Chap 4:
Trong vòng tay của Nico, Percy quyết định tiếp tục mơ ước. Hay nói đúng hơn, anh sống trôi giạt giữa mơ và thực.
Vào ban ngày, anh ta hoàn thành nghĩa vụ với vương quốc của mình, nhưng vào ban đêm, anh ta tiếp tục thỏa thuận với cậu con trai út của Hades. Anh đã không đếm được mình đã chiếm lấy cơ thể của Nico bao nhiêu lần; anh ấy đã không đếm được số lần anh ấy tôn thờ nó với tất cả sự tôn kính. Cảm xúc của anh từ đêm đó không bao giờ phai nhạt; ngược lại, nó chỉ càng tăng cường mỗi khi cơ thể họ kết nối và mỗi khi môi họ gặp nhau. Nhìn bề ngoài, họ có vẻ giống như những người yêu của nhau. Tất cả mọi thứ trong thỏa thuận của họ ngụ ý rằng họ là. Nhưng có một quy tắc cơ bản mà anh không được phép phá vỡ: anh không được phép nói "yêu". Về bản chất, Nico hoàn toàn là của anh ấy. Chỉ có trái tim cậu là không. Percy không khác gì những người đàn ông mà cậu từng ngủ cùng.
Một ngày nọ sau đêm đó, anh phát hiện ra danh tiếng của hoàng tử út, và cuối cùng hiểu được sự khinh bỉ và coi thường mà cậu phải đối mặt. Anh ấy cũng thấy rằng Nico cũng chẳng thèm để ý.
Tại sao tôi phải quan tâm? Nico hỏi một cách khoa trương khi anh ấy nói với cậu. Nó cũng có lợi cho tất cả các bên liên quan. Tôi có được những gì tôi muốn, họ có được những gì họ muốn. Không có chuỗi đính kèm. Quan trọng hơn, tôi không làm hại ai cả.
Nhưng em đã làm rồi, Percy muốn nói vào đêm đó, vuốt ve mái tóc mềm mượt đó khi Nico tựa vào ngực anh, ngủ say. Em đang làm tổn thương tôi. Em đang phá vỡ trái tim tôi. Nhưng anh thực sự không thể đổ lỗi đó cho hoàng tử trẻ được. Percy quyết định yêu cậu ấy và điều đó không phải là sự lựa chọn của cậu.
Điều đó khiến Percy tự hỏi: Tại sao anh lại yêu Niccolò di Angelo?
Một sự thật không thể phủ nhận rằng cậu ấy là hiện thân của 'cái đẹp', nhưng cách tiếp cận và niềm tin của cậu ấy về tình yêu lẽ ra đã làm suy giảm tình cảm của Percy dành cho cậu. Percy đang đợi cảm xúc của mình tự điều chỉnh, nhưng mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình sa sút hơn ngày trước.
Anh có thể là Bạch Mã Hoàng Tử , nhưng Nico chắc chắn không phải là Lọ Lem. Cậu ấy không nhìn Percy như thể cậu cần được cứu - cậu ấy nhìn Percy như thể họ ngang hàng với nhau. Nico đối xử bình đẳng với anh ấy. Bên ngoài những cánh cửa đóng kín đó, Nico đối xử với anh như đối tác; một người bạn. Anh ấy cũng nhìn thấy những khía cạnh khác nhau của Nico mỗi ngày trôi qua. Cậu ấy tốt bụng, tôn trọng, hay giúp đỡ, thông minh và không quan tâm đến địa vị vì cậu ấy đối xử với mọi người như nhau bất kể địa vị của họ. Cậu cũng rất tình cảm với gia đình của mình mặc dù thường xuyên cãi nhau với họ, bên cạnh đó cậu ấy cũng có một tính cách táo tợn và nghịch ngợm. Họ chắc chắn đã quá nuông chiều cậu ấy, nhưng một lần nữa, cậu ấy luôn cho đi nhiều như nhận lại.
Percy yêu tất cả các mặt của cậu ấy, và điều đó đã khiến anh phải chịu số phận ngay từ đầu. Anh biết Nico có khả năng yêu - nếu cậu có thể yêu gia đình mình nhiều như vậy, thì chắc chắn cậu cũng có thể yêu ai đó với mức độ tương tự. Nó chỉ có nghĩa là một cái gì đó hoặc ai đó đã phá vỡ niềm tin không thể sửa chữa của cậu ấy, và để lại nó cho bất kỳ ai đi ngang qua cố gắng nhặt những mảnh vụn còn xót lại.
Ai đã làm trái tim em tan nát, thiên thần của tôi? Anh muốn hỏi. Nhưng anh có cảm giác rằng đó là một câu hỏi mà Nico không thích được hỏi.
Tôi sẽ không làm tan nát trái tim em đâu, anh muốn đảm bảo với cậu. Tại sao em lại không cho tôi một cơ hội?
Nhưng Nico quá bướng bỉnh, cậu muốn giấc mơ mãi là giấc mơ trong khi Percy đang cố gắng làm mọi cách để biến nó thành hiện thực. Percy không thể phá hỏng sự sắp xếp của cậu và cũng chẳng có khả năng đẩy người yêu của mình vào vòng tay của một người đàn ông khác, vì vậy anh bắt đầu tán tỉnh cậu một cách không chính thức. Rõ ràng là Nico biết mục tiêu của Percy, nhưng vì hoàng tử Thálassian không vi phạm nguyên tắc cơ bản của mình nên cậu ấy đã để yên.
Percy bắt đầu tặng quà cho cậu, mỗi một món đều được cân nhắc cẩn thận. Nếu anh nhìn thấy bất cứ thứ gì trong thị trấn và nghĩ bất cứ điều gì đại loại như 'Nico có thể sẽ thích cái này' ấy 'Cái này gợi nhắc anh đến Nico', anh chắc chắn sẽ mua và dần dần đưa chúng cho chàng hoàng tử trẻ, giới hạn mỗi ngày một cái để không để làm lu mờ những cái sau. Nico sẽ luôn nhận chúng với lòng biết ơn... và cất chúng vào một chiếc hộp ở đâu đó.
Đó không phải là một thất bại hoàn toàn: Nico không vứt bỏ hay từ chối những món quà của anh ấy. Nhưng đó càng không phải là một chiến thắng.
Percy cũng bắt đầu để lại ghi chú cho cậu. Mỗi đêm, khi Nico đã ngủ say và anh đã bọc cậu chặt chẽ trong ổ chăn của mình, anh sẽ để lại một mẩu giấy nhắn trên bàn cạnh giường ngủ. Nhưng sau một vài ngày, anh nhận ra rằng chúng chẳng hề được động đến. Khi anh ấy nói cho chàng trai trẻ hơn, Nico trông thực sự ngạc nhiên trước khi cậu ấy bắt đầu cười - kiểu cười sẽ vô tình khiến Percy mỉm cười đáp lại. Cậu ấy nói điều đó là không cần thiết vì họ đã dành phần lớn thời gian trong ngày cho nhau. Nhưng Percy vẫn kiên quyết tiếp tục để chúng ở đó, đặc biệt khi anh để ý thấy nụ cười trìu mến cong lên đôi môi hồng nhạt đó một cách vô thức. Percy biết chúng cũng sẽ được cất trong một chiếc hộp khác, nhưng anh vẫn sẽ coi chúng là chiến lợi phẩm của mình.
Nhưng Nico dường như luôn kháng cự những nỗ lực của anh. Cậu ấy chơi bẩn. Cậu ấy cũng thực hiện ý định của mình một cách kín đáo, và không giống như những nỗ lực của Percy, cậu luôn thành công một trăm phần trăm. Cậu là hiện thân của 'người đẹp', cũng như cách mà cậu cũng là hiện thân của 'ác quỷ'.
Ban đầu, nó rất tinh tế: một bàn chân đi tất dưới gầm bàn trong bữa ăn cùng gia đình, với con quỷ nhỏ đó từ từ nhích dần đến đũng quần của anh. Lần đầu tiên chuyện đó xảy ra, anh đã giật mình đến nỗi đánh rớt chiếc nĩa trên tay mình, nó rơi xuống đĩa kêu loảng xoảng.
"X-Xin lỗi... tôi bị trượt tay," anh xin lỗi một cách vụng về, cố gắng kìm nén sự ửng hồng trên má và sự hoảng sợ trong mắt khi chuyển sự chú ý của mình sang đứa con trai út của Hades, người chỉ nháy mắt quyến rũ đáp lại trước khi tinh nghịch liếm sạch môi.
Vào cuối bữa ăn - toàn bộ thời gian của nó là một cơn ác mộng đối với Percy vì Nico không dừng lại sau đó - Percy chỉ có thể vùi mặt vào tay trong sự xấu hổ rõ ràng khi cân nhắc liệu mình có trở thành một kẻ hư hỏng vì thích cảm giác hồi hộp mà nó mang lại hay không. Anh ấy đã trút bỏ nỗi thất vọng của mình vào đêm đó, nhưng ngay cả điều đó dường như cũng là một chiến thắng cho chàng hoàng tử còn lại.
Nico trở nên bạo dạn hơn khi nhận ra rằng mình có thể thoát tội và Percy luôn sẵn sàng đáp lại một cách đáng kinh ngạc. Kéo hoàng tử Thálassian vào những góc tối của cung điện để làm lành một cách nồng nhiệt, đưa anh ta đến chuồng ngựa để cậu có thể đùa giỡn với cơ thể của Percy...
Và điều tệ nhất ở đây, đó chính là Percy nhận thấy mình không thể chối từ cậu thêm một lần nào nữa.
"Nico..." Percy thì thầm, phần thân trên của anh khom về phía trước khi cố tập trung vào tập tài liệu trong tay. Anh ấy đang cố gắng hết sức để không nắm chặt chúng thành nắm đấm và làm chúng bị hỏng vĩnh viễn.
"Suỵt... 'Tập trung' vào công việc của anh đi," người tình bé bỏng của anh đang trách móc anh ta, và Percy chắc chắn có thể nghe thấy sự tinh nghịch trong giọng nói của cậu ấy.
Họ hiện đang ở trong phòng làm việc của Nico - liền kề với phòng ngủ của chàng hoàng tử - cũng là văn phòng tạm thời của Percy kể từ khi Đức Vua Hades chỉ định người con trai út của mình đích thân hỗ trợ giải quyết các vấn đề với vương quốc của họ. Có điều gì đó nói với Percy rằng Nhà vua sẽ không hoàn toàn đồng ý với cách con trai ông ấy tiếp nhận nó một cách 'riêng tư', rõ ràng là vượt quá mức cần thiết cho nhiệm vụ của mình. Chà... trong trường hợp này... dưới nhiệm vụ của anh ấy.
Percy phải tự hỏi sao họ lại thành ra thế này, với Nico ở dưới gầm bàn và ở giữa hai chân anh ấy. Anh ấy khá chắc chắn rằng bản thân đang cố gắng làm công việc của mình trong một phút, và ngay sau đó, đột nhiên có một đôi tay vuốt ve đùi trong của chàng trai. Phải rồi, đó là vì mình đang cố gắng làm công việc của mình, và Nico ghét bị phớt lờ, Percy nghĩ, cắn môi dưới khi cái miệng tội lỗi đó hôn quanh hạ thân của anh. Nico đã cởi khuy quần của anh ấy và kéo "nó" ra khi nào?
Đầu anh đột nhiên trống rỗng một cách hạnh phúc khi khuôn miệng ẩm ướt, ấm áp đó bao bọc lấy "nó" một cách dễ dàng, đem "nó" chạm sâu vào cổ họng trong khi đầu lưỡi cậu cuộn tròn và quấn quanh mỗi khi cậu di chuyển. Hông anh ưỡn lên theo bản năng, nhưng Nico - ngạc nhiên thay - lại ấn anh xuống ghế. Có một cảm giác hồi hộp khi giả vờ rằng anh vẫn nắm quyền kiểm soát bằng cách không thừa nhận những gì đang xảy ra bên dưới, nhưng Percy biết rằng anh ta sẽ nhanh chóng thua cuộc khi Nico lùi lại với một tiếng "bop" lớn.
Họ không nên làm điều này - anh không nên làm điều này - nhưng khoảnh khắc Nico đưa "nó" vào miệng lần nữa, tất cả của anh, anh thậm chí không thể nhớ nổi tại sao mình lại từ chối nó khi anh lặng lẽ ngửa đầu ra sau trong niềm hạnh phúc ngây ngất.
Ôi chúa ơi, điều này thật sai trái. Như vậy thật sai trái...! Đạo đức của anh đang mất đi trước những rung động xung quanh thân dưới của anh khi Nico ngân nga quanh anh, đùi anh run lên khi anh cố gắng không tuyệt vọng lao vào miệng Nico.
"Nico? Hoàng tử Percy?"
Không. Không không không không không không—
Chàng hoàng tử vội vàng nhìn xuống tài liệu trên tay, đùi anh kẹp chặt cậu vào giữa hai chân, buộc Nico phải dừng lại sự phục vụ của mình khi người chị cả bước vào phòng sau khi gõ cửa một lần mà không đợi sự cho phép.
"Tôi tưởng em trai tôi đáng lẽ phải ở đây... Em ấy đâu? Tôi có chuyện muốn nói với em ấy," Bianca hỏi với một nụ cười lịch sự, nhưng Percy thậm chí không thể ép buộc mình làm điều tương tự khi mắt anh đảo quanh phòng một cách lo lắng.
"Tôi... e-em ấy..." Anh cố nghĩ ra một cái cớ, nhưng đầu óc anh trống rỗng.
Bất kể nỗ lực nào mà Percy cố gắng giữ bí mật về các hoạt động của họ đều bị cản trở bởi một loạt âm thanh mút và xì xụp phát ra từ dưới gầm bàn. Cả hai người đều đóng băng trong trường hợp đó, vẻ mặt kinh hoàng và xấu hổ tràn ngập phản chiếu trên khuôn mặt của nhau, khi những tiếng rên rỉ nhẹ và những âm thanh bịt miệng nhanh chóng tràn ngập căn phòng.
"Đ-Đồ biến thái!!!" Bianca hét lên, vẻ mặt tai tiếng nhất hiện trên khuôn mặt khi cô vội vã rời khỏi phòng.
"Khóa cửa lại đi, chị Bianca." Như thể cậu vẫn chưa gây ra đủ thiệt hại, Nico gọi chị gái mình từ bên dưới bàn, khiến người phụ nữ đóng sầm cửa phòng họ lại thật mạnh và những bức tranh rung chuyển nơi chúng được treo.
Đó là chính thức. Percy sẽ không thể đối mặt với gia đình mình một lần nữa.
Xin Cha Mẹ tha thứ cho con vì con đã phạm tội. Con quỷ đã dụ dỗ con mang tên Niccolò di Angelo.
"N-Nico, đồ điên...!" Lần thứ ba, tâm trí anh trở nên trống rỗng khi lưỡi của Nico quấn quanh quy đầu của anh trước khi một tay anh cẩn thận giữ lấy trục của mình và Nico liên tục kéo phần lưỡi của cậu từ gốc lên đầu. Percy không thể ngăn một tay của mình di chuyển bên dưới bàn và nâng niu phía sau đầu của hoàng tử trẻ khi Nico liếm đầu lưỡi của cậu, hút lấy dòng tinh dịch đều đặn rỉ ra từ đó.
Anh cẩn thận dùng bàn tay còn lại để đẩy ghế ra sau, hơi thở đứt quãng hé mở trên môi khi anh nhìn xuống cảnh tượng tội lỗi trên đùi mình. Một chuỗi những lời nguyền rủa rời khỏi môi anh khi Nico cười một cách trơ trẽn, đôi mắt cậu tràn ngập sự thích thú. Điều khó chịu nhất là nó không ảnh hưởng đến cậu ấy, nhưng anh ấy cảm thấy mình co giật trước nụ cười đó, điều đó có nghĩa rõ ràng là Nico cũng cảm thấy điều đó. Vị hoàng tử trẻ tuổi cười khúc khích quanh dương vật của anh, khiến Percy đẩy sâu hơn vào miệng cậu theo bản năng. Nico bịt miệng, và Percy định xin lỗi, nhưng Nico chỉ đơn giản là mút tới cán, khiến Percy cuối cùng cũng cáu kỉnh bật lại.
"Đứng dậy. Đứng dậy," hoàng tử Thálassian ra lệnh khi cẩn thận rút dương vật của mình ra khỏi miệng chàng hoàng tử trẻ. Đó là cảnh tượng gợi tình nhất, nhìn thấy từng inch lấp lánh khi nó rời khỏi đôi môi đỏ mọng lúc này. Ngay khi đỉnh của anh rời khỏi miệng Nico, anh rít lên một tiếng rồi kéo cả hai người họ đứng dậy, ôm lấy gáy Nico bằng một tay, tay kia vòng qua eo cậu khi anh chiếm lấy đôi môi của cậu trong một nụ hôn cuồng nhiệt. Họ công khai rên rỉ trong miệng nhau khi Nico vòng tay quanh cổ anh trong khi Percy thấy tay anh trượt xuống ôm lấy phía sau đùi cậu. Với một tiếng càu nhàu, anh nhấc bổng đứa con trai của Hades lên, đôi chân mảnh khảnh vươn lên quấn chặt quanh eo anh khi anh di chuyển họ sang căn phòng bên cạnh với đôi môi vẫn còn dính lấy nhau trong một nụ hôn đê tiện.
"Việc giấy tờ có thể đợi đến ngày mai," Percy thừa nhận thất bại của mình sau khi môi họ tách ra và anh đặt Nico lên giường, khiến chàng hoàng tử trẻ cười khúc khích.
"Đã nói là có thể mà," Nico kéo Percy xuống gắn liền môi họ bằng một nụ hôn trong sáng.
Anh định đè Nico xuống giường và cho cậu sự phục vụ của mình thì anh nhớ ra một điều quan trọng. Rời đi, trước sự ngạc nhiên của con trai Hades, Percy vội vàng đi đến cửa phòng Nico, kéo mạnh ổ khóa. Nico cười phá lên vì điều đó, khiến đôi má Percy ửng hồng một lần nữa, trước khi cậu nhìn hoàng tử Thálassian một cách từ tốn khi cậu cởi bỏ quần áo.
Nico rõ ràng đang chiến thắng trong cuộc chiến ngầm diễn ra giữa họ lúc này, nhưng Percy thực sự không thể cho rằng mình đang hoàn toàn thua cuộc. Không phải khi anh ấy có Nico theo cách mà anh ấy sẽ không cho phép bất kỳ ai khác có được cậu ấy trong tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro