Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34: Hôm nay là vì tôi muốn ngủ với chị

Phân cảnh buổi tối của Suzy là diễn cùng nhân vật đóng hoàng đế - minh tinh điện ảnh Lee Soo Hyuk, trước đây chỉ hoạt động trên màn ảnh lớn, mấy năm nay mới quay lại màn ảnh nhỏ.

Nghe nói người này có gia cảnh vô cùng lớn, gia nhập làng giải trí hơn 10 năm, đám paparazzi ra sức bới móc hậu đài của anh ta, nhưng đều không có kết quả.

Nhưng Suzy biết, những đàn ông như vậy, trong lòng lại rất lạnh lùng, nhìn thì cảm thấy anh ta đối với ai cũng tốt, nhưng thực tế, đối xử với ai cũng rất hời hợt.

Nếu không phải như vậy thì đoàn làm phim thành lập lâu như vậy rồi mà chẳng có ai thành công cùng anh ta nói chuyện quá năm phút.

Cảnh quay này là cảnh XXX, thực ra cũng chỉ là nói vài câu đường mật ngọt ngào, sau đó buông rèm, nằm xuống.

Hai người nằm ở trên giường, Soo Hyuk bỗng dưng hỏi: "Cố ý?"

Suzy biết anh ta đang hỏi chuyện gì, nhướng mày: "Đúng là cố ý, anh có ý kiến gì sao? Có ý kiến gì thì cứ nói."

Cho nên Suzy cũng chẳng nghĩ tới việc gây ấn tượng tốt với anh ta làm gì.

Soo Hyuk cười, thật không ngờ Bae Suzy lại nói như vậy, cô ta với những nữ diễn viên khác đúng là không giống nhau, kể cả những cô gái mà anh từng gặp qua, hoàn toàn khác biệt.

"Cô gái, cứ như vậy không tốt lắm đâu, đàn ông thích những người phụ nữ mềm yếu."

Suzy ghét nhất là những người lên mặt giở giọng khuyên bảo, xoay đầu lại nhìn Soo Hyuk: "Chú à, tôi tốt hay không tốt chẳng liên quan gì đến chú, dù sao... cũng không hại gì đến chú."

Soo Hyuk: ...

"Em với ai cũng hay xù lông như vậy à?"

Nhân viên công tác bên ngoài hét lên rằng cảnh này đã quay xong, Suzy ngồi dậy, nhìn gương mặt của Soo Hyuk: "Không lẽ lại giống anh mặt ngoài thì đối với ai cũng tốt nhưng... cái này chắc anh tự mình biết rõ nhất."

"Cô gái nhỏ, có một số chuyện cho dù có biết nhưng vẫn phải nói là không biết, nếu không sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu."

Suzy cười nhạo: "Tôi không nói thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới tôi, chú à, phiền chú nhường chút, tôi muốn xuống giường."

"Xuống giường? Nhưng tôi lại nghe nói, Bae Suzy em trước nay chỉ biết lên giường..."

Ý cười trên môi của Suzy ngày càng đậm, xem ra chuyện Shin Ae nói ai cũng có thể lên giường với cô đã truyền khắp đoàn làm phim rồi.

"Cho nên, tôi khuyên tiền bối tốt nhất tránh xa tôi ra, bọn họ không phải đã nói tất cả đàn ông ở trong đoàn đều từng ngủ với tôi sao."

Soo Hyuk sau khi hết kinh ngạc mới nói: "Nếu đã ngủ hết, tôi đây thì sao? Lẽ nào tôi không phải là đàn ông? Nếu như em thực sự chỉ vì cái lợi trước mắt, sẽ không bỏ qua tôi đây mới đúng chứ?"

Suzy cong cong khóe miệng, nắm lấy cằm Soo Hyuk: "Đã nghe qua câu lạt mềm buộc chặt chưa?"

"Đừng để bản thân mình phải nói những lời xấu xa như thế."

Suzy đột nhiên không muốn nói gì với người này nữa, cô buông lỏng tay, vén rèm bước ra: "Anh sai rồi, tôi thực sự hư hỏng như vậy đó, so với tưởng tưởng của anh còn xấu xa hơn."

Cô đúng là rất xấu xa, nếu như ai dám chặn đường của cô, cô không biết bản thân mình sẽ làm những chuyện gì.

Cũng đã muộn, Suzy cởi quần áo diễn ra, tẩy trang, mặc quần áo của chính mình rồi quay về khách sạn.

Quay phim cả buổi tối, phải đến 5 giờ sáng Suzy mới trở về khách sạn.

Điều kiện của khách sạn khá là bình thường, nhưng mà Suzy đối với việc này không hề kén chọn.

Cô mệt tới mức mí mắt muốn dính vào nhau, quay về khách sạn, đẩy cửa phòng ra, lười chẳng muốn bật đèn, mò mẫm trong bóng đêm, đến bên cạnh giường, liền nằm xuống luôn ngay cả quần áo cũng chẳng buồn cởi, muốn ngủ ngay lập tức.

Nhưng chỉ mấy giây sau Suzy từ giường bật dậy.

Tách - đèn phòng được bật sáng.

Suzy nhìn người đang nằm trên giường của cô.

Cô cười, cả gương mặt đầy sự châm biếm: "Ôi, tôi còn tưởng ai, kìm lòng không được bò lên giường của tôi, đây là Park tiểu thư sao?"

Nửa đêm nửa hôm, Suzy không dám tin, Park Chaeyoung sẽ xuất hiện trên giường của cô, đây là Samcheok mà."

Daejeon cách Samcheok hàng ngàn cây số, nơi này chẳng có khách sạn năm sao, phục vụ chuyên nghiệp, quan trọng hơn chỗ này cũng chẳng có đứa con gái nào sạch sẽ.

Trên người Chaeyoung mặc áo sơ mi, hai cúc phía trên đã mở ra, lộ ra xương quai xanh gợi cảm trắng nõn, sắc mặt mệt mỏi, nhưng đôi mắt lại sáng rực, em dựa sát vào thành giường, lặng lẽ ngắm Suzy.

Vờ như không nhìn thấy thái độ xem thường của Suzy, nhíu mày hỏi: "Sao về muộn như vậy?"

Trong giọng nói không chỉ chứa oán giận, trách móc, mà còn rất tự nhiên không có chút ngại ngùng nào.

Suzy không thể không thừa nhận, Park Chaeyoung rất đẹp, càng nhìn càng thấy đẹp, càng nhìn... cô càng muốn tạt axit vào cái gương mặt đó.

"Hừm, nghe cái giọng này của em. Nếu dục vọng chưa được thỏa mãn, ra cửa rẽ phải, nữ diễn viên trong đoàn phim này tùy em lựa, muốn lên giường ai thì lên giường người đó."

Mấy ngày này em luôn muốn đi tìm Suzy, nhưng không có lý do hay cớ nào thích hợp mà lại không làm mất mặt.

Vốn dĩ muốn dỗ dành chị, nhưng nghe thấy mấy lời này, liền nói thẳng: "Tôi chẳng phải người tùy tiện, hôm nay chỉ muốn ngủ với chị."

Em nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Suzy cả những sợi tơ máu trong mắt chị, nhíu mày, vừa muốn mở miệng nói, Suzy lại đột nhiên lật người nằm xuống bên cạnh.

Lửa giận trong lòng Chaeyoung chậm rãi biến mất, cau mày nói: "Đã muộn rồi, ngủ trước đi."

Suzy châm chọc: "Vậy còn phải xem ngủ như thế nào."

...

"Chuyện của Jang Junki, em đã biết rồi..."

Suzy ngây người một chút: "Vậy em chạy đến đây làm cái gì? Áy náy? Đồng tình? Thương hại?"

"Về sau, những chuyện như này có thể đến tìm em, còn có Bae gia, đảm bảo không còn truy sát nữa."

Suzy hất tay Chaeyoung ra, giờ thì cô biết tại sao em lại đột nhiên chạy đến nơi này, xem ra đã cho người điều tra cô

"Nếu em xuất hiện trong lúc tôi đang cần sự giúp đỡ nhất, không biết chừng tôi sẽ mềm lòng mà yêu em. Nhưng giờ thì, Park Chaeyoung, mẹ nó, em đừng có nằm mơ giữa ban ngày."

Lần đầu tiên Chaeyoung ăn nói mềm mỏng với phụ nữ, nhưng chị ta lại không thèm.

Em thực sự không có cách nào nói chuyện tiếp với Suzy, chị ta vừa mở miệng là cả người xù lông như một con nhím.

Chaeyoung kéo cô vào trong ngực: "Ngủ."

"Buông tay."

"Không buông đó, thân là tiểu thư thì khi ngủ không thể thiếu gối ôm."

Suzy: "..."

Suzy rất mệt, nhưng không tài nào ngủ được, quần áo không cởi lại thêm người bên cạnh ôm chặt quá, chân còn gác lên người cô.

Cô luôn có cách, khiến cho Park Chaeyoung yêu cô.

Trước mắt, không phải là một khởi đầu rất tốt sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro