Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương I: Tiếng kèn của sự sụp đổ

Cộc, cộc, cộc...

Tiếng bước chân vang vọng khắp không gian nhỏ hẹp.

Không gian tràn ngập không khí tù đọng và bóng tối vô tận.

Ánh sáng ma thuật từ đầu ngón tay tạm thời xua tan bóng tối xung quanh.

Đây là một đường hầm.

Các bức tường, sàn và trần của lối đi đều được làm bằng đá, trên đó khắc đầy những ký hiệu hình học đầy bí ẩn.

Và cả những con đường, khắc đầy những văn tự và ký hiệu cổ.

Một người đàn ông trẻ, trên đầu ngón tay tỏa ánh sáng ma thuật bước đi trên con đường với một tốc độ đều đều.

Jatice Lowfan.

“Ồ? Không ngờ lại có những tàn tích như vậy ở dưới Milano.”

“Hừ... Ngươi muốn đưa chúng ta đi đâu?”

Theo sau Jatice là Luna và Chase của Đội Thập tự chinh thánh phạt thứ 13.

Chase bế Maria đã được bắt cóc trong tay.

Maria đã bị ép uống một loại thuốc ma thuật gây mê, bây giờ cô hoàn toàn bất động.

“Mau nói cho chúng ta biết mục đích của ngươi đi.”

“Đừng vội như vậy mà.”

Jatice đáp lại bằng một nụ cười thân thiện với Luna đang bất mãn.

“Khi đến nơi, hai ngươi sẽ tự nhiên hiểu thôi... xin hãy kiên nhẫn một chút.”

“Đồ khốn...! Nếu không phải Chase bị khống chế bởi < Đinh Yoto >, thì ta đã giết ngươi từ lâu rồi...!”

Cấm thuật của giáo hội Thánh Elizareth【 Thiên Thần Đầu Thai 】.

< Thiên Thần Chiến Tranh > Luna Flare là người đủ tiêu chuẩn và sản phẩm thành công của cấm thuật【 Thiên Thần Đầu Thai 】.

Luna rõ ràng sở hữu sức mạnh siêu nhiên vượt trội so với người thường, nhưng cô không thể làm gì khác ngoài việc nghe theo lời Jatice, bởi vì trái tim của đồng đội của cô, Chase, đã bị cây đinh < Đinh Yoto > ghim vào tim.

< Đinh Yoto > là một vật thánh dùng để tiêu diệt các xác sống. Chỉ cần chiếc đinh còn cắm vào trái tim của Vampire – Chase, sự sống và cái chết đều nằm trong tay Jatice.

Luna nhắm mắt và siết chặt nắm đấm.

(...Chỉ có Chase, mình tuyệt đối sẽ không để anh ấy chết...! Mình chỉ còn lại có mỗi Chase...!)

Vì vậy, Luna chỉ có thể bắt tay với Jatice và làm theo những gì hắn nói. Cô không còn cách nào khác.

Bất kể có hy sinh như thế nào, mình cũng không ngần ngại—

“Luna...”

Chase chỉ có thể im lặng nhìn khuôn mặt đau khổ của Luna.

Con đường phức tạp giống như mê cung. Nhưng Jatice vẫn bước chân về phía trước mà không do dự.

Có vẻ như hắn đã quyết định nơi mà mình muốn đến.

Chẳng bao lâu, họ cuối cùng cũng đi hết đoạn đường giống như mê cung và đến một không gian rộng lớn.

“Không ngờ dưới thành phố Milano còn có một nơi như vậy...”

Luna và Chase kinh ngạc nhìn xung quanh.

Trong không gian mái vòm rộng rãi này. Dường như có nhiều hơn một lối ra vào.

Các ký tự hình học có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi trên bức tường. Sàn và trần nhà được chạm khắc với những hoa văn kỳ lạ trông giống như những bức tranh của các vì sao.

Ngoài ra, trung tâm của không gian hình mái vòm được xây dựng một bệ thờ hình tứ giác, trông giống như một kim tự tháp, xung quanh là những tảng đá đen huyền bí không xác định.

“Đây là một tàn tích cổ xưa được gọi là < Tế đàn Nyarl >. Cần phải đi theo lộ trình chính xác của mê cung, nếu không thì sẽ vĩnh viễn bị mắc kẹt và sẽ không thể đến được điểm cuối.”

Jatice nói một cách đắc ý.

“Ta đã phải rất vất vả để giải mã mê cung và tìm được ra nơi này. Ta gần như đã đi trước Fossil một bước.”

“Ta không quan tâm đến những thứ đó!”

“Cũng đúng, vậy chúng ta hãy bắt đầu thôi.”

Thấy sự Luna sắp không kìn chế được tức giận, Jatice nhún vai nói.

“Ta có thể làm phiền ngươi khi mang『 Vu Nữ Hắc Ám Thuần Khiết 』đó lên tế đàn được không?”

“........”

Chase ôm Maria đứng yên trong im lặng.

Bởi vì trong lòng cậu đang có một điềm báo chẳng lành.

“...Sao vậy? Ngươi không chịu nghe theo yêu cầu của ta sao?”

Jatice lấy ra chiếc búa vàng có khắc kinh thánh ra với vẻ tự mãn.

Cái búa đó chính là vật thánh điều khiển chiếc < Đinh Yoto > đang cắm vào trái tim của Chase— < Đinh Yoto >.

“...Làm ơn, Chase. Hãy làm những gì hắn nói... đây là mệnh lệnh của tôi.”

Luna không chịu nổi nữa. Cô cố nén đau khổ, van xin cậu, khuôn mặt cô đầy vẻ bất lực và khó chịu.

“...Được rồi.”

Theo lệnh của Luna, Chase thở dài và để Maria nằm trên tế đàn..

“< Nghe Theo Mệnh Lệnh Của Ta >.”

Jatice đọc câu thần chú ‹ White Magic ›【 Múa Rối 】.

Một giây tiếp theo, Maria, người vẫn còn trong trạng thái hôn mê, bỗng ngồi dậy, quỳ trên tế đàn, ôm hai tay trước ngực và hướng lên trần nhà.

Sau đó......

“...Na... sutan... ru... gasana... aaru... naru...”

Maria dường như đang cầu nguyện, miệng liên tục lẩm bẩm những từ không rõ ràng.

“Hừ......”

Jatice nắm chặt lấy tay áo bên trái của Maria và xé nó ra.

Cánh tay trái của Maria bị lộ ra ngoài.

Trên cánh tay cô, có một hoa văn kỳ lạ giống như được chồng lên bởi một số đường viền hình chữ Z.

Hoa văn kỳ lạ này bắt đầu sáng lên cùng với lời cầu nguyện của Maria.

“Cái, cái gì đây...? Chuyện gì xảy ra vậy...?”

“Tiếp theo là đến lượt ngươi, Luna.”

Jatice quay lại nhìn Luna đang bối rối.

“Cái gì? Ta?”

“Đúng vậy, ngươi chẳng phải là < Thiên Thần Chiến Tranh > sao? Vì vậy, ngươi có thể sử dụng ma thuật ngôn ngữ thiên thần.”

“Phải... nhưng cụ thể ta phải làm gì?”

“Trong ngôn ngữ ma thuật thiên thần, có một ma thuật cấm—【 Thánh Ca Số 13 】, phải không? Ta hy vọng ngươi có thể hát nó.”

“...Cái gì? Làm sao ngươi biết...?”

Sau khi Jatice nói, Luna ngạc nhiên chớp mắt.

“Hơn nữa, tại sao ngươi lại muốn ta hát cái đó vào lúc này? Quả thật là có【 Thánh ca số 13 】trong ngôn ngữ ma thuật Thiên Thần... Nhưng đó chẳng phải là bài hát không có ý nghĩa hay sức mạnh gì sao?”

“...Xin lỗi, ngươi không có quyền từ chối.”

Jatice làm cho Luna sợ hãi khi xoay cây < Búa Yoto > trên tay.

“Tuy nhiên, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn hát【 Thánh Ca Số 13 】, ta sẽ giải thoát Chase. Hãy tin ta.”

“...Cái gì? ...Ngươi chắc chứ...?”

Luna không thể đoán được ý định của Jatice.

(【 Thánh Ca Số 13】... Mặc dù nó được gọi là cấm kỵ, nhưng bài hát này không có bất kỳ sức mạnh nào... Ngay cả khi bài hát này được hát ở đây, nó sẽ không gây ra bất kỳ vấn đề gì... Chỉ là bài hát này....)

Ngay khi Luna còn đang do dự——

“...Luna. Không được đồng ý yêu cầu của tên đó.”

Chase nghiêm khắc cảnh báo.

“Tôi có linh cảm rằng những chuyện không thể cứu vãn sẽ xảy ra. Cứ mặc kệ tôi... dù sao thì tôi cũng đã chết rồi.”

“.........!”

Luna nhìn Chase rồi nhìn < Cây Búa Yoto >  trong tay Jatice.

Cô do dự một lúc, cuối cùng...

“Ya... Ahahahha... La, La, ALaLaLa, LaLa... Ahaaa... yha...”

Luna đã hạ quyết tâm và bắt đầu hát một bài hát với giọng điệu trang trọng.

Giai điệu được cất lên bởi giọng ca trong trẻo và tươi sáng vang vọng trong không gian mái vòm—

“Luna...”

Chase chỉ có thể thể hiện một biểu cảm phức tạp, nhìn chằm chằm vào Luna.

“Un... Đúng vậy...『 Đúng như ta dự đoán. 』”

Trên khuôn mặt của Jatice đầy vẻ tà ác và hắc ám.

Tiếng hát của Luna có ma lực như thể hút linh hồn người nghe vào địa ngục, nó vẫn liên tục kéo dài...

Ngay sau đó, bài hát đã kết thúc.

Khoảnh khắc Luna ngâm nga giai điệu cuối cùng—

Xoẹt...!

Với một âm trầm nặng nề vang lên, các bức vẽ trên tường bên trong mái vòm đột nhiên tràn ngập ma lực, những tia sáng chạy trên bề mặt của tảng đá đen như một cơn lũ.

Phép thuật ngày càng trở nên mạnh mẽ và lan rộng.

Bên trong không gian mái vòm dần dần chứa đầy ma lực kinh khủng—

“Cái gì......!?”

Ngay sau đó, các vết nứt vỡ ra trong không gian mái vòm.

Không chỉ vậy, những con quái vật vô định lần lượt xâm nhập qua những vết nứt đó.

Không thể mô tả những con quái vật đó bằng lời, chúng giống như một khối bùn kết hợp với những loại thủy quái dưới biển sâu, trông chúng thật gớm ghiếc, toàn thân được bao phủ bởi miệng với những chiếc răng nanh cùng nhãn cầu.

Những con quái vật vô định di chuyển dọc theo đường vẽ thiên thể trên sàn nhà như thể chúng có ý thức, từ từ bao phủ lấy Maria, người đang quỳ trên tế đàn và cầu nguyện một cách kỳ lạ.

Những con quái vật vô định sinh sôi không ngừng, giống như không có giới hạn.

“Cái... cái gì đây...!? ...thứ đó...!?”

Nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp đó, Luna lùi lại với vẻ mặt tái mét.

“Jatice...!? Ngươi rốt cuộc đã làm cái quái gì vậy!?”

Luna nhìn Jatice, đôi mắt của cô đầy vẻ sợ hãi như thể cô đang nhìn một con quái vật.

“Mục đích của ngươi không phải là hợp tác với Archbolt, để kích động cuộc chiến giữa vương quốc và Đế Quốc, cùng nhau tận hưởng thành quả sao...!? Lý do ngươi bắt cóc Maria— Miriam Cardis, không phải là ngươi muốn sử dụng con bé như một con bài để thương lượng với Hồng y Fais Cardis sao...!?”

“Làm sao ta có thể làm những việc vụn vặt như vậy được?”

Jatice nhún vai với một cử chỉ khoa trương, làm cho Luna phải kinh ngạc.

“Được rồi, bây giờ ta sẽ kể cho ngươi nghe một câu chuyện.”

Sau đó, hắn nói nhỏ.

“Rất lâu, rất lâu trước đây. Vào thời đại của nền văn minh siêu ma pháp, có một vị vua điên loạn được gọi là Ma vương. Ma vương thống trị thế giới bằng cách sử dụng sức mạnh từ các vị thần xấu xa bên ngoài vũ trụ, chẳng hạn như『 Cặp Song Sinh Trên Bầu Trời 』,『 Ngôi Sao Ma Thuật 』. Trong đó『 Vu Nữ Hắc Ám Thuần Khiết 』... là một trong những sức mạnh mà Ma Vương sở hữu. Ma vương đã cấy sức mạnh đó vào giáo sĩ của mình, và khả năng của giáo sĩ < Hắc Ám Thuần Khiết > này là triệu hồi tà thần bên ngoài vũ.”

“...< Vu Nữ Hắc Ám Thuần Khiết >...?”

Đây là những gì Jatice gọi Maria như vậy.

Ban đầu Luna nghĩ đó là mật danh hay gì đó.

“『 Sự uy dũng của chúng khó có thể diễn tả bằng lời, cơ thể của chúng to lớn như ngọn núi, giống như sức mạnh bạo lực thuần khiết 』... Gia quyến tà thần được các Vu Nữ triệu hồi bằng cách sử dụng chính họ làm vật chứa, sau này trở thành thuộc hạ phục vụ cho Ma Vương. Chúng được gọi là『 Binh Khí Tà Thần 』— nó gần giống như vũ khí nguyên tử cổ đại. Theo truyền thuyết, hầu như tất cả các quốc gia thù địch với Ma Vương đều bị xóa sổ bởi『 Binh Khí Tà Thần 』.”

“..........”

“Nơi này là nơi nền văn minh cổ đại thực hiện nghi lễ triệu hồi『 Binh Khí Tà Thần 』... và nó cũng là một trong số ít địa điểm nghi lễ còn sót lại ở thời hiện đại...”

“Chờ một chút! Không lẽ... cô gái đó (Maria) thực sự là『 Vu Nữ Hắc Ám Thuần Khiết 』... có khả năng triệu hồi gia quyến Tà Thần !?”

“Không sai.”

“Jatice, không lẽ anh định triệu hồi tà thần bên ngoài vũ trụ sao!?”

“Đáp án đúng rồi.”

Jatice nhẹ nhàng thừa nhận mục đích của mình. Luna và Chase không thể nói nên lời.

“Đây mới chỉ là khúc dạo đầu khi Binh Khí Tà Thần sắp được triệu hồi... nhưng vẫn cần một chút thời gian nữa thì con bé mới trở thành『 Binh Khí Tà Thần 』thực sự. Hiện tại, đây mới chỉ là giai đoạn đầu của việc triệu hồi— giai đoạn sinh sôi『 Root 』.”

Một vật thể không xác định bao phủ Maria và tiếp tục phát triển.

Những vật thể không xác định ngày càng lớn, luồng khí tà ác tràn ngập không gian tiếp tục mở rộng.

Cảm giác này chắc chắn không sai. Luna cảm nhận được hơi thở của một sự tồn tại áp đảo vượt xa họ.

Gia quyến Tà Thần thực sự sắp giáng thế—

“Cái, cái gì... gia quyến Tà Thần đang đến thế giới này... làm sao có thể...!?”

Tình hình ngoài sức tưởng tượng làm cho Luna hét lên trong sợ hãi.

Nếu gia quyến Tà Thần xuất hiện. Chẳng phải cuộc chiến ma thuật của 200 năm trước sẽ quay trở lại một lần nữa sao?

Luna chết lặng, Chase nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh, đưa ra một câu hỏi sắc bén:

“Đến giờ, mục đích triệu hồi gia quyến Tà Thần của anh, tôi không hề quan tâm. Tôi chỉ đang thắc mắc... Tại sao buổi lễ triệu hồi lại phải bắt đầu bằng tiếng hát của Luna?”

“!”

Câu nói này khiến Luna trợn tròn mắt như muốn hét lên.

Buổi lễ khủng khiếp này bắt đầu sau khi Luna hát xong【 Thánh Ca Số 13 】.

Rõ ràng rằng Luna là < Thiên Thần Chiến Tranh >, niềm kiêu hãnh của nhà thờ, bài hát đó là phép thuật ngôn ngữ thiên thần thiêng liêng, nhưng tại sao...?

“Tốt hơn là ngươi không nên biết thì hơn. Đừng bận tâm những chuyện như vậy.”

Như thể đang chế giễu câu hỏi trong lòng Luna, Jatice nói với giọng vui tươi.

“Mau, trả lời cho ta mau lên! Tại sao khi phát động nghi lễ này lại phải bắt đầu bằng tiếng hát < Thiên Thần Chiến Tranh > của ta!?”

“Ngươi đoán xem? Tại sao nhỉ? Có phải là tình cờ không?”

“Nói mau——! Nếu không, ta sẽ chém chết ngươi——!”

Nhìn thấy thái độ vô cùng thách thức của Jatice, Luna tức giận đến mức không còn giữ được bản thân mình nữa. Lúc này—

Một thứ gì đó liên tục xoay tròn bay thẳng về phía Luna.

Luna ngay lập tức bắt lấy thứ đó bằng tay không.

Kết quả......

“...Hơ? < Búa Yoto >...?”

Thứ đó chính xác là < Búa Yoto > nắm giữ sự sống chết của Chase.

Chiếc búa này là lý do duy nhất khiến Luna nghe theo lời Jatice, nhưng Jatice đã tự nguyện đưa lại cho Luna.

“Là giả sao...?”

“Đương nhiên nó là hàng thật. Ngươi có thể kiểm tra nó.”

Luna sử dụng sức mạnh tâm linh của mình để kiểm tra chiếc búa.

Jatice nói đúng, đây thực sự là < Búa Yoto >.

“...Không thể nào...”

Jatice thả con tin Chase mà không nói một lời.

Sự thật khó tin này khiến Luna choáng váng.

“Không phải ta đã nói rồi sao? Chỉ cần ngươi hát【 Thánh Ca Số 13 】thì ta sẽ thả Chase ...”

Rõ ràng hành động này của Jatice là đang vứt đi bùa hộ mệnh của hắn, nhưng hắn vẫn bình tĩnh chỉnh lại chiếc mũ trên đầu.

“Lời nói của ta rất đáng tin cậy. Các ngươi không còn việc gì ở đây nữa, có thể đi được rồi. Rất vui khi được làm việc với hai ngươi.”

“.......”

“Được rồi, ta còn phải bận chuẩn bị tiếp đón một vài vị khách, các ngươi mau đi nhanh đi...”

Ngay khi Jatice nói xong câu này.

Đột nhiên, một tia ánh sáng trắng bắn về phía Jatice.

“...Ôi trời... ngươi đang làm gì vậy?”

Như một chiếc lá thu, Jatice nhẹ nhàng hạ cánh khoảng hơn chục mét về phía sau.

Thanh kiếm của Luna đang chĩa ở vị trí mà Jatice đang đứng trước đó.

“Người bị đần sao?”

Luna chĩa kiếm về phía Jatice.

“Vì Chase đã lấy lại được tự do nên ta cũng chẳng còn lý do gì để giữ mạng sống cho ngươi nữa.”

“Tàn nhẫn quá đi...”

“Chase, chuẩn bị chiến đấu! Chúng ta phải giải quyết tên ác đồ này càng sớm càng tốt! Đừng để hắn trốn thoát!”

Có lẽ vì từ trước cho đến bây giờ, cô đã bị Jatice chơi đùa trong lòng bàn tay, nỗi uất hận đã hằn sâu trong lòng, Luna bùng nổ với tức giận và sát khí đáng kinh ngạc, như đang muốn nghiền nát Jatice bằng ánh hào quang của cô.

“Ta khuyên các ngươi nên từ bỏ đi. Đây cũng là vì muốn tốt cho các ngươi.”

Tuy nhiên, Jatice lại vô cùng thoải mái.

“Tuy rằng thời gian hợp tác khá ngắn ngủi, nhưng dù sao thì chúng ta cũng từng là đồng nghiệp của nhau, nên ta sẽ cho các ngươi một lời khuyên. Tốt hơn các ngươi nên biến khỏi mắt ta càng sớm càng tốt.”

Jatice vừa nói vừa chỉ vào lối ra vào của không gian mái vòm.

“Xin hãy rời khỏi nơi đó. Các ngươi sẽ có thể trở lại mặt đất sớm. Nhưng các ngươi sẽ không còn có thể quay trở lại giáo hội được nữa. Tốt hơn là nên đến các nước phía đông để tránh ánh đèn sân khấu trong thời gian này. Haha, ta đang cho các ngươi con đường sống đó!”

“Ồ!? Cho đến bây giờ, ngươi nghĩ mình vẫn có thể nói được câu này sao?”

“Ngươi là người đã mất tất cả và chỉ còn một thứ quý giá duy nhất còn sót lại... Nếu không muốn đánh mất thứ quan trọng còn sót lại, vậy thì hãy rời khỏi nơi này ngay lập tức. Nếu không, ngươi sẽ hối hận cả đời.”

“Đủ rồiiiiiiiiiiiii——————! Đừng giở trò nữa!”

Giống như không thể nuốt nổi cục tức này được nữa. Mọi lời Jatice nói ra chỉ là gió thổi ngoài tai.

Luna tức giận mở ba cặp cánh trên lưng, sẵn sàng tấn công Jatice—

“Dừng lại, Luna!”

Nhưng Chase đã lao đến giữ Luna từ phía sau, không cho cô di chuyển.

“Anh, anh đang làm gì vậy!? Chase!”

“Những gì hắn nói có lẽ là sự thật!”

Chase tuyệt vọng giải thích cho Luna.

“Người này có tầm nhìn xa giống như tiên tri, cho dù giải thích bằng lý thuyết cũng không thể giải thích rõ ràng được! Tôi biết là cô đang rất tức giận, nhưng tốt hơn là chúng ta hãy rút lui! Chúng ta cùng nhau tìm một chỗ nào đó và trốn đi!”

“Tôi không muốn! Tôi từ đầu đến cuối đều bị coi thường, tôi làm sao có thể nuốt được cục tức này được!”

Luna tức giận như một đứa trẻ và hét lên một cách không kiểm soát.

“Glenn cũng vậy! Jatice cũng thế! Hai tên đó làm tôi rất khó chịu! Tôi đã quyết tâm trở thành < Thiên Thần Chiến Tranh > để cứu vớt mọi người, tại sao tôi lại bị người khác thao túng!?”

“Luna...! Bình tĩnh!”

“Đây là mệnh lệnh, Chase! Chúng ta sẽ đánh bại tên ác đồ này ngay bây giờ! Anh nghe rõ chưa?”

“~~~~!?”

Chase là một tùy tùng ma thuật do Luna điều khiển, không thể không nghe mệnh lệnh của cô.

Với vẻ mặt đau khổ trên gương mặt Chase, cậu rút kiếm ra và tạo tư thế tấn công Jatice.

“Hừ! Jatice, ngươi đúng là một tên ngốc vô vọng! Bây giờ tình thế đã đảo ngược!”

Luna hân hoan tuyên bố giống như trên tay đang tấm vé trúng thưởng.

“Chiến thần huyền thoại và Vampire tiên tổ! Cho dù ngươi có giở trò gì cũng không thể đánh bại hai chúng ta! Được rồi, mau sám hối đi!”

Tuy nhiên—

“...Ôi, thật đáng thương.”

Jatice hạ vành mũ xuống để che mắt, nói với vẻ thương hại từ tận đáy lòng.

“Nếu ngươi ngoan ngoãn rời đi... thì ít nhất ngươi có thể sống một cuộc sống hạnh phúc với tên đó, mặc dù có gặp một chút phiền hà.”

Đúng lúc này—

Bịch bịch.

Bỗng có tiếng bước chân, tiếp đó, từ lối vào có thêm hai người khác xuất hiện.

Một trong số họ là một thiếu niên. Cậu đang mặc một chiếc áo choàng rộng với hình thêu đặc trưng trên đó.

Khuôn mặt của cậu bị che khuất bởi mũ trùm đầu và mái tóc bạch kim, vẻ ngoài của cậu không thể nhận ra.

Người còn lại là một người đàn ông lớn tuổi. Dù tuổi đã cao nhưng ông vẫn có một dáng người cường tráng, trông như một cụ ông nhân hậu trong trang phục linh mục sang trọng.

Luna chưa từng nhìn thấy người thiếu niên này, cô chỉ có ấn tượng về một ông già.

“Giáo hoàng bệ hạ Funeral!? Tại sao ngài lại xuất hiện ở đây!?”

Nhìn thấy đại ân nhân của mình xuất hiện mà không hề báo trước, theo phản xạ, Luna ngay lập tức phản ứng.

“Xin lỗi! Ở đây rất nguy hiểm! Xin ngài lùi lại!”

Luna giương đôi cánh của mình và bay đến trước mặt Funeral, bảo vệ ông ở phía sau cô.

“Thần sẽ giải thích chi tiết những gì đã xảy ra sau! Vì vậy, bây giờ——”

Luna nói như vậy và quay lại đối mặt với Jatice.

Tuy nhiên—

“Ôi... Luna Flare. Không phải ta đã dặn ngươi rồi sao. Đừng hát【 Thánh Ca Số 13 】mà không có sự cho phép của ta.”

“...Ơ? Thần xin lỗi?”

“Không ngờ ngươi lại ngốc như vậy... ta thật sự rất thất vọng về ngươi.”

Xoẹt! Một âm thanh xé gió từ phía sau Luna.

“Nguy hiểm! Luna——————!”

Chase hét lên.

Bụp——!

Ai đó đột nhiên đẩy Luna ra xa—

Phập!

“............Cái gì?”

“Khụ...!?”

Cơ thể Luna bị đẩy ra, cô nhìn cảnh tượng qua khóe mắt...

Chase bị đâm xuyên ngực bởi cây kiếm của Funeral.

“...Cái gì...? Ơ...? Bệ, bệ hạ...?”

Luna ngã bệt xuống đất, nhìn cảnh tượng với vẻ mặt đờ đẫn.

“Ồ? Không bị tiêu diệt chỉ một nhát sao? Mặc dù ngươi chỉ là một bản sao, nhưng tốt xấu gì thì ngươi cũng là tiên tổ.”

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!?”

Cây kiếm trên tay của Funeral chứa đầy ma thuật đen đục ngầu.

Bị cây kiếm đó đâm khiến Chase vô cùng đau đớn.

“Nhưng... dù sao, nó cũng rất dễ gây tổn thương.”

Chiếc nhẫn đeo trên tay đang cầm cây kiếm đâm xuyên qua Chase, nó ngay lập tức bùng phát một thứ ánh sáng đen đáng sợ, sau đó bao trùm khắp cơ thể cậu—

Bùm!

Sau đó, cơ thể Chase nổ tung trong nháy mắt, biến thành vô số mảnh vỡ và bắn ra tung tóe xung quanh.

“......Cái gì?”

Luna sững người tại chỗ với vẻ mặt đờ đẫn.

“...Luna... mau... chạy đi ...”

Đầu của Chase bị bay vào trong không khí, cố gắng phát ra giọng nói yếu ớt để cảnh báo Luna.

Tuy nhiên, đầu của Chase nhanh chóng biến thành cát bụi và biến mất.

“............tôi xin lỗi............”

Sau khi để lại những lời cuối cùng...

Chase đã hoàn toàn đã bị xóa sổ.

Keng! Một vật thể rơi xuống đất.

Đó là < Đinh Yoto > ban đầu được cắm vào trái tim của Chase.

“.......”

Khung cảnh được bao trùm trong một sự im lặng nặng nề.

Cuối cùng—

“...Cha... se...?”

Cuối cùng Luna lấy lại một chút bình tĩnh, cô lẩm bẩm một mình.

“Anh, anh đâu rồi...? Anh... đâu rồi...?”

“Hắn chết rồi còn đâu.”

Funeral trả lời Luna với một nụ cười.

Khuôn mặt mang nét mặt của một người đàn ông tốt bụng thường ngày nhưng đầy tàn nhẫn.

“Đây là hình phạt mà ngươi phải nhận. Để chữa lành cho nỗi đau của ngươi, ta đã biến Chase quá cố thành Vampire tiên tổ (bản sao), để hắn làm người hầu của ngươi. Bây giờ ta muốn tịch thu món đồ chơi của ngươi.”

“...Fune... ral... ngài...? Tại sao...?”

Luna sững sờ nhìn Funeral.

Funeral đột nhiên nói điều gì đó khó hiểu với Luna.

“< Thiên Thần Chiến Tranh > Echel là một trong những ác thần bên ngoài vũ trụ giống như < Thiên Thần Thời Gian > La Tilica và < Thiên thần Không Gian > Les Falia, và là thiên địch của < Hắc Ám Thuần Khiết >.”

“......Cái gì......?”

“Vì vậy, < Thiên Thần Chiến Tranh > có khả năng vừa đẩy lùi vừa triệu hồi < Hắc Ám Thuần Khiết >. Đó là lý do tại sao mà chúng ta tạo ra ngươi... nhưng thật không ngờ, chúng ta đã bị lợi dụng ngược lại.”

Ánh mắt Luna trở nên vô hồn, lão nhân trong mắt cô vẫn giống như thường ngày.

Mặc dù bề ngoài hắn không hề thay đổi... nhưng bên trong hắn chẳng khác gì con quái vật đội lốt người.

──Luna Flare. Nguyên nhân khiến cô không thể bảo vệ người khác là vì cô quá yếu đuối.

──Cô phải trả giá để có được sức mạnh quyền năng, sức mạnh có thể thực hiện mong muốn của mình.

──Nếu cô có lòng muốn bảo vệ người khác, cô phải mau chóng giác ngộ và trở thành một con quái vật cô độc.

──Nếu không thì cô không thể thực sự trở nên mạnh mẽ.

──Cô có muốn mau chóng giác ngộ để đạt được sức mạnh ngay cả khi phải trả giá bằng thân phận của con người?

Luna đã từng mất tất cả các cộng sự của mình và rơi vào trạng thái sa sút tinh thần, ai là người thuyết phục cô tái sinh thành < Thiên Thần Chiến Tranh >...?

4 năm trước, Luna và các cộng sự của cô đã được cử đi tấn công Vampire tiên tổ < Vua Bất Tử >... kẻ gián tiếp gây ra cái chết tất cả các cộng sự của Luna là ai?

Lúc đó, khi cô sắp bị giết chết, ai là kẻ trùng hợp xuất hiện để cứu sống cô?

Tất cả các manh mối cuối cùng đã được chắp nối lại một cách cụ thể trong đầu của Luna.

“...A... A... A a a a...!? Lẽ... lẽ nào...!”

Bây giờ nhận ra đã quá muộn.

Cho dù đó là những giọt nước mắt để lại vào lúc đó, hay sự thất vọng, tuyệt vọng, ý thức, quyết tâm và lòng dũng cảm mà cô đã từng lấp đầy trái tim mình.

Và cả sự lựa chọn từ bỏ thân phận của con người, dấn thân vào con đường cô độc và biết rằng bản thân sẽ không bao giờ được đền đáp.

Tất cả những thứ này.

Tất cả chỉ là—

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh——!”

Luna gầm lên, cố gắng xóa những từ『 chỉ là một trò đùa 』khỏi tâm trí.

“Funeral——————! Thì ra là ngươi——————!”

Vù, vù, vù!

Luna rơi những giọt nước mắt tức giận, trút đi sự uất hận đang trào dâng trong lòng.

Đồng thời, Luna dùng kiếm chém Funeral.

Tuy nhiên—

“Ôi... chỉ có chút việc nhỏ này mà ngươi cũng phát điên, ngươi quả thực vô cùng yếu đuối.”

——Funeral từ từ vung cây kiếm.

Ba đôi cánh trên lưng của Luna ngay lập tức bị cắt, toàn bộ cơ thể giống như bị cắt bởi hàng ngàn thanh kiếm.

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhh———!?”

Luna, bị đánh bay, máu bắn tung tóe và đập mạnh vào tường, cuối cùng bất tỉnh.

“Xin lỗi, đã làm ngài chê cười, Đại Đạo Sư.”

Sau khi xử lý Luna xong, Funeral cung kính cúi đầu trước thiếu niên bên cạnh.

“Đều tại tôi nuôi nhầm con chó vô dụng nên mới để xảy ra điều đáng xấu hổ này... đó là tội đáng chết.”

“Không, tôi nghĩ rằng đó không phải hoàn toàn là lỗi của ngài, tốt hơn là nên nói rằng cô ta là con cờ chủ lực nhất.”

Thiếu niên đó bước tới.

Cậu cởi mũ trùm đầu và nhìn thẳng vào Jatice.

Mái tóc bạch kim mượt mà, đôi mắt màu ngọc bích, vẻ đẹp tựa như yêu tiên lộ ra.

“Ta đã đánh giá thấp ngươi, Jatice Lowfan. Ta không ngờ ngươi lại có thể đi được đến bước này.”

Nghe xong những lời này—

“Hahaha... Hahahahaha...”

Cơ thể của Jatice rùng mình.

“Ahahahaha, ahahahahahahahaha!”

Đắm chìm trong hai cảm xúc vui sướng và điên cuồng mãnh liệt, Jatice nhìn lên trời và cười.

“Cuối cùng! Cuối cùng... cuối cùng... cuối cùng.... cuối cùng! Cuối cùng ta cũng bắt được các ngươi! Cuối cùng ta cũng tìm ra sự thật! Kẻ đứng đầu của Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội— Đệ tam < Thiên Vị >【 Đại Đạo Sư 】! Và người phụ tá— đệ tam < Thiên Vị >【 Thủ Lĩnh Đền Thờ 】! Những kẻ lẩn trốn ở nơi tăm tối trong lịch sử thời gian dài, mấy con gián rác rưởi chỉ biết lén lút cuối cùng cũng bị ta nhặt ra! Ahahahahahahahahahahahahahhahahahahahahahahahahahahahahhahahahahahahahahahahaha!”

“Phải, không sai, ngươi làm được rồi.”

Cậu thiếu niên mỉm cười và đáp lại Jatice, người đang tràn ngập niềm vui.

“Xin chúc mừng. Ngươi là người đầu tiên vạch trần bộ mặt thật của ta bằng chính khả năng của mình. Để tri ân thành tích to lớn của ngươi, ta xin chủ động báo danh. Tên ta là Ferodo Belif.”

“Còn ta là Powell Fune.”

“Un, đúng vậy, hai chúng ta là người sáng lập và là thành viên cấp cao nhất của Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội. Không ngoa khi nói rằng hai chúng ta là đại diện toàn bộ Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội.”

Cậu thiếu niên— Ferodo nhún vai với vẻ mặt đắc ý.

“Jatice, có tiện cho ta hỏi một câu không? Tại sao ngươi lại làm chuyện này?”

“Ta không phải vừa mới nói sao? Là để câu ngươi ngoài.”

Jatice đáp lại bằng ánh mắt sắc lạnh.

“Các ngươi vì muốn hoàn thành ước nguyện ấp ủ từ lâu của mình... Một trong số đó là『 gây chiến tranh giữa Đế Quốc Arzano và Vương quốc Rezaria 』.”

“............”

“Để thúc đẩy chiến tranh giữa hai quốc gia, các người đã bí mật chuẩn bị từ rất lâu. Đầu tiên là để đế quốc và vương quốc từ từ gia tăng sức mạnh và dân số. Bây giờ cuối cùng họ đã sẵn sàng để có thể nổ ra một cuộc chiến toàn diện giữa hai quốc gia. Mục đích là để vương quốc có thể sở hữu được『 Vũ Khí Của Đức Tin 』— Gia quyến Tà Thần. Nhưng thật đáng tiếc...”

Jatice mở rộng vòng tay và nói một cách thách thức.

“Tham vọng của ngươi đã kết thúc ở đây! Đế quốc và vương quốc sẽ không còn có thể gây chiến được nữa! Nếu ngươi bỏ lỡ ngôi sao này, cơ hội tiếp theo sẽ phải đợi đến khi nào? 5.000 năm? 10.000 năm? Hahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha! Đáng lắm!”

Ferodo thở dài bất lực với Jatice.

“Haizz, ngươi... thực sự muốn phá hủy sân khấu do người khác vất vả tạo ra sao? Ngươi chỉ là một khán giả, làm như vậy không thỏa đáng lắm đâu.”

“Hừ. Sân khấu chỉ có ý nghĩa nếu tự mình đứng trên sân khấu. Việc tự mình biểu diễn trên sân khấu chẳng phải sẽ thú vị hơn sao?”

“Chỉ có mình ngươi mới cảm thấy thú vị. Nhưng không may, ta sẽ không để ngươi toại nguyện.”

Từ đầu đến cuối Ferodo vẫn không một chút hoang mang, hắn nói một cách bình tĩnh.

“Cuộc chiến giữa đế quốc và vương quốc là một sự kiện quan trọng không thể thiếu để tiến tới một cái kết xúc động nhất. Xin lỗi, ta phải sửa lại kịch bản mà ngươi đã làm sai lệch. Những gì ngươi đang làm chỉ là phí công vô ích.”

Nói xong, Ferodo tiến lên một bước.

“Được rồi... vì ngươi đã làm hỏng sân khấu của ta nên ta chỉ có thể loại ngươi ra khỏi sân khấu...”

Ngay khi Ferodo duỗi tay trái ra nhắm vào Jatice—

“Ahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha!”

Jatice lại đột nhiên cười một cách điên cuồng.

“Mọi chuyện thành ra như vậy—『 Nó vẫn đúng như ta dự đoán 』!”

Vẻ mặt đầy vui sướng, điên cuồng cùng với biểu cảm vô cùng sảng khoái—

Nhìn thấy phản ứng khó hiểu của Jatice, Ferodo và Powell cau mày.

“Nếu ta phá hỏng kế hoạch của ngươi, tự ý khởi động nghi thức triệu hồi tà thần mà không được phép, ngươi sẽ vội vàng đến nơi này để lấy lại kịch bản và lấy lại quyền lực thống trị của nghi thức— ngươi chắc chắn phải đến. Lý do rất đơn giản— Bởi vì chỉ có ngươi mới có thể can thiệp vào nghi lễ này. Nó『 đúng như ta dự đoán 』!”

“......? Vậy thì sao chứ?”

Ferodo thở dài.

“Dù có đoán trước được hay không thì cuối cùng ngươi cũng sẽ chết. Ngươi nghĩ rằng người như ngươi có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta sao?”

“Đại Đạo Sư à... Cho tới bây giờ, ngươi vẫn chưa đoán ra được điểm mấu chốt! Ta sống hay chết cũng chẳng quan trọng! Ta không phải vừa nói rồi sao!? Mục đích của ta là để『 câu ngươi ra ngoài 』!”

“!?”

“Người dân Milano— những người đến Milano từ khắp nơi trên thế giới đều đang nhìn thứ đó, ngươi không nhận ra sao——!? Hahahahahahahahahaha!”

——Thành phố tự do Milano.

Tất cả mọi người ở đây đều chết lặng không nói nên lời.

Sau khi linh mạch của Milano đột nhiên bị ngoại lực can thiệp, những hình ảnh phóng lên bầu trời khiến ai cũng phải ngẩn ngơ.

Nội dung của hình ảnh là—

“Thật nực cười... Chuyện này sao có thể...!?”

Glenn ngạc nhiên nhìn hình ảnh trên bầu trời.

“Tên Jatice chết tiệt...!? Hắn...!?”

Trong hình ảnh đó chính là bên trong của khu di tích không xác định.

Một con quái vật vô định uốn éo trên tế đàn, bên trong nó chính là Maria.

Jatice cũng xuất hiện bên trong đó—

Và hai người cố vấn tối cao Ferodo Belif và Powell Fune.

Glenn nhìn chằm chằm vào Ferodo trong hình ảnh.

Những điều không thể tin được đã xảy ra. Không còn nghi ngờ gì nữa, bánh xe lịch sử vĩ đại đã bắt đầu quay.

Bí ẩn và bóng tối lớn nhất trong lịch sử của Đế Quốc.

Chưa nói đến là có thực sự tồn tại hay không, nhưng cho dù có thực sự tồn tại cũng là một nhân vật huyền thoại được mọi người bàn tán xôn xao.

Người lãnh đạo tối cao của Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội—

“Gã đó... gã đó có chính là người cố vấn tối cao...!?”

Mặt khác trên ngọn tháp của thành phố Sugorfruz.

“..........”

“..........”

Christoph và Bernard cũng bàng hoàng và chết lặng không kém khi nhìn thấy hình ảnh được chiếu trên Milano.

Kẻ thù không đội trời chung của quân đội Đế quốc.

Trong lịch sử hàng ngàn năm, mặc dù quân đội hoàng gia đã phát động vô số cuộc chiến tranh đẫm máu và hy sinh vô số, nhưng những kẻ cầm đầu tổ chức vẫn còn sống, và cuối cùng ngày hôm nay chúng cũng đã xuất hiện.

Và không ai có thể tin được rằng người đầu tiên trong lịch sử phát hiện ra lại là kẻ phản bội không thể tha thứ và cũng là vết nhơ lớn nhất trong Quân đội Đế quốc —— < The Justice > Jatice Lowfan.

Sự thật kinh ngạc này khiến họ hoàn toàn không thể nói nên lời.

Khi Christoph và Bernard còn choáng váng—

......Kẹt.

Albert siết chặt cây gậy ma thuật < Tia Chớp Xanh >, cây súng bắn tỉa ma thuật phát ra âm thanh siết chặt.

Đôi mắt cậu giống như một con chim ưng sắc bén và lạnh lùng hơn bình thường, luôn nhìn chằm chằm vào một người nào đó xuất hiện trong hình ảnh cùng Đại Đạo Sư.

“Lúc mình còn đang ở hội nghị thượng đỉnh trước đó, mình đã có linh cảm... bây giờ linh cảm đó đã được xác nhận.”

Albert bộc lộ sự tức giận, lẩm bẩm một mình:

“—Cuối cùng ta đã tìm thấy ngươi, Powell...! Kẻ thù không đội trời chung của ta...!”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Tiếng cười của Jatice vang vọng khắp khu di tích.

“Thế nào!? Hai kẻ từng trốn sau sân khấu, tự nhận mình là người viết kịch bản cuối cùng đã đứng trên sân khấu lần đầu tiên trong lịch sử. Giờ các ngươi có cảm nghĩ như thế nào!? Hahahaha——!”

“..........”

“Các ngươi giờ đã không còn đường lui! Lại muốn trốn sau hậu trường để thưởng thức cái kết sao? Ta sẽ không cho các ngươi thực hiện cái loại hành vi đáng ghét đó! Các ngươi cũng sẽ là nhân vật trong vở kịch vô nghĩa này! Nào, nào, hãy mau cầm lấy cái vở kịch này và sửa lại để phù hợp với kịch bản của các ngươi đi! Chỉ là dù các ngươi có làm gì đi chăng nữa thì các ngươi cũng không thể thoát khỏi vai trò trên sân khấu của mình! Hahahaha——!”

Nghe vậy, đại đạo sư nhắm mắt thở dài.

Không ai biết danh tính thực sự của thủ lĩnh.

Đây quả thực là ưu điểm lớn nhất mà Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội đã duy trì suốt thời gian qua.

Nhưng Jatice đã dùng mưu kế quỷ quyệt của mình và vạch trần bộ mặt thật hai thủ lĩnh của tổ chức.

Hình ảnh bộ mặt thật có thể đã được truyền qua các linh mạch của Milano.

Chính vì như vậy, từ những dữ liệu bên trong linh mạch có thể dễ dàng tra ra ma lực và mạch linh hồn của người cố vấn vĩ đại của tổ chức... tất cả những thông tin đủ để xác định một người cụ thể đã bị rò rỉ ra ngoài.

Không thể tiếp tục ẩn danh để làm những mục đích lớn mà không ai hay biết. Ngày nay, công nghệ ma thuật của quân đội các nước trên thế giới đều đã có những bước phát triển vượt bậc, mà ngày xưa không thể sánh kịp.

“Haizz, không ngờ ta lại bị mắc bẫy. Xem ra ta đã quá chủ quan.”

Đại Đạo Sư dùng chân dậm nhẹ xuống đất.

Kết quả là ma thuật phát tán thông tin của Jatice lén đặt trên linh mạch ở đây đã bị phá hủy ngay lập tức.

“Hahaha, vậy là bọn ta đã bị ngươi cho vào bẫy. Quả thực, lúc trước, nếu bọn ta tùy tiện tiếp xúc với các linh mạch, thì e rằng mọi hành động sẽ bị phát hiện bởi pháp sư tình báo giỏi nhất thế giới—— < The Hierophant > Christoph. Đó là lý do tại sao khi bọn ta thực hiện các hoạt động bí mật trước đây, luôn phải cố tình tránh các linh mạch... không ngờ, nó lại trở thành cái bẫy.”

Powell vuốt râu cằm và nói một cách kính nể.

Phát hiện và tránh không chạm vào linh mạch. Xét về kỹ năng ma thuật hiện đại, đây là một kỹ năng ma thuật phi thường không ai có thể thực hiện được, nhưng Ferodo và Powell không hề phát hiện ra cái bẫy do Jatice đặt ra.

Với thực lực của chúng, chỉ cần tiếp xúc linh mạch một chút, chúng sẽ ngay lập tức có thể phát hiện ra cái bẫy mà Jatice đã thiết lập sẵn.

Mặc dù chúng không khác gì những quái nhân có sức mạnh kinh khủng, nhưng bây giờ chúng đã để lộ danh tính của mình.

“Ahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha!”

Tiếng cười của Jatice cứ vang vọng trong di tích.

Tuy nhiên, ngay cả như vậy—

“...Ồ? Nhưng như vậy thì sao chứ?”

Người cố vấn vĩ đại, Ferodo Berrif vẫn bình tĩnh.

“Ngươi cho rằng bản thân đã dồn chúng ta vào ngõ cụt sao? Nói thẳng ra, cho dù thân phận của bọn ta có bị vạch trần thì cũng chẳng ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta. Để đối phó với những trường hợp khẩn cấp đó, bọn ta đã chuẩn bị sẵn các phương án thứ hai và thứ ba để đối phó bất cứ lúc nào. Kế hoạch của bọn ta là một sản phẩm được tạo ra một cách nghiêm ngặt và nó sẽ không thất bại vì sự phá đám của ngươi.”

“Phải, ta cũng nghĩ như vậy. Sau khi các ngươi chính thức bước lên sân khấu, đế quốc cùng vương quốc nhất định sẽ nổ ra chiến tranh trong nay mai... ta e là ngay cả khi các ngươi đang bế tắc ở đây, thì tình hình cũng sẽ phát triển theo hướng đó... Đây là một cơn lốc lịch sử không thể bị lật đổ.”

“Vậy là ngươi đã biết rõ—”

“—Tuy nhiên, kết quả vẫn chưa quyết định.”

Jatice nói với vẻ mặt đầy đắc ý.

“Nếu ngươi tiến hành theo kế hoạch ban đầu của mình, chiến thắng hay thất bại đã là một cái kết được báo trước. Đó là cách duy nhất để nhân loại thất bại hoàn toàn. Dù sao, nhân loại thậm chí không biết đối thủ của mình là ai. Nhân loại thậm chí không thể hiểu được tại sao họ bị hủy diệt... Và các ngươi sẽ đạt được mục tiêu cuối cùng của mình mà không có bất kỳ trở ngại nào... tất cả sẽ kết thúc.”

“............”

“Nhưng bây giờ tình hình đã khác. Bộ mặt thật của kẻ thù đã bị phơi bày. Loài người nhận ra『 kẻ thù đe dọa tính mạng và tài sản của mình 』là ai. Vì vậy, con người sẽ chiến đấu hết mình. Con người sẽ có dũng khí để chống lại. Điều này sẽ được một sự kiện tuyệt vời nhất. Dù thắng hay thua.”

“...Jatice... ngươi điên rồi...”

“Các ngươi đã quá coi thường con người. Các ngươi cảm thấy rằng bản thân là những sinh vật quyền lực và cao quý, và con người chỉ là những kẻ yếu đuối chỉ đáng bị giẫm đạp dưới chân.  Họ chỉ là những con bọ nhỏ bé mà các ngươi có thể dễ dàng giải quyết bất cứ lúc nào miễn là có khả năng và sức mạnh. Ha ha ha ha! Thật ngu ngốc!  Không có gì ngạc nhiên khi các ngươi nghĩ ra cái『 mục đích nực cười 』đó——!”

Jatice cười ngạo mạn đắc ý, rồi dùng ngón tay cái làm động tác tự cắt cổ mình, và nói lớn:

“Đừng coi thường con người, Ma Vương!”

“Jatice...!”

Có lẽ sự kiêu ngạo của Jatice không thể dung thứ được nữa.

Giọng của Ferodo trở nên có chút tức giận, hắn vẫy cánh tay của mình một cách không hài lòng.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, một ma thuật màu bạc đột ngột bùng nổ——

Ánh sáng của phép thuật thay đổi cả thế giới.

Trần, sàn và tường ban đầu đều biến mất— toàn bộ không gian trở thành hư vô vô tận.

“—Ma thuật cổ đại【 Không Gian Lưu Đày 】. Ta sẽ đày ngươi đến một không gian khác.”

Xoẹt! Cơ thể Jatice bị kéo một cách thô bạo bởi một ma lực kỳ lạ.

Jatice bay về phía bên kia của hư vô vô tận.

“...Vĩnh biệt. Đời này ngươi vĩnh viễn không thể trở lại thế giới này, vĩnh viễn ở thế giới khác.”

Thế giới hư vô bắt đầu khép lại.

Dần dần được bao phủ bởi thế giới thực cùng với Jatice.

Tuy nhiên—

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Trước khi thế giới hư vô hoàn toàn đóng lại...

Tiếng cười xuyên suốt của Jatice luôn văng vẳng bên tai người cố vấn vĩ đại Ferodo, làm cho hắn cảm thấy ghê tởm—

Sau khi để Jatice biến mất hoàn toàn vào chiều không gian khác—

“...Tôi thật sự đã thua hắn.”

Giống như bị một đứa trẻ nghịch ngợm phá phách, Ferodo nhún vai, trên mặt lộ rõ vẻ bất lực.

“Jatice Lowfan... khi tôi gặp hắn ở『 Vùng Đất Bị Phong Ấn 』trước đây... mặc dù đó chỉ là『 cái bóng 』... nhưng ban đầu tôi đã định đưa cho hắn chiếc『 chìa khóa 』này.”

Ferodo lấy thứ gì đó ra khỏi túi áo của mình.

Đó là một『 chiếc chìa khóa xám 』.

“Ồ? Đó không phải là chìa khóa của < Tổng Tài Hình Luật > sao?”

“Xét về năng lực, tôi nghĩ Jatice đủ tư cách để nhận chiếc chìa khóa này. Vì vậy, tôi đã tiết lộ cho hắn một phần nhỏ của sự thật thông qua cái hoa văn đó.”

“.........”

“Nhưng... thật kỳ lạ. Theo lẽ thường, nếu một pháp sư nhìn thấy một phần nhỏ của sự thật thì chắc chắn sẽ không thể chống lại sự cám dỗ to lớn do bí ẩn đó mang lại. Mặc dù mục tiêu của mỗi người là khác nhau, nhưng sau khi nhìn thấy bí ẩn của sự thật đó, tất cả các pháp sư đều đồng ý và tham gia Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội, và bắt đầu theo đuổi sự thật, giống như đắt niềm tin vào Chúa... Nhưng khi đó, hắn nói những điều khó hiểu rồi từ chối lời mời của tôi.”

“...Hử? Đó có phải là người duy nhất mà dám cả gan từ chối lời mời của Đại Đạo Sư ngài...? Có lẽ hắn chỉ là một kẻ mất trí không thể hiểu được sự vĩ đại của sự thật?”

“Cũng chỉ có thể đưa ra kết luận này thôi. À, đúng rồi, nhắc đến chuyện này lại làm tôi nhớ đến một việc... Lúc đầu, tôi đã đưa『  Chìa Khóa Xanh 』—— < Thần Sấm > cho Albert. Cuối cùng, cậu ấy cũng từ chối tôi... Haizz, gần đây thật khó chiêu mộ nhân tài.”

“Hừm, rõ ràng có cơ hội lớn để nắm bắt sự thật, nhưng lại mắc kẹt vào những điều tầm thường và để cơ hội vụt qua khỏi kẽ tay... Có thể thấy chúng chỉ là những loại chung chung như vậy thôi... ừm, cá nhân tôi cũng cảm thấy hơi tiếc nuối...”

Lúc này, Powell nhìn thấy Ferodo có vẻ hơi trầm ngâm.

“...Có chuyện gì làm ngài cảm thấy phiền sao?”

“Không có gì. Cho dù đó là Jatice hay Alber... tất cả đều không thực hiện theo đúng kịch bản và lịch trình của tôi. Có vẻ như gần đây đã có thay đổi... điều đó đáng lẽ không thể sai lệch một ly. Tôi không khỏi thắc mắc chuyện quái gì đang xảy ra vậy... không lẽ, ai đó đã gây ra loại tình huống này?”

“Tôi không biết... chỉ là ngẫu nhiên?”

“Chắc là vậy. Trong lịch sử dài đằng đẵng, loại tình huống khó giải thích này cũng thỉnh thoảng xảy ra. Dù sao chuyện này cũng dễ giải quyết, có suy nghĩ nhiều cũng vô dụng.”

Ferodo mỉm cười.

“Câu hỏi đặt ra là... chúng ta nên thực hiện hành động tiếp theo như thế nào.”

“Đúng vậy. Một khi nghi lễ đã bắt đầu thì sẽ không thể dừng lại. Bởi vì một ngàn năm sau ngôi sao tiếp theo sẽ không đến... Bây giờ chúng ta chỉ có thể thực hiện sớm kế hoạch.”

“Bây giờ chúng ta không có thời gian để đợi đế quốc và vương quốc giao chiến. Chúng ta cần phải đốt cháy giai đoạn...”

“Ra là vậy. Chỉ là... chúng ta bắt buộc phải xuất đầu lộ diện để hành động.”

“Un. Hành động này cũng nằm trong sự tính toán của Jatice, chúng ta buộc phải lên sân khấu.”

“Nhưng... có đủ thời gian không?”

Powell nhìn lên con quái vật vô định đang dần lớn lên và nói:

“Cần phải một tháng nữa, tà thần mới giáng thế. Nữ hoàng tài đức của Đế Quốc Arzano chắc chắn sẽ lợi dụng kẽ hở này để tập hợp sức mạnh của các quốc gia trên thế giới và phát động cuộc chiến nhằm chống lại chúng ta. Nếu tình hình thực sự tiến triển đến mức này, chiến trường được chọn chỉ có thể là ở Milano... tôi không muốn để sự kiện đẫm máu này xảy ra trên vùng đất kho báu quan trọng của Đế Quốc.”

“Đừng lo. Cuộc phản công của con người sẽ không bắt đầu nhanh như vậy.”

Ferodo mỉm cười, biểu hiện của hắn rất thoải mái.

“Bởi vì đế quốc có ngài Ignite. Để ngăn chặn điều này xảy ra... Tôi đã đưa cho ngài ấy『 chìa khóa đỏ 』ngay từ đầu.”

“Vì vậy... tại thời điểm này, hắn sẽ『 hành động 』. Hơn nữa, hắn nhất định sẽ tham gia cùng với chúng ta. Đây gọi là một mũi tên trúng hai đích.”

“Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, tôi phải tập trung cho nghi lễ triệu hồi tà thần này, và cố gắng giành quyền kiểm soát gia quyến tà thần sắp giáng thế. Còn về phần ngài...”

“Tôi biết rồi. Kịch bản của lộ trình là 18:6, đúng không? Tôi sẽ cử Eleanor đi... Xin cứ giao mọi việc còn lại cho tôi.”

Sau khi Powell chào một cách cung kính, hắn thì thầm:

“Cầu mong vinh quang sẽ đến với Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội—”

Thời gian Tà thần giáng thế còn một tháng.

Sự hủy diệt đã bước vào giai đoạn đếm ngược—
______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #17#roku