Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5 (H)

Tuy nhiên, niềm vui ngắn ngủi đó nhanh chóng bị phá vỡ khi Wangho phát hiện ra bóng dáng quen thuộc của fan cuồng đang lẩn trốn sau một gốc cây.

Cảm giác sợ hãi bao trùm lấy Wangho. Cậu vội kéo tay Jaehyuk và rảo bước về khách sạn. Jaehyuk nhận ra sự hoảng loạn của bạn mình, anh nắm chặt tay Wangho, cố gắng an ủi cậu.

Hắn lại đến rồi." Wangho thở gấp, tay cậu nắm chặt lấy tay Jaehyuk như thể nếu buông ra, cậu sẽ mất đi sự an toàn duy nhất.

Jaehyuk nắm chặt tay cậu, không nói gì, chỉ lặng lẽ đi bên cạnh. Cảm giác của anh lúc này là sự quyết tâm bảo vệ người bạn duy nhất mà anh coi như một phần của mình.

"Không sao đâu, có mình ở đây rồi." Jaehyuk dịu dàng nói.

Về đến khách sạn, Wangho vẫn không thể nào bình tĩnh lại. Jaehyuk ôm chặt lấy cậu, cho Wangho cảm giác an toàn.

"Mình xin lỗi vì đã làm cậu sợ." Wangho nghẹn ngào.

"Không phải lỗi của bạn đâu. Đừng lo lắng, anh sẽ luôn ở bên cạnh em." Jaehyuk khẽ vuốt ve mái tóc của Wangho.

Đêm đó, Jaehyuk đề nghị được ngủ cùng Wangho. Anh muốn bảo vệ cậu khỏi những nguy hiểm có thể xảy ra. Wangho ngần ngừ một lúc rồi gật đầu đồng ý.

Trong căn phòng khách sạn nhỏ ở Paris, Wangho nằm cạnh Jaehyuk trên chiếc giường nhỏ. Cả hai không nói gì, chỉ lặng lẽ nằm bên nhau, nhưng không khí trong phòng đã đủ để thể hiện sự gần gũi và sự đồng điệu giữa họ.

Bên ngoài, đêm tối đã buông xuống, nhưng trong căn phòng này, ánh sáng mờ nhạt từ thành phố khiến mọi thứ trở nên đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Jaehyuk khẽ quay đầu về phía Wangho, mắt anh long lanh dưới ánh sáng vàng nhẹ, rồi cất giọng:

"Wangho..." Giọng nói của Jaehyuk trầm ấm, đầy sự quan tâm và dịu dàng.

Wangho quay sang nhìn anh, nụ cười khẽ hiện lên trên môi. "Hửm?" Cậu đáp lại, trong lòng có chút bối rối vì cảm giác kỳ lạ từ lời nói của Jaehyuk.

"Em chấp nhận anh nhé." Anh nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng mang theo một sự kiên định, một sự thật không thể phủ nhận.

Wangho bỗng nhiên cảm thấy tim mình đập thình thịch.

Cậu không thể kìm nén được cảm xúc của mình nữa, đôi mắt cậu nhìn Jaehyuk đầy sự chân thành và sự yêu thương đã nảy nở bấy lâu. "Em nghĩ kỹ rồi," Wangho khẽ nói, giọng cậu run lên một chút vì sự xúc động. "Em cũng có tình cảm với anh"

Những từ ấy nhẹ nhàng thốt ra từ miệng Wangho, nhưng lại có sức nặng vô cùng. Jaehyuk nhìn cậu, ánh mắt ấy không còn gì ngoài sự dịu dàng, sự yên bình. Wangho đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào má Jaehyuk. Đó là một hành động thật đơn giản, nhưng lại chứa đựng bao nhiêu tình cảm sâu sắc.

Khoảng cách giữa hai người dần thu hẹp. Và rồi, không còn gì có thể ngăn cản được họ nữa. Một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng đầy ý nghĩa. Dần dần nụ hôn trở nên mãnh liệt, Jaehyuk nhanh chóng lột sạch quần áo của Jaehyuk, lần đầu thấy cơ thể trắng ngần và hai hạt đậu nhỏ hồng hào anh nuốt nước miếng mà muốn cắn một cái.

Jaehyk chỉ cảm thấy lập tức miệng đắng lưỡi khô, không nghĩ tới mình cũng sẽ có dục vọng nhìn đầu vú hấn hồng run nhè nhẹ, thằng em của anh lại lớn hơn vài phần. muốn nâng chân Wangho này lên, dùng sức cắm vào. đôi tay đặt trên vú bạn xoa xoa

A..." Wangho khẽ kêu một tiếng, lập tức cắn môi mỏng, không cho chính mình lại kêu ra.

Jaehyuk lại như là cố ý muốn tra tấn vậy, đôi tay tăng thêm lực thậm chí, đầu ngón tay bóp chặt đầu vú

Bỗng nhiên, Jaehyuk cúi đầu, cắn đầu vú. "Vú em ngon quá Wangho à làm anh chỉ muốn bú mãi mà thôi".

"A..." Wangho nhịn không được lại kêu ra tiếng, nước mắt lưng tròng

Wangho bị hút theo bản năng nâng người lên, lỗ nhỏ giữa hai cặp đùi, vì thoải mái mà trào ra dâm thủy, dính ướt đùi...

"Anh bú vú em vầy em có cảm thấy sướng không hả"

A... A Jaehyukieee, không cần mút, em... em rất khó chịu." Cậu vặn vẹo hai cái đùi, gương mặt đỏ bừng.

"Jaehyukie, Jaehyukie... A! A a... Jaehyukie, đừng như vậy, không cần mút, đau quá...

Jaehyuk dường như không nghe lời Wangho nói, anh tiến xuống hoa huyệt bên dưới

Jaehyuk vươn tay, chạm dưới vào lỗ nhỏ. "Chảy nhiều nước như vậy, em đang nghĩ cái gì?"

Em... Em không nghĩ cái gì, là Jaehyukie anh, mút núm vú người ta, phía dưới bỗng nhiên rất nóng, rất ướt." Wangho cắn môi, hạ thể trần trụi bị một người đàn ông nhìn, thật sự rất thẹn thùng.

Jaehyuk khó chịu, dương vật nhịn rất đau! Anh nhìn chằm chằm lỗ nhỏ bỗng nhiên dùng hai ngón cái đem nó tách ra.

"A!" Wangho khó chịu rên rỉ lên, theo bản năng muốn khép lại hai chân: "A, không... A, không cần tách ra, muốn... muốn xé rách rồi, a..."A..." Một tiếng kêu này của Wangho, không phải kinh hoảng, mà là, hoa huyệt bị dương vật to lớn của anh nhấp vào

"Jaehyuk, ah... Đừng như vậy, a... lớn... ah..." Wangho khép nửa con mắt, hoa huyệt bị dương vật căng ra, có chút đau, còn có chút sướng

"Thật sự không cần? Nhưng tiểu huyệt em chảy rất nhiều nước!" Mặt Jaehyuk đầy mồ hôi nóng, đỡ đỉnh dương vật lớn của mình, dùng sức đem quy đầu thô to cắm vào.

"Ư... ưm... Jaehyuk à"

"Anh nghe đây Wangho, em thấy sướng không, tên SangHyeok kia hay anh làm em sướng hơn" Jaehyuk không nhịn được so sánh, vừa nói anh vừa nhấp sâu vào lỗ nhỏ của Wangho. Bạn ơi, cuối cùng thì em thuộc về anh rồi.

"Hư... hư... ư... ư... Jaehyukiee làm em thích nhất, đừng hỏi...ah...ahh... aa... đừng hỏi nữa mà"

Wangho đáp lại giữa những cái nhấp. Càng ngày Jaehyuk không kiềm chế được. Từng cú thúc thô bạo hơn, anh lật bạn mình lại. Nhấp vào từ xa với thư thế doggy. Nhìn quả mông to tròn cùng vòng eo con kiến. Tay Jaehyuk vỗ bốp bốp vào mông Wangho.

"Anh đâm từ sau thế này có sướng không, nhìn em dâm chưa kìa, ngày nào anh cũng nhấp cho ra nước nhé"

Jaehyuk dùng hai tay nâng mông của Wangho lên rồi hạ xuống để nó bao trọn dương vật của mình, với tư thế này lần nào anh cũng đâm vào tận sâu bên trong hết.

"Wangho à, em mở mắt ra nhìn rõ xem dương vật anh đang di chuyển ra vào bên trong em nè, sướng không em?

Wangho vòng tay ra sau ôm lấy cổ của Jaehyuk, mặt mày nhăn nhó miệng không ngừng rên rỉ "AAAAAAA...ĐỪNG MÀ...ĐỪNG MÀ Jaehyuk...ƯM...ƯM EM SƯỚNG QUÁ... TÊ QUÁ...AAAA CHẾT MẤT THÔI."

"Ah...hư... Jaehyuk à, em yêu anh"

Sáng hôm sau, khi Wangho tỉnh dậy, ánh sáng mặt trời đã bắt đầu chiếu rọi vào căn phòng qua cửa sổ. Cậu khẽ mở mắt, cảm giác như cả cơ thể mình được bao phủ bởi một sự bình yên lạ thường. Và khi cậu nhìn sang bên cạnh, trái tim Wangho lại đập mạnh, vì ở đó, Jaehyuk vẫn đang nằm bên cạnh mình, say giấc nồng.

Wangho không thể ngừng mỉm cười. Mọi lo lắng, sợ hãi, những gánh nặng trong lòng cậu như biến mất từ khi Jaehyuk bên cạnh. Cậu biết rằng, nếu không có anh, có lẽ cậu sẽ không bao giờ có được cảm giác an yên này.

Cậu nhẹ nhàng ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh nắng đã bắt đầu chiếu rọi, nhưng lòng cậu vẫn còn đong đầy những cảm xúc mà nụ hôn đêm qua đã khơi gợi. Wangho biết rằng, với Jaehyuk bên cạnh, không còn gì có thể khiến cậu lo lắng nữa. Cậu không còn cô đơn, không còn sợ hãi, và mọi điều xung quanh như trở nên dễ chịu hơn bao giờ hết.

Một vài giờ sau, họ chuẩn bị cho giải đấu Chung kết Thế giới sắp tới. Áp lực đè nặng lên cả hai đội, nhưng Wangho biết rằng đây là một bước quan trọng trong sự nghiệp của cậu. Tuy nhiên, lần này, sự lo lắng trong lòng cậu không phải là vì trận đấu, mà là vì những gì đã xảy ra trong đêm qua.

Giải đấu không hề dễ dàng. Cả HLE và Gen.G đều chiến đấu hết mình, nhưng cuối cùng, chức vô địch lại thuộc về một đội tuyển khác. Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng đối với Wangho và Jaehyuk, chiến thắng lớn nhất của họ chính là tình yêu mà họ dành cho nhau.

Sau giải đấu, tin tức về mối quan hệ của Wangho và Jaehyuk được công khai. Sự ủng hộ từ người hâm mộ là điều mà cả hai không thể ngờ tới. Mặc dù biết rằng trong giới thể thao, các mối quan hệ như vậy không phải lúc nào cũng được chấp nhận một cách dễ dàng, nhưng đối với họ, đây là lúc để họ được sống thật với cảm xúc của mình.

Wangho và Jaehyuk bắt đầu chia sẻ những khoảnh khắc giản dị nhưng đầy ý nghĩa bên nhau, từ những bữa ăn nhẹ giữa buổi tập cho đến những chuyến du lịch ngắn ngủi sau mùa giải.

Họ thường đăng tải những bức ảnh vui vẻ lên mạng xã hội, làm cho người hâm mộ cảm nhận được sự chân thành trong tình yêu của họ. Dần dần, những phản hồi tích cực từ người hâm mộ ngày càng nhiều hơn, giúp họ dám sống thật theo cách mình muốn. Có người kể lại những câu chuyện về những cặp đôi khác trong giới thể thao, những người đã đấu tranh để được chấp nhận, và điều đó càng khiến Wangho và Jaehyuk thêm quyết tâm.

Vài ngày sau, cảnh sát cuối cùng đã bắt được tên fan cuồng và giải quyết mọi chuyện. Wangho và Jaehyuk cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng không vì thế mà họ quên đi những gì đã xảy ra. Tuy nhiên, đối với họ, đây chỉ là một thử thách nhỏ trong hành trình tình yêu mà họ đang đi cùng nhau.

Cả hai cùng nhau bước tiếp, không còn lo lắng về quá khứ, mà chỉ mong hướng tới tương lai tươi đẹp mà họ sẽ cùng nhau xây dựng. Những ngày tháng bình yên bên nhau đã bắt đầu, và với Jaehyuk, Wangho biết rằng dù thế giới có thay đổi thế nào, tình yêu của họ vẫn sẽ vững bền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro