chap 1.
"Chị là Enami -nim, học sinh du học mới chuyển đến đây ạ?"
Asa nhướn mày, ngước lên tìm nơi giọng nói dè dặt kia được cất lên. Đó là một nữ sinh mặc đông phục chỉnh tề và dù cho có đang đội cái mũ lưỡi trai to hơn mặt, chị vẫn có thể khăng định rằng đó là một mĩ nữ.
"Đúng vậy"
Chị có thể chỉ ra vẻ nao núng hiện rõ trên gương mặt bị che khuất gần hết vì câu trả lời quá đỗi thẳng thắn kia. Em mím môi do dự tính ói điều gì đó, rồi bập bẹ nói vài câu tiếng Nhật.
"Chị.. đến đây.. lâu c-chưa ạ?"
"Tôi vừa mới đến sáng nay thôi, nhóc cần gì sao?"
"Vậy hả..?"
Một lần nữa, câu trả lời quá nhanh dành cho cái đầu chậm tiêu kia. Em suy nghĩ một hồi rồi lại chậm rãi lên tiếng.
"em b-bị đưa d-dưới đây.. để d- dắt chị đi v-vòng trường.."
Ngữ pháp lủng củng còn ngữ cảnh thì sai be bét, Asa cắn chặt môi dưới, cố gắng không phát ra tiếng cưới.
"Được, vậy nhóc dẫn đường đi, tôi còn hành lí ở đây nữa"
"D-dạ..?"
"Hành lí, tôi chưa đi được vì kẹt với mấy thứ này"
"Ồ.."
Em lúng túng, chị thích điều đó.
Hành lí không có nhiều, núi đồ của chị được tống về kí túc xá từ trước. Mớ đồ này là dống sách vở bị sót lại, đúng hơn là không vừa vào cái chuyến chở hàng về kí túc xá kia thôi.
Em ngơ ra một hồi rồi không nói không rằng, nhấc bổng hai túi sách nặng trĩu kia lên, hơi cúi người xuống ra hiệu bảo chị đi trước. em ga lăng, nhưng không phải dạng lắm mồm nịnh hót, cũng không phải dạng bỡn cợt ghẹo gái cho vui. Đứa nhóc đó chỉ hành động theo bản năng, nhưng từng cử chỉ của em đều là sự cẩn trọng và tỉ mỉ, ít nhất trong mắt chị thì đó là mẫu người chị hàng mơ ước.
Em đặt hai túi đồ xuống sàn, kêu cái 'cộp' rõ to. Em chỉ vào và một lần nữa cố nói chuyện bằng tiếng Nhật.
"Đ-đến .. phòng rồi-.."
"Nhóc nói bằng tiếng Hàn đi, bỏ mũ ra giới thiệu bản thân cái đã"
"À..dạ, em là Lee Dain, lớp 11A2.."
"Lee Dain sao? Nghe nói roommate của tôi là Rora, là ai thế?"
"Dạ.. là em.."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro