lời phát biểu của em, không chỉ thế, cả khán phòng điều nhìn về hướng của Fourth không rời một li nào.
- Những gì giáo sư nói rất đúng, tâm lý học có thể khiến ta thành công trong công việc, nhưng có lúc cũng không hoàn toàn là như vậy. Em nghĩ không chỉ nên áp dụng lý thuyết tâm lý và pháp luật vào mọi tình huống, mà còn phải có sự thuyết phục và đồng cảm của chính con người với nhau.
Sau khi lời nói của em vừa dứt, giáo sư bên dưới liền nhoẻn miệng cười. Ông từ tốn vỗ tay cho em, cả khán phòng cũng theo đó mà hưởng ứng theo.
- Những gì em nói rất đúng, tôi công nhận điều đấy. Sinh viên này, em tên là gì?
- Fourth ạ!
- Fourth, hãy mang tên của em bước vào con đường luật sư đầy vinh hạnh này, theo cách mà em được học và tích lũy từ bản thân. Tôi tin và tôi rất mong chờ, được gặp lại em với danh nghĩa là luật sư Fourth chứ không còn là một sinh viên nữa.
Fourth nghe đến đây thì niềm tin mãnh liệt về ngành luật của em càng tăng cao, bạn nhỏ tự nhủ bản thân sẽ cố gắng làm được những điều đấy.
Sau khi tham gia buổi hội thảo, Fourth mang tâm trạng vui vẻ bắt xe đi về nhà. Ngồi trên xe, em cứ ngân nga vài câu hát khiến cho tài xế cũng phải thầm hát theo.
Nay em về nhà vào đầu giờ chiều, trước khi vào nhà khi em có ghé sang nhà ông Sanis chơi một lát, vừa thấy dáng em là Sie đã chạy tới chồm lên người em rồi. Mỗi lần Fourth sang chơi thì đều chuẩn bị tâm thế là bị chú chó này " cạo gió", nếu mà đứng không vững là ngã khi nào không hay.
- Sie, con làm đau anh Fourth bây giờ!
- Gâu! Gâu!
Không biết nhóc này có nghe không, chứ thấy vẫn cứ chồm người để ôm em cho bằng được. Fourth cười khúc khích, em trước đây cũng sợ chó lắm nhưng chẳng ai lại sợ chú chó dễ thương lại còn ngoan ngoãn như này đâu. Em ngồi luôn xuống sàn nhà cho Sie dễ ôm, vừa mới ngồi xuống là nhóc này đã biết choàng tay qua cổ ôm em rồi.
- Lông em mượt quá à! Em cũng bự nữa, em bự y hệt Gemini chồng anh luôn.
Sie là giống chó Kuvasz, nặng cũng gần sáu mươi ký, chiều cao cũng lớn cộng thêm lớp lông màu trắng siêu dày này nữa thì trông không khác gì một con gấu cả. Nếu đứng gần anh thì cũng to lắm, nhưng mà vẫn không to bằng. Gemini to con hơn rất nhiều, còn cao nữa. Nhiều lúc em đã mang những đôi giày có độn đế, nhưng cho dù có cao cỡ nào cũng chỉ tới môi hoặc hơn một chút chứ không thể nào mà cao hơn nữa.
Đúng là chiều cao vượt trội có khác, Fourth nghĩ chắc người thương mình được cho uống sữa tăng trưởng rồi, chứ sữa bình thường không thể nào mà cao như vậy được. Nhiều lúc em cũng không biết là tại sao anh có thể cao nhanh như vậy, còn em ngày nào cũng làm mấy hộp sữa mà không có cao thêm miếng nào.
Xinh đẹp vô cùng khó hiểu! Xinh đẹp cũng rất thắc mắc! Xinh đẹp giận dễ sợ!
- Nay con xin phép... Ở chơi với em ấy lâu hơn được không ạ?
- Con muốn ở chơi bao lâu cũng được mà. Có người ở đây, ông với Sie cũng vui lắm.
- Ông ơi... Con có tự tiện lắm không khi hỏi câu này ạ.
- Con muốn hỏi ông câu gì?
- Ông sống một mình với Sie ạ? Tại con chỉ thấy ông với Sie à.
- À, thì ra là chuyện này. Ông sống cùng với Sie, nhưng còn có cả người thương của ông nữa.
Fourth nghe đến đây thì tò mò lắm, vì từ khi biết đến ông Sanis em chẳng thấy ai ngoài Sie cả. Trước ánh mắt đầy thắc mắc đó của bạn nhỏ, ông Sanis từ tốn giải thích thêm.
- Người thương của ông hiện tại, đang đi về quê lấy một số giống cây về trồng. Tới cái lúc nghỉ hưu rồi, mà ông ấy vẫn cứ thích hoạt động tay chân như vậy chứ không chịu nghỉ ngơi đâu. Ngày nào cũng khoe, là nay luống rau mọc tươi tốt, mặt trông hãnh diện lắm.
- Vậy khi nào thì người thương của ông về ạ?
- Chắc sẽ sớm!
Fourth nghe ông Sanis kể thì gật gù, mà hình như em phát hiện thêm điều gì đó ở trong mấy câu nói từ ông thì phải. Nếu em nghe không nhầm thì ông Sanis nói người thương mình là đàn ông, bạn nhỏ mím môi muốn hỏi nhưng không dám, vì cứ sợ tai mình bị lãng. Nhưng đã có người chứng minh cho điều đấy.
Cánh cửa nhà được mở ra, theo sau đó là một người đàn ông cao lớn với làn da rám nắng, mặc cái áo sơ mi màu nâu cũ và trên tay là một chậu cây nhỏ cùng với một vài túi đồ ăn. Fourth ngơ ngác nhìn người đó một lúc, để ý thì trên cánh tay đều chằng chịt sẹo đã theo năm tháng, nhìn kỹ thêm thì ngay bên xương hàm cũng có một vệt dài.
- Sanis, anh về rồi.
- Mừng mình về nhà, Pos!
- Gâu! Gâu! Gâu!
Ông Pos nở một nụ cười hết sức nhẹ nhàng với người đàn ông ngồi trên ghế, mắt ông khẽ chuyển sang đứa nhỏ đang ngồi ôm Sie ở dưới sàn. Fourth biết ông nhìn mình, ngại ngùng vì quên chào hỏi người lớn, ngay lập tức em đứng dậy.
- Con chào ông ạ!
- Con là...
- Con là Fourth, con ở nhà đối diện.
Pos chỉ à một tiếng, thì ra là cậu nhóc nhà bên mà Sanis thường hay kể cho ông nghe, nay được thấy nhóc ở trong nhà thì cũng tất nhiệt tình mà tiếp đón.
- Fourth, con có đói không? Vào ăn cùng Sanis với ông.
- Con có làm phiền không ạ?
- Không đâu! Lại đây, chúng ta sẽ cùng nhau dùng bữa.
Fourth ngại nhưng vẫn đi lại giúp ông Pos dọn đồ ăn ra, muốn ăn thì phải làm mới ăn được. Sau khi dọn đồ ăn xong, ông Pos mới ra gọi thương mình vào ăn cùng. Em đứng ở trong bếp nhìn ra bên ngoài cũng thấy được sự tình tứ của hai người lớn, ông Pos ân cần như hệt cách Gemini luôn làm với em vậy. Vậy thì những lời nói lúc nãy em nghe được từ ông Sanis là không phải lầm, ông Sanis với ông Pos chính là bạn đời, là người thương của nhau.
------------------------------------
Xin chào mọi người, lại là mình đây. Tui hong bít là fic này sẽ bao nhiêu chap vì có phần đặc biệt và ngoại truyện, chắc là tới năm sau lun á, mà chưa chắc gì năm sau tui đã hoàn thành nha=)))
Chúc mọi người đọc vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro