22. Bùm! Bỗng một ngày biến thành trẻ em (p3).
w: 16+.
___________________________
Isagi vui vẻ bế Rin nhỏ đi qua đi lại, ôm từ lúc vệ sinh cá nhân cho
đến tận khi ăn sáng cũng chưa chịu buông.
"Anh có vẻ thích trẻ con nhỉ." Rin đen mặt, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Chúng dễ thương mà, không phải sao?" Isagi nhéo nhéo cái má mềm mại trơn mượt của Rin.
"Tất nhiên, Rin của chúng ta là dễ thương nhất." Cậu nhanh chóng bổ sung, sợ rằng thực sự nghĩ Rin sẽ ghen tị với mấy đứa nhỏ, dù sao thì khả năng cao lắm.
Rin vừa được dỗ kịp lúc: ...
"Đừng coi tôi là trẻ con." Hắn nhíu mày, biểu cảm nghiêm túc nhưng đặt trên một gương mặt non nớt lại trông có hơi...
Nói sao nhỉ, giống ông cụ non?
"Ừ ừ, Rin lớn rồi," Isagi cười càng thêm tươi tắn, cõi lòng lại mềm mại như bông, rõ ràng là không thật sự coi Rin là như một người trưởng thành.
Đôi mày nhíu càng sâu, không hiểu sao Rin lại thấy có chút bực bội.
"Hừm, Rin thơm ghê á..." Isagi dụi mặt lên người Rin, hít một hơi rồi lười biếng dựa lên người hắn, lại giống như đang ôm một cái gối ôm.
Sáng nay vì háo hức nên cậu dậy sớm hơn thường ngày, tối qua còn thức đến tận nửa đêm để nghiên cứu lối chơi của đối thủ, kết quả là chỉ ngủ được có mấy tiếng, bây giờ tâm trí bắt đầu trở nên mơ màng.
Rin nhìn Isagi tựa trên người mình, rất muốn mắng đối phương vì dám coi hắn thành gối ôm, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, ngồi im thin thít.
Sau đó là một trận biến hóa bất ngờ.
Isagi đang tận hưởng sự mềm mại của cơ thể đối phương, bỗng nhiên sự mềm mại ấy biến mất hoàn toàn, thay vào đó là sự cứng rắn, tuy là cũng mượt mà nhưng tất nhiên cảm giác không giống nhau.
Cậu nghi hoặc, vừa ngẩng đầu liền đối diện với một cặp mắt chăm chú nhìn cậu, khẽ giật mình.
Sao Rin lại đột ngột lớn lên rồi?
Chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều, cả cơ thể cậu bị lật lại, nằm dưới thân Rin.
Isagi vô thức nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn.
Quả nhiên, ngay sau đó liền thấy Rin hơi cúi đầu, bàn tay to lớn lại đầy vết chai sần chầm chậm lật vạt áo của người bên dưới, chạm lên cơ bụng không quá rõ ràng, miết đến mức Isagi nổi phản ứng.
Mặt cậu hơi nong nóng.
Rin liếc nhìn gương mặt đỏ ửng của đối phương, yết hầu khẽ lăn, mang theo trêu chọc, khàn giọng nói: "Nếu anh thích trẻ con đến vậy, không bằng anh sinh con cho tôi đi."
Đôi môi Isagi hé mở, muốn nói gì đó nhưng tất cả như nghẹn ứ ở họng, cuối cùng chỉ run rẩy nói được một câu: "Em nói gì vậy, anh sao có thể..."
Ánh mắt Rin tối đi, cúi đầu, đặt từng nụ hôn vụn vặt mà ái muội lên cái bụng trắng nõn trước mặt, kìm lại dục vọng còn đang rục rịch, nói nhỏ.
"Mang thai con của tôi đi, Isagi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro