Ly biệt
Nàng Romeo khóc thương rất nhiều . Tiếng khóc nàng xa xăm , thê thảm , hờn trách , đau thương . Tiếng đàn của nàng không còn thánh thót . Nụ cười của nàng méo xệch . Khuôn mặt lúc nào cũng ủ rũ, sầu não , sống không bằng chết . Tóc tai nàng xốc xếch , mắt thâm quầng , đỏ ửng . Đôi môi nay không còn đỏ mọng mà thay vào đó là một màu thâm kịt , trông nàng vô cùng xấu xí , thảm hại .
Ngày Romeo bị đày , nàng cũng đến xem . Nhìn họ tra tấn Romeo mà lòng nàng đau xót . Những bắp thịt cuồn cuộn trắng hồng giờ đây hằn đỏ những vết roi như hận thù . Nhiều cô gái thấy Juliet thì chỉ trích , xầm xì nói xấu .
" Cô ta thật tệ hại "
" Ồ , nghe đồn đó là cô nhân tình của chàng Romeo , cô ta thật xấu xa . Người yêu bị vậy mà không khóc " .
Lúc họ rời đi cũng là lúc cô vỡ òa .
Ít lâu sau , cha nàng ép gả nàng cho Bá tước Paris . Chàng là con trai của một nhà quý tộc giàu có , chàng đẹp không kém gì Romeo nhưng lại thâm hiểm , xấu xa . Chàng có một đôi mắt xanh thẳm , da trắng , môi đỏ như son , chàng hát rất hay .
Một hôm , Bá tước hỏi Juliet : " Hỡi cô nàng xinh đẹp , sao em cứ ủ rũ như con chim bị nhốt . Nàng sống trong lâu đài cao sang , có được người chồng danh tiếng như ta , đáng lẽ nàng phải thật tươi tắn mà . Vì sao ? Vì sao ? Kẻ nào đã khiến em ra như vậy ? Ta sẽ trừng trị kẻ đó không dung tha ! " .
Juliet im lặng , nín bặt . Giọt nước mắt nàng lăn xuống gò má trắng hồng . Môi ngập ngừng dặn lòng nín chặt .
Cristo ( Bá tước ) xem đây là một sự xúc phạm . Hắn đập bàn thật mạnh . Mắt đỏ ngầu . Tát Juliet . " Mai chúng ta sẽ tiến hành lễ cưới " . Nàng khóc thảm thiết , đau lòng . Rồi chạy đi .
Nàng chạy đến tu viện . Juliet cầu cứu sự giúp đỡ của tu sĩ Laurence . Tu sĩ trầm ngâm , nói : " Duyên đã hết , sao nàng còn níu kéo để nhận hậu quả khôn lường ." . Nàng không nghe những lời đó , nàng bỏ ngoài tai .
Rồi tu sĩ lắc đầu , cho nàng một liều thuốc ngủ , khi uống vào sẽ như người đã chết , có tác dụng trong vòng 24 giờ .
Ngày tổ chức đám cưới giữa Cristo và Juliet ...
Mọi người tấp nập dọn mâm đĩa cho đám cưới . Trời mây mù , đen kịt . Gió thôi mạnh . Tiếng chim lợn, chim cú khắp nơi đổ về . Khung cảnh ảm đạm . Mặt mày người hầu nào cũng mệt mỏi vì sự sỉ vả của tên Cristo . Trong ngục tối , cô người hầu của Juliet bị đánh đập dã man , người tím bầm , đầu tóc rũ rượi . Tên Bá tước độc ác kia muốn tra hỏi , là kẻ nào ? Chính kẻ nào đã khiến Juliet ra nông nỗi vậy ...
Juliet mặc đầm cô dâu , lộng lẫy kiêu sa nhưng lại vô cùng buồn bã . Đôi mắt xa xăm , ủ rũ nhìn ra cửa sổ - nơi duy nhất có ánh sáng trong chiếc phòng tráng lệ nhưng tối tăm . Khuôn mặt nhợt nhạt đã thay thế khuôn mặt trắng hồng , bầu bĩnh khi xưa . Đôi môi nàng được son lên , nhưng chỉ cứu vớt một tí năng lực còn sót lại trong người nàng . Trái tim nàng vỡ rồi , vỡ tan , vỡ tan thành từng mảnh , đau thương vô bờ bến . Trái tim nàng đang để ở đâu ? Ngoài bến bờ nơi Romeo bị đày , hay chính tâm trí nàng ? Hay chính tiềm thức , ký ức buồn của nàng ? Nàng dặn lòng ngưng đau thương để nghe lý trí nói gì . Nhưng nàng lại vỡ òa . Romeo mới là hạnh phúc thật của nàng , chứ không phải tên Bá tước. Cha mẹ nàng không hiểu ý nàng , thì biết làm sao ? Nàng muốn làm đám mây để được hạnh phúc , tự do theo ý mình , chứ chẳng như chú chim sơn ca ủ ê bị nhốt trong chiếc lồng bằng vàng , bằng bạc . Nàng đau lòng lắm rồi ! Hay là ...
Hết phần 2 ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro