Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

➊➍➏

Kon và anh đi xung quanh nhà để quan sát, cả hai cũng không phát hiện gì lạ. Gemini đi tới cửa lớn nơi phòng khách, nên dẫn ra ban công, đứng đó nhìn ngắm mây trời. Bỗng, anh phát hiện có một thứ gì đó màu trắng dạng bột dính trên cửa kính, liền đeo găng tay vào, dùng ngón trỏ quẹt một đường. Vò vò ở trên đầu ngón tay, ngửi thì nhận ra đây chính là bột mì.

Nhưng sao bột mì lại dính lên cửa phòng khách? Gemini đang còn trong trạng thái suy nghĩ, thì nghe tiếng Kon ở trong phòng vệ sinh phát ra.

- Nhà này ăn uống sao mà dơ vậy? Đem bỏ thịt vào ống cống trong nhà vệ sinh.

Anh đi lại phòng vệ sinh xem thử, đúng là theo lời Kon nói, có một miếng thịt nằm ở trên mặt cống trong nhà vệ sinh chưa kịp trôi xuống. Gemini dùng kẹp gắp lên nhìn, cấu trúc này, hình dạng này không phải là thịt. Mà càng không phải là thịt gà, heo hay bò.

- Không phải thịt!

- Thế là gì vậy ạ?

- Là dây rốn!

Kon sửng sốt đứng hình khi nghe anh nói, còn Gemini thì lấy nó bỏ vào túi trong suốt, cẩn thận bịt đầu miệng túi lại đưa cho cậu cầm. Anh tiến vào bên trong bếp, nhìn xem có tìm thêm những manh mối nào nữa không, thì ánh mắt anh hướng đến thùng rác. Chẳng nhiều lời, anh đeo găng tay lục lọi thùng rác xem có gì không, thì ngoài một số giấy vụn, thức ăn thừa, thì còn có một bịch bột mì đa dụng nữa.

Anh cũng bỏ bọc mì vào trong túi, thứ này tưởng chừng như vô dụng, nhưng nó lại là điểm mấu chốt của vụ án. Sau khi tìm xong những thứ mình cần, hai người đi về lại cơ quan. Nhưng trước khi về lại, thì cần phải làm thêm một việc nữa.

- Kon, tôi và cậu đi hỏi mấy tiệm gần đây xem nạn nhân có tới mua bột mì ở chỗ họ không.

- Bột mì ạ? Nhưng mà nhiều tiệm bán bột mì lắm đội trưởng.

- Nhiều thì nhiều, tìm vẫn phải tìm.

Kon dạ một tiếng yếu ớt, rồi đi theo lời mà anh nói. Gemini cũng đi về hướng ngược lại, mỗi người đi một chỗ tìm cho nhanh. Khi đến mấy tiệm tạp hóa, cửa hàng hay bất cứ chỗ nào bán bột mì là anh cũng đều hỏi. Cứ đi như vậy cho tới khi trời dần sập tối, mà vẫn chưa tìm ra được. Lúc trở lại khu nhà, thì anh mới phát hiện ra có một cửa hàng nhỏ cách khu gần mười mét, vì nó bị khuất nếu nhìn không kĩ là sẽ không thấy. Gemini không chần chừ gì thêm mà tiến lại gần hỏi.

- Cho tôi xin làm phiền cậu một chút. Người phụ nữ này, có tới chỗ cậu mua bột mì không?

- À... Có! Cô ấy có tới đây mua bột mì.

- Anh có camera không? Có tiện để tôi xem một chút được không ạ?

Anh chủ cửa hàng đồng ý cho anh xem camera, còn để anh rất tự nhiên xem nữa. Gemini liền mở lại vào khung giờ người phụ nữ đi nua bột mì, cũng có một vài người đi đường đi ngang qua, nhưng anh cũng không thấy có gì lạ. Cứ xem đi xem lại mấy lần, thì anh phát hiện ra điều gì đấy.

Gemini tua lại thêm một lần nữa, anh thấy có một người đàn ông đi ngang qua nhìn nạn nhân, lúc cô này đang trả tiền cho anh chủ. Nhìn kỹ lại thêm một chút, thì bóng dáng đó núp sau tấm bảng, nhìn gì đó về hướng này. Gemini lập tức lưu đoạn camera này về usb của mình, ra ngoài cảm ơn anh chủ, rồi gọi điện bảo Kon về lại xe trở về cơ quan.

Về lại phòng làm việc, Gemini liền mở đoạn camera lên cho mọi người xem, ai nấy cũng đều chụm đầu vào trước màn hình máy tính, xem không thể rời mắt. Sau khi xem xong, ai nấy cũng đều bàn luận một cách sôi nổi.

- Có nguy cơ, người này là hung thủ lắm.

- Tôi cũng nghĩ vậy! Nhìn tên đó cứ nhìn chằm chằm vào nạn nhân, là biết có ý đồ gì rồi.

- Chắc thấy nạn nhân mang nhiều tiền, nên nổi lòng tham.

Mặc người nào người nấy thảo luận, chỉ riêng anh là chìm trong những suy nghĩ của mình. Nhớ ra còn việc mà mình giao cho đồng nghiệp, quay sang hỏi tình hình như nào.

- Tôi giờ mới nhớ, nay theo dõi đối tượng tội phạm đó sao rồi.

- Tên đó vẫn tới bar uống rượu, vui chơi như chưa có chuyện gì. Em thấy, không giống một tên tội phạm cho lắm. Này, anh nhìn thử xem.

Viên cảnh sát Tipus đưa điện thoại về phía anh, đã mở sẵn đoạn video mà mình đã quay. Đúng như những gì Tipus đã nói, vui chơi như này thật không giống một tên tội phạm.

- Khoan đã... Áo khoác của anh ta...

Gemini nhìn thấy áo khoác của tên này giống với áo khoác trong đoạn camera, nhìn đi nhìn lại thì chính là cùng một cái áo. Ani là một người hay quyết đoán rất nhanh, chỉ mới thấy cái áo giống, là đã đòi đi bắt người này rồi.

- Vậy chắc chắn tên này là tội phạm rồi, mau đi bắt anh ta lại đi.

- Khùng hả? Chưa có bằng chứng để kết luận, tên này với tên trong đoạn camera là cùng một người mà. Với lại, áo khoác giống nhau là chuyện bình thường. Cậu bớt hấp tấp lại giúp tôi đi.

Kon vỗ vai người kia một cái rõ đau, lần nào cũng hấp tấp như vậy, nhiều lúc làm Kon rất nhức đầu. Mọi người khi gần tìm được đáp án, thì có một công thức mới lại xuất hiện. Cứ như vậy, phải giải từng công thức một, nhưng càng giải lại càng thấy bế tắc. Đúng là cuộc điều tra này không dễ và chẳng có cái nào là dễ cả. Vì tội phạm, là những kẻ thông minh hơn ta nghĩ nhiều.

Sau khi cùng mọi người giải quyết công việc, anh đi ra ngoài phía trước phòng có một cái ghế đá nhỏ ở đằng trước, ngồi đó để hít thở không khí. Gemini lấy điện thoại ra xem đã mấy giờ, rồi bấm gọi luôn cho em.

Khi thấy em ở phía bên kia màn hình, anh không kiềm được mà nở một nụ cười tươi. Fourth nằm sấp ở trên giường, chân đưa vuông góc đung đưa qua lại, nửa mặt úp xuống nói với giọng hơi ồm ồm vì gối che mũi.

" Sao rồi? Chồng đi công tác thế nào?"

- Mọi thứ vẫn ổn, chỉ là vụ điều tra có hơi phức tạp.

" Làm gì làm, cũng phải nhớ lời em mà ăn uống cho đầy đủ. Mà chồng đã ăn chưa?"

- À... Ừm... Anh...

" Lại chưa ăn nữa chứ gì! Em thừa biết anh quá mà. Chẳng bao giờ nghe lời em mà ăn uống đủ bữa, chăm em thì tốt, nhưng chăm mình thì lại không. Nào về nhà, anh biết tay xinh đẹp đây."

- Chồng biết rồi mà, xinh đẹp đừng đánh anh. Anh chắc chắn sẽ ăn đầy đủ, anh nói thật.

Gemini khẩn trương dỗ dành em, khi thấy em híp mắt nhìn mình, này là đang răn đe anh đấy. Anh nào làm sao mà không dám nghe lời, Fourth nói một tiếng là anh nghe một tiếng, Fourth nói hai tiếng là anh nghe hai tiếng. Nói có là có, nói không là không. Nhiêu đó cũng đủ biết, là cảnh sát Gemini nghe lời luật sư Fourth tới cỡ nào rồi.

" Nói nghe lời, mà cũng không chịu gọi em dậy đấy."

- Xinh đẹp à...

Ngày hôm nay, em chỉ nhắc đi nhắc lại câu này, hẳn là có người nào đấy nhớ dai lắm. Fourth thì không có giận dỗi gì anh đâu, nhưng nhìn mặt anh mỗi khi nhắc lại câu này, thì thấy mắc cười không nhịn được muốn trêu. Bạn nhỏ thấy ánh sắp nếu máo tới nơi, liền cười trấn an.

" Em giỡn với chồng, chứ không có giận đâu. Nhưng chồng mà không ăn, là em giận thiệt đấy. Em giận là đáng sợ lắm đấy, sợ như này nè... Grừ!"

Fourth giơ hai tay lên, cụp mấy đầu ngón tay xuống, gào lên như tiếng của sư tử kêu. Không biết là làm anh sợ bao nhiêu, chứ chỉ thấy là anh cười cưng chiều, nhìn em đắm đuối trông rõ ngốc. Gemini tự nói với lòng mình, khi nào về phải đè em ra hôn cho thật đã mới được.

Hai người kia tâm tình thông qua cái điện thoại, dù không cùng một địa điểm, nhưng mà vẫn có thể gửi những lời đầy chân thành của mình đến với nửa kia. Gemini cứ thấy Fourth là cười suốt, cũng không còn mệt mỏi như lúc nãy. Còn Fourth, em cứ chọc cho anh cười bằng những trò nghịch ngợm của mình, đôi lúc gửi Gemini mấy cái hôn chụt chụt lên điện thoại.

Có hai con người mãi đùa giỡn, thì có ba người đứng ở sau cánh cửa phòng làm việc nghe lén. Nghe xong thì trề môi, thì thầm to nhỏ qua lại.

- Cảnh sát Gemini nghe lời Fourth thật. Còn Fourth thì lúc nào cũng làm cho anh ấy vui. Tôi mà có một người như Fourth, ngày nào cũng về nhà ôm, hôn cho đã đời.

- Tipus, cậu đi ngủ là sẽ được đấy. Mà nói gì thì nói, cảnh sát Gemini nghe lời cũng phải. Chỉ cần một cú đá vào giữa ngã ba của em ấy, cũng đủ khiến gục ngã rồi.

- Không nhắc lại thì không có gì. Nhắc lại chi để nhớ, rồi thấy đau chỗ đó đây nè.

Ani thở dài, khiến cho hai người kia quay qua nhìn.

- Cậu thở dài gì vậy?

- Thở dài, vì không biết khi nào có người bên cạnh để có thể san sẻ như cảnh sát Gemini.

Họ nhìn anh vẫn còn đang nói chuyện cùng với em, rồi quay sang nhìn nhau. Giờ không phải là một, mà là cả ba người đều thở dài, mếu máo nói.

- Thấy lạ quá chừng, chừng nào mới tới lượt của mình.

------------------------------------

Xin chào mọi người, lại là mình đây. Tui nay cho một chục chap lun á, mà tui có khi nói chuyện hơi vô tri, mọi người đừng cười tui nha.=)))

Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro