Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

25

Ads By TVNL

Search

NAVIGATE

HOMETRỜI SINH MỘT ĐÔI

By sakurahime on September 22, 2015

USB Sandisk 3.0 32GB giá không tưởng | Click ngay | Lazada.vn |

 Chỉ 1 ngày 29/12/2016 Chiếc USB 3.0 32GB Sandisk Ixpand IX30 mà bạn-phải-sở-hữu có giá...

Mở liên kết

Trời Sinh Một Đôi

Chương 25: Dương Sai

Edit: Mị Mị

Beta: Sakura

Lúc này Chân Diệu nhận được tin tức là lúc nàng đang thêu giọt sương trên cánh hoa hồng, thần sắc chuyên tâm chăm chú.

Ngón tay bị kim đâm thủng làm máu chảy ra, rơi xuống nền khăn trắng nõan, tạo thành một mảnh đỏ hồng.

Nàng chỉ ngẩng người trong chốc lát rồi vội vàng bỏ khăn chỉ qua một bên, mang theo A Loan và Tiểu Thiền tới tiểu viện của Ngu Thị.

Lúc Chân Diệu vào cửa liền thấy Chân Hoán đang ngồi bên cạnh giường đút thuốc cho Ngu Thị uống, biểu hiện tình cảm hai vợ chồng vô cùng tốt đẹp.

Thấy Chân Diệu tiến đến, Ngu Thị đỏ mặt ra hiệu cho Chân Hoán đừng đút thuốc nàng nữa, Chân Hoán lại không đồng ý, mãi đến khi chén thuốc thấy đáy mới thản nhiên quay người nói: “Tứ muội đến rồi.”

Chân Diệu khuỵ gối thi lễ rồi ân cần thăm hỏi Ngu Thị: “Đại tẩu, tẩu thế nào rồi?”

Sắc mặt Ngu Thị cũng đã khá tốt, cười nói: “Không có việc gì, có thể do hôm qua tẩu tham mát nên mở cửa sổ, rồi bao tử bị nhiễm lạnh, là do đại ca muội sợ hãi quá thôi.”

“Vậy là tốt rồi.” Chân Diệu nhẹ nhàng thở ra.

Hai chị em dâu trò chuyện trong chốc lát, Chân Diệu sợ quấy rầy Ngu Thị nghỉ ngơi nên đứng dậy cáo từ.

Chân Hoán đứng lên nói: “Tứ muội, ta tiễn muội.”

“Đa tạ Đại ca.” Chân Diệu cười tươi nói.

Sắc mặt Chân Hoán có chút kỳ lạ, mấp máy môi rồi đi ra ngoài.

Trên đường huynh muội yên lặng không nói gì, đi một hồi lâu, bỗng nhiên Chân Hoán dừng lại, nhìn về phía Chân Diệu.

Chân Diệu có chút khó hiểu: “Đại ca có lời muốn nói sao?”

Chân Hoán chần chờ một chút rồi vẫn nói: “ Tứ muội, Đại tẩu muội đang mang thai, về sau việc dạy muộn luyện võ sẽ dừng lại.”

“Dạ, được.” Mặc dù Chân Diệu không biết việc Ngu Thị mang thai với việc chỉ nàng luyện võ có xung đột gì với nhau hay không, nhưng mà phu quân người ta đã nói như vậy rồi, nàng cũng chỉ đành gật đầu.

Thấy nàng vui vẻ đồng ý, Chân Hoán liền giật mình.

Chân Diệu cười nhẹ nói tiếp: “Đại ca, nếu không có việc gì nữa, muội về trước.”

Thấy nàng khuỵ gối thi lễ, sau đó nhẹ nhàng xoay người rời đi, Chân Hoán vẫn đem lời nói ra: “Tứ muội, sau này đừng mang thức ăn qua cho Đại tẩu muội nữa.”

Chân Diệu bỗng quay người lại, sắc mặt khó coi.

Hoá ra, hoá ra ý của đại ca là chuyện này.

Có phải là …nàng tỉnh ngộ quá muộn hay không vậy?

Hoặc là nói, cách của Chân Hoán nhìn con người nàng đã ăn sâu bén rễ, chưa từng thay đổi, chỉ là chưa tới lúc xung đột nên bị giấu kín đi, vẫn duy trì vẻ ngoài cung kính vốn có của huynh muội.

Dưới cái nhìn lẳng lặng soi mói của Chân Diệu, Chân Hoán có chút chật vật xoay mặt đi: “Tứ muội, những gì ta muốn nói đã nói xong, muội đi thong thả.”

Thấy Chân Hoán vội vàng xoay người rời đi, Chân Diệu mở miệng: “Đại ca, xin dừng bước, muội cũng có lời muốn nói.”

Chân Diệu bước nhanh tới, đứng trước mặt Chân Hoán, nhưng không lên tiếng mà bỗng nhiên đưa mặt sát tới gần.

Chân Hoán lại càng hoảng sợ, lui về sau hai bước: “Tứ muội, muội có ý gì vậy?”

Chân Diệu mím môi cười nói: “Đại ca, muội thấy trong mắt huynh có cái gì đấy.”

“Cái gì chứ?” Chân Hoán theo bản năng liền hỏi.

Chân Diệu chớp đôi mắt đen nhánh trong veo, dường như những nhục nhã mà đối phương mang lại cho nàng lúc nãy không tồn tại, ôn nhu nói: “Trong mắt Đại ca, có thành kiến!”

Nói xong gọn gàng linh hoạt xoay người, mang theo hai nha hoàn nhanh bước rời đi.

Lưu lại Chân Hoán đang đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào bóng lưng Chân Diệu đang dần dần biến mất, cả buổi vẫn chưa hoàn hồn.

Tưởng Thần vốn tới đây trước để tham quan hoa lá và cây cảnh nên đã đem câu chuyện của hai huynh muội thu hết vào đáy tai, lúc này dĩ nhiên không tiện xuất hiện nên lặng lẽ quay người rời đi.

Phương hướng rời đi của Tưởng Thần và Chân Diệu có đoạn cùng đường, chỉ cách một hàng dày đặt cây cảnh và hoa lá, nên hắn bước đi vô cùng nhẹ nhàng.

Trước mặt Chân Hoán, Chân Diệu biểu hiện như không có gì, kỳ thật trong lòng vừa tức vừa giận, nàng không phải người lòng dạ sâu sắc nên trên mặt đều biểu hiện hết thảy.

Tiểu Thiền thấy tâm tư của nàng, nhanh miệng nói: “Đại gia thật sự hơi quá đáng, Đại nãi nãi không thoải mái, liên quan gì tới cô nương!”

Chân Diệu trầm mặc, bước đi nhanh hơn.

Tiểu Thiền tiếp tục nói: “Nhưng mà cô nương là muội ruột thịt với Đại gia đấy.”

Chân Diệu vẫn trầm mặc.

Tiểu Thiền lại thêm mắm thêm muối nói một câu: “Nào có chuyện hoài nghi thân muội của mình chứ, cô nương cũng không phải là thứ xuất.”

Chân Diệu lại trầm mặc, đi nhanh hơn.

Ca ca chết tiệt, quả nhiên đáng ghét!

Nàng muốn xả giận nên hung hăng đá hòn đá trên đường mòn.

Sau đó, một chiếc giày màu xanh nhạt thêu chim hoàng anh liền bay ra ngoài, giữa không trung vẽ ra một đường cung ưu mỹ, rồi chui vào đám hoa lá sum suê bên cạnh.

Chân Diệu sững sờ tại chỗ.

Lời Tiểu Thiền muốn nói bị chặn trong cổ họng.

A Loan một mực im lặng, khuôn mặt trầm tĩnh của nàng đã có dấu hiệu bị nứt ra.

Một chỗ khác trong bụi hoa và cây cảnh, Tưởng Thần cầm thấy chiếc giày từ trên trời giáng xuống, thiếu chút nữa là nện vào đầu hắn mà trợn mắt há hốc mồm.

Khuôn mặt vốn dĩ trước sau như một dần dần ửng đỏ.

Bên kia truyền đến tiếng kêu om sòm sợ hãi của tiểu nha hoàn: “A, cô nương, hầu gái đi nhặt giày về cho cô nương.”

“Câm miệng, ngươi la hét lớn tiếng như vậy, là hận không thể chiêu cáo thiên hạ sao?” giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Chân Diệu truyền đến.

“Chuyện đó, chuyện đó _”

“Chuyện gì mà chuyện. Đi nhanh đi ” giọng nói bất đắc dĩ của Chân Diệu xuyên qua cành lá truyền đến, vừa tuỳ ý lại có chút không kiên nhẫn.

Truyền vào trong tai Tưởng Thần, giống như một lông vũ, quấy nhiễu làm tai hắn ngứa ngáy.

Hắn có chút ngẩng người nhìn chằm chằm vào chiếc giày thêu trong tay, đột nhiên cảm thấy con chim hoàng anh đang đứng trên cành được thêu trên chiếc giày linh động đáng yêu nói không nên lời.

Lật hoa và cây cảnh lên hay sao? Giọng nói truyền đến.

Đột nhiên Tưởng Thần hoàn hồn, rồi văng giày thêu ra ngoài như khoai lang bỏng tay, gọn gàng linh hoạt trốn sâu vào trong một bụi hoa gần đó.

Sau đó liền nhìn thấy một nha hoàn mặc quần áo màu xanh rón ra rón rén chui vào, ánh mắt linh động nhìn xung quanh.

Chỉ là giày thêu kia màu xanh nhạt, lại rơi vào trong bụi cỏ nên tiểu nha hoàn kia căn bản không phát hiện, đành phải cúi thấp người xuống kiên nhẫn tìm kiếm.

Lập tức tiểu nha hoàn cách Tưởng Thần ngày càng gần, làm cho mồ hôi lạnh của hắn cũng đã toát ra rồi.

Hắn thề, đời này chưa từng xấu hổ như vậy!

Nhìn tiểu nha hoàn chỉ cách mình một chút nữa thôi, Tưởng Thần khóc không ra nước mắt.

Tự mình chui vào bụi cỏ này làm gì a, sớm biết như vậy vừa rồi nên thoải mái đi ra đưa cho nàng.

Cái gọi là chết đạo hữu không chết bần đạo, làm cho đối phương xấu hổ vẫn tốt hơn mình xấu hổ a.

Dù sao, dù sao chuyện đáng xấu hổ của nha đầu kia, không phải là mình chưa thấy qua.

Thiếu niên, ngươi nghĩ như vậy, thật sự rất…

Tóm lại, thiếu niên ôn nhuận như ngọc trước mặt người khác, đối với các chuyện của Chân Diệu, bắt đầu lặng lẽ trở nên méo mó rồi.

“A..a.a.a.. tìm được rồi.” Mắt Tiểu Thiền sáng ngời, nhặt giày thêu lên, mép váy nhanh chóng bao phủ bụi hoa.

Giọng nói vui sướng tận lực được hạ thấp truyền đến: “Cô nương, đồng ý là đã tìm được, nhưng mà người xem, sao cái giày này  lại bay xa như vậy chứ, có phải nó mọc cánh hay không vậy.”

“Tiểu Thiền _”

“Dạ, cô nương làm sao vậy?”

Chân Diệu hổn hển nói: “Ngươi có biết hay không, giọng nói của ngươi vẫn rất to!”

Rốt cục nàng bị hỏng cái gì, lại chọn một nha hoàn om sòm lớn giọng như vậy chứ!

Cũng may, bốn bề vô cùng vắng lặng.

Chân Diệu thở ra nhẹ nhõm, lúc này cũng không dám tuỳ tiện xả giận nữa, liền nhanh chóng mang giày vào rồi dẫn theo hai nha hoàn vội vàng rời đi.

Đợi thật lâu, Tưởng Thần trốn trong bụi cỏ mới dám cười ra tiếng.

Hắn chui ra liền phát hiện trên người, trên đầu toàn là vụn cỏ, lúc sau trên mặt khôi phục vẻ lạnh nhạt thường thấy rồi mới thản nhiên rời đi.

Chương 26: Tìm ra đầu mối

Chân Diệu nghe Đại ca nói những lời kia, với tư cách là một muội muội ruột thịt bình thường, tâm tình không tốt là điều hiển nhiên.

Vì vậy, buổi tối nàng ăn ít hơn một chén cơm, rồi vẫy lui nha hoàn khổ luyện thân thể.

Tiếng gõ cửa truyền đến.

“Cô nương, hầu gái có thể vào được không?”

Lúc này Chân Diệu đang nâng một chân áp vào cột giường, nghe vậy có hơi chút buồn bực.

Là giọng của A Loan.

“Vào đi.” Chân Diệu để chân xuống, rút khăn ra lau đầu đổ đầy mồ hôi.

A Loan khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng đi vào.

Dưới ánh nên, mặt mày nàng ấy rất đẹp.

“Có chuyện gì?” Chân Diệu hỏi.

A Loan cũng không vòng vo, thi lễ rồi nói: “Cô nương, hôm nay chuyện của Đại nãi nãi, hầu gái cảm thấy không đơn giản như vậy.”

Chân Diệu trừng mắt nhìn: “Ý ngươi nói là, Đại tẩu không thoải mái, thật sự có quan hệ tới chúng ta sao?”

Từ lúc trở về tới giờ, Chân Diệu không thể không nghĩ tới, nhưng nàng nhiều lần ngẫm lại tình huống kể từ khi Ngu thị tiến vào Trầm Hương uyển cho tới lúc nàng ấy rời đi cũng không phát hiện được cuối cùng là chỗ nào không ổn.

“Nhưng mà hầu gái cảm thấy, nếu như Đại nãi nãi không phải ngẫu nhiên cảm thấy không thoải mái , mà là có người tính toán ngài ấy… đến lúc đó dĩ nhiên sẽ có liên quan đến cô nương. Nếu là có liên quan đến cô nương, vậy thì không phải tính toán Đại nãi nãi mà họ đang tính toán cô nương.” Vẻ mặt A Loan bình tĩnh, giọng nói cũng không chút gấp gáp, nhưng lời được nói ra lại khiến người khác phải kinh hãi.

Chân Diệu có chút kinh ngạc, A Loan là một nha hoàn được mua từ bên ngoài lại có kiến thức như vậy, càng kinh ngạc hơn là hàm nghĩa trong lời nói của nàng ấy.

Thấy mắt Chân Diệu có chút trợn to nhưng không lên tiếng, A Loan nói tiếp: “Hầu gái lắm mồm. Nhưng mà tại thâm trạch đại viện như ở đây, nghĩ nhiều một chút cũng không phải là xấu.”

Nàng không phải là người nhiều lời, nên nói xong những lời cần nói liền cúi đầu đứng một bên.

Lẳng lặng như một đoá sen trắng nở rộ.

Căn cứ theo những gì A Loan nói…mặc dù trong lòng Chân Diệu cũng nổi lên gợn sóng, nhưng tâm tư vẫn ổn định như cũ, tiếp tục rèn luyện cơ thể theo đứng thời gian đã định trước, lúc này mới quay người đi phòng tắm tẩy rửa.

Hoàn tất nhanh chóng việc tắm rửa, nàng khoác lên mình bộ quần áo rộng thùng thình rồi tới ngồi trước cửa sổ, bắt đầu viết.

Viết đầy ba trang giấy lớn, Chân Diệu mới ngừng bút.

Nội dung được nàng viết chính là tình cảnh của Ngu Thị kể từ lúc bước chân vào Trầm Hương uyển cho tới lúc rời đi.

Từ lúc vào nội viện, mỗi câu nói, mỗi động tác, ai làm cái gì, ai đứng chỗ nào, ai có liên quan đều được nàng ghi chép lại với ngữ khí vô cùng khách quan.

Bản thân nàng không hiểu nhiều về các mưu tính ngầm này, nhưng nếu chuyện hôm nay không phải là ngoài ý muốn, thì những tính toán kia có cao minh tới đâu cũng không giấu được những gì được viết ra trên giấy này.

Cái khác nàng không được nhưng trí nhớ thì không tệ lắm, không phải sao?

Chân Diệu tỉ mỉ nhìn từ đầu tới cuối nội dung được mình viết ra.

Lúc này quyết định dùng tinh thần như lúc còn đi học ở trường để nghiên cứu!

Cuối cùng, Chân Diệu cầm lấy bút đỏ, vẽ hai vòng tròn ngay chỗ khung vải được kéo căng và quả đào.

Quả đào là thấy Ngu thị vào cửa, mới được hái từ trên cây xuống đấy, tuy đây là món duy nhất nàng ấy ăn từ lúc vào cửa nhưng muốn mưu tính trên nó, dường như là chuyện không thể nào.

Chân Diệu viết nó ra, cũng là ôm tâm tư tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.

Trọng điểm của nàng, vẫn đặt trên khung thêu kéo căng kia.

Nhưng nếu là khung thêu kéo căng kia là nguyên nhân làm cho Ngu Thị không thoải mái, thì rốt cuộc làm cách nào để làm được như vậy?

Phải biết rằng khung thêu này ngày ngày vẫn không rời tay mình đấy.

Chân Diệu cầm khung thêu được kéo căng lên.

Dấu máu rơi xuống ngấm trên nền khăn trắng noãn lúc này chỉ còn một vòng đỏ hồng nhàn nhạt, hoàn toàn không thể so sánh với bụi hoa hồng đỏ như lửa được thêu trong góc khăn kia.

Chân Diệu tiếc hận thở dài, trên khăn tay mà dính máu thì coi như đồ vứt đi, nếu đưa ra ngoài cho Chân Nghiên chỉ tăng thêm điềm xấu.

Đáng tiếc sợi tơ tốt nhất.

Mắt Chân Diệu rơi vào đoá hồng rồi trầm ngâm suy nghĩ thật lâu, mới cởi áo khoác ra đi ngủ.

Chẳng biết tại sao chuyện Ngu thị không thoải mái thỉnh đại phu mà lão phu nhân cũng biết được.

Ngày thứ hai lúc vào thỉnh an, lão phu nhân ấm giọng dặn dò Chân Diệu: “Tứ nha đầu, cháu còn nhỏ, không biết trong việc ăn uống của người mang thai có một ít kiêng kỵ. Sau này cháu làm món ăn gì, chỉ cần cho chúng ta là được rồi, không cần phải lo lắng Đại tẩu cháu đâu.”

Ánh mắt mọi người trong phòng đều khác thường nhìn về phía Chân Diệu, nàng cảm thấy mặt mình dường như đang nóng lên, cũng đành phải khuỵ gối nói vâng.

Thỉnh an xong, Chân Nghiên và Chân Diệu theo Ôn thị trở về.

Trong khoảng thời gian ngắn nhưng Ôn thị đã gầy đi rất nhiều, dáng người lúc này giống như thiếu nữ.

“Diệu nhi, lời của lão phu nhân nói hôm nay là có ý gì, chuyện hôm qua Đại tẩu con không thoải mái mời đại phu, làm sao mẹ không hiểu?”

Đối với sự thăm hỏi của Ôn thị, Chân Diệu có chút khó chịu.

Nàng cũng không thể nói là Đại ca của mình hoài nghi nàng, rồi sau đó truyền đến tai lão phu nhân.

Ôn thị vì chuyện của Tam lão gia đã đủ sốt ruột rồi, nếu nghe được chuyện con cái bất hoà, chỉ sợ đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương (ý nói hết khổ này đến khổ khác)

Đành phải chuyện lớn hoá nhỏ nói: “Là Đại tẩu tới chỗ con ngồi chơi, ăn phải quả đào làm cho dạ dày tẩu ấy không thoải mái.”

Tính tình Ôn thị ngay thẳng, nghe Chân Diệu nói như vậy cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Nếu như thế thì con nghe lời tổ mẫu đi, hiện tai khẩu vị của Đại tẩu con đang tốt, cũng không cần ăn gì quá đặc biệt.”

“Dạ, con hiểu rồi.”

Biết rõ tâm tình Ôn thị đang vô cùng buồn rầu nên hai tỷ muội ngồi với bà ở Hoà Phong uyển một lúc mới cùng nhau rời đi.

“Tứ muội, rốt cục có chuyện gì?” đứng ở khúc cua trên đường mòn, Chân Nghiên nhìn chằm chằm vào mắt Chân Diệu.

Chân Diệu thở dài: “Nhị tỷ, không bằng tới chỗ muội ngồi một chút.”

“Ừ.”

“Nhị tỷ, khăn hỉ của tỷ thêu xong rồi hả?”

“Xong từ mấy ngày trước rồi, sao vậy?”

Chân Diệu cười cười: “Chỉ là dùng sợi tơ của Thiên Tú các phải không? Nếu còn thừa, có thể mang đến cho muội một ít được không?”

Khăn hỉ là vật quan trọng, tiểu nương tử của các gia đình huân quý đều dùng sợi tơ tốt nhất để thêu đó là chuyện bình thường.

Chân Nghiên cảm thấy yêu cầu của Chân Diệu có chút kỳ quái, nhưng cũng biết nàng ấy không phải vô duyên vô cớ nhắc tới chuyện này liền nhìn về Liên Diệp phía sau nói: “Trở về cầm sợi tơ còn lại của khăn hỉ đến trầm hương uyển.”

“Dạ” Liên Diệp xoay người rời đi

Khoảng một tuần trà kể từ lúc hai tỷ muội tiến vào Trầm Hương uyển, liền nhìn thấy Liên Diệp cầm một túi thơm màu đinh hương vội vàng chạy đến.

“Đưa cho Tứ cô nương.” Chân Nghiên ra hiệu.

Chân Diệu tiếp nhận không chút khách khí, mở túi thơm lấy ra các loại sợi tơ, có bảy màu, nhưng màu đỏ chiếm đa số.

Mắt Chân Diệu rơi vào sợi tơ màu đỏ kia một hồi lâu.

“Tứ muội, rốt cục có chuyện gì vậy?”

Chân Diệu xoay người, lấy ra khung thêu kéo căng nói: ‘Nhị tỷ xem này.”

Chân Nghiên vừa cầm lấy khăn đã bị khóm hoa hồng kia hấp dẫn, khen: “ Kỹ thuật thêu của tứ muội lại tiến triển nữa rồi, ngoài trừ Tam muội, kỹ thuật của muội tốt nhất trong mấy tỷ muội chúng ta đấy.”

“Nhị tỷ, tỷ không thấy hoa hồng này, có màu đỏ đẹp hơn bình thường sao?”

Chân Nghiên khẽ giật mình.

Chân Diệu cũng không thừa nước đục thả câu, rút sợi tơ màu đỏ trong túi thơm ra, đặt lên khăn, sau đó đem trang giấy hôm qua được nàng viết ra đặt trước mặt Chân Nghiên.

Link fb

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

sakurahime

Nhưng Hy Quang,trước nay anh đều vì em mà đến. ------Em đã trở thành lời nguyền của anh.

 PREVIOUS ARTICLETrọng Sinh Tiểu Địa Chủ – Chương 975+976

NEXT ARTICLE Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q4 – Chương 42

Related Stories

 

Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352

 

Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350

 

Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 347+348

Discussion20 COMMENTS

Là có người tính toán Chân Diệu rồi, không chỉ muốn hại Chân Diệu mang danh hãm hại đại tẩu mà còn muốn Ngu thị sảy thai thì phải. Mà Chân Nghiên cũng sắp xuất giá rồi, chỉ thêu dùng nhiều nhất chắc cũng là màu đỏ, Chân Nghiên mà mang theo đống đồ này đi lấy chồng chẳng biết rồi sẽ thế nào.
Chân Hoán có thành kiến nặng nề với Chân Diệu, ai đời lại đi nghi ngờ muội muội ruột thịt của mình đâu, dù trước kia Chân Diệu không ưu Ngu thị, tính hay ghen tỵ nhưng cũng không làm ra việc thất đức như vậy, còn bạn Tưởng Thần có duyên với Chân Diệu ghê, lần trước thì thấy Chân Diệu ngã oạch lần này thì nhặt được giày.

REPLY

Tình cảnh Tam phòng này cũng rắc rối phức tạp thật đấy, Tam Lão gia với Tam phu nhân thì bất hòa, chỉ còn chưa có cơi nhau như kẻ thù thôi, Chân Hoán kia thì coi thường, chán ghét Chân Diệu, Ngu thị có chuyện là đổ lên đầu Chân Diệu, còn mỗi Chân Nghiên là người sáng suốt nhất lại sắp gả đi, Chân Diệu không có tâm kế đầu óc lại không nhanh nhạy cho lắm, ở cái nhà lớn như thế này không biết còn bị tính kế đến bao giờ nữa đây, mà chuyện lần này không biết kẻ nào làm ra đây?
Thanks tỷ!

REPLY

1/ Tứ muội, Đại tẩu muội đang mang thai, về sau việc dạy muộn luyện võ sẽ dừng lại.” -> dạy muội luyện võ

REPLY

cái tên tưởng thần này không phải là thích chân diệu rồi đấy chứ,ngàn vạn lần không được đâu a,như vậy sẽ gây rắc rối cho chân diệu thôi à,cái lão nam chính khó tính như quỷ ý
mà rút cuộc là ai đang tính kế chân diệu đây,tính kế từ lúc chân diệu mua sợ tơ luôn,ghê thật chứ
tks tỷ ạk

REPLY

Tam phòng này đã gặp nhiều chuyện còn chia năm xẻ bảy. CD chắc chắn bị gài bẫy. Ta thấy nên dùng ” nô tỳ ” thay cho ” hầu gái ” khi nha hoàn xưng hô có vẻ xuôi hơn 

REPLY

Không biết là ai giở trò tính toán Chân Diệu nhỉ? Quả đào và khung thêu không có vấn đề, vậy vấn đề nằm trong chỉ chỉ thêu sao? Mà người này muốn âm mưu cái gì? Vu oan giá hoạ cho Chân Diệu, hay là muốn làm Ngu thị xảy thai? Mới có mấy chương đầu thôi mà gia đấu đã mịt mù rồi, sau này Chân Diệu gả sang kia nữa, tới lúc đó chẳng biết còn khói lửa mịt mù như thế nào nữa

REPLY

Trời ơi ta còn tưởng rằng trong quả đào có độc chứ ai ngờ lại là khung thêu à. Đúng là lắt léo mà. Ng hại CD là muốn 1 mũi tên trúng 3 con chim đây mà. Vừa hại Ngu thị xảy thai vừa hại CD với CN lun. Ca ca của CD làm ng khác lạnh lòng mà ai lại đi nghi ngờ em ruột mình cơ chứ

REPLY

Chân Hoán đúng là có thành kiến quá với CD, ko dùng đầu mà nghĩ xem nếu CD hại chị dâu thì được lợi lộc gì??? đúng là ngốc mà.
Còn cái anh chàng Tưởng Thần nữa, suýt nữa thì ăn một giày oan của bạn CD, híc nghĩ tới cảnh 1 cái giầy bay vào mặt anh í mà mình buồn cười quá.
Mình tò mò muốn biết ai là người muốn hãm hại CD đây???

REPLY

Mừng là Ngu thị không bị gì. Cho nên đại ca mới chỉ nói khéo với nàng Diệu không muốn nàng mang thức ăn hay tiếp xúc với đại tẩu. Không thôi nàng Diệu cũng bị bằm dặp rồi. Eo ôi! Ai cài bẫy hãm hại nàng Diệu ngớ ngẩn vậy? Mấy tỳ nữ của nàng Diệu cũng tếu ghê. Sao Tưởng ca hay bắt gặp những cảnh xấu hổ của Chân Diệu vậy ta!!!

REPLY

Tam phong gap rat rói hoài còn chân hoán làm anh như vây sao nghi ngờ cả em gái mình hại vo mình dieu tỷ là em ruot dau phải tieu thiep của chân hoán dau mà hại ngu thi cũng là chân nghiên còn thông minh nha

REPLY

“nền khăn trắng nõan” —————-> “… noãn …”
“ngẩng người” ————————-> “… ngẩn …” 2 lần
“rồi văng giày thêu ra ngoài” ——–> “… quăng …”??
“Dưới ánh nên, mặt mày” ————-> “… nến …”
“theo đứng thời gian đã định” ——–> “… đúng …”
“đến trầm hương uyển” —————-> “… Trầm Hương …”
“ngoài trừ Tam muội” —————–> “ngoại …”??
=========================================================
Tưởng Thần thật sự là … dính phải hoa đào của CD roài, khổ thân ??
Thì ra thật là bị tính kế rồi, nhưng kế này có phải nhằm vào CD ko thì biết, phải biết là khăn thêu là tặng cho CNg a, còn Ngu thị thì ko chắc có đụng đến ko nữa, rốt cục là ai ác như vậy!! May mà Ngu thị ko bị gì, còn CD thì phát hiện ra âm mưu rồi!! Xem ra A Loan rất thông minh, cũng rất trầm tĩnh, ko biết là vốn trí tuệ hay đã được dạy dỗ bí mật đây, nhưng lại đang giúp CD nha!

REPLY

Thành kiến… thành kiến a thành kiến. Mình rất nghi ngờ chuyện này có liên quan đến tam cô nương a, không biết sẽ thế nào. Tk nhà

REPLY

Ta nghi lần này ko phải là Nhị phu nhân của Nhị phòng thì cũng là Chân Tĩnh, chỉ có hai người đó mới ko muốn thấy tam phòng tốt đẹp thôi. Hơn nữa lần này người đáng nghi nhất là Chân Tĩnh, vì người chịu thiệt nhất chính là Chân Diệu mà.
Chân Diệu phát hiện manh mối rồi, hi vọng đào được hung thủ.
Thanks

REPLY

Chân Hoán này chưa bao giờ thực sự coi Chân Diệu là muội muội ruột, mặt biển chỉ hơi gợn sóng cái quay ngoắt tránh xa Chân Diệu, nghi ngờ Chân Diệu làm hại Ngu thị. Sợi chỉ thêu có vấn đề, không biết tra ra kẻ nào.
Mà Tưởng Thần toàn trùng hợp nhìn thấy Chân Diệu, kiểu này rơi vào bể tình rồi :)))

REPLY

Biết ngay là hại chân diệu tỷ mà là ai hại nhỉ mà có ông anh nào như anh của chân diệu tỷ không nghi ngờ em mình luôn

REPLY

Tuy sống giữa một gia đình u ám nhưng Chân Diệu vẫn giữ được sự đáng yêu! Nàng trong sáng vì cuộc đời từ trước tới giờ chưa từng trải qua thăng trầm chứ nàng không hề ngốc đâu nhé! Từ việc giả vờ ngủ mê khi suýt bị Thiên Trình bóp cổ đến việc nghiên cứu tình huống xảy ra khi Ngu thị bị đau bụng!

REPLY

Tam phòng dính líu nhiều chuyện wa. CD chắc bị người khác hãm hại rồi aiizz

REPLY

Sao ta nghi bà tam tỷ này hại Diệu tỷ quá… mà có anh ruột nào lại đi nghi ngờ em của mình không cơ chứ… chán nhỉ… còn ông Tưởng Thần này 100% là thích Diệu tỷ rùi… rất tiếc anh chỉ là nam phụ thui ah ^^… thank nhóm edittor đã edit truyện nhìu nha ^^…

REPLY

Chắc là được ngâm qua xạ hương rồi. Haizz xây dựng được tình cảm thì khó mà bị phá vỡ lại rất dễ dàng. Đọc đến đây càng nghi ngờ tam cô nương kia thêm rõ ràng ko biết có rõ ràng được ko

REPLY

Ồ tính toán cũng thật kĩ càng a. Chắc là Chân Tĩnh kia ra tay. Mà vị đại ca kia cũng thật là, muội muội ruột đó, có cần ác cảm thế k

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 4, 2017Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352

 

JANUARY 3, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 323+324

 

JANUARY 2, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 7+8 (hoàn)

 

JANUARY 2, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 44

 

JANUARY 1, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ Ấu  Thứ Nữ  Thứ Nữ Công Lược  Thứ Nữ Cuồng Phi  Thứ Nữ Sủng Phi  Tiên Hôn Hậu Ái  Tình Bất Yếm Trá  Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng  Trăng Nở Hoa  Trời Sinh Một Đôi  Trọng Sinh Chi Ôn Uyển  Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ  Tú Sắc Nông Gia  Uncategorized  Viễn Cổ Hành  Viễn Cổ Y Điện  Y Thủ Che Thiên  Ý Võng Tình Thâm  [series] Yêu Là Yêu Thôi  Đặc Công Hoàng Phi  Đoản Văn  Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

thao nguyen on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352Haiz... lại có thêm một người ganh ghét Diệu tỷ ah…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 117===Dính chữ: như vậy……”Giọng “Thiếp……”Trên thực tế…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 116===Dính chữ: trở lại.”Nói tới .”Thập Nhất Nương ?”…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 115===Dính chữ: đổi người”để đuổi .”Hổ Phách ?”Thập N…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 114===Dính chữ: ,” Thập Nhất Nương tốt.”Mặt La Chấn H…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 113===Dính chữ: tiền vốn?”ánh mắt tốt lắm.”ánh mắt ng…Nhân Mã on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Văn ánMình cứ lót dép ngồi hóng từng phần. Truyện hay lắ…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 112===Dính chữ: ?”Thập Nhất Nương .”Thập Nhất Nương ?…ngoandinh on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 323+324Thu nhận Hòa Lão Tứ làm tình báo thì tin tức của T…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 111===Dính chữ: .”Nói xong .”Thập Nhất Nương tổng quả…Sakura thao on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352Lý thị này... hết chỗ nói, số sướng là thế lại thí…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 110===Dính chữ: nói chuyện:”…… Tính .”Nói xong lượng…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 109===Dính chữ: .”Thập Nhất Nương ?”Thập Nhất Nương n…MsHalloween90 on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 323+324Xuân Đại tiểu thư / Xuân đại tiểu thư Tiên Phỉ / t…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: