Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5 thứ thách 2

Người trong cõi thần, bất kỳ ai chỉ biết y ngoài ở Ngô Đông, thì nơi y hay lui tới chính là ngọn núi bí ẩn .

Ngọn nùi này không biết từ khi nào,chả có một tên đàng hoàng, là một ngọn núi tiên hoang sơ không có thần ở .

Y đã tự ý cho một cái tên,tứ đó mới có tên là Tru Sơn. Đẫu biết tên núi thì đã sao, người ta vẫn không biết ngọn núi đó ở đâu. Có thể nói trong tam giới người biết núi ở đâu, chỉ điếm ở trên đầu ngón tay .

Bỡi nơi dó quá bí ẩn, sau khi có được thú cưỡi bạch trạch, nó không trở về côn lôn mà đến tru sơn theo chủ .

Y tay cầm ô hõa vũ, nhìn sơ qua cây dù này rất bình thường, ngoài những ngọn lửa trắng trang trí, thì còn những chiếc chuông đồng lúc đi dạo quanh phố.

Phát ra âm thanh nghe rất vui, tay còn lại bế một tiểu thú lông trắng nhỏ . Mấy phàm nhân ở đây, ai cũng nhìn con thú nhỏ mà y ôm trong tay .

Mà y cứ thản nhiên, mặc kệ đám phàm nhân bàn tán, chú thú nhỏ vẫn ngoan nằm trong lòng y không quậy phá .

Y thả nó xuống bảo đi đâu chơi, nhớ phải về đúng giờ nghe chưa. Con thú nhỏ gật gật đầu, sau quay đầu chạy đi mất.

Đã rất y không xuống nhân gian, người trong tam giới luôn nghĩ,y sẽ không bao giờ ra ngoài.

Nói như vậy, cũng không đúng lắm, phải nói thần tiên xuống nhân gian đã rất ít, y lại càng ít hơn bọn họ rất nhiều.

Tần suất y hiện thân lại càng rất ít, ngoài trừ con đân và người quen biết của tộc, thì chả ai biết y dung mạo thế nào, vì y suốt ngày đeo mặt nạ .

Y đi vào trong một tửu lầu , ở đây phàm nhân vui chơi, nói chuyện nhọn nhịp, phía trên lầu có ca nương đàn hát.

Giọng hát nghe rất du dương, y cầm bình rượu mà uống, cô nhìn nam nhân tuấn tú phia dưới cô nở một nụ cươi, như cả hai quen biết từ rất lâu ,sau đó phi thân xuống đưới.

Trong tam ngoài chu tước chỉ duy nhất có một, trong các tộc chim thì đại tộc phượng hoàng đứng đấu, tam túc cũng là loại cao quý thích sống ở những nơi có ánh mắt trời chiếu vào nhất Linh sơn, một hai con thì ở âm giới thấp sáng chỗ âm ti U Minh giới, ở chỗ ấy có một vị thượng thần chân thân tam túc canh giữa quản lý người đi qua vong xuyên, có thể nói là thiên giới cuộc giao dịch giữa hai giới, chứ ra đôi bên đều có lợi cả.

Ngoài ra Thanh Loan thần điểu cũng là loại thần thú cao quý, nhưng họ không thích trói buột. Nên chỉ còn lại được các tộc chim thần, cho rắng phù hợp nhất có nói địa vị ngang với Thanh Loan.

Từ đó tộc  Khổng Tước  thống lĩnh điểu tộc cả mấy vạn năm, chỉ vị con trai ông. Tịnh Thù đã phạm phải sai lầm, hiện tại đã chịu tội .

Có thể nói hắn là người có huyết mạch thuận túy của khổng tước chính thống, không phải loại Khổng tước  lai tạp tu luyện thành linh thú , vậy gây thù, chuốt oán, này đã bị đuổi khỏi tộc.

Hắn không cảm thấy may mắn vì mình sinh ra trong gia tộc chính thồng, không phải như khổng tước nhân gian tu luyện vất vã đễ có hình người rồi, rồi tu thêm lần nữa để thành tiên, thành thần.

Vậy mà lại nghe lời con gà lôi đen ra tay ám sát nhiều tộc điểu khác, bất kể yêu hay thần tiên .

Y vừa về truyện xưa rồi nhìn rồi lại nhìn cô ta, nhưng đã biết cô ấy đang nghĩ gì, y nói "cô cứ như vậy điểu tộc sẽ một ngày không người làm chủ " .

"Hiện tại phụ thần cô đang muốn gắn kết, bằng cách kết thân với tộc ta bằng hứa nhân giữa chị họ cô và ta, dù gì cha cô cũng không làm gì sai ".

"Chỉ là ca ca cô quá kiêu căng, ngạo mạng, lại thêm sự suốt dục hắc phượng hoàng".

"Ta đã nói với những người trong tộc, cha cô đã xử trí đại hoàng tử, ngay cả vị trí kế vị cũng bị vứt bỏ, đuổi khỏi tộc,nên vi hòa di quý cho nhau ".

"Cô cũng biết Khống Tước Vương, có hai người con, con lại là bạch khổng tước, dù sao con đã tạo nhiều phúc đức giảm tội cho hắn".

"Đã tới lúc cô nên trợ lại nhậm chức, cha cô ông ấy đã quá mệt vị ca ca cô,ta nghĩ cô nên về được rồi đó Tịnh Nghi ".

Y đứng lên cầm bình rượu nhan nhã đi ra ngoài để lại vị ca nương ngồi, người trong tam giới aicũng nói y quả là công tư phân minh, giải quyết việc gì ra việc đó .

Phải thật là tội cho Khống Tước Vương, ông ấy là hiền lành , phúc hậu. Vậy mà con trai độc tôn Tịnh Thù của ngài , lại chả thừa hướng đức tính gì từ cha, thế nào lại dính lấy ả Hắc Phượng Hoàng.

May mắn thay, con gái của hưởng tính cha, y thầm nghĩ "tương lai tộc khổng tước chỉ còn chong chờ vào cô ấy".

Con thú nhỏ của y chạy tới, bạch trạch nhảy lên tay y, ôm nó mở ô đi nơi khác, tiếng chuông ô phát ra leng keng .

Y lần này đi ra ngoài, lần này không đeo mặt nạ, ra ngoài hôm nay có thể nói lần này y đã nói khô nước bọt .

Nếu cô không chịu về Đảo Bách Điểu Sư y cũng đành chịu thui, tuy tộc phượng hoàng có cho tộc khác lên thay .

Có điều Tịnh Nghi  là người đặc biệt có tài, chỉ cô ấy mới có thể thống lĩnh điểu tộc.

Thầm nhũ y đi như vậy, mình đi lâu như vậy liễu họ có làm tốt không, cặp chị em song sinh một người là lôi Phượng, con lại là bạch phượng.

Hai người họ đều là thượng thần, tuy đã thăng chức như họ ,vẫn ko sao thay đổi được cách gọi điện hạ .

Cảnh Hoàng tuy chân thân là lôi phượng cao quý không kém,gọi là điện hạ với y để tỏ lòng kính trọng thiên hậu giúp đỡ .

Năm đó mẹ họ phạm phải đại tội, bà ấy vì yêu mà tắc trách vốn nên chết, nể tình vì công nên bị giam.

Sau đó nhiều năm tam giới thay đổi lớn, thần tiên trong tam giới nhỏ có, lớn có thân phận cao quý cũng có .

Có thể nói phượng hoàng trước này luôn xinh đẹp cao quý, ai có chân thân sặc sở, hoặc thì cũng thanh khiết như giốngloài phượng trắng.

Có lẽ do lai tạp quá nhiều với các giống loại khác,mà phượng hoàng lai có màu lông đen huyền vô cũng đặc biệt .

Dù biết là con phượng này quá khác so với những con trong tộc, có điều không vì vậy các tộc trưởng nghi kỵ mà ra tay tàn nhẫn .

Có thể nói xuất phát điểm là phượng cấp thấp, có người khen kẻ chê bai. Có lẽ bản thân ả không ý thức được, vồn dĩ thấp hèn, cao quý không quan trọng .

Bởi có nhiều vị khánh thần cao cao, tại thượng vẫn có suất thần không tốt, đâu phải vì sự phát điểm không giống người .

Mà có thể vì đó mà trợ nên biến chất, y không nghĩ chuyện về mấy vạn năm kia nữa, dù sao trong tam giới các thần cai quản vẫn tốt chức vụ của mình, còn về tên mượn máu của y tới khi nào gặp rồi tính sau .

Người trong tam giơi nói y không nói quá năm câu,thật chất không phải y nói không quá 5 câu, chuyện gì cần nói y sẽ nói, còn chuyện gì không quan trọng y thường im lặng, không chú ý tới .

Nói vậy chứ thật, Tiểu Phượng quân như y rất ít nói,nhiều người nói y khá vô tâm, bình thường nhìn y có về ôn hòa .

Thật chất là đa phần ,bọn thần tiên đa phần, có ai dám đụng tới giạn hạn chịu đựng của y mà thui .

Đi trên con đường phố dài, y nhìn phải ngôi miếu phong thần kỳ lạ , y thầm nghĩ thiên giới sau bao năm đã thay đổi hơn xưa.

Tạ Liên đẫn Hắc Thủy tới Ngô Đồng,dù gì  nơi đây là nơi cấm địa,thần tiên vào bên trong, cũng phải tuân thủ theo luật tộc .

Người ta thường nói nhập gia, thì tùy tục  ngày cả như vị thần khi nơi tộc,thì đều phải làm luật mà họ đặt ra.

Y tùy đẫn hắn tới Ngô Đông, biết thừa y chả phải tiểu thần tiên, bọn họ cũng chả làm gì được y, vì điện hạ muốn gặp hắn mà .

Vì y chỉ đẫn hắn tới cửa đảo, chuyện vào trong thế nào, thì đế quân tự sắp xếp, lo rắng vừa tới vị phượng quân lại đi mất .

Người trong tộc từ sinh ra đến lớn, đều phụng sự cho tam giời. Nghe đâu sau khi lên chức thiên hậu ,Phượng Ly đã muốn cha truyền ngồi cho một người em gái mình .

Nhưng chưa kịp truyền ngôi, thì vị ấy đã không còn, bỏ lại vị điện hạ chưa phá vỡ ra hình người .

Truyện này đã khiến bà đau lòng, hiện tại vừa kiêm bà luôn hai vị trí, cũng may còn phó tộc giúp đỡ ,nếu không mình bà chắc sẽ làm không xong .

Còn điện hạ vừa mới tỉnh lại chưa được bao lâu, ngài ấy kế vị là sớm hay muộn, tuy đã ở chức đế quân tại ngô đông.

Hắn vừa chạm chân đến rừng, nguồn pháp lực dồi giàu của bản thân bị phong tỏa, gần như phân nữa, nếu đổi sang kẻ khác không phải cấp tuyệt .

Không đơn giản pháp lực bị phong tỏa, không chứng bản thân,kẻ đó còn bị pháp thần bên trong rừng đảo đánh bật, làm cho hồn phách tổn thương suy yếu .

Hai người canh đảo,vừa nhìn đã họ đóan ra y chính vị thượng thần hôm trước, họ nói " thượng thần hôm nay có chuyện gì đến đây" .

Hai người vừa nhìn qua Hạ Huyền, đã doán ra thân phận,cả hai đồng thanh nói " Hắc Thủy quỹ vương " .

Cái tên này quá trong tam giới hay các giới khác, ai ai cũng biết đến. Vụ trả thù tam giời với thủy hoành thiên, chưa có ai như hắn trả thù xong .

Yêu luôn kẻ thù gián tiếp hại mình , nghe nói thượng thần Tạ Liên về tình yêu của quỹ vương Huyết Vũ, còn thoại bản nổi tiếng.

Nghe nói đi còn chính là thoại bản nổi tiếng chả kém gì với thoại bản kia, họ chỉ  biết cười, hai người họ cùng lắm là thần giữa đảo, khó mà đối phó với hắn .

"  Ngài tới đây có ý gì, HắcThủy đại nhân,  nếu tới đây tìm điện hạ, thì các vị đến không đúng lúc, người mới ra ngoài "..

"Ta khuyên ngài một câu, dù có máu hỏa phượng, cũng chưa chắc cứu được tiền phong sư".

"Máu của Hỏa phượng tùy có thể cải tử hồi sinh, thế xác không có linh hồn, dù có cứu được ,thì chả khác gì một cái xác biết đi ".

Hạ Huyền biết hai vị tiểu thần này đang nói gì, dù cứu được thế xác thì sao, hắn tin chắc sẽ có ngày tìm được hồn phách của y.

Hắn lại cương nghị" dù thế nào ta cũng phải thử,cơ thể Thanh Huyền hiện tại đã băng ngọc bảo dưỡng" .

"Tuy ta đã dùng nhiều thảo dược, thuật phép để trách cơ thể thối rửa, có đếu đó chỉ là tạm thời ".

Hai vị thần giữa cửa đảo ngô đồng, biết rằng đế quân hiện tại không có ở đây.

Tạ Liên hôm trước họ đã biết thân phận, có thể cho báo cho vào được, nhưng tên này thì khác .

Hắn vốn là quỹ vương một giới, mà lại tới đảo này, phải có sự cho phép thì vào được. Vị điện hạ kia là người chả thích đi đâu, quanh quẩn Ngô Đồng mà thui. Hắn đúng là xui xẻo,lúc người có ở đâylại chả đến .

Giờ biết người ở đâu mà tui, ngay cả núi thần ẩn sơn của người, đâu phải ai cũng biết .

Huống chi hắn là kẻ đời sau, lại còn là quỹ vương nữa chứ, giờ đến đây không vào trong được, nếu có vào ,thì chưa chắc đã có thứ mà hắn muốn .

Hai người đành phảirời đi,vừa đi lại nghĩ chuyện xưa, nhớ năm đó hắn làm náo loạn cõi U Minh.

U Minh Vương giới là nơi không ai cũng đến được , dù hắn có là quỹ vương thì phải có lệnh bài kim ấn, người có được nó thì có thể đi ra đi vào tùy thích .

Hắn lại là một con quỹ nghèo,chả có tiền trong tay, làm gì mà có thể vào U Minh đễ dàng .

Đương nhiên là phải mượn tiền, mà thế gian kẻ mà hắn mượn tiền đễ nhất, chỉ có thể Hoa Thành .

Tương truyền trong cõi U Minh vồn chỉ bao phủ một màu đen, không ai thắp cho nó một nắng sáng .

Người nhân gian thường cho nơi đây là địa phủ, như thật chất nó là cõi U Minh.

Nơi đây chuyên là nơi đầu thai, hăn đã tới gặp vị thượng thần nơi đó, vẫn không có tin y đã qua vong xuyên .

Đầu thai một kiếp mới, nhưng không dù hắn có tìm kiếm mãi trong vô vọng, một vị thượng thần nói với hắn .

"Hữu duyên ắt sẽ gặp lại, còn nếu như duyên đã đứt , cho dù người có tìm kiếm cũng vô dụng "

Hắn cứ như vậy mà chờ đợi U Minh suốt nhiều ngày, đi tới đi lui tới mức tiền nợ của hắn ngày một tăng lên.

Mà nếu không đi tới đó, thì nợ của hắn cũng đâu có trả hết, thay vì lo nợ tăng thì giờ hắn lo tìm tung tích của người kia .

Trong cả cõi Tư Hải Bát Hoang hắn đã đi khắp nơi, nơi nào có thể đến hắn đều tới vậy mà mấy vạn năm chả thu được gì .

Lúc này trong ngô đồng đảo đi ra, một bóng người bước ra, nữ nhân áo phượng vàng thuê, nhìn hai người kia đi xa rồi chỉ cười .

Vị trượng lão kế bên theo sau, nói" người định không nói cho tiểu phượng quân biết sau, riêng thần thấy hắn cũng không phải người tốt ".

Vị Thiên Hậu kia liền cười " ngay cả ta cũng biết kẻ này, liệu hắn có phải người ý đồ hay không ".

"Dù gì kẻ này cũng bị ảnh hưởng của một mảnh tiên nguyên của cháu ta, nói vậy đây cũng là cảnh giới niết bàn khó cho nó.

Phượng hoang niết bàn vốn đã tự chết chính tự thiêu đốt cơ thể, đồng thời phải chờ thời gian dài đễ niết bàn .

Vậy mà đang tới cảnh giới quan trọng, không tự đâu kẻ giang chui ra, hồn bay phách lạc.

Tiên nguyên lưu lạc khắp các nơi, muốn tìm được hồn phách của nó, mà cả tộc mất mấy ngàn năm không để dàng gì mà niết bàn trợ lại .

Thiên hậu lại nói "ta nghĩ chức vị tộc trưởng nên giao cho nó được rồi, người cũng nên giao phó cho cảnh nhiễm đi".

"Ta thấy người cũng muốn ngao du tứ hải phải, riêng Cảnh Hoàng nó từng nói với ta không thích công việc phó tộc" .

"Dù gì phó tộc thì chỉ lo việc trong tộc, rất ít khi thiện chiến, ta cho nó một chức vụ tổng thần quân".

Vị trưỡng lão cung kính " thiên hậu thật sáng suốt, ta nghĩ sớm thui hõa phượng sẽ đăng cơ phượng đế".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #huyền