Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Lời cảnh cáo đầu tiên dành cho Bae gia

Kim Yoojung đi rồi, Suzy vẫn ngồi bất động ở quảng trường một lúc lâu.

Cô thấy mình thật xấu xa, một cô gái trong sáng như Kim Yoojung lại bị cô kéo vào cuộc trả thù điên cuồng này.

Đứng dậy chuẩn bị quay về, lúc cô đi ngang qua đám thiếu niên đang chơi ván trượt.

Suzy liếc thoáng qua, cái liếc này khiến cô nở nụ cười, thượng đế đúng là đang giúp cô.

Híp mắt nhìn cậu thanh niên dáng vẻ tuấn tú đang giẫm ván trượt ở đằng xa, cô cắn từng chữ một: "Bae --- Yu --- Bin!!!"

Thật trùng hợp đó chính là cậu em trai cùng cha khác mẹ của của cô, cậu con trai quý giá nhất của nhà họ Bae - Bae Yubin. Suzy không thể không cười, đây đúng là niềm vui bất ngờ mà.

Sau đó Suzy lôi một con dao cạo lông mày, ra khỏi cửa mang theo "dao" đúng là sáng suốt.

Cô xoay người lại đi đến một con đường cạnh quảng trường chuyên dùng để làm bãi để xe.

Yubin từ bé đã thích xe cộ, Lim Jiyeon cũng rất chiều chuộng con trai, đã mua cho cậu thứ gì đều phải là tốt nhất.

Trong một loạt xe điện, xe địa hình dựng ở hàng đầu có dựng một chiếc mô tô Harley cực kì bắt mắt.

Suzy liếc nhìn xung quanh xác định không có ai, mới bước nhanh qua đó.

Nhanh chóng làm xong xuôi tất cả, Suzy quay người chuẩn bị rời khỏi nơi này, thì một con xe đang chạy qua, cách chỗ cô đứng có 2 mét...

Chaeyoung ngồi trong xe đúng lúc nhìn thoáng qua bắt gặp Suzy.

Chaeyoung chẳng phải là người tốt lành gì nhưng khi bắt gặp ánh mắt đó cũng cảm thấy rợn tóc gáy.

Ngay lập tức ra lệnh: "Dừng xe"

Lúc Chaeyoung xuống xe đã không thấy bóng dáng của Suzy đâu. Tuy rằng chị đeo khẩu trang còn đội mũ nữa, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra.

Nhưng nửa đêm nửa hôm chị ta ăn mặc như thế chạy ra đây làm gì?

Chaeyoung ngồi vào xe mà trong lòng vẫn tràn đầy nghi ngờ, xe vẫn chưa chạy, cô bỗng liếc thấy Bae Yubin, cậu ta đi đến bãi đỗ xe dắt cái xe máy của mình ra.

Cô nheo mắt, vừa nãy... Suzy dừng lại trước cái xe này một lúc thì phải, chị ta đã làm cái gì à?

"Bám theo cậu ta."

"Vâng, tiểu thư."

Bám theo sau cậu ta hơn mười mấy phút, Chaeyoung thấy hình như xe của Yubin bị mất khống chế, đến một đoạn ngã tư, đang đèn đỏ, cậu ta không dừng xe lại được, sau đó đâm thẳng vào một chiếc SUV.

Cả người Yubin bị hất thẳng lên trời rồi rơi mạnh xuống đất, bất tỉnh nhân sự, máu me lênh láng.

Chaeyoung khoé môi cong cong, thế này có gì mà còn không hiểu. Trong đêm tối, đôi mắt phượng xinh đẹp lóe lóe sáng.

Bae Suzy, thật thú vị !!!

Tài xế sợ hãi vội vàng hỏi: "Tiểu thư, đó là tiểu thiếu gia của nhà họ Bae... mau, mau ấn 120 gọi xe cấp cứu."

"Cái gì mà tiểu thiếu gia nhà họ Bae, sao tôi không nhìn thấy?"

"Đó không phải là..."

"Cậu ta sống hay chết thì liên quan gì đến anh?" - Chaeyoung cười khẽ

"Không, không..."

"Quay xe, về nhà"

"Vâng!"


======//======

Sáng sớm hôm sau, Sooji nói với Suzy:

"Mau đi chuẩn bị đi, phải đi chụp ảnh tạo hình cho phim rồi."

Sooji dí dí đầu Suzy:

"Ồ, hôm nay tâm tình không tệ nha."

"Ưm, rất vui..."

Sooji liếc nhìn tin tức trong điện thoại Suzy, còn tưởng là tin giải trí gì đó, hoá ra lại là tin tức xã hội:

[ Thanh niên bây giờ, đã phóng xe thì không biết sống chết là gì ]

Đầu ngón tay của Suzy chạm vào tin đó:

Nội dung tin tức: "Vào khoảng 23 giờ đêm qua, một nam thanh niên điều khiển một chiếc xe máy phân khối lớn phóng nhanh vượt đèn đỏ, không may đâm phải một chiếc xe SUV đang lưu thông trên đường, nạn nhân bị thương nặng, gãy xương nhiều bộ phận và hiện vẫn đang hôn mê sâu, chưa qua thời kì nguy hiểm.

Suzy tắt điện thoại, đúng 8 giờ, Bong Pal đưa cô đến studio chụp hình.

======//======

Cùng lúc đó, bên ngoài phòng hồi sức cấp cứu của bệnh viện, cả nhà họ Bae đều có mặt, Jiyeon khóc ngất lên ngất xuống mấy lần liền, thoáng chốc như già thêm chục tuổi, người nằm trong căn phòng đó chính là đứa con trai duy nhất của bọn họ.

Lim Jiyeon khóc sắp mù mắt đến nơi, vẻ mặt bà ta điên cuồng, chỉ vào người cảnh sát đến lấy thông tin mà gào thét ầm ĩ:

"Hung thủ gây tai nạn đâu? Nó phải đền mạng cho con tôi, nó dựa vào cái gì mà vẫn còn sống yên ổn như thế hả?"

Bae Yubin bị thương cực kì nặng, bác sĩ nói, có tỉnh lại được hay không còn khó biết...

Mà kể cả có tỉnh lại được thì cũng không thể đứng lên được nữa.

Tóm lại, đứa con trai duy nhất của nhà họ Bae, trên cơ bản thì coi như là 'xong' rồi.

Viên cảnh sát kia thì buồn bực không biết nên làm thế nào, đành phải nhắc lại lần nữa:

"Nếu như không tin tưởng chúng tôi, có thể tự mình xem đoạn băng mà camera giám sát ghi lại. Nếu vẫn còn nghi ngờ, chúng tôi cũng không còn cách nào khác."

Viên cảnh sát thông báo xong tình hình rồi đi mất.

Woohee từ nãy giờ vẫn chưa mở miệng nói câu nào, đợi đến khi hai mẹ con Jiyeon đi khỏi, cô ta mới hỏi:

"Anh hai, dạo này... anh có tin tức gì của Bae Suzy không?"

Nghe thấy 3 chữ 'Bae Suzy' là lông mày cau tít lại:

"Đang yên đang lành hỏi đến nó làm gì?"

Woohee lắc đầu:

"Không biết, chỉ là... cảm thấy gần đây mọi thứ dường như đều có vấn đề."

"Đừng có nhắc trước mặt anh nữa, sớm muộn gì cũng sẽ "xử lí" sạch sẽ con nhỏ đó."

3 năm nay, cô ta biết Wanyoung đã thuê rất nhiều sát thủ, nhưng mà... vẫn không có lần nào thành công.

Trong lòng cô ta, Bae Suzy giống như một quả bom hẹn giờ, Suzy phải chết thì cô ta mới có thể yên lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro