Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🐋


Lp

------------

                         " em vẫn yêu xứ Rosalie này nhiều nhất !"


Tôi đóng quyển sách đang đọc dang dở lại, khẽ nhìn qua khung cửa sổ, Rosalie ấy vậy mà mưa như trút nước, những hạt mưa tạt mạnh vào giàn hoa hồng đỏ mà tôi trồng như tưới thêm một làn nước mát lạnh cho chúng. Bầu trời xám xịt, hắt lên một màu ảm đạm. Chợt, tôi thấy bóng dáng của hắn chạy hớt hải dưới tán cây ngân hạnh cuối phố. Thân hình hắn ướt nhẹp, áo khoác xộc xệch, chân đi đôi bốt cao cổ đến nhàu nhĩ và đôi bàn tay vẫn thoang thoảng mùi dầu thơm. Hắn chạy về nhà với gương mặt nở nụ tười toe toét.

"mừng anh về nhà"

"này, em đã uống thuốc chưa đấy?" hắn hỏi

"từ bảy giờ ba mươi, đúng giờ chứ?"

"ngoan lắm, tôi mang chút quà về cho em đây!"

Hắn lấy từ sau lưng ra quyển sách về những đất nước mà em muốn đặt chân đến. Hắn khẽ đặt nó lên tay em và hắn cảm thấy nóng lòng vô cùng, rằng hắn đã lục lọi khắp thư viện cũ chỉ để có thể mang về cho em chút "thế giới" mà em hằng ao ước. Xem nào, hắn mua cho em rất nhiều bản đồ, những quyển sách về đất nước và con người. Chỉ cần thế, từ những giây phút này cả em và hắn đều cảm thấy hạnh phúc qua những trang giấy nhuốm màu năm tháng, những con chữ được đánh máy cẩn thận. Hắn hỏi:

"hôm nay em đã đi đến đâu rồi?"

"anh biết chile không? em muốn đến bãi biển santiago để chiêm ngưỡng vẻ đẹp đó bằng nhiệt huyết cuối cùng!"

"dấu yêu ơi, chẳng phải hôm qua em bảo với tôi rằng muốn đến làng quê scotland sao?"

Hắn bất lực ngồi xuống cạnh em và thở dài nhẹ nhõm, hắn chiêm ngắm em bằng tất cả ôn nhu mà hắn có. Nếu trái tim em khoẻ mạnh, hẳn em chắc chắn sẽ được ngồi trăm lần trên máy bay và sải cánh trên bầu trời cùng những đám mây trắng muốt, được ra biển với bài ca sóng vỗ rì rào,.. Nhưng những gì em có ở thực tại chỉ là vài trang giấy cũ đã ngả màu mà hắn mang về được từ thư viện, hơn thế nữa là những tấm bản đồ chằng chịt những đường bay bằng bút lông mềm, đơn giản vì hắn muốn em được hạnh phúc và biết được thực tại... em có Thành Đạt ở bên.

"anh này, berlin có đẹp không?" em ngây ngốc hỏi

"đẹp chứ!"

"thế xứ Rosalie có đẹp không?"

" có, còn có em cơ mà"

"vậy em có đẹp không?"

"đẹp vô cùng !" hắn trả lời bằng giọng mãn nguyện

Nghe xong em hài lòng cụp đôi mi xuống, ngả mái đầu nghiêng nghiêng để bàn tay hắn có thể vuốt nhẹ mái tóc. Hắn bồi hồi cảm nhận từng chút dư vị của hạnh phúc râm ran trong trái tim hắn, chúng khiến hắn vỡ oà, khiến hắn vui sướng, muốn thắt chặt em lại bên mình lâu thật lâu. Hắn từng nghĩ rằng chỉ có Berlin mới có thể làm hắn rung động, nhưng khi đặt chân đến Rosalie, hắn mới có thể cảm giác được nhiều hơn lần rung động đó. Rằng hắn biết thương em, thương cả xứ Rosalie hằng bao bọc em trong lòng thành phố.

"anh có thích xứ Rosalie không?"

"nơi nào có em, tôi đều thích" hắn đáp

"còn em thì yêu xứ Rosalie nhiều lắm, anh à, nơi đây hằng nuôi dưỡng hồi ức của em, một tay góc phố nâng niu hiện tại và ấp ủ những hoài bão trong tương lai mới. Anh biết không, em từng muốn khắc tên thủ đô này lên cánh tay trái, nhưng lại rụt rè vì sợ đau. Em từng muốn nói cho cả thế giới này biết xứ Rosalie, nhưng bản thân em lại nhỏ bé trước vạn người..."

"vậy em biết xứ Rosalie cũng có những cuộc chờ đợi vô vọng không?"

"có, vì thế em càng yêu xứ Rosalie, yêu vô cùng..."

Em gật gù ngả vào lòng hắn cách nhẹ nhàng và mềm mại, em kể hắn nghe về những ước mơ mà em chưa thực hiện được. Đâu đó trong trái tim em khao khát được sự tự do mới, rồi một ngày em sẽ ngao du như những tay du mục, rồi em sẽ đội mũ vành to, cưỡi ngựa như anh chàng cao bồi ngoài hoang mạc rộng lớn, sẽ thổi chiếc tù và như những kẻ dẫn đầu đội quân. Hơn thế nữa thì em muốn hoá trang thành nàng công chúa với chiếc váy dài chấm đất, em sẽ nuôi một vài chú chim bồ câu và trồng khóm hoa tulip trong khuôn viên lâu đài ở scotland, hoặc có thể là tay chơi đàn cổ ở thủ đô chín đỏ santiago.

"em là một thiên sứ, em có tin không, em đã ghé chân đến mọi nơi trên bản đồ này..."hắn ôm em và bảo

"nhưng em vẫn yêu xứ Rosalie nhất !"

"còn anh thương em nhất."

                                                            - còn 879 ngày -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro