Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Chương 2 ◊ Cúi xuống mang giày , mẹ sẽ chiều chuộng con ◇

Phần 2

#MijungLoveDragon

Cúi xuống và mang giày vào.

Mei đứng ôm chổi và lén nhìn vào khung cảnh một gia đình hạnh phúc cùng nhau ngồi ăn bữa trưa với những nụ cười ngọt ngào và khó đoán . Mei có thể biết cậu đang cảm thấy buồn hay vui như thế nào , khi nhìn thấy chúng những người cậu yêu thương đều đang hạnh phúc . Ngay cả Bà Hong , vợ của Fei Long cũng rất tốt với cậu . Nên mỗi lần nhìn thấy cô , Mei điều cảm thấy tội lỗi vì cậu đã nghĩ quá nhiều về Fei Long .

"A Mei! Hãy đến đây nhanh lên !" Cậu đứng đó ngơ ngác một lúc lâu và giật mình khi Khun Hong gọi .

"Vâng, thưa bà Swan? Bà có muốn sai bảo tôi điều gì không?" Thế là anh vội vàng chạy về phía cô ấy một cách lịch sự

"Không, chỉ là tôi đã mới mua vài tách trà thôi , nên cậu hãy lấy một tách và uống đi . Thời tiết hôm nay nóng bức uống vào sẽ thấy mát hơn một chút " Cô ấy càng tốt lại càng tốt hơn . Sắc mặt cậu tái nhợt vì rất nhiều lần trên cơ thể cảm thấy hạnh phúc và si mê chồng cô , nhưng khi biết được tính cách của swan ( Hong ) . Mei chẳng trách Fei Long lại yêu cô ấy nhiều như vậy , bởi vì cô ấy rất thích hợp làm chức vụ mẹ hơn cả cậu . Ba đứa nhỏ thật khác biệt với Mei Rao Sky và vực thẳm

"Cảm ơn cô Hong." Về chuyện cùng nhau dùng chung chồng trên giường . Mei thề sẽ không nói cho ai biết về cô Hong và Fei Long họ sẽ mang tiếng mất . Đặc biệt là với Fei Long , người có lẽ sẽ cúi gầm mặt xuống vì xấu hổ . Nếu bạn phải cho mọi người biết rằng bạn đã ngủ với chồng của ai đó trong tình trạng này , hoàn toàn đáng ghê tởm . Sau khi cậu chào tạm biệt cô Hong và bước ra khỏi phòng , Mei vẫn không quên cậu còn việc chưa làm xong .

Một người nhỏ nhắn bước vào văn phòng của Fei Long , mùi hương quen thuộc của bên kia khiến cậu cảm thấy dễ chịu .

"Tài liệu này..." Ah Mei tập trung vào công việc của mình, nhặt và sắp xếp tài liệu thành các mục được viết trên gáy tờ giấy.
( Gáy sách là một bộ phận quan trọng không thể thiếu của cuốn sách. Đó là phần bìa ngoài của quyển sách, là nơi giao nhau và là điểm kết thúc của các trang giấy và hai trang bìa được ghép lại với nhau . này là chú thích của mình tự thêm dô đó nhoa ✌🏻)

"Nhưng cái màu xanh này tôi chưa từng thấy trước đây . Tôi phải giữ cho nó thẳng...ôi! Ở câu cuối , Mei hét lên. Giật mình khi quay lại và thấy người kia đứng im lặng . Nhìn nhau không nói, thậm chí còn có ý định đưa tay lên ngực thở dài .

"Ông Fei, Mei cảm thấy hoàn toàn bị sốc."
(Ai coi flim bl thái nhiều chắc biết ngta hay dùng tên để nói lên cảm nhận hay vì dùng " tôi " á )

"Tinh thần của cậu nó yếu đến mức nào vậy?"Trong khi đặt câu hỏi như chỉ muốn nói mà không cần câu trả lời , Fei Long vừa hỏi vừa di chuyển về phía cậu . Cầm lấy tập hồ sơ trên tay Mei ngay sau đó bước tới và tự mình đặt nó vào ngăn kéo , trước khi người đàn ông cao lớn kia đưa tay ra và ra lệnh Mei ngồi xuống ghế . Người đối diện dường như có chuyện quan trọng cần bàn bạc , người nhỏ tuổi hơn cũng vội vàng làm theo .

Xung quanh im lặng , còn Mei thì ngồi đợi Fei Long hút thuốc và ép khói vào miệng .

"Tôi muốn có thêm cho mình một cô con gái út " sau khi không thể trong nhiều năm kể từ khi đứa con út của chúng ta ra đời

" ...! " Mei hơi sửng sốt và má cậu tự động ửng hồng .

"Tuần tới tôi sẽ đến và chúng ta bắt đầu làm chuyện đó . Giống như trước và nếu như cậu sinh một cô con gái , khi sinh nó an toàn thì tôi sẽ đưa cho cậu một đống tiền và để cậu có thể ra ngoài và sống cuộc sống của cậu một cách tự do."Mei mỉm cười với câu đầu tiên khi nghe tin Fei Long sẽ lại đến nhà của cậu , nhưng câu nói sau khuôn mặt ngọt ngào lại tối xầm vì Fei Long nói như vậy .


"Ý ông là gì..."

"Như cậu hiểu , bởi vì có lẽ tôi sẽ không muốn.... Tôi sẽ nuôi con bé cho đến khi nó chết.

"......"

"Bởi vì cho đến lúc đó, có lẽ cậu sẽ chẳng còn có ích gì nữa , hãy gửi nó cho gia đình của tôi ." sau khi nói xong câu này Fei Long vò đầu điếu thuốc vào chiếc bình thủy tinh cạnh tay trong khi Mei ngồi im lặng , mím môi vì cậu không thể tưởng tượng được cuộc sống nếu không có Fei. Cậu khao khát được bảo vệ. Đã nhiều năm rồi Mei chưa bao giờ đi ra ngoài làm việc hay có một cuộc sống bên ngoài cậu tách biệt với xã hội ? Cậu ấy phải làm theo lệnh của Feilong .

"Nhưng Mai..."

"Cậu có không hài lòng à ?" Ngay cả khi người đàn ông cao lơn hỏi và trở lại với giọng bình tĩnh . Mei nhanh chóng lắc đầu.

"Không, nhưng Mei chỉ..."

" Cậu không thể ở bên tôi mãi được, Mei. Đừng làm lớn chuyện hay nghĩ đến việc không tuân theo mệnh lệnh của tôi ." Ánh mắt của Fei Long như thế này là ánh mắt đầy áp bức, áp bức . Chắc chắn là người có địa vị thấp như Mei , cậu chỉ có thể cúi đầu xuống . Lệnh của bên kia khiến Mei rất vui khi lại được nằm trong vòng tay của Fei Long nhưng cậu ấy sợ phải rời đi , đi sống một mình .


"Ký hợp đồng , nội dung bên trong đều giống lần trước ." Một bàn tay lớn đưa cho cậu một mảnh giấy , lần nào cũng như vậy . Bất kể cậu đang mang thai đứa con nào Feilong luôn bắt Mei ký vào bản thỏa thuận đồng ý và cậu bé dễ dàng tuân theo .

"Chúng ta chỉ ngủ cùng nhau hai lần một tuần . Nhưng nếu tôi đến vào bất kỳ ngày nào, tôi sẽ nhắn tin trước cho cậu ".

Fei Long nói như thể đó chỉ là sự thật. Giống như việc mua một con lợn và mua một con chó không quan trọng.

" Vâng..."

"Về phần cậu, cậu không cần chuẩn bị gì nhiều, chỉ cần giữ mình sạch sẽ và đừng làm tôi xấu hổ là được."

Dù Fei Long có ra lệnh gì người thiếu niên nhỏ bé cũng gật đầu chấp nhận. Đó là một nhà máy sản xuất trẻ em tên là Ah Mei...

...Cốc cốc!!...một tiếng gõ vang lên từ bên ngoài cửa phòng , trong lúc Ah Mei và Fei Long họ đã thảo luận xong việc quan trọng . Người đàn ông cao lớn quay lại truyền âm thanh cho phép , bên thứ ba mở cánh cửa rồi đến gần với hắn .

"Papa " xuất hiện hình ảnh Ah fa con trai giữa đang bước đến ôm cha mình .

Thấy vậy, Mei mỉm cười. Bởi vì cậu ấy thích nhìn lúc Fei chiều chuộng với các con của mình.

"Có chuyện gì thế, Afa?" Feilong luôn nhẹ nhàng khi nói chuyện với con trai mình , mở rộng vòng tay và ôm lấy đứa con bé bỏng của anh ta .

"Hôm nay chúng con muốn đi chơi có thể đi mua sắm không? "

"Huh? Nhưng bố và mẹ vừa đi công tác về, con có định mời bố đi chơi nữa không?"

"Hả, nhưng hôm nay là kỳ nghỉ của Fa và Hia Fong." trông thật đáng yêu và hay nói chuyện . Mei ngồi nhìn biểu cảm của con trai mình với ánh mắt không thể giấu được tình yêu tràn ngập của riêng cậu . Mei muốn có cơ hội , cậu muốn ôm con trai mình...

"Và con muốn afan cùng nhau đi chơi ở sân chơi," cậu bé nói về cậu em trai 5 tuổi của mình. Bản thân của cậu bé cho rằng vào một kỳ nghỉ như thế này cậu muốn đi Khu vui chơi trong nhà dành cho trẻ em với nhà bơm hơi và cầu trượt khổng lồ . Nhìn thấy một đứa trẻ van xin nhiều đến mức khiến Fei lạc lối, trong mắt lộ ra vẻ dịu dàng . Bàn tay to lớn vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu bé , người con luôn sẵn sàng ấn chóp mũi của mình vào trán người kia.

"Con đã đi nói với mẹ chưa? Mẹ của con có đi cùng con không?"

"Ma Ma không đi. Bởi vì Ma Ma buổi tối sẽ đi gặp bạn bè.

"Vậy là chúng ta phải đi bốn người, hai cha con?" Khi Fei Long hỏi , Afa gật đầu và giơ ngón tay lên đếm. Chỉ có bốn người phải đi . Hình ảnh dễ thương này khiến Mei Những người đang xem phải nhanh chóng mím môi lại vì sợ rằng cậu sẽ vô tình cười lớn đến mức gây sự chú ý .

Afa dường như quay lại và nhìn anh một chút . Tại sao Mei ngồi và nhìn chằm chằm vào nó ?

"Vậy bảo mẫu của con có rảnh không ? Nếu chỉ đi cùng vệ sĩ, con có thể sẽ không sống sót được." Ngay cả khi Fei đã hỏi con rất lâu về câu này : bảo mẫu hoặc nữ giúp việc họ có thời gian rảnh để chăm sóc trẻ em không? mẹ sẽ có rất nhiều việc làm vì rơi vào ngày làm việc . " Sạch sẽ " là vì điều này nên nó khiến Mei Ngồi im lặng . cậu muốn nói điều gì đó , phải mất rất nhiều can đảm để nói ra

"Vậy... vậy... vậy cậu chủ có muốn Mei giúp cậu không?" Khi Fei Long quay lại nhìn Mei, cậu ấy rùng mình.

"Hãy đi giúp chăm sóc bọn trẻ , giúp mang đồ hoặc chăm sóc chúng. Thế còn tả lót và những thứ tương tự thì sao?" Đó là vì đứa trẻ , người nhỏ nhất Afan, vẫn chưa từ bỏ bỉm . Dù sao nó cũng đã năm tuổi rồi và làm cho Fei phải mất thời gian làm điều đó ở nơi công cộng sẽ không phù hợp.

Người cao bên cạnh không khỏi gật đầu. Cậu quan tâm đến mức nào?

"Nhưng làm ơn đừng tạo thêm mớ hỗn loạn cho tôi nữa." Chỉ còn vấn đề để lại mệnh lệnh này cho Mei thôi . Đứng dậy và đi theo phía sau Afa, đứa con giữa. Họ vẫn ở trong phòng khách của ngôi nhà nơi cậu con trai lớn ở. và cậu út đang ngồi chờ đợi. Lúc đầu Afan mỉm cười khi nghe bố nói sẽ đưa cậu đi đến cửa hàng bách hóa . Nhưng khi cậu bé biết chỉ có Mei đến thì biểu hiện của cậu bé liền thay đổi.

"Tại sao phải cho đi?" cậu bé hỏi , thái độ thể hiện sự không hài lòng

Mei nhắm mắt với con trai mình , anh mím môi và siết chặt ngón tay . Căng thẳng khi nhận phải ánh mắt căm ghét từ một đứa trẻ nhỏ

"Người bảo mẫu kia đang bận công việc. Ah Mei thì đang rãnh . Vì vậy, chú đã đến để giúp chăm sóc chúng ta .

"Nhưng Fan không thích tôn trọng chú ta ! Fan không thích Ah Mei! " Thằng nhỏ chỉ vào Mei và nói rằng nó không thích người này . Sẽ thật xấu hổ khi có một người trên mặt chỉ có sẹo và còn... Bị mù một mắt như thế . Theo quan của Afa ( con giữa ) là đứa nhỏ đang đánh giá qua vẻ ngoài

"Điều gì sẽ xảy ra? Đừng làm to chuyện quá, Ah Fan." Ah Feng người anh cả, bước tới và ôm lấy đứa em một cách đầy yêu thương.

Trong khi người lớn nhì ở giữa Afa, đứng im lặng. Ý kiến ​​của Fan đều là vì Mei chỉ là người hầu. Mei không thể đi hoặc làm ảnh hưởng đến cuộc sống của thằng bé theo bất kỳ cách nào . Hãy để vấn đề này được người quyền lực nhất giải quyết , tùy thuộc vào hắn quyết định cách đáp lại sự phản đối kịch liệt của con trai út afan bởi vì cậu đang làm tổn thương chính mình. má cậu bé phồng lên phúng phính và đứng khoanh tay. Fei chỉ từ chối và nói không , hắn muốn Mei đi theo mình, và giống như một đứa trẻ luôn được chiều chuộng . Đó có thể là do khuôn mặt dễ thương của Afan có khá nhiều nét được lấy từ Mei thậm chí còn hơn thế . Khi chưa đến mức gay gắt bước tới nói chuyện với trẻ vì có lý do.

Cậu bé tinh nghịch đã mở to mắt cầu xin nhìn bố vì sợ bị mắng . Fan dùng sự dễ thương để đối phó với Fei Long trước.

"Nhưng bảo mẫu kia đang bận hay con định đợi đến tuần sau khi hai anh em nghỉ học à?"

"Nhưng nếu hôm nay đi Fan Ya phải làm gì?" thằng bé vẫn chưa thể nói rõ ràng , lời nói đầy sự ích kỷ

"Hôm nay muốn đi thì phải có Ah Mei đi cùng. Bởi vì chỉ riêng Papa và các vệ sĩ của ba sẽ không thể chăm sóc tốt cho các con được."

"Huh, Papa-ah," cậu bé phát ra một âm thanh gắt gỏng như thế , Afan mềm lòng hơn khi nhìn thấy vẻ mặt của Fei Long . Fei bắt đầu đến giai đoạn muốn mắng nó dù hắn thương Afan hơn những đứa trẻ khác vì hắn coi nó như con nít, nếu nó bắt đầu hống hách và vượt quá giới hạn thì có phải quá đáng rồi không ? Cuối cùng, Fei Long đã sẵn sàng , trừng phạt và thay đổi để đặt ra quy tắc . Khi thấy cha bắt đầu la mắng đứa nghịch ngợm như Fan cũng đành chịu thua.

Nhưng dù vậy, đứa nhỏ vẫn muốn tìm một nơi để trút giận... Tệ quá!... Ah Fan bước tới và đẩy đùi Mei.

"Huh! Cậu bé mập mạp có hành động hung hăng với người sinh ra mình dù nó không biết người này chính là mẹ ruột của nó , nhưng không ai nghĩ đến việc ngăn cản Fan vì mọi người biết Mei chỉ là người hầu . Ngay cả Fei Long cũng chỉ nhìn cậu với ánh mắt thờ ơ , mặc dù cậu con trai út có hành động không mấy yêu thương đối với Mei . Nhìn thấy cảnh tượng này, A-Mei đau đớn đến mức vô tình nuốt phải cục gì đó và nức nở trong cổ họng .

Khi đi cậu cúi đầu xuống và đặt tay một cách lịch sự phía sau đứa nhỏ và cha của đứa trẻ đang dẫn đầu

Cho đến khi đến khu vực trước khi rời khỏi cửa nhà và Phải thay giày để đi ra ngoài . Họ ngồi cùng nhau trên chiếc ghế sofa nhỏ và hạ chân xuống chờ đợi. Mei quỳ xuống sàn nhặt giày và mang vào.

Mei quỳ xuống đất. Giữ cho chân Afeng con trai cả cẩn thận

Đây là đôi chân mà Mei đã hôn khi Ah Feng còn nhỏ.

"Cảm ơn." Một lời cảm ơn từ đứa trẻ lớn nhất. Mei mỉm cười dù biết thằng bé chỉ đang nói chuyện với mình một cách lịch sự

Cho đến khi người con thứ là Afa đến, anh ta im lặng, không nói gì và hành động như thể Mei chỉ là một nguyên tố gió ( không khí , bà tác giả chơi chữ đọc sang mồm hẳn :> ).

"Nhanh lên!" Cho đến khi có tiếng phản đối từ người khó chịu cuối cùng .Ah Fan lớn tiếng gọi , Mei nhanh chóng bò tới. Mei đã mất tất cả. Thế là Mei phải nhanh lên. Người hầu nhặt một đôi giày nhỏ và mang vào cho cậu con trai út.

Và khi cậu xỏ giày xong ...!!... Mei lại bị chặn lại khi Ah Fan nhanh chóng nhảy ra khỏi ghế sofa , bàn chân nhỏ đó đã đá vào cổ tay Mei

Và cậu bé vẫn quay lại nhìn và mỉm cười. Có vẻ như thằng bé hài lòng vì có thể trêu chọc cậu

"......."Mei mím môi, khóc thầm không nước mắt và Chỉ là một biểu hiện của sự hối tiếc Anh ấy đứng dậy và Đi theo Phi Long và đứa trẻ về phía một chiếc ô tô lớn đang đợi sẵn, Mei không được phép ngồi ở ghế trước. Bên cạnh tài xế, thường là chỗ ở của bảo mẫu. Bởi vì Hoàng tử Fan năm tuổi tinh nghịch là người duy nhất không thích và không muốn nhìn vì cậu đã nói sợ cái mặt của Mei

"Vậy cậu hãy ngồi ở phía sau đi. Điều này sẽ giải quyết được vấn đề." Fei Long quay lại và ra lệnh cho Mei ngồi vào khu vực ghế nâng ở phía sau.

Đó là một nơi nhỏ lẽ ra dùng để đựng đồ hơn là để người ngồi. Nhưng Mei không bị miễn cưỡng và thậm chí còn sẵn lòng vì hôm nay cậu ấy sẽ đi chơi với con mình. Đó được coi là công lao to lớn cho Mei rồi . Bởi vì cậu muốn nhìn thấy khi đứa trẻ cùng nhau chạy quanh sân chơi sẽ thật dễ thương.

#####

TG : Amei TT

ND : hợp làm mẹ nhất mà đi bà tám hay vì chăm con hả =) à mà có sinh đâu mà quan tâm . Mà mình bị mất cười á đi nói chuyện cũng là công việc nữa hẻ -)))) . Đã ăn nằm với nhau mưa dầm thấm lâu không có tình cảm là nói dối nên là đừng có chửi bé nhà tui nhoa trùi . 2 con yêu quái kéo Mei vào mqh phức tạp này mới có tội 😠 . Thấy con trai út tội quá , tội chưa xử . Rồi mất gì kêu ngồi ở chổ cốp xe vậy 🫠làm cái gì khó coi quá trời đi sao mà thốt ra được mấy lời đó vậy không có tình người mà 🥲 tưởng tượng mình bước ra từ cốp xe là muốn đội quần r mn có nghĩ z hong

Cái khúc mà có miếng tả em bé là mình muốn tiền đình luôn nó ko ghi thẳng ra á -)))) mình định drop r mà cũng ráng ngồi kiếm 🫶🏻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro