Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

➊➌⓿

Em nói xong thì đứng dậy, Donis cũng đứng theo em.

- Trễ rồi, em xin phép về nhà ạ.

- Để anh đưa em về! Trời tối, đi một mình cũng không ổn lắm.

- Làm phiền anh quá!

Donis lắc đầu tỏ ý không có gì, đi theo em về nhà. Suốt cả quãng đường đi, không ai nói với ai một câu nào, chỉ là đưa về theo đúng nghĩa. Khi tới nhà em, Donis chỉ chúc em câu như đại loại ngủ ngon, rồi rời đi ngay sau đấy. Fourth chầm chậm đi vào nhà, vừa mới mở cửa là em đã thấy đôi giày da quen thuộc nằm ở trên kệ, còn trên ghế là người đàn ông mà em thương đang ngồi ở đấy. Bạn nhỏ mang dép trong nhà vào, đi lại chỗ anh hỏi han.

- Anh mới về ạ! Có mệt lắm không?

- Anh không sao! Em vừa mới về với Donis hả?

- Dạ... Donis...

Gemini lập tức đứng dậy, làm cho em giật mình lùi lại vài bước. Khuôn mặt anh bây giờ đen lại, nhăn nhó đầy đáng sợ. Bạn nhỏ ngơ ngác, nắm một bên cánh tay anh.

- Có chuyện gì vậy anh?

- Anh đã nói với em, là em không nên lại gần tên đó rồi mà.

- Nhưng Donis không làm gì em cả, anh ấy chỉ đưa em về.

- Hôm nay xinh đẹp đi chơi với nó?

- Không... Chỉ là vô tình gặp.

- Em đi đâu, mà vô tình gặp?

Em hơi giật mình khi nghe anh lớn tiếng. Tới đây Fourth nửa muốn nói nửa muốn không. Bây giờ em phải nói thế nào đây? Chẳng lẽ, lại nói rằng thấy anh ôm người nào đó trước cửa hàng tiện lợi, Donis liền kéo em để em không chứng kiến được cảnh đó nữa. Gemini không thấy em trả lời mình, làm anh cảm thấy hơi tức giận, nhưng anh sẽ không giận quá, mà làm điều gì đó tới người mà anh thương.

- Fourth, anh đã nói là em không được tới gần tên đó nữa. Em cũng biết, là Donis có ý gì với em mà.

- Tối hôm nay anh đi đâu?

- Hả?

- Em hỏi là... Tối hôm nay anh đi đâu?

- Anh ở cơ quan làm việc. Khi điều tra đã xong hết rồi, anh liền chạy về với em.

- Cơ quan? Làm việc?

Fourth cố kiềm nén nước mắt của mình lại, gượng gạo nở nụ cười.

- Anh ở cơ quan thật ạ?

- Sao em lại hỏi vậy? Mà em hôm nay sao lại đi cùng với Donis?

- Em đã nói rồi, em chỉ là vô tình gặp Donis.

- Em đừng gặp Donis nữa, không tốt.

- Donis cũng không phải là người xấu lắm đâu.

- Fourth... Sao em lại bênh vực tên đấy?

Em đi lên cầu thang, nhưng chỉ mới đi được vài bước là em lại nói.

- Anh có tin em không?

- Anh luôn tin em mà!

- Được rồi, mình đi ngủ đi. Hôm nay, em với anh đều mệt cả rồi.

Bạn nhỏ vừa đi về phòng vừa nghĩ tới câu nói đó của anh. Gemini tin em, em cũng tin Gemini. Nhưng mà em vẫn không hiểu, sao Gemini lại không thành thật với em, không nói với em rằng anh đã tới cửa hàng tiện lợi và đã ôm... Fourth leo lên giường nằm đắp chăn che cả mặt mình, em muốn ngủ rồi, em không muốn nghĩ nữa.

Gemini cũng lên phòng ngay sau đấy, anh ló đầu vào nhìn thấy em đã ngủ, thì cũng không muốn làm phiền. Người đàn ông này lặng lẽ ra ngoài ban công, cứ đứng ở đó một lúc lâu. Fourth nằm ở đây vẫn chưa ngủ, đến khi anh vào trong nằm xuống bên cạnh, hôn lấy tóc em. Thì lúc này đây, nước mắt em lặng lẽ chảy dài thấm ướt cả một mảng gối.

Khuya hôm đấy, trời còn chưa kịp rạng sáng, là đã có một thân hình nhỏ nhắn ngồi ở mép giường, ngắm nhìn người đang ngủ say kia. Fourth vuốt nhẹ một bên má anh, hôn lên trán, rồi đứng dậy đi về phía cửa phòng. Em nhìn thêm lần nữa, rồi mới mở cửa bước ra ngoài.

Sáng hôm sau, Gemini tỉnh dậy với đôi mắt nặng trĩu, có lẽ vì do thiếu ngủ nên nó khiến anh như này. Chợt nhìn qua không thấy người bên cạnh mình đâu cả, ở trong phòng tắm cũng không có tiếng xả nước, anh ngồi dậy xuống nhà cũng không thấy em đâu. Rõ ràng, bây giờ cũng chưa tới giờ đi học mà.

Khi trở về phòng, anh liền vệ sinh cá nhân cho sạch sẽ, rồi lấy điện thoại gọi cho em. Một lần, hai lần, ba lần và cả hơn mấy lần vẫn không ai bắt máy. Gemini lúc này đã rất lo lắng rồi, anh lắng nghe kỹ thêm một chút, thì nghe điện tiếng rung nhẹ ở trong tủ quần áo.

Tủ quần áo được mở ra, anh không thấy ai cả, chỉ thấy điện thoại và quần áo của em nằm đấy. Anh cầm điện thoại lên, nhìn ngó trong tủ quần áo thật lâu, phát hiện ra những bộ đồ trước đây lần đầu tiên anh gặp em, đều không còn nữa rồi. Gemini đã muốn đem những bộ quần áo này đem bỏ vào nhà kho, nhưng Fourth không đồng ý, nên anh để gọn vào một góc trong tủ. Đến giờ kiểm tra lại, thì không thấy đâu. Lại còn có điện thoại em ở đây nữa.

- Xinh đẹp... Làm ơn...

Anh hướng mắt về phía bàn nhỏ trong phòng, đó là bữa sáng được chuẩn bị mới đây. Kế bên là một tờ giấy chữ vỏn vẹn mấy câu, nhưng cũng đủ khiến anh nhói lòng.

" Ăn uống đầy đủ, đừng quá gắng sức làm việc. Phải tập thắt cà vạt, phải để hồ sơ ngay ngắn thì mới dễ tìm. Phải dễ chịu với đồng nghiệp. Quan trọng, phải chăm sóc bản thân mình cho thật tốt. Còn... Tìm một người nào đó xứng đáng để bước cùng anh."

Gemini nước mắt lăn dài xuống tận cằm, nắm chặt tờ giấy trong tay mình lại, anh ngồi gục xuống dưới đất nhìn bữa ăn mà em đã làm cho mình. Anh không biết, không biết vì sao bạn nhỏ lại rời đi. Gemini nghĩ đi nghĩ lại, có phải là do tối hôm qua.

Tối hôm qua vì anh thấm mệt, khi về nhà chỉ muốn được ôm em ngay, nhưng lúc về lại chẳng thấy em đâu. Anh ngồi ở phòng khách đợi em. Nhưng khi thấy em về cùng với Donis, lòng anh đã nổi cơn ghen của mình lên, nên đã chất vấn em vài câu. Có lẽ sự lo sợ và ghen tuông đã át lấy tâm trí anh, làm cho em đi mà không nói một lời nào.

Gemini biết bản thân mình bị sự ghen tuông che mờ mắt, mà đã vô tình nói lớn tiếng với em. Anh không muốn, anh không muốn em rời xa mình. Dù bây giờ có phải bị đánh hay là như nào cũng được, anh vẫn phải mang em về, để được em dạy dỗ lại mình. Cả cuộc đời anh, không thể nào sống mà không có Fourth được.

Anh đứng dậy ăn một miếng bữa sáng mà em đã làm cho mình, đi ra ngoài. Gemini không biết mình nên tìm em ở đâu, nhưng cho dù có phải chui vào lửa để thấy em, thì anh cũng đồng ý.

Anh lái xe đến tiệm cà phê của Winny đang làm, hớt ha hớt hải chạy vào để tìm anh hai hỏi thăm. Winny thấy anh với quần áo xộc xệch, cũng biết anh đang gấp gáp chuyện gì lắm.

- Gemini, có chuyện gì mà làm em lo lắng quá vậy?

- Anh hai, Fourth có nói tới đây tìm anh không?

- Không có! Có chuyện gì à?

Winny rót cho anh một ly nước, Gemini cúi gằm mặt mình xuống không dám nhìn người trước mặt.

- Fourth... Bỏ đi rồi... Do em mà ra cả.

- Bình tĩnh... Có chuyện gì ngồi xuống đây.

Cả hai cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, anh kể lại hết cho người trước mặt nghe, cứ tưởng sắp bị cho ăn đòn tới nơi rồi. Winny nghe xong không biểu hiện gì nhiều, chậm rãi nói.

- Anh không nghĩ, chỉ vì chuyện đó mà Fourth đi đâu.

- Sao ạ?

- Fourth là đứa trẻ hiểu chuyện, em ấy sẽ không rời đi như thế, nếu như không liên quan tới em.

- Em đã lớn tiếng với em ấy...

- Đó cũng có thể là vấn đề chính... Hoặc không. Hãy nhớ lại xem, Fourth có gì bất thường khi hai đứa nói chuyện với nhau không?

- Bất thường?

" Anh có tin em không?"

Winny nhìn biểu hiện của anh, định là sẽ nói gì thêm nhưng lại có khách gọi nước. Winny đứng dậy vỗ vai anh vài cái, rồi nói.

- Hơn ai hết em người hiểu rõ Fourth nhất, cũng là người mà nó thương nhất. Hãy nghĩ thật kỹ, nếu gặp Fourth, anh sẽ liên lạc cho em.

Anh ngồi nhìn ly nước, không nói câu nào mà chỉ nhìn lấy nó. Sau đó đứng dậy đi ra ngoài xe tìm một người. Không ai khác, là Donis.

------------------------------------

Xin chào mọi người, lại là mình đây. Tui vừa đăng chap, vừa hút rột rột nước lọc đây.

Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro