Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương V: Bình minh trong ánh nến

Thánh lịch năm 1853, ngày 13 tháng 12.

Vào lúc 4:17 cùng ngày, một cuộc chiến có quy mô nhỏ đã nổ ra. Vào lúc 4:49, để chia lực lượng của Ignite ra làm hai nên lực lượng của Nữ Hoàng đã được chia thành hai đội. Một đội ở lại khách sạn và một đội phát động tấn công—— hai bên chiến đấu rất ác liệt.

Nếu tình trạng bế tắc kéo dài quá lâu, quân đội của các quốc gia khác đóng quân bên ngoài thành phố chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội này, vì thế, vào lúc 5:21, Ignite, người đang lo lắng về điều này, đã quyết định đưa quân lính của mình xông ra tiền tuyến.

Hắn cố gắng nới rộng khoảng cách sức chiến đấu giữa phe mình và phe Nữ hoàng, sử dụng lợi thế số lượng để đánh bại kẻ thù trong một lần.

Theo các nhà nghiên cứu quân sự trong tương lai, nhận định của Ignite là không tồi.

Nhưng vào lúc này, Eve, tổng chỉ huy quân đội Nữ Hoàng, bất ngờ đưa lực lượng mai phục đã được che giấu kỹ càng, tiến hành một cuộc chiến du kích trong thành phố.

Theo ghi chép vào thời điểm đó, Quân đội Nữ hoàng và đơn vị du kích đã hoàn toàn bị mất liên lạc trước đó, không thể trao đổi thông tin, việc đội quân của Nữ Hoàng và đội du kích phối hợp với nhau bằng phương tiện gì đã trở thành bí ẩn lớn nhất trong lịch sử quân sự của các thế hệ sau này.

Và thế là, do sự xuất hiện của lực lượng du kích này, lực lượng dự bị của quân nổi dậy ban đầu được chuẩn bị sẵn để đưa lên tiền tuyến, vừa ra quân đã bị tổn thất nghiêm trọng.

Lực lượng du kích đã sử dụng ma thuật bắn tỉa và kết giới ngăn cách, chiến thuật vừa đánh vừa lùi liên tục lặp đi lặp lại, đồng thời luôn nhằm về phía các tiểu đội trưởng của quân nổi dậy để tấn công, mục đích là để hệ thống chỉ huy của quân Ignite bị phá hủy nghiêm trọng, và sau đó sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn. (Theo ghi chép nào đó. Người ta còn nói rằng ngoài đơn vị du kích trong hồ sơ, còn có một người dân bình thường khác chiến đấu bằng tay không trên chiến trường, nhưng tính xác thực của thông tin này vẫn chưa được làm rõ).

Một khi hệ thống chỉ huy của quân đội bị tê liệt, đám quân nổi dậy chẳng khác gì như rắn mất đầu.

Tình hình trận chiến ngày càng trở nên hỗn loạn.

Tuy nhiên, đây chính là điều mà Eve, tổng chỉ huy của Quân đội Nữ hoàng, muốn thấy.

Vào 6:44 cùng ngày.

Hệ thống chỉ huy và đội hình của quân nổi dậy vô cùng hỗn loạn, và đã không còn giống như một đội quân.

Ignite buộc phải quyết định cử lực lượng đang giám sát các lực lượng liên minh bên ngoài thành phố Milano quay trở lại bên trong để hỗ trợ và đây cũng chính là lực lượng dự bị cuối cùng của hắn.

Một màn đảo ngược thế cờ tuyệt vời của Eve.

Và trở ngại lớn nhất trong chiến lược của cô cuối cùng cũng đã xuất hiện.

——Đại lộ số 5 ở quận phía tây của Milano.

Khu vực này được bao bọc bởi ba đường thủy, trông giống như một hòn đảo nổi hình tam giác.

Tại vị trí trung tâm đại lộ số 5, ngã tư của tuyến đường chính.

Khu vực này ban đầu có một bức tượng thiên thần, nhà thờ và các công trình kiến trúc tuyệt đẹp khác mang đầy tính tôn giáo, nay đã bị chiến tranh tàn phá, các di tích văn hóa tuyệt đẹp giờ đã bị sụp đổ.

Ngọn lửa đốt khổng lồ đốt cháy cả bầu trời, dần dần nhuộm đỏ mọi thứ xung quanh.

Ân thanh của các phép thuật tấn công, cũng như tiếng gầm và tiếng gào hét của các binh lính đang chém giết lẫn nhau, phát ra từ mọi hướng.

So với sự ồn ào và hỗn loạn từ xa, không khí ở đây rất yên tĩnh.

Tại đây chỉ có thể nghe thấy tiếng lửa cháy.

Có bốn bóng người đang đứng ở ngã tư này giống như bị che khuất bởi ánh hoàng hôn.

“Hừ... Cuối cùng cũng đã xuất hiện.”

“Ừm.”

Glenn và Eve đã đối đầu với Ignite và Lydia.

“Eve... Không ngờ ngươi lại có thể đẩy ta đến bước đường này...”

Ignite nhìn chằm chằm vào Eve với đôi mắt cực kỳ lạnh lùng.

“........”

Trán của Eve đột nhiên toát ra mồ hôi lạnh, chân cô hơi lùi về phía sau một bước.

“Ra vậy... Thì ra đây là mục đích thực sự của ngươi? Cả lực lượng chủ lực và nữ hoàng đều bị ngươi dùng làm mồi nhử, làm tê liệt hệ thống chỉ huy đồng thời cũng làm suy yếu khả năng phòng thủ của chúng ta... để cho chúng ta rơi vào thế bị cô lập.”

“...Đúng vậy, thưa cha.”

Eve siết chặt bàn tay trái đang run rẩy của mình, lấy hết can đảm bước tới và trừng mắt nhìn lại.

“Thưa cha, quân nổi dậy của cha giờ không có chỉ huy nên hệ thống quân đội bây giờ đang rất rối loạn. Và sẽ không có quân tiếp viện cho cha trong vòng 30 phút tới. Vì vậy, trong vòng 30 phút này... Con sẽ tự mình giải quyết cha và chị.”

“..........”

“Cha, người thật sự bquá kiêu ngạo và luôn tự cho mình là đúng... cuối cùng, người đã phạm phải trọng tội. Gia tộc Ignite, gia tộc đã duy trì vị thế cao cả kể từ khi lịch sử đế quốc được thành lập cuối cùng lại bị hủy hoại dưới tay cha. Vì vậy, con phải chấm dứt mọi chuyện... Cái này vì trách nhiệm và nghĩa vụ của gia tộc Ignite.”

Nói xong, tay phải của Eve bùng lên ngọn lửa.

“Con gái ngu ngốc... ngươi không đủ tư cách để đưa ra những nhận xét vô trách nhiệm với gia tộc Ignite.”

Ignite trả lời Eve một cách giận dữ.

“Một kẻ thấp hèn như ngươi thì hiểu cái gì chứ? Ngươi không hề hiểu trách nhiệm và nghĩa vụ của một người mang dòng máu cao quý. Mọi việc ta làm là để thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ đó. Đây chính là niềm tin và nguyên tắc của ta. Ngay cả những chuyện đơn giản như vậy mà ngươi vẫn còn không hiểu được, ngươi thực sự đã hết thuốc chữa rồi, Eve.”

“Cha, người thực sự hết thuốc chữa là cha.”

Eve cũng không chịu thua kém.

“Cha vẫn luôn như vậy, luôn nói về những dã tâm và tham vọng đê hèn của mình như những mục tiêu chính đáng và cao cả. Những loại niềm tin và nguyên tắc chỉ là đạo đức giả mà cha sử dụng để minh oan cho sự xấu xa của mình— từ lâu con đã cảm thấy buồn nôn... Cha là kẻ cặn bã, đáng ghét và kinh tởm nhất trong lịch sử! Cha rõ ràng là kẻ xấu xa tà ác, nhưng lại hoàn toàn không nhận thức được! Thật là một tiểu nhân hết thuốc chữa——!”

“Im miệng!”

Sau khi Ignite hét lên, Eve ngay lập tức lập tức bị doạ.

“Ngươi dám dùng giọng điệu bất chấp đó để thách thức cha ruột của mình...!”

“...Mm...!?”

“Nói thẳng ra, ta rất muốn lập tức cho kẻ phản bội như ngươi lên dàn thiêu...!”

Lúc này, Ignite cố kìm nén cơn tức giận của mình.

“Tuy nhiên, ta là người rất cao cả. Vì ngươi vẫn còn giá trị lợi dụng, nên ta sẽ cho ngươi một cơ hội.”

“……Cái gì?”

“Không ngờ ngươi có thể đẩy ta đến bước đường này, quả thật rất đáng khâm phục. Vì vậy—『 Hãy trở về đi 』, Eve.『 Hãy quỳ xuống trước mặt ta 』. Ta sẽ giáo dục lại ngươi một lần nữa, để ngươi tuyệt đối không còn dám phản kháng lại ta. Và sau đó ta cho phép ngươi trở thành một thành viên của gia Ignite... Nào, mau tới đây đi...”

Ignite lạnh lùng ra lệnh cho Eve.

“...Mm...”

Tái tim của Eve bắt đầu đập mạnh trở lại, cô liên tục thở gấp.

Không được— Eve vẫn không thể chống lại mệnh lệnh của cha mình. Chỉ cần cô có ý định chống cự, cô sẽ bắt đầu cảm thấy hồi hộp không thể giải thích được. Toàn thân toát mồ hôi lạnh, hai tay run rẩy liên tục.

“...Ha.... Ha....!?”

Tuy nhiên—

“Eve. Không sao đâu, có tôi ở đây rồi. Trước tiên hãy hít thở thật sâu.”

Glenn ở bên cạnh đặt tay lên vai Eve.

Sau đó—

“Ha... ha... Ha... Cảm, cảm ơn, Glenn...”

Nhờ sự hỗ trợ của Glenn, Eve, người có thể gục ngã bất cứ lúc nào, đã lấy lại được tinh thần.

“...Cái gì?『 Cái nêm 』không có tác dụng... tại sao vậy...?”

Ignite vô tình để lộ bí mật cho Glenn, người vô cùng nhạy bén:

“...Ồ, hoá ra là như vậy sao? Trước đây ta cũng đã nghi ngờ... quả nhiên... ngươi đã làm gì Eve đúng không?”

“........!?”

Sau khi Glenn hỏi, Eve chớp mắt khó tin, nhưng Ignite chỉ im lặng.

“Có thể nó là một ma thuật điều khiển tinh thần, hoặc cũng có thể là một thệ ước lời nguyền... ta không cần biết ngươi sử dụng cái gì, nhưng tóm lại, ngươi đã thao túng Eve bằng ma thuật để cô ấy phải tuân theo mệnh lệnh của ngươi, phải không?”

“.........”

“Nói cách khác, cái chết của Sara là do ngươi giở trò.”

“Ranh con...”

“Thật nực cười, ta chưa từng thấy người cha nào khốn nạn như ngươi.”

Glen tức giận giơ súng lên và nhắm vào Ignite.

“...Glenn, bình tĩnh. Tôi không sao.”

Eve khẽ nheo mắt và đặt tay lên vai Glenn để xoa dịu cơn tức giận của cậu.

Sau đó, Eve hướng mắt về phía Ignite.

“Tôi ổn.”

Eve thể hiện một vẻ ngoài dũng cảm và cương quyết của mình.

Ignite lúc đầu còn cảm thấy rùng mình... Nhưng cuối cùng cũng kích động, hắn hét lớn:

“Là vậy sao? Ta hiểu rồi... Eve! Ngươi đã hoàn toàn bỏ đi sự kính trọng của mình dành cho gia tộc Ignite, đúng không...!? Và ngươi đã tìm được đối tượng mới...!?”

“...Hả? Ngươi nói cái gì...?”

“Ta rất thất vọng về ngươi! Là một thành viên của Ignite, ngươi đã bỏ rơi Ignite...! Bây giờ ta sẽ rút lại lời nói ban nãy! Ta không cần ngươi nữa! Ta sẽ thiêu sống ngươi dù chỉ một sơi tóc cũng phải biến nó thành tro...!”

Vì lý do nào đó khiến hắn tức giận.

Sự tức giận của Ignite giống như ngọn núi lửa phun trào.

Đồng thời—

“Cha, không sai.”

Lydia vừa nói, vừa nhẹ nhàng đứng bên cạnh Ignite đang tức giận.

“Dù con không biết cô ấy là ai nhưng cha không cần một đứa con ngỗ ngược như cô ấy. Chỉ cần có con ở bên cạnh cha là đủ rồi! Vì con là con gái của cha!”

“Un, đúng vậy, Lydia! Con là đứa con gái duy nhất còn lại của ta! Cho dù là Aries hay là Eve, tất cả đều vô dụng! Eve... Ta hoàn toàn không còn kỳ vọng gì về ngươi nữa! Hãy giác ngộ đi! Dưới ngọn lửa của nghiệp chướng, ngươi sẽ phải hối hận về hành vi ngu dốt và tự cao của mình!”

Sau khi nói với Eve xong, Ignite và Lydia vào trạng thái chiến đấu.

Cùng lúc đó, Glenn và Eve cũng tản ra, hai người cũng vào trạng thái chiến đấu.

“Lên thôi, Eve. Bây giờ là lúc để cắt đứt số mệnh ràng buộc cô! Đừng quên, chúng ta cũng phải bảo vệ Nữ hoàng Bệ hạ—— bảo vệ học sinh của chúng ta!”

“Hừ, không cần cậu nói tôi cũng biết. Công việc tiếp theo nhờ cả vào cậu đấy, Glenn!”

“Un, cô cũng vậy!”

Nói xong, Glenn và Eve, cũng như Ignite và Lydia, chính thức bắt đầu cuộc chiến——

“Ahhhhhhhhhhhh!”

Glenn phát động tấn công trước.

Cậu tăng cường ma lực vào ma thuật tăng cường thể chất để cường hoá khả năng vật lý.

Glenn sẽ dâng lên tấn công trước, còn Eve ở đằng sau hỗ trợ cậu.

Glenn tiếp cận Ignite với tốc độ cực nhanh—

“Ngu ngốc... ngươi đã quên ta là ai rồi sao?”

Ignite bình tĩnh đưa tay trái ra nhằm vào Glenn và niệm chú ma thuật lửa.

“< Ngọn Lửa Đỏ >—— Ta là thành viên có khả năng cận chiến mạnh nhất của gia tộc Ignite!”

Khoảnh khắc ngọn lửa địa ngục phát ra trong lòng bàn tay trái của Ignite.

Phụt...

Giống như ngọn nến bị thổi tắt, ngọn lửa bị dập tắt trong nháy mắt.

“Cái gì——!?”

“Này, lão già, ngươi quên ta là ai sao?”

Glenn phóng tới như một cơn gió, kẹp trên ngón tay một lá bài Arcana Tarot.

Trong phạm vi xung quanh Glenn, tất cả ma thuật đều bị chặn— ma thuật vốn có【 Thế Giới Của Kẻ Ngốc】đã được kích hoạt.

Vào lúc này, cho dù một pháp sư có mạnh đến đâu, hắn cũng sẽ trở thành một kẻ ngốc không biết gì——

“< The Fool >—— Ta là Glenn Radars, pháp sư sát thủ cận chiến——!”

Ngay khi đưa ra tuyên bố này—

Nắm đấm bên tay phải của Glenn đập thẳng vào mặt Ignite.

Thành viên của gia tộc Ignite, là bậc thầy sử dụng ma thuật lửa.

Các pháp sư của gia tộc này thuộc pháp sư『 Trường phái Chính thống 』.

Người khiến các pháp sư chính thống cảm thấy đau đầu nhất chính là Glenn, vốn là một pháp sư nhưng lại có phép thuật phong ấn phép thuật.

Bốp!

Glenn đập mạnh vào mặt Ignite.

“Mmmm——!?”

“Haaaaaaaaaaaaa——!!”

Ignite ngã người ra sau, Glenn tiến thêm một bước nữa như một bóng ma.

Không cho Ignite một chút cơ hội để thở, Glenn dùng tất cả sức lực của mình tung ra các đòn tấn công dữ dội.

Nắm đấm trái dữ dội khóa vào bụng khiến cơ thể Ignite bị gập lại thành hình chữく.

Cú đấm móc bên phải như một con rồng đang bay lên khiến Ignite ngã ra sau.

Ngay sau đó, có một cú đá từ bên trái lên—

Rầm!

“Ahhhhhhhhhhhhhh——!”

Đòn tấn công quá dữ dội, toàn thân hắn bay về phía sau.

“Eve!”

“—Tôi biết!”

Đóng vai trò hỗ trợ, Eve vượt qua Glenn và lao về phía Ignite.

Eve cầm một thanh kiếm được tạo ra bằng lửa trong tay.

Đó là ma thuật bí truyền của gia tộc Ignite—【 Thanh Kiếm Lửa 】. Bởi vì gia tộc Ignite là pháp sư có lối đánh thiên về cận chiến, nên họ đã tạo ra những ma thuật này để có thể đánh giáp lá cà.

Eve đã khởi động ma thuật này trước khi Glenn sử dụng【 Thế Giới Của Kẻ Ngốc 】.

Trên thực tế, các pháp sư của Ignite không hề yếu trong chiến đấu, nhưng bởi vì các ma pháp tầm gần của họ quá mạnh, nên rất dễ khiến mọi người hiểu lầm rằng họ chắc chắn không mạnh trong chiến đấu.

“Cha, con xin lỗi——!”

Khi đối thủ để lộ sơ hở vì quá khinh địch, thì chiến thắng đã được quyết định.

Ngay khi Eve định vung thanh kiếm lửa vào Ignite——

“Dừng, dừng lại! Eve!”

“——!?”

Eve do dự một lúc khi nghe tiếng hét lớn của Ignite, đột nhiên—

Keng! Hai thanh kiếm lửa va vào nhau, bùng phát ra ngọn lửa dữ dội.

“——Tôi sẽ không để cho cô làm tổn thương cha.”

“Onee-chan……!?”

Mỗi tay Lydia cầm một【 Thanh Kiếm Lửa 】, chặn đường chém của Eve.

Lydia đã sử dụng hai【 Thanh Kiếm Lửa 】. Đó là một kỹ năng ma thuật chỉ có thể đạt được nếu có cả khả năng phán đoán chính xác và kỹ thuật xuất sắc.

Cô đã nhìn thấu các đặc tính【 Thế Giới Của Kẻ Ngốc 】của Glenn và khởi động【 Thanh Kiếm Lửa 】với tốc độ cao, trước khi Glenn phát động ma thuật vốn có.

“Ha——!”

Lydia sử dụng【 Thanh Kiếm Lửa 】ở tay trái để chém về phía Eve.

Ngọn lửa giống như một ngôi sao băng đang bốc cháy, xuyên qua khoảng không theo quỹ đạo vung kiếm——

“—Woo!”

Eve lập tức nhảy lùi lại để tránh đòn.

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!”

Lydia thừa thắng xông lên.

“Eve! Hãy để tôi chăm sóc người cha chết tiệt của cô——!”

Glenn một lần nữa lao về phía trước để đối đầu với Ignite, đồng thời cậu hét lên.

“Cô vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi lời nguyền của cha mình! Cô hãy đối phó với chị gái của mình đi!”

“Tôi biết rồi——!”

Eve nghe theo chỉ dẫn của Glenn, sau khi kéo dài một khoảng, cô nhảy lên cao.

Eve đạp lên tường nhà và bật nhảy, một cú lộn ngược đáp lên mái nhà.

“Đừng hòng chạy!”

Lydia nhanh như một cơn gió, và đuổi theo Eve.

Sau khi xác nhận rằng hai người họ đã rời xa—

“Ohhhhhhhhhhhhh——!”

Glenn xiết chặt nắm đấm và tấn công Ignite.

Tuy nhiên—

“Đừng có coi thường ta, thằng nhóc chết tiệt————!”

Đến lượt Ignite dùng tay phải đấm mạnh vào má Glenn.

“Mm... A...”

Lần này, Glenn bị đánh bay.

“A... A...!?”

“Thằng nhóc khốn khiếp! Mới chỉ trúng phải một cú đấm, mà đã bị áp đảo như vậy! Về trình độ trên chiến trường, ngươi còn kém xa!”

Với ánh mắt khinh bỉ, Ignite nhìn xuống Glenn đang nằm trên mặt đất, rên rỉ đau đớn.

“Ngay cả khi ma thuật bị phong ấn, thì ngươi vẫn buộc phải chiến đấu ở cự ly gần, ngươi tưởng rằng mình có cơ hội chiến thắng sao!? Bây giờ ta sẽ từ từ dày vò ngươi cho đến giết——!”

Tuy nhiên, cơ thể của Ignite ngay lập tức trở nên bất thường.

Tay phải của hắn đang giơ lên bỗng trở nên yếu ớt rồi rơi thõng xuống.

“C, cái gì...!? Tay phải của ta... không còn lực nữa...!?”

“Hừ... ai nói ta sẽ đối đầu trực diện với ngươi...?”

Glenn lau vết máu trên khóe miệng, cười ngạo nghễ rồi đứng dậy khỏi mặt đất.

“Đây, đây là...!?”

Ignite bất ngờ phát hiện vai phải của mình bị một cây kim đâm.

“Kim độc...!?”

“Xin lỗi. Lúc đánh nhau, ta đã tiện tay châm kim độc vào vai ngươi.”

Glenn tiếp tục vào tư thế và lao đến thật nhanh.

Tuy Glenn đã bị trúng đòn phản công của Ignite vừa nãy, nhưng có vẻ như cậu đã tránh thành công những điểm trọng yếu, nên cậu không chịu quá nhiều sát thương.

Lúc này, Ignite mới chợt nhớ ra.

Mặc dù, Glenn chỉ là một pháp sư hạng ba. Tuy nhiên, khi Glenn còn là sĩ quan điều hành ở trong quân đội, cậu đã từng lập rất nhiều chiến công một cách lạ thường.

Và cựu đặc vụ kỳ lạ đó giờ đang đứng trước mặt hắn.

Điều này khiến Ignite không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.

“Một tên thượng đẳng như ngươi, nhất định không thèm đếm tới một con cá rác như ta. Nhưng trước khi đến đây, ta đã chuẩn bị rất đầy đủ. Được rồi, bắt đầu đi! Hết giờ chào hỏi rồi!”

“Chết tiệt... chết tiệt... chết tiệt————!”

Mặt khác, cuộc chiến bên Eve và Lydia vẫn đang diễn ra vô cùng ác liệt.

“Haaaaaaaaa——!”

“Không tệ!”

Hai cô gái di chuyển với tốc độ cực nhanh dọc theo mái nhà, sử dụng【 Thanh Kiếm Lửa 】tấn công và phòng thủ qua lại.

Tốc độ của hai người tăng lên không giới hạn, đôi khi đạp chân vào tường, đôi khi từ nhảy trên mái nhà, môi trường chiến đấu thay đổi liên tục, đồng thời, một vài ánh sáng thi thoảng lại loé lên—

“Ha!”

“—Hừ!”

Bất cứ khi nào【 Thanh Kiếm Lửa 】va chạm vào nhau, thì một ngọn lửa cuồng nộ lại bùng phát khiến khung cảnh càng trở nên đỏ rực.

Bụi lửa bay ra mọi hướng kèm theo tiếng nổ lớn.

Trong khung cảnh rực lửa hỗn loạn này, Eve nghiến răng vung【 Thanh Kiếm Lửa 】, hóa giải từng đòn tấn công dữ dội của Lydia đang tung ra để truy sát cô—

Chẳng bao lâu, hai người cầm【 Thanh Kiếm Lửa 】để tấn công cuối cùng cũng thoát khỏi phạm vi tác dụng【 Thế Giới Của Kẻ Ngốc 】của Glenn—

Trong nháy mắt—

“< Gầm Lên Đi • Sư Tử Lửa >!”

“< Gầm Lên Đi • Sư Tử Lửa >!”

Cả hai đồng thời sử dụng ‹ Black Magic ›【 Lửa Bạo Kích 】.

Hai người bắn ra quả cầu lửa cực nóng cùng một lúc.

Hai quả cầu va chạm trực tiếp vào giữa không trung giải phóng năng lượng, gây chấn động mọi thứ xung quanh kèm theo một vụ nổ lớn.

Năng lượng nhiệt lan ra xung quanh một cách không thể kiểm soát, tàn phá khu vực xung quanh bằng những vụ nổ.

Thoạt nhìn, phép thuật của cả hai bên có vẻ đồng đều.

“Ahhhhhhhhhhhhh——!”

Nhưng Eve đã bị đánh bại vào phút cuối.

Sức nóng và sức gió áp đảo hoàn toàn ập về phía Eve và thổi bay cơ thể cô.

Eve bị ngọn gió nóng đánh bay, lưng cô đập mạnh vào bức tường của tòa nhà.

“...Mm...!?”

Cơ thể của Eve trượt xuống tường và gục xuống đất.

“Ara~ Ara~”

Lydia thong thả đi đến trước mặt Eve.

“Thực lực của cô quả thực khá mạnh... Nhưng nếu muốn làm đối thủ của tôi, thì e là vẫn còn quá sớm.”

“............!?”

Eve miễn cưỡng ngước mắt lên nhìn Lydia, nhưng quả thực, cô ấy đang nói sự thật.

Vừa rồi khi cả hai đang cầm【 Thanh Kiếm Lửa】chiến đấu tầm gần, Eve đã bị áp đảo cô. Ngay cả khi họ chuyển sang trận chiến ma thuật tầm gần, thì vẫn có một khoảng cách giữa sức mạnh phép thuật và kỹ năng chiến đấu.

(Mình biết là không thể đánh bại Onee-chan, bởi vì chị ấy...)

Lydia mỉm cười vui vẻ và nói với Eve, người đang thở dốc:

“Xin lỗi, tôi phải giải quyết cô càng sớm càng tốt, pháp sư không quen biết... Cha tôi vẫn đang chờ tin tốt từ tôi.”

Lydia bắt đầu ngưng tụ một luồng năng lượng cực mạnh ở tay trái.

Tuy nhiên, Eve chỉ khẽ mở miệng:

“Thật đáng thương.”

“Cái gì?”

“Tôi đang nói về cô đấy... Tôi nói cô thật đáng thương.”

Nếu nhìn kỹ hơn, đôi mắt của Eve dường như không phải là đang đối mặt với kẻ thù.

Những cũng không phải đối mặt với người thân của mình.

“Sau khi tiếp xúc với sức mạnh ma thuật của cô vừa rồi, tôi có thể chắc chắn rằng... cô không phải là chị gái của tôi... cô không phải là Lydia.”

“...Hử? Cô đang nói linh tinh cái gì vậy...?”

Nụ cười trên mặt Lydia bỗng vụt tắt.

“...Vài ngày trước, tôi đã nhận được một tin từ người lạ mặt— Theo nguồn tin đó, Lydia-oneechan đã chết từ lâu và đã bị giết bởi chính cha ruột của mình. Lydia hiện tại đã được tạo ra thông qua【 Project: Revive Life 】. Vậy có nghĩa— cô là hàng giả.”

“.......”

“Cô có biết【 Project: Revive Life 】là gì không? Nó là một loại tà thuật cấm kỵ sao chép ký ức của người đã khuất vào thể xác và linh hồn được tạo ra bởi công nghệ bạch kim, khiến người chết có thể sống lại... Cô là loại sản phẩm được tạo ra cái thứ quái quỷ đó."

“...........”

“Không có gì lạ khi có nhiều chỗ không được tự nhiên như vậy. Ví dụ, chị gái tôi đã vĩnh viễn mất đi khả năng ma thuật, nhưng chị ấy lại được khôi phục một cách kỳ lạ; người chị vốn theo đuổi công lý bỗng trở nên nghe lời cha cô ấy. Không chỉ vậy—”

『 Tại sao cô lại không nhớ tôi? 』

Eve nuốt lại câu này vào bụng, rồi nói:

“Mọi thứ về cô đều được thiết kế theo yêu cầu của cha... cho dù đó là cơ thể, tâm trí hay ký ức.”

“——!?”

Đúng vậy. Lydia có lẽ không phải là cố tình phớt lờ Eve, cũng không phải là quên cô.

Những kí ức liên quan đến Eve đã bị Ignite cố tình xóa đi.

Có lẽ bởi vì nếu Ignite làm như vậy sẽ có lợi cho hắn hơn, sẽ kiểm soát Lydia dễ dàng hơn.

“Thực ra thì cô đã mơ hồ nhận ra mình có gì đó không ổn, đúng không?”

“Cái......”

“Mất trí nhớ, lòng trung thành mù quáng với cha, sự méo mó về nhận thức trong trái tim... Vì cô được tạo ra dựa trên sự nhạy bén của Lydia-oneechan, nên cô không thể không phát hiện ra nó.”

“Cô? Cô rốt cuộc đang nói cái gì vậy...?”

“Cô chỉ là một công cụ, một công cụ đáng thương được cha tạo ra để hiện thực hóa tham vọng của mình. Một sản phẩm đại trà hoàn hảo nhưng lại rất dễ sao chép và thay thế. Nên... cô mới quá mù quáng nghe lời cha mình... thậm chí còn cảm thấy tự mãn vì điều đó... nếu điều này không gọi đáng thương thì gọi là gì!?”

“Không, không đúng... tôi là con gái của Cha...! Tôi nguyện dâng hiến tất cả cho người Cha thân yêu của tôi...! Tôi tin Cha cũng sẽ yêu mến tôi như vậy...!”

Lydia kích động phản bác lại Eve.

Tuy nhiên, có lẽ vì nghi ngờ những gì Eve nói— khuôn mặt cô đầy vẻ khó chịu.

“Tôi làm sao có thể là một sản phẩm được...! Niềm vui của cha chính là niềm vui của tôi! Ai dám cản đường cha thì đều sẽ phải chết! Cho dù có là ai đi nữa!”

“A, thật đáng thương, Onee-chan. Cho dù chị có chết, thì vẫn bị ông ấy khống chế...”

Khi Eve nói, nước mắt cô lăn dài trên má.

Vì bây giờ cô đã chắc chắn rằng『 Lydia thật sự đã chết và hung thủ chính là cha cô 』là sự thật.

(Mình có thể cảm thấy... linh hồn đó đang nói với mình... bước sóng ma lực này... thực sự đó là tồn tại của Onee-chan... linh hồn của chị ấy đang ở trong cơ thể của người phụ nữ giả mạo này!)

Linh hồn được tạo ra từ【 Project: Revive Life 】bằng cách trộn các linh hồn khác lại với nhau.

Linh hồn của Lydia thực sự tồn tại trong cơ thể của Lydia giả này... Eve có thể cảm nhận được mảnh linh hồn của cô ấy.

Nói cách khác—

(Không được khóc! Đây không phải là lúc để khóc!)

Eve lau nước mắt và nhìn thẳng vào Lydia.

Cô đã dập tắt hình bóng chị gái trong đầu mình.

“Tôi sẽ giúp cô giải thoát. Đây là việc duy nhất mà tôi có thể làm cho chị gái mình.”

Eve kiên quyết nói với Lydia.

“Câm miệng...! < Cháy Lên Đi >——!”

Lydia đã hoàn toàn mất bình tĩnh, cô hét lên, ngọn lửa bùng lên xung quanh cô—

Sau một tiếng nổ lớn, ngọn lửa bao vây xung quanh Eve.

Ngọn lửa cực nóng bùng cháy khắp mọi hướng dọc theo mặt đất, khu vực gần đó ngay lập tức biến thành biển lửa.

“Mặc dù những gì cô nói tuyệt đối không thể là sự thật...! Nhưng, ngay cả khi tôi không phải là Lydia! Thì sức mạnh cường đại này từ đâu mà có...!

Lydia hét lên một cách điên cuồng, cố gắng thuyết phục bản thân.

Ngọn lửa đáp lại tiếng gầm thét của cô, nó ngày càng lan rộng. Ngay cả bầu trời cũng không thể thoát khỏi sự tàn phá của ngọn lửa.

“Aha, ahahahaha! Con là con gái của Cha...! Cơ thể và tâm trí của con tồn tại là vì Cha...! Đây là mục đích sống của con...! Tôi sẽ không để cho cô phá hỏng kế hoạch của cha tôi! Tôi sẽ giết cô! Bất cứ ai cản trở cha tôi, đều sẽ bị < Ngọn Lửa Đỏ > của tôi thiêu cháy thành tro——!”

Ngọn lửa bạo rực của Lydia thiêu cháy Eve một cách không thương tiếc.

Tuy nhiên—

“...Chẳng nóng chút nào.”

Eve bị ngọn lửa nuốt chửng, đột nhiên lẩm bẩm.

“...cô nói gì...?”

“Tôi nói là chàng nóng chút nào.”

Eve ở trong ngọn lửa nhìn thẳng vào Lydia, người còn đang kinh ngạc.

Eve nhớ lại những gì chị cô đã nói trước đây—

——Sử dụng ánh sáng của ma thuật cao quý để xua tan bóng tối, bảo vệ người dân, soi đường và dẫn lối để mọi người tiến về phía trước— đây không là niềm tự hào < Ngọn Lửa Đỏ > của nhà Ignite—

“Ngọn lửa của Onee-chan— Lydia... nóng hơn cô rất nhiều!”

“Im miệng, im miệng————————!”

Lydia hét lên những câu thần chú một cách nhanh chóng và liên tục phóng ra vô số ngọn lửa địa ngục.

Eve cũng đọc thần chú, ngọn lửa xoắn ốc ngưng tụ trong lòng bàn tay phải của cô—

Bùmmmm——!

Khung cảnh dần trở thành địa ngục và càng ngày càng lan rộng—

—————

“AAAAAAAAAAAAAAA——!”

Ignite bị Glenn đá bay.

“Ha... ha... ăn đạn đi!”

Glenn lật người rút súng và bắn liên tục.

Ba tiếng súng vang lên— tia lửa sắc bén từ họng súng bay thẳng về phía Ignite.

“Tsk——!?”

Ignite cũng không phải là một người đơn giản. Hắn cũng là một người già dặn, từng trải qua vô số trận chiến.

Hắn lấy lại tư thế trên không một cách điêu luyện, đầu tiên, hắn né khỏi đường bay của viên đạn, sau đó, hắn nhảy lên cao.

Viên đạn chạm đất rồi bật ra.

“Không ngờ, một mình ngươi cũng khiến ta rơi vào cảnh khốn cùng...!”

Ignite nhảy lên nóc một ngôi nhà gần đó, nhìn chằm chằm vào Glenn với vẻ mặt giận dữ.

“...Tsk.”

Glenn tặc lưỡi.

Cậu đã chặn ma thuật của hắn và đâm hắn bằng một cây kim độc làm tê liệt. Mặc dù vậy, xét về sức mạnh và kỹ năng vật lý, cả hai rõ ràng thuộc về hai đẳng cấp khác nhau, chưa kể đến sự khác biệt giữa kỹ năng chiến đấu và kinh nghiệm.

Dù Glenn đang có lợi thế áp đảo nhưng cậu vẫn không thể đánh bại Ignite trong một lần.

Ignite luôn giữ khoảng cách một cách khéo léo và không cho Glenn cơ hội để giết hắn.

(Không hổ danh là trụ cột quân sự hoàng gia... người đứng đầu của gia tộc Ignite thật sự rất khó đối phó...!)

Ban đầu, kế hoạch của Glenn là tốc chiến tốc thắng bằng những đòn tấn công bất ngờ trong vòng vài phút sau khi cuộc chiến bắt đầu.

Tuy nhiên, Ignite rất xảo quyệt, liên tục ngăn chặn các đòn tấn công dữ dội của Glenn.

(Chết tiệt...! Nếu cứ tiếp tục kéo dài, hắn ta chắc chắn sẽ sử dụng cái đó...!)

Như thể biến linh cảm của Glenn thành sự thật—

“Tsk... Ta thật sự không muốn sử dụng nó để đối phó với một tên nhỏ bé như ngươi...!”

Ignite lấy thứ gì đó ra khỏi túi mình.

Đó là『 chìa khóa 』. Một『 chìa khóa màu đỏ 』.

“Hừ! Đừng hòng——————!”

Glenn ngay lập tức thay băng đạn và xoay họng súng.

Pằng, pằng, pằng – cậu nhắm về phía  Ignite đang ở trên cao và bắn ba phát liên tiếp.

Ignite nhảy cao lên không trung và để tránh những viên đạn, sau đó—

“< Bức Tường Lửa >——!”

Câu thần chú đã được sử dụng.

‹ Black Magic ›【 Bức Tường Lửa】. Phép thuật này cho phép người sử dụng tạo ra một bức tường chắn.

Một bức tường lửa dày che toàn bộ tầm nhìn của Glenn.

(Hừ——!? Hắn lợi dụng lúc【 Thế Giới Của Kẻ Ngốc 】mất đi hiệu lực tức thì sao!?)

Ignite không hổ là một người dũng mãnh, từng trải qua nhiều trận chiến.

Hắn không hề bỏ qua khuyết điểm nhỏ và đã đọc xong câu thần chú.

“Haaaaaaaaaaaaaaa——!?”

Đã quá muộn để đọc thần chú phản công.

Glenn nhảy sang một bên, để tránh ngọn lửa—

Ignite đã nắm bắt cơ hội này và nhét『 chiếc chìa khóa đỏ 』vào ngực mình.

Tsk! Ngay khi chiếc chìa khóa được quay.

Bùm! Một ma lực mạnh mẽ rung chuyển cả mặt đất bắt đầu tuôn ra.

Ma lực hắc ám trào ra khắp cơ thể Ignite, nó không ngừng nuốt chửng hắn—

“Chết tiệt! Thông tin đó quả nhiên là sự thật!”

Glenn lộn trên mặt đất để thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của lửa địa ngục, miệng liên tục chửi rủa.

Ma lực hắc ám của Ignite phát ra không ngừng—

Sau đó, ma lực đó bùng lên một màu đỏ rực, bùng cháy dữ dội và phóng thẳng lên bầu trời.

Màu đỏ rực nhuộm ánh bình minh thành một màu đỏ son rực rỡ.

Bất ngờ, ngoại hình của Ignite đã hoàn toàn thay đổi.

Hắn tái sinh từ đống tro tàn của sức nóng giống như dung nham— một con quỷ đã được sinh ra.

Một cơ thể được tạo ra bởi ngọn lửa cực nóng. Chiếc áo choàng đỏ rực khoác bên ngoài hầu như không nhìn thấy đường nét của cơ thể con người.

Sự hiện diện áp đảo và sức nóng tiếp tục gia tăng không giới hạn.

Dường như toàn bộ không khí cũng bị nhuốm một màu đỏ rực, khiến cho người ta có ảo giác như vậy.

Hắn chính là—

“< Viêm Ma Đế Vương >—— Via Dhur! Chuyện quái gì vậy... có phải mấy tên phản diện trong truyện cổ tích đều chạy hết ra ngoài rồi không!?”

Ngôi sao ma thuật lại một lần nữa giáng thế.

“Hừ... sức mạnh này thật cường đại...!”

Sau khi hạ cánh, Ignite— Via Dhur nói trong khi cơ thể hắn run rẩy.

Bùng——! Như thể cả bầu trời sắp bốc cháy, một ngọn lửa khổng lồ bùng lên, bao quanh Glenn và con quỷ.

Sức nóng kinh hoàng đã hạn chế khả năng di chuyển của Glenn.

“Sức mạnh khôn lường và tri thức về vũ trụ bên ngoài đang ăn sâu vào linh hồn ta... thì ra là vậy, cuối cùng ta đã nhìn ra sự thật. Ah, trước đây ta thật ngu ngốc làm sao! Đáng ra ta nên sử dụng sức mạnh này sớm hơn! Ta nên quyết định để từ bỏ nhân cách con người sớm hơn, không nên quá lưu luyến về thân phận của con người! Ôi, thật may là lúc đó ta đã nhận lấy chìa khóa! Những gì người đó nói quả nhiên đúng là sự thật! Hahahaha......!”

“Ồn ào quá, im đi!”

Glenn nhắm súng vào Ignite và bóp cò. Viên đạn bắn ra ngay lập tức.

Tuy nhiên, Ignite không hề có ý định tránh—

Viên đạn xuyên qua ngực Ignite, và bị nhiệt độ cao làm tan chảy trực tiếp.

“Ngu ngốc. Ta là < Viêm Ma Đế Vương >—— Via Dhur. Cơ thể này được tạo ra từ ngọn lửa cực nóng... Làm sao ngươi có thể làm tổn thương ta với loại đồ chơi đó được?”

“Hừ, ta cũng nghĩ vậy—”

“Vũ khí và phép thuật kém cỏi của ngươi chẳng ảnh hưởng gì đến cơ thể của quỷ này! Hahahahahahahaha...! Đốt cháy đi! Ta sẽ thiêu ngươi cho đến khi không còn một hạt bụi, Hahahahahaha——!”

Ngọn lửa xung quanh bùng lên dữ dội cùng với tiếng gầm rú của Ignite.

Ngọn lửa xoay theo quỹ đạo xoắn ốc để tấn công Glenn, cố gắng đốt cậu thành tro.

Nhìn thấy ngọn lửa địa ngục đang bao vây dần thu nhỏ lại—

(Nhắc mới nhớ, dù là < Thiết Kỵ Ma Vương >, < Chúa Tể Bạch Long > hay < Viêm Ma Đế Vương >... tất cả đều có『 Chìa khóa 』... cái quái gì vậy...?)

Nhắc đến『 chìa khóa 』.

Năng lực của Lumia cũng là『 chìa khóa 』.

(...Tsk, chuyện này mình sẽ điều tra sau. Bây giờ phải cố gắng giải quyết cái lão này...!)

Một viễn cảnh tồi tệ đột nhiên xuất hiện trong đầu cậu, Glenn vội vàng lắc đầu để loại bỏ nó ra khỏi tâm trí.

Cậu tập trung ánh mắt vào Ignite được bao trùm bởi ngọn lửa.

Mặc dù tình thế đang rất bất lợi— nói đúng hơn là rất tuyệt vọng.

Glenn đã nắm trong tay con át chủ bài có thể đánh bại con quỷ này.

Ma thuật vốn có【 Ám Sát Của Kẻ Ngốc 】.

Đó là viên đạn ma thuật có thể trực tiếp bắn xuyên qua linh hồn của đối thủ với các đặc tính ma thuật của Glenn được thêm vào.

Glenn đã chuẩn bị trước viên đạn này, sau khi nghe những thông tin kỳ lạ do Elsa mang đến.

(Tuy nhiên, viên đạn này phải được bắn ở cự ly bằng 0 thì mới có hiệu quả...!)

Glenn nhanh chóng thay đổi ổ đạn của mình, và nhìn kỹ Ignite, kẻ đã hóa thân thành ngọn lửa.

Ngọn lửa xung quanh Ignite giống như sinh vật có ý thức, liên tục di chuyển, như để bảo vệ Ignite. Nếu tiếp cận một cách hấp tấp, chắc chắn sẽ bị thiêu đến khi không còn hạt bụi.

(...Có cách nào để đến gần khoảng cách bằng 0 không...!? Bây giờ không có sự hỗ trợ của Mèo Trắng, Lumia và Re=L...)

Thật khó khăn.

Nếu là một cuộc đối đầu trực diện, Glenn có thể được coi là một pháp sư hạng ba mạnh nhất.

Nếu Glenn cứ thế này mà trực tiếp lao về phía trước và đối đầu trực tiếp với Ignite bị quỷ ám, cậu chắc chắn sẽ bị đốt thành tro.

(Nhưng— mình chỉ có thể thử...!)

Chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị thương nặng.

Glenn vẫn như mọi khi, dũng cảm đối đầu với sức mạnh tuyệt đối của kẻ thù—

———

——Âm thanh xung trận vang lên khắp bầu trời.

Trên chiến trường ở Milano, những người Đế quốc Arzano đang chém giết lẫn nhau.

“< Chìa Khóa Của Ta >—— bảo vệ mọi người!”

“Đừng hòng vượt qua! Gió Bão——!”

Thành trì của Quân đội Nữ hoàng, Sistine mở kết giới, Lumia điều khiển không gian.

“Mọi người, đây chính là thời khắc mấu chốt! Xin hãy truyền thêm ma lực của mọi người vào!”

““ ““ “Được!” ““ “

Các học sinh trong đội bảo vệ Nữ hoàng Hộ cố gắng truyền thêm ma lực và niệm chú.

————

“Ky—yaaaaaaaaaaaaaa——!”

“Haaaaaaaaaaaaaaaa——!”

Re=L và Elsa dựa kiếm thuật tuyệt vời của mình dẫn dắt binh lính chiến đấu trên khắp mặt trận ở Milano.

“Haaaaa——! Chưa xong đâu! Chúng ta không thể ngã xuống dễ dàng như vậy!”

““ ““ Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! ““ ““

Những người lính của Nữ hoàng đốt cháy linh hồn và chiến đấu hết mình.

“Giết Nữ hoàng——————————!”

“Ngài Ignite vạn tuế————————!”

Quân nổi dậy cũng không ngần ngại đổ máu.

Hai đội quân chiến đấu vô cùng ác liệt.

————

“Albert-san! Em đã mở kết giới ở đây! Chúng ta tạm thời rút lui!”

“Tsk— chúng ta đúng là đồ vô dụng.”

“Không còn cách nào khác! Chúng ta ngay từ đầu đã bị thương nặng rồi!”

Albert, Bernard và Christoph đã đặt cược mạng sống của mình cho trận đánh du kích này.

————

“Im miệng đi! Tàn tích quý giá đã bị đám các ngươi phá hủy hết rồi rồi——!”

“““ “Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!” ““

Con sói đơn độc chiến đấu với quân nổi dậy chỉ bằng nắm đấm vì một lý do khó hiểu—

Tất cả mọi người đều đang chiến đấu.

Thời gian cũng sắp gần đến 3 tiếng—

Nhưng đối với những người tham gia trận chiến này, khoảng thời gian này không gì khác gì khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời họ. Rõ ràng họ là đồng hương của nhau, nhưng tại sao họ lại chém giết lẫn nhau?

Ý nghĩa của cuộc chiến này là gì?

Sự điên cuồng trên chiến trường dần xóa nhòa những thắc mắc trong đầu của những người lính.

Nhưng có điều duy nhất mà đã xác định ngay từ đầu—『 Cuộc chiến này nhất định phải kết thúc 』.

Cho dù có thế nào đi chăng nữa, cuộc chiến vô nghĩa này nhất định phải kết thúc càng sớm càng tốt.

Và mọi người đều có cùng một linh cảm.

Cuộc chiến này sẽ sớm kết thúc. Người chiến thắng sẽ sớm được quyết định.

Bất kể bên địch hay ta, trong lòng mỗi người đều có linh cảm mạnh mẽ này.

Vào lúc này, họ chỉ chiến đấu vì sự sống còn của mình—

————

Nơi đây gần giống như khu vườn thứ bảy – địa ngục rực lửa.

“< Đế Vương Diêm Hồng · Giương Cờ Cướp Đoạt · Hồng Hoang Bạo Rực >——!”

“< Đế Vương Diêm Hồng · Giương Cờ Cướp Đoạt · Hồng Hoang Bạo Rực >——!”

Eve và Lydia – hai người đọc cùng một câu thần chú cùng lúc.

Phép thuật quân sự tấn công cấp B, ‹ Black Magic ›【 Lửa Địa Ngục 】.

Ánh cực quang đỏ thẫm cùng xuất hiện. Ngọn lửa thiêu đốt như một cơn sóng thần dữ dội nuốt chửng đối phương.

Sau khi hai cơn sóng thần va chạm với nhau, ngọn lửa cực nóng có sức hủy diệt cao bắt đầu lan ra mọi hướng.

Nền đá của các tòa nhà và con đường không thể chịu được sức nóng của ngọn lửa, chúng bắt đầu đỏ rực và sôi trào.

“< Sư Tử Lửa Gầm Thét >——< Gầm Lên Đi >——!”

Không cho đối thủ có thời gian nghỉ ngơi, Eve lập tức tung ra 3 ‹ Black Magic ›【 Lửa Bạo Kích 】cùng lúc.

“< Bức Tường Lửa >——!”

Lydia sử dụng ‹ Black Magic ›【 Bức Tường Lửa 】để phòng thủ.

Một ngọn lửa lớn trồi từ mặt đất chặn ba quả cầu lửa đang bay tới.

Bùm! Bùm! Bùm!

Bụi lửa lan rộng và gió thổi quét qua các khu vực xung quanh, nhuộm mọi thứ xung quanh một màu đỏ son.

“< Bầu Trời Phẫn Nộ >——!”

Sau đó, Lydia sử dụng ‹ Black Magic ›【 Sao Băng Lửa 】.

Một lượng lớn quả cầu lửa dội xuống đầu Eve—

“——< Nổ >——!”

Eve đã kích hoạt ‹ Black Magic ›【 Nổ Tung 】kịp thời.

Trong khi đối phó những quả cầu lửa cùng với gió thổi xuất hiện xung quanh, Eve nhanh chóng rút lui đến một nơi an toàn.

Bùng! Bùng! Bùng!

Mọi khu vực xung quanh đều bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa—

Dưới sự tàn phá của ngọn lửa, mọi thứ đều bị cháy đen và tan chảy. Ma thuật tấn công và phòng thủ tạm thời bị gián đoạn, Eve và Lydia nhìn chằm chằm vào nhau trong ngọn lửa cuồng nộ.

Các tòa nhà bị cháy xém. Mặt đất cũng bị thiêu rụi. Cả bầu trời nhuộm thành một màu đỏ thẫm.

Ở giữa trung tâm khu vực đã bị nhuộm đỏ đến mức mắt thường có thể nhìn thấy.

“Ha...! Ha......! Ha......!”

Eve bắt đầu khó thở.

“...Hahaha, cô thực sự rất cố gắng, giống như Aries vậy.”

Ngược lại, Lydia lại thở vô cùng bình thường.

“Em gái tôi... Aries cũng giống như cô vậy. Em ấy là một người rất cố gắng trong suốt cuộc đời của mình.”

(...Mạnh quá...!)

Eve nhìn chằm chằm vào Lydia, cố gắng điều chỉnh nhịp thở một cách tuyệt vọng.

Tất nhiên, Eve đã sử dụng ‹ Black Magic ›【 Tăng Sức Đề Kháng 】để tăng khả năng phòng thủ của bản thân lên cực hạn.

Cô sử dụng tất cả các loại ma thuật đề kháng để giảm sát thương của ma thuật lửa.

Tuy nhiên, vẫn không thể tránh hoàn toàn sát thương nhận vào.

Sức nóng của ngọn lửa Lydia liên tục ăn mòn cơ thể của Eve.

Toàn thân cô đều bị bỏng nặng.

(Bây giờ... toàn bộ khuôn mặt mình bị bỏng nặng và trở nên vô cùng đáng sợ... mình thật sự chẳng muốn bị tên đó nhìn thấy.)

Nhưng dù vậy, Lydia vẫn không hề bị thương.

Cô không những có thể hít thở bình thường mà còn không hề bị bỏng.

Trái ngược với Eve, nửa mặt bên trái cô bị bỏng nặng, khuôn mặt của Lydia rất sạch sẽ và xinh đẹp.

(Mình phải... cố gắng tìm ra sơ hở...!)

Đúng vậy, cô không thể lãng phí thời gian ở đây được nữa.

Nếu thông tin không rõ nguồn gốc đó là sự thật— thì đối thủ của Glenn bây giờ không còn là Ignite nữa.

Con quái vật được sinh ra trong nền văn minh cổ đại – thuộc hạ trung thành của Ma Vương, Ngôi Sao Ma Thuật Của Quỷ.

< Viêm Ma Đế Vương > Via Dhur

Mặc dù Glenn đã chuẩn bị nhiều biện pháp đối phó, nhưng một mình cậu khó có thể đương đầu với một đối thủ mạnh như vậy.

(Mình phải tới đó... Mình phải giúp hắn...!)

Nhưng bây giờ cô không thể.

Đối với Eve bây giờ, Lydia là bức tường cao khiến cô bất lực.

(Nếu... tay trái... tay trái vẫn có thể sử dụng bình thường...!)

Eve lắc mạnh cánh tay trái.

Trong sự kiện 3 ngày đen tối nhất Fejite, cánh tay trái của Eve đã bị Jatice chặt đứt. Dù đã được nối lại sau khi cánh tay bị đứt lìa nhưng ma lực không thể lưu thông nên Eve vẫn không thể thực hiện phép thuật bằng tay trái.

(...Bây giờ, phàn nàn về bàn tay trái bị phế cũng chẳng ích gì.)

Eve tự mắng mình để xua tan những suy nghĩ yếu ớt trong lòng, cô lại tạo ra tư thế thách thức lần nữa.

(Mình phải chiến thắng. Mình phải thắng. Mình được phép thua... Điều này cũng là vì bản thân mình!)

Eve lấy lại quyết tâm, cố gắng tìm ra những khuyết điểm của Lydia. Ngay lúc này—

Pak pak pak... Lydia đột nhiên vô tay tán thưởng.

“Ừm, cô thực sự đã rất cố gắng.”

“......?”

“Đối mặt với ngọn lửa của người kế thừa < Ngọn Lửa Đỏ > như tôi, không ngờ cô có thể chiến đấu đến thời điểm này... Ngọn lửa của cô quả thực rất đáng kinh ngạc.”

“...Tôi rất vinh dự khi nhận được lời khen của cô.”

Nếu có thể, tôi hy vọng người khen mình là người chị thật sự.

Đột nhiên, một dấu vết của sự u uất hiện lên trong trái tim của Eve.

“Thế nhưng, tất cả đã kết thúc.”

Đúng lúc này, Lydia đã đẩy Eve xuống vực thẳm của địa ngục.

“『 Lãnh Địa Của Tôi 』đã hoàn thành.”

“...? Lãnh Địa? Ý của cô là...?”

Eve ngây người lẩm bẩm. Đột nhiên—

Một ngọn lửa dữ dội hơn bùng lên xung quanh Lydia theo quỹ đạo hình xoắn ốc.

——Lydia hoàn toàn không hề đọc thần chú.

Nhìn thấy cảnh này, Eve lùi lại hai bước.

“Không thể nào... đó là ma thuật bí truyền của gia tộc【 Khu Vườn Thứ Bảy 】!?”

Ma thuật bí truyền trong gia tộc【 Khu Vườn Thứ Bảy 】. Theo niềm tự hào của nhà Ignite, đây là ma thuật lửa mạnh nhất của họ.

Trong một phạm vi nhất định được chỉ định trước, hoàn toàn bỏ qua việc kích hoạt『 Năm Công Trình 』của ma thuật lửa.

Miễn là nó nằm trong phạm vi này, người thực hiện có thể sử dụng các phép thuật lửa mà không cần tập trung, tích tụ sức mạnh, niệm chú và không cần phải lo lắng về việc nhịp sinh học bị rối loạn trong bất kỳ rủi ro nào— trong【 Khu Vườn Thứ Bảy 】có thể tự do thao túng các ngọn lửa.

Nói cách khác, người phát động nó có thể『 kiểm soát hoàn toàn 』ngọn lửa trong một phạm vi nhất định.

Do đó, Pháp sư của gia tộc Ignite, nếu đã phát động【 Khu Vườn Thứ Bảy 】thì sẽ bất khả chiến bại— và sẽ trở thành trận chiến ma thuật tầm gần mạnh nhất.

“Tại sao...!? Lãnh địa【 Khu Vườn Thứ Bảy】được tạo ra từ lúc nào...!?”

Đúng vậy, điểm yếu duy nhất của【 Khu Vườn Thứ Bảy 】bất khả chiến bại này chính là khâu chuẩn bị.

Cần phải thiết lập nhiều điểm linh mạch xung quanh bằng phép thuật để bố trí trận địa... điều đó vô cùng phiền phức.

Vì vậy, theo lẽ thường,【 Khu Vườn Thứ Bảy 】thường phối hợp với những cái bẫy để dụ đối thủ vào khu vực đã được thiết lập sẵn. Tuy nhiên—

“Rốt cuộc là tại sao!? Cô đã làm như thế nào...”

Trước khi nói hết câu, Eve cuối cùng cũng nhận ra rằng bản thân ngu ngốc đến mức nào.

Mình nghĩ bản thân đang chiến đấu với ai chứ?

Mặc dù không phải là vị thần thực sự... nhưng dù sao đối thủ cũng là『 Lydia 』.

“Chẳng lẽ... là lúc đó sao...? Cô vừa chiến đấu với tôi vừa thiết lập lãnh địa...?”

Lydia mỉm cười, như thể xác nhận suy đoán của Eve là đúng.

“............!”

Eve vô cùng kinh ngạc.

Cô đã chiến đấu bằng toàn bộ sức lực của mình, chỉ cần sở hở một chút thì rất có thể sẽ ngọn lửa của Lydia thiêu chết, vì vậy lúc đó, Eve đã dùng hết sức mình để hoá giải ngọn lửa của Lydia.

Tuy nhiên, Lydia có đủ khả năng để vừa đối phó với Eve vừa thiết lập lãnh địa của【 Khu Vườn Thứ Bảy 】mà không hề để lại bất kỳ manh mối nào để Eve có thể phát hiện.

(Làm sao có thể......)

Sự chênh lệch về sức mạnh giữa mình và Onee-chan lớn như vậy sao?

Sau nhiều năm.

Eve vốn tưởng rằng mình đã thu hẹp khoảng cách với chị gái mình một chút, nhưng không ngờ thực lực của hai người vẫn còn kém rất xa.

Bức tường trước mặt không thể chạm tới khiến Eve dần mất đi sự tự tin.

Như thể tiếp tục dập tắt sự tự tin của Eve—

“Được rồi... bây giờ tôi sẽ không nương tay như trước nữa.”

Lydia nở nụ cười dịu dàng, cô nhẹ nhàng vẫy tay.

Một ngọn lửa dày bùng phát xung quanh Eve.

Bầu trời và mặt đất hoàn toàn bị bao phủ bởi một màu đỏ đậm, không hề để lại khoảng trống.

Khung cảnh tàn khốc nhưng vô cùng mỹ lệ——

“......A......”

“Vĩnh biệt, pháp sư không quen biết.”

Tsk! Lydia búng ngón tay một cách không thương tiếc.

Màu đỏ thẫm hoàn toàn bao trùm Eve và cố gắng nhấn chìm cô.

Toàn bộ không gian đều là chỗ chết, không những không thể trốn thoát, mà còn không có cách nào để phòng ngự.

“.........”

Đầu óc Eve trống rỗng, chỉ có thể bất lực nhìn cảnh tượng đó—

————

“Aaaaaaaaaaaaaaaa——!”

“Hahahahahahahaha! Quá yếu! Thực sự quá yếu!”

Ma nhân Ignite cười nhạo Glenn đang bị thiêu cháy và lăn trên mặt đất.

“...Ha... đáng ghét...!!”

Glenn ngay lập tức lấy một viên tinh thạch ra khỏi tay mình, sau đó cậu lẩm bẩm gì đó trong miệng.

Tsk! Viên tinh thạch nổ tung ngay lập tức.

Ngọn lửa trên người Glenn ngay lập tức vụt tắt.

“Hừ... thằng nhóc ranh mãnh... ngươi vẫn còn thứ đó sao?”

“Ha... ha... ha...”

Viên tinh thạch mà Glenn sử dụng vừa rồi có chứa ma thuật【 Tăng Sức Đề Kháng 】do Eve và Sistine điều chế, được bổ sung bởi khả năng của Lumia, có thể phát huy tác dụng mạnh mẽ trước các đòn tấn công bằng lửa.

Glenn đã sử dụng sức mạnh của viên tinh thạch ma thuật này tạm thời mới có thể chống chọi được với hỏa lực mạnh mẽ của Ignite, kẻ đã biến thành < Viêm Ma Đế Vương > Via Dhur.

(Đúng là vô lý...! Dù mình có sử dụng tăng cường khả năng đề kháng bao nhiêu lần đi chăng nữa, ngọn lửa của tên đó vẫn có thể xuyên qua... nó chẳng khác gì là một lá chắn giấy...!)

Glenn xác nhận tình hình.

Địa ngục. Nó chính xác là địa ngục lửa.

Mọi thứ cậu thấy đều phát ra ánh sáng đỏ rực, như thể đang ở giữa dung nham.

Nếu không có viên tinh thạch ma thuật này, thì có lẽ Glenn đã biến thành tro khi cậu đứng ở đây.

Lớp dung nham dày tạo thành nhiều lớp tường lửa, bao quanh Ignite để bao vệ hắn.

Ngay cả khi sử dụng viên tinh thạch thuật làm lá chắn, chắc chắn nó sẽ không chịu được sức nóng của ngọn lửa, càng không thể phá bỏ lớp phòng thủ của hắn.

Không thể đến gần, không thể tìm thấy sơ hở.

Mọi thứ càng trở nên tồi tệ hơn—

(Tinh thạch ma thuật— chỉ còn lại hai viên. Nó không thể kéo dài đến ba phút...)

Chết chắc rồi.

Glenn bình tĩnh phân tích tình hình, cuối cùng cậu đưa ra kết luận này.

Đúng lúc này—

Bùm!

Không phải là ở đây, cậu nghe âm thanh của những đám cháy từ rất xa vọng lại.

Glenn nhanh chóng nhìn về hướng phát ra âm thanh đó.

“...!? Vừa rồi là...!?”

“Ồ? Chắc là con gái dễ thương Lydia của ta nhỉ? Có vẻ như con bé đã phát động【 Khu Vườn Thứ Bảy 】.”

“————!?”

Glenn mở to mắt ngạc nhiên.

Lydia đã phát động【 Khu Vườn Thứ Bảy 】. Nói cách khác, Eve, người đang chiến đấu với Lydia—

“...Hừ, có vẻ tất cả đã kết thúc. Glenn Radars.”

Ignite nói một cách đắc ý.

“Sau khi đốt sạch cái thứ rác rưởi đó, Lydia sẽ sớm đến đây hỗ trợ—— lúc đó, dù ngươi có chống cự đến đâu cũng đều vô dụng. Hahahahahaha.... hahaha...!”

Tuy nhiên—

Glenn đáp lại bằng một phát súng.

Tất nhiên, viên đạn được bắn vào Ignite đã bị chặn lại bởi ngọn lửa trên đường bay, nó ngay lập tức bốc hơi.

Đạn không thể gây tổn thương cho Ignite.

Tuy nhiên, ngay cả kiểu phản công yếu ớt này cũng đủ để chọc tức Ignite.

“Thứ rác rưởi... còn muốn phản kháng sao?”

“Im miệng.”

Glenn tiếp tục chĩa súng vào Ignite, và đáp lại một cách kiên định.

“Sao vậy? Rõ ràng thắng thua đã rõ...”

“Bởi vì ta tin cô ấy!”

Glenn trả lời mà không do dự.

“Cô ta sẽ không thua đâu...! Nhất định cô ấy sẽ quay lại đây——!”

“Hừ, thật ngu ngốc... khi ngươi còn ở trong quân đội cũng như vậy, không thể nhìn thấy thực tại. Cái thứ rác rưởi ngu xuẩn kia sẽ trở lại sao? Ngươi quá vọng tưởng rồi đấy!”

“Ha... vọng tưởng? Ngươi rõ ràng là cha của cô ấy, vậy mà lại không hiểu thực lực của cô ấy sao!? Ngươi ngu ngốc đến mức làm cho ta cảm thấy thật đáng thương, lão già!”

Glenn cười đầy tự tin.

“Mặc dù cái chằn ế chồng đó là một người điên cuồng, khó ưa... nhưng cô ấy chắc chắn sẽ làm được. Hừ, cứ chờ mà xem. Khi cô ta quay trở lại... lúc đó ngươi sẽ kết thúc.”

“Thật nhàm chán. Ta đã chán nói những điều vô nghĩa với ngươi rồi!!!”

Sau khi Ignite hét lên một cách không hài lòng, hắn giơ bàn tay lửa của mình—

“Ahhhhhhhhhhhhhhh——!”

Glenn không hề sợ hãi, một lần nữa thách thức Ignite.

Tiếng hét của Glenn và ngọn lửa bùng nổ làm rung chuyển cả bầu trời Milano—

————

Đó là một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Nhưng đó lại là khoảnh khắc vô hạn của linh hồn nào đó đang hấp hối.

Trong thế giới này, nơi dòng chảy của thời gian bị gián đoạn—

(......mình thua rồi.)

——Eve đã nhắm mắt lại một cách không cam tâm.

Nóng quá. Cơ thể thể mình nóng quá. Nói đúng hơn là, cơ thể mình đang bị thiêu cháy.

Lydia đã kích hoạt ma thuật bí truyền của gia tộc Ignite—【 Khu Vườn Thứ Bảy 】.

Eve không thể phản kháng.

Làm sao cô có thể đối phó được chiêu thức kinh khủng này?

Lydia đã sử dụng bí thuật của gia tộc【 Khu Vườn Thứ Bảy 】, đó là đòn tất sát mạnh nhất của cô.

Nó thống trị hoàn toàn một khu vực với nhiệt độ cực cao mà không để lại bất kỳ khoảng trống nào, thiêu rụi mọi thứ xung quanh.

【 Khu Vườn Thứ Bảy 】— Chiêu thức này còn được gọi là < Luyện Ngục Vô Tận • Khu Vườn Thứ Bảy Màu Đỏ >.

Ngay cả Eve trong thời kỳ hoàng kim cũng không thể đạt tới cảnh giới này của Lydia.

Trong thế giới nhuốm màu đỏ thẫm này—

(...Mình thua rồi...)

Eve quỳ trên mặt đất, toàn thân bị ngọn lửa bao trùm.

Chẳng bao lâu nữa, cô sẽ bị thiêu rụi hoàn toàn cùng với ý nghĩ này. Thậm chí không còn một hạt tro.

Trong lúc đó, Eve ngơ ngác suy nghĩ—

(...Un, làm sao có thể thắng được... mình không thể thắng được Onee-chan... mình còn không cam tâm cái gì chứ...? Sức mạnh của Onee-chan kinh khủng đến mức nào, mình là người biết rõ rất, phải không...? Vì cô ta là hàng nhái nên mình sẽ có cơ hội thắng? Vì đó là ngọn lửa giả mạo nên nó không hề gây đe dọa một chút nào? Thật ngu ngốc. Xét về thực lực, mình và cô ấy không cùng đẳng cấp...!)

Eve chịu đựng sức nóng và cơn đau thống khổ, giống như bản thân bị rơi xuống ngục, cô liên tục tự mỉa mai mình.

(Onee-chan là một Ignite chân chính... Cho dù có là hàng giả thì mình cũng không thể thắng...? Rốt cuộc ai mới là giả...?)

Eve nắm chặt tay trái của mình.

Ma lực ở tay trái vẫn không thể lưu thông cho đến tận bây giờ.

(Xin lỗi, Glenn... Có lẽ cậu vẫn tin tưởng tôi như một tên ngốc... nhưng mọi chuyện sắp kết thúc rồi. Cậu quá đề cao tôi. Tôi không tuyệt vời như cậu nghĩ. Tôi chỉ là hàng giả. Không có niềm tin hay giá trị nào, chỉ bám vào cái danh Ignite như một viên than hồng để trên bếp than. Tôi chỉ bùng cháy khi biết cậu đang theo dõi tôi...)

Giờ thì Eve cuối cùng cũng hiểu.

Lý do tại sao người đàn ông đó (Glenn) lại khó ưa đến vậy.

Bởi vì cậu rất giống Lydia, người mà Eve luôn theo đuổi nhưng đã thất bại trong quá khứ.

(...Bây giờ nghĩ về điều này cũng vô ích.)

Xem ra thời khắc đó đã đến.

Những suy nghĩ mông lung và thế giới đỏ thẫm càng ngày càng bị bao phủ bởi một lớp sương trắng.

Nóng quá. Đau quá... Đau quá... Thế nhưng, không cần nghĩ nhiều như vậy...

Mình chỉ là hàng giả, cố gắng đến mức này là rất đáng được khen ngợi phải không?

Cuối cùng, Eve tự an ủi mình bằng suy nghĩ này, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ——

——Ngay lúc này......

『 Em không có nghĩ như vậy, Eve. 』

Bằng cách nào đó.

Eve luôn cảm thấy ngọn lửa bao trùm cơ thể cô đột nhiên nói với cô bằng một giọng điệu chậm rãi.

『 Chị không nghĩ em là một Ignite giả. 』

(......Ai vậy?)

Ý thức của Eve đang trở nên mờ nhạt, cô hỏi một cách thản nhiên.

Nhưng『 âm thanh 』đó không trả lời câu hỏi của Eve, chỉ nói chuyện đơn phương với cô.

『 Eve, em quá cố chấp với cái tên Ignite. 』

『 Em còn nhớ những gì chị đã nói trước đây không? Quan trọng là em quyết định như thế nào trong cuộc sống của mình, luôn đi theo con đường mà mình tin là đúng... Đây mới chính một Ignite chân chính. 』

(............)

『 Hahaha, Eve, cậu con trai mà em có chút quan tâm, gần đây không phải đã nói những điều như vậy với em sao? Không lẽ em quên sớm như vậy sao, Eve? 』

......『 giọng nói 』tinh nghịch giả vờ thân mật là gì vậy?

Có lẽ đó là một ảo thính giác trước khi chết, hoặc đó chỉ là một giấc mơ.

Tuy nhiên, nó lại đem lại cho người ta cảm giác hoài niệm.

Cô rất háo hức được nghe thấy『 giọng nói 』—

『 Eve, em quá bướng bỉnh, hay nên nói là tính cách em quá cứng ngắc... Sao không thả lỏng đầu óc hơn một chút...? 』

(............)

『 Không, cũng không đúng... Nên nói Eve là người quá hiền lành... em đã vì chị mà đã vất vả rồi, phải không... Vì chị nên em không thể từ bỏ tên Ignite...? 』

(............)

『 Cảm ơn em. Nhưng chị cũng phải xin lỗi em... vậy là quá đủ rồi, Eve. Trong tương lai, em chỉ cần sống một cuộc sống mà em muốn và chiến đấu cho công lý mà em tin tưởng... được rồi, Eve. 』

Eve lắc đầu yếu ớt trước『 giọng nói 』đó.

(Sao mọi người đề cao mình quá vậy. Mình chỉ là đồ giả mạo. Mình không biết mình nên sống một cuộc đời nào, và không biết nên làm gì mới đúng... Mình không biết gì hết...)

『 Ai đã nói thế. 』

『 Giọng nói 』nhẹ nhàng soi sáng cho Eve đang than phiền và tự phê phán bản thân.

『 Em không cần phải lừa dối bản thân nữa, Eve. Em đã tìm ra con đường của riêng mình, và em tin rằng đó là con đường đúng đắn, phải không? 』

『 Hãy suy nghĩ thật kỹ, em bây giờ sống là vì cái gì? 』

(————!?)

『 Giọng nói 』đó đã nói như vậy.

Một vài hình ảnh bất chợt hiện lên trong tâm trí Eve.

——Hình ảnh của Học viện Phép thuật Hoàng gia Arzano—

——Hình ảnh những học sinh ngưỡng mộ cô, một huấn luyện viên quân sự——

——Sistine, Lumia, Re=L—

——Mặc dù đã bị giáng chức, nhưng cô vẫn công nhận khả năng của mình, và sau khi biết ý định của cô, một người đồng đội trong đội đặc vụ đã hết lòng giúp đỡ cô—

——Mặc dù ngoài miệng nói không thích, nhưng người đó vẫn luôn sẵn sàng ủng hộ cô, một tên vô dụng với bộ mặt khó ưa và không đứng đắn ấy—

Bây giờ cô đã có rất nhiều báu vật quý giá, những thứ mà cô muốn bảo vệ.

Cảm giác đó chắc chắn không phải là『 giả 』.

Đó là『 thật 』.

(…Mình muốn làm gì? Mình muốn làm gì cho họ? Mình đã giúp lấp đầy trái tim trống rỗng của mình, mình phải trả ơn họ bằng cách nào? Đây là con đường mình chọn—)

Eve tự hỏi và trả lời câu hỏi của mình.

『 ...Xem ra em đã tìm thấy câu trả lời rồi... 』

『 Giọng nói 』đó nhẹ nhàng nói.

『 Haha, em đã vượt qua chướng ngại vật... Nào, đứng lên đi, Eve... 』

“Nhưng... nhưng...!”

Eve hét lên.

“Em yếu đuối như vậy, bây giờ làm sao có thể!?”

『 Eve, không sao. Em có thể làm được... bởi vì em đã hiểu nó từ rất lâu rồi, phải không? 』

“........!?”

Eve không khỏi bị sốc bởi『 giọng nói 』đó.

『 Em quá dịu dàng và tốt bụng... Trong sâu thẳm trái tim, em vẫn luôn kháng cự điều đó trong tiềm thức, phải không? Bây giờ em không cần phải do dự nữa... được chứ? 』

“Nhưng, nếu em làm như vậy... thì sẽ...!”

Eve nói được một nửa rồi lại ngập ngừng.

『 Giọng nói 』như đã nhìn thấu mọi thứ và nhẹ nhàng nói với cô:

『 Chị sẽ không oán giận em. 』

Nghe đến đây, Eve đột nhiên cứng đờ vì sốc.

Nước mắt cô rơi xuống từ khóe mắt.

“Em, em không muốn...”

Mặc dù những giọt nước mắt bốc hơi ngay khi nó rơi xuống nhưng Eve vẫn không thể ngăn được những giọt nước mắt của mình.

“Em không muốn... Em không muốn...! Nếu em làm như vậy, thì nhà Ignite sẽ kết thúc... danh tự này sẽ biến mất từ bây giờ... như vậy thực sự được sao!? Đối với chị, cái danh tự Ignite vô cùng quan trọng và nó không thể thay thế được!”

『 Ignite sẽ không bao giờ kết thúc... Chỉ cần em còn sống... con đường vẫn sẽ tiếp tục kéo dài... 』

“~~~~!?”

『 Có lẽ cả gia tộc có thể bị hủy hoại. Nhưng ý nghĩa thực sự của cái tên Ignite... Tôn chỉ của Ignite... sẽ ở trong trái tim em mãi mãi... và sau đó nó sẽ truyền lại đến đời con cháu em... mãi mãi... 』

“A, a, a, a...!”

『 Eve, chị giao phó mọi thứ cho em... Xin hãy làm một Ignite chân chính... và truyền lại cho đến đời sau... Làm ơn, em gái đáng yêu của chị... 』

『 Giọng nói 』càng lúc càng nhỏ.

Không còn nghe thấy nữa.

Rốt cuộc『 giọng nói 』đó là gì?

Eve chỉ biết rằng『 giọng nói 』đã giao phó ước nguyện cho cô.

Eve đang có rất nhiều cảm xúc lẫn lộn trong trái tim.

Eve đã biến niềm khao khát của mình thành lời.

Cô hét lên.

Cô không còn do dự nữa.

Eve giơ tay trái hét lên từ sâu thẳm tronh trái tim mình:

“Onee-chan———————!”

Bùm!

Hoả ngục đang nuốt chửng mọi thứ, bỗng chia làm đôi.

Ngọn lửa đang bao quanh cơ thể của Eve bỗng tản ra khắp mọi hướng.

“Hơ——!? Làm sao có thể!?”

Lydia, người đã phát động bí thuật gia tộc【 Khu Vườn Thứ Bảy 】, thốt lên đầy hoài nghi.

“Lợi dụng lãnh địa của mình để thao túng【 Khu Vườn Thứ Bảy 】!? Quyền kiểm soát của mình đã bị cướp mất!?”

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh——!”

Nước mắt liên tuôn ra nhưng đã bốc hơi nhanh chóng, Eve hét lên.

Tay trái cuối cùng cũng lưu thông được ma lực— Eve dần cảm nhận được cảm giác đã mất từ lâu này, chuyển toàn bộ lượng ma lực còn lại sang cánh tay trái, rồi mạnh mẽ phóng ra.

Ngọn lửa nghiệp chướng bao phủ xung quanh Eve, lần này tất cả đều lao về phía Lydia trong nháy mắt—

Ma thuật bí truyền【 Khu Vườn Thứ Bảy 】.

Phép thuật này là biểu tượng của gia tộc Ignite.

Kể từ khi bàn tay trái bị Jatice chặt đứt, trong lòng Eve rất hoang mang và vướng bận.

Cô không biết làm thế nào để tìm được lại chính mình, với tư cách là Ignite.

Eve cũng đã mất khả năng ma thuật của tay trái, mất đi【 Khu Vườn Thứ Bảy 】.

Bây giờ cô đã thoát ra khỏi sự bối rối của mình—

Vì cuối cùng cô đã tìm thấy một con đường mới cho gia tộc Ignite.

Cuối cùng cô cũng tìm được con đường mình nên đi.

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh——!”

“Mm...!?”

Quá kinh ngạc, Lydia cố gắng sử dụng tất cả sức mạnh ma thuật của mình hòng giành lại quyền kiểm soát lãnh địa【 Khu Vườn Thứ Bảy 】đã bị lấy đi bởi Eve.

Nhưng có vẻ tình hình đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát.

Eve dùng hết sức phát động【 Khu Vườn Thứ Bảy 】để phản công, Lydia hoàn toàn không phải là đối thủ của cô—

Lần này,『 Luyện Ngục Vô Tận • Khu Vườn Thứ Bảy Màu Đỏ 』bao vây lấy Lydia.

“————”

Lydia chìm trong biển lửa.

Ngoài ma lực ban đầu của Lydia, bây giờ có thêm ma lực của Eve đã được bổ sung sau đó. Lửa địa ngục đã đạt đến sức nóng vô hạn do hiệu ứng nhân lên, xuyên thủng tất cả các ma thuật phòng thủ và gây ra sát thương chí mạng chết người chỉ trong một đòn.

“Kết thúc rồi.”

Eve tuyên bố chiến thắng của mình.

“..........!?”

Lydia cứng đờ với vẻ mặt khó tin trên gương mặt và dần dần biến mất.

Hình bóng cô tan vào trong ngọn lửa.

Bùng, bùng... cô đã bị xoá sổ hoàn toàn, dù chỉ là một hạt bụi cũng không còn.

“Vĩnh biệt, Onee-chan.”

Kết quả đã rõ.

Nhưng Eve vẫn không dám bất cẩn, vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào Lydia. Ngay lúc này—

Lydia, người đang dần biến mất trong biển lửa, đột nhiên mỉm cười.

“...Em... đã trở nên mạnh mẽ... Eve...”

Nụ cười đó hoàn toàn khác trước đây, không phải là nụ cười thiếu tự nhiên đó.

Đó là một nụ cười dịu dàng và duyên dáng... một nụ cười mà Eve rất nhớ.

“......Cảm ơn em......”

“~~~~!?”

Eve không có thời gian để xác nhận điều đó có nghĩa là gì.

Ngay khi Eve kịp phản ứng, Lydia đã biến mất hoàn toàn trong ngọn lửa—

“........”

——Im lặng.

Ngọn lửa nhuộm đỏ mọi thứ cuối cùng đã dập tắt, chỉ còn lại một đống tro bụi.

Eve ngơ ngác đứng yên tại chỗ.

(『 Luyện Ngục Vô Tận • Khu Vườn Thứ Bảy Màu Đỏ 』của Onee-chan... Tại sao không hoàn toàn xóa sổ mình? Đáng lý ra, mình không thể chịu nổi được sức mạnh đó, và mình sẽ biến thành tro ngay lập tức...)

Cô nghĩ thầm.

(『 Giọng nói 』mà mình nghe thấy trong ngọn lửa là...?)

Cô nghĩ thầm.

(Những lời cuối cùng đó... vì sao cô ấy lại gọi tên mình...)

Và nụ cười dịu dàng hiện ra trước khi chết.

...Cô suy nghĩ.

Lydia đó chắc chắn là đồ giả được tạo ra thông qua【 Project: Revive Life 】. Điều này đã được Eve xác định rõ.

Vì vậy, Lydia— chắc chắn không phải là người chị mà cô biết.

Linh hồn và ký ức đều được sao chép, thực chất cô là một người khác không hề liên quan đến người chị mà Eve biết.

Nhưng—

Có một sự thật không thể chối cãi... một phần linh hồn và trí nhớ của Lydia đã được sử dụng vào hàng giả.

Nói cách khác.

Điều đó có nghĩa là—

Có lẽ cái khoảnh khắc cuối cùng đó...

............

“...Hừ!”

Eve lau đi những giọt nước mắt đang rơi.

“Bây giờ không phải là lúc để khóc...! Bây giờ không phải lúc để khóc...!”

Eve cố gắng chống lại những giọt nước mắt, cô phát động động < Tật Phong Cước > và nhảy lên.

Cô cuốn mình vào trong cơn gió bà phóng đi với tốc độ cao trên những con phố bị thiêu rụi.

Về phần Lydia vừa rồi, có quá nhiều giả thuyết.

Tuy nhiên, bây giờ nghĩ lại cũng chẳng ích gì.

Bởi vì tính xác thực không còn có thể được xác minh.

Sự thật đã bị chôn vùi trong bóng tối, và nó sẽ không bao giờ được tiết lộ.

Cô là một kẻ phản loạn đã phản bội Nữ hoàng bệ hạ, và đã bị Eve tiêu diệt.

Chỉ vậy thôi.

Hơn nữa—

“Vẫn còn chưa kết thúc... vẫn còn chưa kết thúc...!”

Eve tăng tốc, lao đi tìm người đàn ông đã tin cô một cách ngu ngốc—

————

“Ha.....! Ha....!”

Glenn nắm lấy cánh tay trái bị cháy xém của mình, cậu quỳ xuống một chân.

“Hừ, tay trái sử dụng ma thuật đã bị ta phế. Ngươi xong đời rồi!”

Tiếng cười của Ignite vang lên trong biển lửa cuồng nộ.

“Tuy nhiên, không ngờ ngươi có thể kiên trì đến tận bây giờ! Điều này rất đáng được khen ngợi!”

“Câm... câm miệng lại, đồ rác rưởi...”

“Ngươi nên từ bỏ sớm đi thì hơn. Nếu từ bỏ sớm, ngươi sẽ không còn bị giày vò.”

Cơ thể của Glenn bây giờ thật kinh khủng.

Cậu bị bỏng nặng khắp người.

Cánh tay trái gần như bị cháy thành than. Nếu vết thương trở nên tồi tệ hơn, có thể cậu sẽ không thể chữa khỏi bằng phép thuật.

Và những viên tinh thạch ma thuật mà cậu coi như lá bùa cứu mạng, tất nhiên đã không còn nữa.

Bây giờ chỉ có【 Tăng Sức Đề Kháng 】 được ban phước bởi khả năng của Lumia có thể tạm thời bảo vệ được Glenn, nhưng cũng chẳng còn được bao lâu.

Khi tác dụng của【 Tăng Sức Đề Kháng 】không còn, đó là lúc Glenn bị thiêu rụi hoàn toàn và bị xóa sổ khỏi thế giới này.

“Ra vậy, cho dù có bị giày vò như thế nào thì ngươi vẫn không chịu từ bỏ ý định giết ta? Ngươi vẫn còn muốn báo thù cho người phụ nữ mà ngươi từng yêu trước đây sao? Hừ, thật nực cười. Hẳn là ngươi rất không cam tâm phải không? Đối mặt với sức mạnh áp đảo của ta, ngươi chỉ có thể bị giết trong bất lực...”

Tuy nhiên, Glenn nhếch khóe miệng cười tự tin.

“Báo thù...? Hừ, tất nhiên là ta muốn báo thù. Nhưng nói thẳng ra, nếu ta thực sự muốn trả thù, mục tiêu của ta là Jatice... Lão già.”

“Ngươi nói gì......?”

“Lý do ta cố gắng đến mức này... là vì học sinh. Và ta tin vào cô ta. Cô ta chắc chắn sẽ quay lại. Chỉ cần cô ta quay trở lại... ta có thể giết được ngươi."

“...Đồ bịp bợm, chỉ dựa vào một pháp sư hạng ba như ngươi, làm sao có thể giết ta?”

“Có phải ta đang bịp bợm hay không? Đợi chút nữa là ngươi biết ngay thôi.”

“Hừ, vẫn còn rất mạnh miệng. Ngươi quả thực rất biết chọc giận người khác. Tại sao ngươi lại kiêu ngạo như vậy? Ngươi chỉ là một tên nhóc chưa đến 20 tuổi.”

“Câu này ta phải hỏi ngược lại ngươi mới đúng. Sao đến tầm tuổi này mà ngươi vẫn còn ngây thơ như vậy?”

“...Câm miệng...!”

Ngọn lửa hừng hực phản chiếu sự tức giận đang trào ra bên trong Ignite, một lần nữa bùng lên xung quanh hắn.

“Đủ rồi! Đây chính là mồ chôn của ngươi! Mau chết đi!”

Ngọn lửa của những cơn sóng thần ập về phía Glenn từ mọi hướng.

Mọi thứ xung quanh đã trở thành một màu đỏ thẫm—

——Tuy nhiên......

“Thật ngại quá, lão già.”

Rõ ràng là trong tình thế tuyệt vọng, nhưng Glenn lại đột nhiên nở một nụ cười gian trá.

“Chúng ta đã thắng.”

“......Cái gì......!?”

Cảnh tượng trước mắt khiến Ignite không thể tin được, đôi mắt hắc ám hắn mở to.

Ngọn lửa do Ignite điều khiển— không thể chạm vào Glenn.

Ngọn lửa vẫn đứng yên như thể bị chặn lại bởi một lực vô hình.

Và— đằng sau Glenn đang quỳ một gối, một bóng người đột nhiên xuất hiện.

Người đó chính là—

“—E, Eve!?”

“.........”

Eve đưa tay trái ra phía trước, mở ra một vòng tròn ma thuật trước lòng bàn tay.

“...Cậu đợi lâu chưa?”

“Hỏi thừa, làm cái quái gì mà chậm như sên vậy!?”

“Đúng là một tên láo toét. Có cần thiết phải trả lời thành thật như vậy không?”

“Có cần thiết phải thể sự lịch lãm với cô không?”

“Đáng, đáng ghét.”

“Nhưng dù sao, tôi cũng khá sốc đấy... Không ngờ khi trở về, cô lại mang thêm cho tôi một điều bất ngờ.”

Glenn liếc nhìn cánh tay trái của Eve đã khôi phục được sức mạnh ma thuật.

“Tôi vốn định nói rằng chỉ cần cô ở đây, thì may ra chúng ta mới có cơ hội chiến thắng... Nhưng nhìn vào tình hình này, xem ra khả năng chuyển bại thành thắng còn hơn rất nhiều so với『 may ra 』.”

“........”

Eve đáp lại Glenn bằng sự im lặng.

Glenn ngửi thấy gì đó từ phản ứng của Eve, cậu im lặng một giây trước khi hỏi:

“...Cô không sao chứ? Còn chiến đấu được không?”

“Đương nhiên là còn.”

“Vậy thì làm phiền cô... tôi sẽ lo liệu phần còn lại.”

Sau một cuộc trò chuyện ngắn ngủi.

Glenn hít thở sâu và đứng dậy khỏi mặt đất.

Sau đó, cậu chậm dãi đi về phía Ignite.

Khi bước đi, cậu cẩn thận nạp ổ đạn mới vào khẩu súng lục của mình.

Cậu đổ thuốc súng đặc biệt vào một trong sáu viên đạn trong ổ đạn...

Glenn chậm dãi thay đạn không thèm để ý đến Ignite.

“Hừ, chỗ nào cũng đều có sơ hở, thật ngu ngốc.”

Ignite bắt đầu điều khiển ngọn lửa.

Ngọn lửa dữ dội dường như muốn thiêu rụi cả thế giới liên tục bốc lên, lao tới Glenn và Eve.

Tuy nhiên, trước khi ngọn lửa chạm vào Glenn và Eve, ngọn lửa bỗng đứng yên.

Ngay lập tức, ngọn lửa bị tách thành hai nửa, tạo thành một con đường giữa Glenn và Ignite. Glenn chậm rãi đi tới.

Không chỉ có vậy—

“C, cái gì!? Cơ, cơ thể không thể cử động...!?”

——Ngay cả Ignite cũng hoàn toàn bị đứng yên.

Cơ thể giống như bị nguyền rủa, mất đi khả năng di chuyển.

Trong khi Ignite đang không thể di chuyển, Glenn nạp viên đạn đang ngậm trên miệng vào nòng súng rồi gập lại thân súng, cuối cùng cậu đã nạp đạn xong.

Glenn đi chậm về phía Ignite.

Vẻ ngoài của cậu rất bình tĩnh, không hề vội vàng.

“Cái, cái gì!? Chuyện gì đang xảy ra vậy!?”

“Cha, vô ích thôi.”

Ignite hoảng sợ trước tình thế không thể giải thích đang xảy ra với mình, Eve nhẹ nhàng nói với hắn:

“Khu vực này bây giờ hoàn toàn đã là lãnh địa của con—【 Khu Vườn Thứ Bảy 】.”

“Cái gì......!?”

“Trong lãnh địa này, con không cần niệm chú để điều khiển và kiểm soát bất kỳ ngọn lửa nào. Tất cả ngọn lửa đều là tay trái và tay phải của con, chúng đều là tôi tớ của con, nói cách khác—”

Eve nhìn Ignite với đôi mắt lạnh lùng.

Nhìn bóng dáng của người cha giờ đã hoàn toàn biến thành quỷ lửa.

“Cha, cha đã từ bỏ thân phận con người của mình. Vì vậy— cha bây giờ chỉ là một ngọn lửa.”

“~~~~~~!?”

“...Thật đáng tiếc. Nếu như không bỏ thân phận con người thì rất khó có thể nói trước được kết quả.”

Ngay lúc này—

Vẻ mặt của Ignite rõ ràng là vô cùng tuyệt vọng.

Hắn đã hoàn toàn bị Eve kiểm soát, cơ thể hắn hoàn toàn không thể nghe lời.

Và Glenn giống như tử thần chậm rãi đi về phía hắn.

Hắn bỗng nhớ lại hình ảnh về một『 pháp sư sát thủ 』với tỷ lệ thành công cao đáng kinh ngạc, một nỗi sợ hãi mạnh mẽ bao trùm trái tim Ignite—

“E, Eve!? Đợi, đợi đã...!”

Ignite hét lên một cách điên cuồng.

“Đây, đây là mệnh lệnh...! Cứu ta, Eve! Ngươi định không tuân theo mệnh lệnh của ta sao!?”

Tuy nhiên—

Eve thở dài và đáp lại một cách ảm đạm:

“Thật đáng tiếc... Con đã không còn vướng bận những thứ này rồi.”

“~~~~~!?”

Eve đại khái đã nhìn thấu bản chất của chú thuật trước đây luôn kìm hãm tiềm thức của cô.

Đó là chú thuật được sử dụng bởi Ignite, có lẽ hắn đã lợi dụng sự ngưỡng mộ, sợ hãi và trung thành đối với cái tên Ignite, và biến sự tôn kính này thành một『 cái nêm 』, sau đó được sử dụng nó để trói buộc linh hồn của đối phương, khiến họ phải tuân theo mệnh lệnh mình.

Mặc dù chú thuật này có nhiều hạn chế về điều kiện, nhưng một khi phép thuật thi triển thành công, nó có thể tạo ra một lực cưỡng chế rất mạnh.

Ignite có lẽ đã sử dụng phương pháp tương tự để điều khiển quân đội dưới quyền chỉ huy của mình.

Và lý do khiến Ignite kiên trì đóng góp to lớn và nâng cao danh tiếng cho gia tộc Ignite là vì hắn muốn dùng cách này để thao túng mọi người nhằm gia tăng những quân cờ có thể điều khiển.

Loại ma thuật này thực sự rất ghê tởm.

Có lẽ đây là thứ mà chỉ có gia tộc mới biết, một thứ giống như một ma thuật bí truyền.

Tóm lại, chuyện này không còn quan trọng nữa.

Như thể nói lời từ biệt với Ignite ô uế —— lời từ biệt với cha mình.

Cuối cùng Eve nói:

“Vĩnh biệt, cha... con... rất hận cha...”

“E, Eve—————————————!”

Ignite hét lên thảm thiết, Glenn ung dung bước tới, đặt họng súng vào giữa lông mày hắn——

“< Phát Bắn Số 0 >——”

Cạnh!

Tiếng lên đạn vanh lên khiến Ignite rùng mình.

“Y—!? Đợi, đợi đã—”

Glenn ngay lập tức bóp cò.

“——【 Ám Sát Của Kẻ Ngốc 】.”

Pằng!

Sự【 Đình Trệ • Ngừng Thay Đổi 】được cường hoá lên viên đạn và trở thành đòn tất sát—

Viên đạn kịch độc nhắm vào con quỷ cuối cùng cũng đã bắn ra——
______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #17#roku