Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4


Khi tiếng chuông tan học vang lên, Lisa nhanh chóng thu dọn sách vở rồi quay sang Rosé:
"Yah, tớ có việc gấp phải về trước. Chuyện gặp cô Suzy cậu lo nhé! Mai kể lại tớ nghe, hihi!"

Rosé mở to mắt, chưa kịp phản ứng thì Lisa đã vội vã chạy mất. Cô ngồi lại một mình, cảm giác lo lắng bắt đầu xâm chiếm.

"Trời ơi, Lisa đúng là đồ nhát gan! Sao lại bỏ mình đi một mình thế này?!" Rosé tự nhủ, tay không ngừng xoắn xoắn góc áo đồng phục.

Cuối cùng, cô cũng miễn cưỡng xách cặp xuống phòng giáo viên. Trên đường đi, bao nhiêu viễn cảnh rối rắm hiện ra trong đầu: "Mình mà lỡ nói gì sai thì tiêu luôn! Hay là cô hỏi mình về vụ sáng nay? Trời đất, đúng là xui xẻo..."

Đứng trước cửa phòng giáo viên, Rosé hít một hơi thật sâu. Cô khẽ gõ cửa, giọng lí nhí:
"Thưa cô, em là Rosé, lớp trưởng lớp 12A ạ..."

Bên trong, giọng nói ngọt ngào quen thuộc vang lên:
"Vào đi em!"

Rosé từ từ mở cửa và bước vào. Suzy đang ngồi ở bàn làm việc, mái tóc buông nhẹ phủ xuống vai, ánh nắng buổi chiều hắt vào cửa sổ khiến nàng trông càng thêm phần lung linh.

Suzy ngẩng lên, nở nụ cười khiến trái tim Rosé suýt ngừng đập:
"Em đến rồi à? Ngồi đi, đừng lo lắng quá, cô không ăn thịt em đâu."

Rosé rụt rè ngồi xuống chiếc ghế đối diện nàng, tay vẫn không ngừng xoắn góc áo. Cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng nói lại run run:
"Dạ, cô... gọi em xuống có việc gì ạ?"

Suzy nghiêng đầu, đôi mắt sáng long lanh đầy thú vị:
"Chỉ là cô muốn biết thêm về lớp mình thôi mà. Với lại, em là lớp trưởng, cô nghĩ mình nên bắt đầu từ em. À, mà sáng nay em đụng trúng cô... Có phải em chạy trốn ai không thế?"

Rosé nghe đến đây thì giật mình, mặt đỏ bừng:
"Dạ... không ạ! Chỉ là... em với bạn đang đùa giỡn chút thôi."

Suzy mỉm cười, chống cằm nhìn Rosé:
"Ừm, nghịch ngợm như vậy thì đúng là không tốt đâu. Nhưng thôi, lần này cô sẽ bỏ qua. Thay vào đó, cô muốn em giúp cô một việc."

Rosé ngẩng lên, ánh mắt đầy tò mò:
"Dạ? Là việc gì ạ?"

Suzy đưa cho Rosé một danh sách:
"Đây là danh sách học sinh trong lớp. Cô cần em ghi chú thêm những thông tin cần thiết về từng bạn. Ai mạnh môn gì, yếu môn gì, hoặc có vấn đề gì cần chú ý. Em làm được chứ?"

Rosé thở phào nhẹ nhõm, nụ cười nở trên môi:
"Dạ, được ạ! Em sẽ làm ngay."

Suzy nhìn Rosé, ánh mắt ánh lên vẻ hài lòng:
"Giỏi lắm! Vậy xong việc em đưa lại cho cô nhé. Cảm ơn em nhiều."

Rosé đang định bước ra khỏi cửa thì nghe giọng Suzy gọi lại.

Suzy mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt đầy thân thiện:
"À mà khoan đã, Rosé. Em cho cô xin tài khoản Instagram được không? Có gì cần thông báo hay nhờ em, cô sẽ nhắn qua đó."

Rosé hơi giật mình, không ngờ cô giáo lại hỏi chuyện này. Cô quay lại, gãi gãi đầu, giọng ngập ngừng:
"Dạ... được ạ! Em sẽ ghi lại cho cô."

Suzy khẽ nhướng mày, đùa nhẹ:
"Sao lại ghi? Em cứ nói đi, cô tự tìm cũng được mà."

Rosé đỏ mặt, hơi cúi xuống, lắp bắp:
"Dạ... là @roses_are_rosie ạ."

Suzy cầm lấy điện thoại, nhập nhanh tài khoản vào, rồi ngẩng lên mỉm cười:
"Được rồi, cô theo dõi em rồi nhé. Tài khoản của cô là @skuukzky, nếu rảnh em theo dõi lại cô nha."

Rosé chỉ biết gật gật, tim đập rộn ràng, cố che đi khuôn mặt đang nóng bừng.
"Dạ, em biết rồi ạ!"

Suzy nhìn Rosé một lúc, ánh mắt như muốn trêu đùa:
"Thôi được rồi, em về lớp đi. Cảm ơn em nhé, lớp trưởng ngoan."

Rosé vội vàng cúi chào, rồi rời khỏi phòng giáo viên như chạy trốn. Vừa đi, cô vừa tự nhủ:
"Trời ơi, mình mới cho cô giáo follow Instagram của mình... Có khi nào cô sẽ thấy mấy bức ảnh mình đăng không?"
Bên trong phòng, Suzy nhìn vào tài khoản của Rosé, kéo xuống xem những tấm ảnh đầu tiên và mỉm cười thích thú:

"Em ấy tựa nàng thơ vậy nhỉ?" Suzy nghĩ thầm khi nhìn bức ảnh này trên Instagram của Rosé.

Mái tóc vàng óng mượt của cô ánh lên dưới ánh nắng dịu dàng, bộ đồng phục giản dị lại càng làm tôn lên vẻ thanh thuần. Khung cảnh hồ nước tĩnh lặng với những chú cá nhỏ bơi lội xung quanh như một bức tranh hoàn mỹ, và Rosé chính là điểm sáng nổi bật nhất trong đó.

Suzy khẽ mỉm cười, ánh mắt không rời màn hình điện thoại:
"Em ấy... thật sự khiến người ta chẳng thể không chú ý."

Nàng giáo viên mới bỗng nhiên cảm thấy một chút ấm áp, như thể ngày hôm ấy bỗng trở nên đặc biệt hơn chỉ vì sự hiện diện của cô học trò mang tên Park Chaeyoung

Rosé vừa về đến nhà, vẫn còn đeo chiếc cặp sau lưng, liền vội vàng thả người xuống giường. Ký ức về ánh mắt và nụ cười nhẹ của Suzy cứ hiện lên trong đầu cô từ lúc bước ra khỏi phòng giáo viên.

Cô bật điện thoại lên, tay lướt nhanh vào ứng dụng Instagram. Tài khoản của Suzy hiện ngay đầu danh sách tìm kiếm, cô hơi ngập ngừng một chút rồi mỉm cười.

"A đây rồi, dễ tìm thật đó..."

Rosé tự nhủ, nhưng cảm giác lồng ngực lại cứ phập phồng lạ lẫm. Cô nhấn nút "Following", ngón tay còn do dự chạm vào bức ảnh mới nhất của Suzy.

Đó là một tấm hình nàng ngồi bên bờ biển, ánh nắng hoàng hôn vàng rực chiếu nhẹ trên khuôn mặt, tạo nên một vẻ đẹp dịu dàng nhưng đầy cuốn hút. Rosé thầm nghĩ:

"Giáo viên gì mà đẹp quá vậy chứ... Thật sự như người mẫu luôn."

Cô khẽ lắc đầu, không quên thả tim vào bức ảnh. Vừa thoát ra khỏi ứng dụng, một thông báo hiện lên:

"@skuukzky đã gửi tin nhắn cho bạn."

Rosé trố mắt, cảm giác má nóng bừng lên.

"Cô ấy nhắn cho mình! a trả lời làm sao đây ta"

Cô ngã lưng ra giường, che mặt bằng cả hai tay. Nhịp tim bỗng nhiên loạn nhịp, còn tâm trí thì chỉ muốn hét lên thật lớn:

"Bae Suzy, cô thật sự làm tôi điên mất rồi!"

Rosé đang nằm lướt Instagram thì thấy thông báo tin nhắn mới từ Suzy. Cô vội vàng mở ra, ánh mắt không giấu được sự phấn khích xen lẫn hồi hộp.

"@skuukzky:" xin lỗi vì đã làm phiền nhưng em có thể chụp cho cô xem lớp mình đã học tới bài nào được chứ?"

Cô nhìn tin nhắn, một nụ cười nhẹ hiện lên trên môi. "Cô ấy cần mình giúp. Được thôi!" Rosé lẩm bẩm, nhanh chóng ngồi dậy, mở sách ra tìm đúng phần bài học hôm nay trên lớp.

Cô gửi tin nhắn, kèm theo đó là một tấm ảnh rõ nét phần bài học với dòng chú thích.

"@roses_are_rosie:" Đây ạ, hôm nay lớp em học tới phần này. Cô cần thêm gì nữa không ạ?"

Chỉ vài giây sau, Suzy đã phản hồi.

"@skuukzky:" Cảm ơn em nhiều nhé, em chu đáo thật đấy! Có gì thắc mắc, cứ nhắn tin cho cô nhé."

Rosé đọc xong, mỉm cười tự nhủ: "Cô thật biết cách làm tim người ta loạn nhịp mà." Nhưng cô không trả lời ngay, chỉ lặng lẽ lưu lại khoảnh khắc này trong tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #rozy