Chap 1 : Thành Viên Mới
Trong một ngôi biệt thự sang chảnh nằm cách xa thành phố XXX . Những tiếng hét thảm thiết , xác chết người nằm khắp nời từ ngoài vườn cho đến trong nhà . Màu chảy thành dòng , mùi tanh nồng nặc bao trùm nơi đó , cảnh tượng tởm đến mức buồn nôn , xác người bị chặt thành các khúc , tứ chi lìa khỏi cơ thể , chẳng có cái xác nào nguyên vẹn . Trong một căn phòng ám muội , có đôi nam nữ . Tay cầm dao , cầm súng và các loại vũ khí giết người . Cô gái lên tiếng
_ Nhiệm vụ hoàn thành , chúng ta về thôi .
Chàng trai kia đáp lại :
_ Được , về nhà nghỉ lấy sức .
Khi họ tính quay đi , một tiếng khóc nấc vang lên , họ nhìn lại thấy một cô bé khoảng 13 - 14 tuổi . Đôi mắt con bé đỏ hoe , nước mắt không ngừng tuôn rơi , vẻ mặt con bé ngập tràn sự sơ hãi . Chàng trai nói với giọng ma mị không kém phần xảo quyệt :
_ Ara Ara ~ , vẫn còn một con mồi sao . Chúng ta nên giải quyết nó thế nào đây Rose .
Cô gái lạnh lùng trả lời :
_ Xin lỗi Yan , tôi không ra tay với trẻ con . Chúng ta đi .
Con bé sợ hãi , lấp bấp nói :
_ Đừng . . . bỏ . . . em lại .
Hai người kia ngạc nhiên khi thấy cong bé nói vậy , Rose nhẹ nhàng lại gần chỗ cô bé . Nhẹ nhàng hỏi :
_ Em tên gì ?
Cô bé trả lời :
_ Dạ . . . dạ là Lưu Ngọc Lan , em 14 tuổi .
Cô gài kia nói tiếp :
_ Chị là người ra tay giết ba em , em có hận chị không .
Cô bé kinh hãi đáp :
_ Không không , ông ta không phải là cha em . Càng không phải là con người . Ông ta là chỉ là con quỷ đội lốt người , ông ta bạo hành em và mẹ đến mức mẹ phải tự tử , còn em bị ông ta hành hạ hơn 10 năm nay , cơ thể sắp tàn tạ rồi .
Tố Trinh và Hoa Thành nghe vậy cũng khá bất ngờ , nhìn kĩ mới thấy khắp người con bé bầm tím , trầy xước , . . . Tố Trinh nói :
_ vậy tôi sẽ dẫn em theo , nhưng tôi nói trước đi theo tôi tương lai em sẽ bị hủy hoại bởi nhũng thứ đen tối , khủng khiếp .
Ngọc Lan mừng rỡ :
_ Dạ vg , em sẽ luôn nghe lời chị .
Tố Trinh cười nhẹ :
_ Chị sẽ nhận em làm em gái , em sẽ theo họ của chị , Bạch Ngọc Lan .
Ngọc Lan cười tươi :
_ Dạ , mà chị tên gì ạ .
Tố Trinh đáp :
_ Bạch Tố Trinh , 16 tuổi . Chúng ta còn một anh trai tên Bạch Tiểu Trì .
Ngọc Lan hớn hở :
_ Dạ em biết rồi , em sẽ vâng lời anh chị .
Hoa Thành bất mãn :
_ Sì tốp đi , bơ anh hơi nhiều đó nha .
Ngọc Lan hỏi :
_ Anh tên gì ạ ?
Hoa Thành cười :
_ Triệu Hoa Thành , gọi là Thành ca ca cũng được . Mà em có muốn thành sát thủ không Ngọc Lan .
Ngọc Lan chần chừ một lúc rồi đáp :
_ Dạ có . . .
Tố Trinh nghiêm giọng :
_ Em sẽ học rất nhiều thứ đấy , quá trình đào tạo sát thủ khắc nghiệt lắm em chịu nổi chứ ?
Ngọc Lan quyết tâm :
_ Em sẽ cố gắng ạ .
Hoa Thành cười :
_ Em có ý chí tốt đấy , thế em muốn mật danh của mình là gì ?
Ngọc Lan nói :
_Hm . . . mật danh sao .
Tố Trinh gợi ý :
_ Em có thế đặt mật danh tùy ý , có thế là một loài hoa em thích .
Ngọc Lan hứng phấn :
_ Violet được không ạ .
Hoa Thành :
_ Rất hay .
Ngọc Lan hỏi :
_ Vậy mật danh của Thành ca ca và Trinh tỷ tỷ là gì ạ .
Tố Trinh nói :
_ Chị là Rose , của Thành ca ca là Yan . Mà anh Yan nói chuyện này với Boss giùm em ạ .
Hoa Thành đáp :
_ Oki bé , chúng ta về thôi . Anh mệt quá .
Tố Trinh : Um , về thôi Lan nhi .
Ngọc Lan : Dạ tỷ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro