Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

➊➏⓿

Hôm nay Gemini vẫn đi làm, Fourth thì làm công việc quen thuộc là hôn anh như mọi khi để tiếp thêm năng lượng sáng sớm cho chồng mình. Một lớn một nhỏ đứng trước cửa nhà tình tứ với nhau, em nhón chân lên hôn chụt vào môi người lớn hơn, khuôn mặt đầy thỏa mãn cũng xuất hiện từ anh.

- Chồng đi làm vui vẻ nhé!

- Ở nhà với xinh đẹp mới vui, chứ đi làm đâu có vui được đâu.

- Thế giờ anh muốn đi làm hay ở nhà với em?

- Anh muốn ở nhà!

- Nhưng em không cho, anh phải đi làm. Phải làm một cảnh sát gương mẫu, đi làm đúng giờ và giúp mọi người nữa chứ.

- Xinh đẹp không cho... Thì chồng cũng đâu có dám cãi lại em.

Gemini chu môi phụng phịu, sắp sửa nhõng nhẽo với em nữa rồi đấy. Giờ mà Fourth chụp lại cảnh này gửi cho đồng nghiệp với gia đình xem, chắc mọi người sẽ không thể nào ngừng cười được đâu nhỉ. Vì đâu có ai biết được vẻ mặt khi làm nũng này của anh dành cho Fourth đâu, chỉ có thấy một hình tượng cảnh sát Gemini siêu đẹp trai, lúc nào cũng giải quyết công việc một cách nhanh chóng và đôi lúc cũng rất ngầu nữa. Giờ mà em đưa cho họ xem, thì chắc anh sẽ không còn hình tượng cảnh sát siêu ngầu nữa. Thay vào đấy, sẽ là cảnh sát hay nhõng nhẽo với em nhà.

- Hôn nhé... Xinh đẹp hôn anh thêm một cái nữa, rồi chồng đi làm nhé.

- Dạ, hôn liền đi em!

Fourth hôn lên môi anh thêm vài cái nữa, sau đó xoay người anh lại đẩy về hướng chiếc xe được đỗ trước cửa nhà. Đến khi thuyết phục vài câu, cái xe cũng đã khởi động và lăn bánh. Bạn nhỏ thở phào, sáng nào cũng phải dỗ anh đi làm như này thì mới chịu đi. Nhiều lúc Fourth cũng tự hỏi, trước đây Gemini có thật sự mong ước ngành cảnh sát hay không. Vì sáng nào, bạn nhỏ cũng phải thuyết phục anh đi làm, nếu ở nhà được là anh sẽ ở nhà cùng với em mà không cần phải suy nghĩ.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chắc một phần lý do là do em, vì Gemini muốn ở nhà là vì có em, vì thương em, muốn dành nhiều thời gian cho em. Chứ không có Fourth, xem thử anh có chịu ở nhà hay là lên cơ quan từ sớm là biết ngay.

Bạn nhỏ chỉ cười thầm, dù sao thì em cũng thích được anh quan tâm nhiều như này. Fourth đi vào trong soạn một số đồ dùng cá nhân để đi tập. Trước khi đi thì em cẩn thận khóa cửa chính lại, thấy mọi thứ đã an toàn thì cất bước thong thả đi về hướng phòng tập thể hình.

Cả hai có lẽ không để ý đến xung quanh, nên không biết có một người đã ngồi trước cửa nhà ở phía đối diện luôn âm thầm quan sát chuyện khi nãy. Người đó bỗng thở dài, nhưng sau tiếng thở dài là một nụ cười nhẹ, còn có cả tiếng thở của chú cún đang ngồi dưới chân. Một người đàn ông đã hơn sáu mươi ngồi đó đón ánh nắng mặt trời, sẵn được ngắm đôi trẻ tình tứ, ông nhìn và nghe không sót một chút nào cả.

- Đôi trẻ nhà đối diện cưng thật đấy. Chàng trai mặc bộ đồng phục cảnh sát, tính cách y hệt như ông lớn của con cứ đòi hôn trước khi đi làm. Đúng không, Sie?

- Gâu! Gâu!

Đôi bàn tay đã nhăn nheo do thời gian xoa bộ lông trắng muốt của chú chó ấy, dường như chú chó này hiểu được những gì mà ông nói, nên vẫy đuôi liên tục tỏ ý đồng tình. Ông chỉ mới nhắc người thương, thì người đó lập tức xuất hiện.

- Mình, anh nấu xong bữa sáng rồi.

- Dạ! Sie, vào ăn sáng với hai ông nha con.

- Gâu!

Ông định chống tay ngồi dậy, thì đã có một người đứng trước đỡ ông đứng lên, nắm tay cùng nhau bước vào trong còn nghe đươc vài tiếng cười đùa nữa.

- Cần không? Anh bế mình vào nhé?

- Được rồi đấy, em còn trẻ nữa đâu mà cần bế. Hai đứa đều sáu mươi mấy hết rồi, Pos.

- Em có sáu mươi, thì em vẫn là em bé của anh mà Sanis.

Sau cuộc hội thoại thì tiếng cửa nhà được đóng lại, dù không biết bên trong đang diễn ra như thế nào, nhưng họ cũng có thể đoán được là một đôi đang dùng bữa sáng đầy tiếng cười lẫn tiếng chạy nhảy của chú chó năng động kia.

Fourth hiện tại đã ở phòng tập thể hình, em tranh thủ tập mấy bài cơ bản trước, sau đó mới nâng cao lên một chút. Khi tập hơn một tiếng là mồ hôi đã ướt đẫm, cái áo thun dính sát vào cả da thịt, má vì do mệt mà đỏ lên hơn so với lúc nãy. Fourth xuống ghế nghỉ ngơi một lát, rồi sẽ thu dọn đồ đạc đi về.

Đang ngồi uống nước, một cô bạn có tóc màu hơi chuyển nâu nhẹ nào đó từ tốn tiến lại gần, hình như có chuyện gì đó muốn hỏi. Fourth nhận ra, nên đã là người hỏi thăm trước cho người kia đỡ ngại.

- Có chuyện gì sao ạ?

- Cũng... Cũng không có chuyện gì. Tôi có thể hỏi, cậu mua chiếc lắc chân này ở đâu được không?

- À! Cái này là do chồng em mua ở Chiang Mai lúc đi công tác.

Cô bạn kia gật đầu, cười ngại nói tiếp.

- À... Cảm ơn! Tại vì thấy nó đẹp quá, nên tôi muốn hỏi để mua cho...

- Bé con, em xong chưa?

Một cô gái khác có mái tóc dài màu đen, thân hình cũng cao hơn so người đã hỏi em về chiếc lắn chân. Khuôn mặt trông chững chạc, cũng đoán được là lớn hơn cả em nữa. Người đó đi tới ôm lấy eo của cô gái vừa nãy, môi mỉm cười nhẹ đầy sự dịu dàng, giọng nói cũng đầy sự ân cần và quan tâm. Fourth nhìn cử chỉ và hành động của cả hai, cũng biết hai người là một đôi rồi.

- Em xong rồi! Mình đi ăn nha ạ.

- Đi ăn, chị đưa em đi ăn món mà em thích.

- Chị là số một!

Cả hai ôm lấy nhau rời khỏi phòng tập, em cười trong sự bất lực. Tự nhiên được hỏi về chiếc lắc chân, rồi vô tình được ăn cơm từ hai chị đẹp kia. Fourth thở dài rồi đứng dậy, nghĩ bản thân cũng nên về nhà chuẩn bị một số món ăn cho trưa nay, sẵn tiện em ghé mua một số đồ vệ sinh cá nhân nữa.

Trưa hôm nay Gemini được lái xe về ăn cơm nhà, vì cơ quan đột nhiên bị cúp điện đột ngột nên không thể in và nhập dữ liệu lên trên máy được, cũng vì vậy mà mọi người được nghỉ trưa sớm so với dự định. Giờ làm việc cũng sẽ trễ hơn một tiếng so với thường ngày, vì trụ sở cần chờ điện được hoạt động trở lại, nên anh về nhà ăn trưa với em. Nay có tận hơn hai tiếng nghỉ trưa, Gemini phải tranh thủ thời gian chạy về ôm hôn em nhỏ ở nhà, còn được ăn cơm chung nữa thì còn gì sướng bằng.

Fourth sau khi ghé tiệm mua đồ xong, em vừa đi bộ vừa nghe một bài nhạc nào đó được phát ngẫu nhiên trên điện thoại. Chỉ có hơn một mét là tới nhà, bỗng ở đâu có một chú chó màu đen đứng trước mặt em, trông có vẻ dữ tợn lắm. Fourth tháo tai nghe ra để lại vào trong túi, miệng nuốt nước bọt, vờ như mình không thấy nó mà chầm chậm bước đi, nhưng chân em đã run lên rồi.

Vừa mới đi được vài bước, em đã nghe tiếng nó thở phì phò, miệng cứ nhếch lên lộ ra hàm răng đầy sắc nhọn. Fourth nắm chặt lấy cái túi, nhích sang một bên xa nó ra rồi đi tiếp. Em tự trấn an bản thân là không sao, nó sẽ không cắn nếu như không đụng tới nó, chỉ tầm chục bước nữa là em tới được cửa nhà rồi.

- Gru... Gâu! Gâu!

Con chó đen đó sủa lên vài tiếng, Fourth sợ mà lùi lại vài bước. Cùng lúc đấy Gemini vừa mới lái xe về tới, còn chưa kịp tới trước cửa nhà đã thấy em đứng đó cùng với con chó hoang. Anh ngờ ngợ chuyện sắp xảy ra, lập tức đỗ xe bên đường nhanh tay tháo dây an toàn xuống chỗ em.

Con chó đen tiến lên thì em lùi lại vài bước để giữ khoảng cách. Anh chỉ mới kịp xuống xe đi được mấy bước, là nó đã sủa lên đầy hung dữ, nhe răng ra nhào tới chỗ em đang đứng. Fourth xoay người chạy về hướng khác để bảo vệ bản thân, nhưng vì quá hoảng sợ mà chân này vấp chân kia khiến em ngã ra đất, khiến cho đầu gối và tay em đều đập xuống mặt đường. Em quay lại nhìn con chó đó với nước mắt rơi, giờ có muốn đứng cũng không có đứng dậy nỗi nữa, bây giờ không chỉ sợ mà còn đau.

- Đừng... Đừng có lại đây mà!

Gemini lúc này đã chạy tới kịp lúc, ôm lấy người em vào lòng mình, sẵn sàng đỡ cho em nếu nó có ý định cắn. Vì con chó đen đang ở rất gần, nên giờ đứng lên bế em chạy là không thể. Cứ tưởng là một trong hai người sẽ bị cắn, nhưng nào ngờ lại có vị cứu tinh xuất hiện. Trước mắt cả hai, là khung cảnh một con chó khác chạy lại cắn vào cổ của chó đen. Khi cắn xong thì đứng trước mặt chắn cho em với anh, dáng vẻ như muốn nói là đụng tới hai người thì phải bước qua xác nó vậy.

- Gâu! Gâu! Gâu!

Con chó giúp cả hai có bộ lông trắng muốt, em với anh đều không biết là nó ở đâu ra. Chó đen bị cắn vào cổ và nó bị lấn át bởi sự to lớn của chú chó trắng trước mặt, dù không muốn nhưng cũng phải đầu hàng mà chạy đi. Sau khi đuổi được nó, con chó trắng nhìn hai người rồi chạy vào ngôi nhà đối diện, chắc đây là nhà của chủ nhân chú chó dũng cảm này. Em với anh nhìn con chó trắng đi hẳn vào trong sân thì mới không nhìn nữa, cả hai đều muốn cảm ơn nó một tiếng nhưng mà hình như là nó có việc khác vội hơn thì phải.

------------------------------------

Xin chào mọi người, lại là mình đây. Tui đã viết rất nhiều chap cho mọi người, nhưng khi vừa mở lên thì nó hong có lưu chỉ có chap này là có nội dung, nên nay có một chap á.

Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro