Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Soul healing

Bùi Xuân Trường có cảm giác mình bị mất nhận thức về thời gian. Giờ ngủ, giờ ăn của anh thật sự rất không quy luật. Anh biết phải ngủ đủ 8 tiếng mỗi ngày. Nhưng người bình thường là từ 22h tới 6h hôm sau. Còn anh là từ 1-2h sáng tới trưa hôm sau. Không nhất thiết phải dậy sớm, công việc của Tuti muốn làm giờ nào cũng được.

Nhưng thằng con của anh, ngay bây giờ - 6 giờ sáng, lại bắt anh dậy chạy bộ. Anh không có nhu cầu giảm cân. Thật sự, anh chỉ muốn ngủ.

“Tươi tỉnh lên nào, ba ơi”.

Right nắm hai tay Tuti giơ lên giơ xuống khi thấy anh vừa đi bộ vừa nhắm mắt ngủ. Tuti làm gì có sức mà chạy chứ, đi bộ thôi cũng khiến anh mệt bở hơi tai.

“Right, ba không khỏe như con đâu. Ba đã hai mươi tám tuổi rồi”.

“Ba đừng lấy tuổi tác làm mình nản được không. Ba có con lúc ba cũng đã ngoài ba mươi. Ba vẫn tự tay nuôi lớn được con đó thôi”.

“Lần này ba sẽ không nuôi con một mình nữa. Bắt bố con chăm con chứ”.

Vũ Ngọc Chương mỉm cười không nói gì nữa. Chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay anh tiếp tục đi bộ vòng quanh công viên. Dậy sớm sẽ có cái giá của dậy sớm. Chúng ta sẽ được ngắm nắng sớm. Nhìn những cây xanh mơn mởn đang dang tay đón ngày mới.

Như chưa từng có những phút lìa xa
Giấu gương mặt trên vai anh khóc òa
Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em

Right cầm chai nước đi trước Tuti. Vừa đi vừa nhún nhảy nhẹ nhàng theo điệu nhạc. Right ngân nga mấy câu của bài Chân Tình. Nếu như có ai có thể cho anh tựa vào. Anh cũng muốn tựa vào người đó mà khóc thật to. Anh không biết mình có thể cố gắng đến đâu. Anh cũng muốn vui vẻ yêu đời như Right. Nhưng anh không làm được.

Bố của Right chắc chắn là một người rất tích cực nhỉ. Con cái chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi bố mẹ. Anh biết mình không tích cực thế đâu. Anh không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Không thích tranh luận, không thích cãi vã. Giữa thắng và thua trong một trận tranh luận thì Tuti chọn bình yên. Trong bất kì tình huống nào. Anh tự hỏi rất nhiều lần, anh của tương lai thế nào để nuôi dạy được Right như thế. Hay Right có đang lừa dối anh không. Vì anh không có dự tính cho tương lai. Càng không dự tính sẽ nuôi một đứa trẻ. Anh cảm thấy anh không thể chăm sóc tốt cả bản thân mình. Huống chi người khác. Thật khó để tin.

“Ba có muốn tô tượng không”.

“Không”.

Tuti không muốn làm gì cả. Nếu có thể anh chỉ muốn quấn chăn ngủ vùi cả ngày trong nhà. Anh không muốn tiếp xúc với người ngoài, anh ngại va chạm. Không biết Bùi Xuân Trường có nhận ra không, anh không khác gì “Người trong bao”. Nếu không phải anh nhận thức được mình phải cần tiền để duy trì cuộc sống. Thì Right không chắc anh có cần công việc phiên dịch và quán cafe của anh không nữa. Không mưu cầu tương lai, biểu hiện của người chán đời.

“Con sẽ tô cùng ba”.

Tuti rất muốn từ chối, nhưng anh không biết cách để từ chối Right lúc này. Nên đành phải ngồi xuống cùng Right. Gã mua một pho tượng thạch cao. Một trong những liệu pháp chữa lành tâm trạng đó là màu sắc. Right đưa cho Tuti pho tượng mèo Doraemon. Tuti lấy màu xanh dương và trắng để chuẩn bị tô chú mèo ú kia. Nhưng Right đã đưa cho anh thêm màu xanh lá và màu vàng.

“Dùng bốn màu tô nó được không”.

“Doraemon nào mà màu xanh lá với màu vàng”.

“Chúng ta đâu nhất thiết phải giống quy luật đặt ra. Dù là sai đi nữa thì đúng sai đâu có quan trọng. Quan trọng là anh thấy bình yên”.

Right biết chắc chắn Tuti sẽ không từ chối. Anh đã quên hoặc không biết cách từ chối người khác. Tuti là một người có khiếu design, với bốn màu đó anh vẫn có thể tô ra được một Doraemon theo phong cách của anh. Lần đầu tiên anh cảm thấy, tô tượng cũng là một cách thư giãn. Anh cảm thấy dễ chịu với những gam màu này. Đúng là màu sắc cũng có thể ảnh hưởng hết cảm xúc của chúng ta.

Right đi mua hai hộp xôi đậu phộng. Gã biết anh chẳng thể ăn được nhiều. Một hộp xôi là vừa đủ rồi, gã sẽ mua cho anh thêm cái khác. Tuti không muốn phụ lòng Right, anh cầm hộp xôi lên.

“Muốn ăn nước cốt không”.

“...’.

“Ba à, ba nên học cách chấp nhận và từ chối được không. Nó liên quan tới ba, không thích thì từ chối chớ. Đừng sợ người khác buồn”.

Tuti im lặng một chút rồi quyết định từ chối. Anh chỉ muốn ăn với muối đường đậu phộng thôi.

“Con biết là có bỏ nước cốt vào ba vẫn sẽ ăn được. Nhưng mà ba Trường này, nếu ai cho ba được lựa chọn. Tại sao không lựa chọn điều mình thích. Tại sao phải làm hài lòng người khác”.

Tại sao phải làm hài lòng người khác. Anh lại rơi vào khoảng lặng.

“Cho ba xin”. Tuti lấy một muỗng xôi được rưới nước cốt bên hộp của Right lên ăn. “Vẫn ăn với đường tốt hơn”.

Thêm nước cốt vào làm mềm xôi. Anh thích xôi khô ráo hơn. Right mỉm cười hài lòng với cách cư xử của Tuti. Hãy sống vì đi, ích kỷ một chút cũng không sao.

Tai nghe có hai bên, đồng nghĩa với việc bạn có thể nghe một mình. Hoặc chia sẻ với người khác. Right cẩn thận đeo ipod của mình lên tai anh. Giọng của Vstra vang lên, gã một tay xách con Doraemon lạ lùng. Một tay nắm lấy cổ tay anh đi về. Trời đã sáng rồi, mọi người đã đi làm nên ngoài đường đã đông người hơn.

Em xua đi cơn mưa buồn, em nuôi anh trong tâm hồn
Em không chơi, em không đùa, em yêu thôi
Em cho anh thế giới đẹp, em cho anh thấy hết rồi
Nếu có ngã em sẽ dìu anh đi thôi
_________________
“Ngày mai chúng ta đến gặp bác sĩ được không”.

Tuti thấy tin nhắn của Right. Anh không biết có nên trả lời không. Anh không muốn đến gặp bác sĩ. Anh cảm thấy anh vẫn ổn mà. Anh đã từng nghe nói về trầm cảm. Khám bác sĩ để được gì. Escitalopram, Sertraline hay Fluoxetine…những loại thuốc chống trầm cảm. Anh hiểu rõ nguyên tắc chúng chỉ làm ta cảm thấy buồn ngủ và rã rời mà thôi. Không tập trung, không nghĩ nhiều.

Anh chọn lờ đi. Bùi Xuân Trường mặc áo khoác, cầm theo điện thoại và ví tiền bước ra ngoài. Đột nhiên anh thích đi dạo ngắm đường phố về đêm. Khi ánh sáng tự nhiên của mặt trời tắt hẳn. Thay bằng ánh sáng tự nhiên của ánh đèn đường. Dòng người vẫn vội vàng bước qua. Sẽ chẳng có ai vì anh đi qua mà dừng lại đâu.

Bùi Xuân Trường đứng lại, anh tự ôm lấy mình. Nhìn mọi người xung quanh, anh luôn nói với Mike rằng anh ổn. Nhưng có những nỗi đau không nói thành lời, thì đau là đau là thôi. Xa xa có một cặp đôi đang ôm nhau rồi hôn nhau. Xuân Trường tự dưng bật cười nhưng nước mắt chảy dài. Anh đã đi hết một phần ba cuộc đời. Nhưng vẫn không có ai bên cạnh. Có thể mọi thứ sai, nhưng Mike thuộc về Voltak. Và anh thuộc về cô đơn.

Anh muốn trốn đi đó thật xa. Hay đơn giản là trở về núi với ba mẹ. Nhưng rồi nhận ra, anh vẫn sẽ nhớ chàng trai ấy thôi. Hiện tại anh cũng không có ai bên cạnh. Đi đến đâu cũng chẳng có Mike bên cạnh. Mike là lá chỉ ở với anh theo mùa, hết mùa lá sẽ rụng. Cậu sẽ rời đi, đó là điều hiển nhiên. Nhưng tại sao anh lại buồn đến bật khóc thế này. Tuti có chút tủi thân, tại sao anh lại khóc chứ. Vì chẳng có ai dỗ dành anh đâu.

Mông lung trong chính cuộc sống của mình. Không biết nên đi đâu, nhà anh cũng chẳng muốn về. Không có nơi nào làm anh cảm thấy an toàn. Xuân Trường lau nước mắt tiếp tục đi về phía trước. Trong vô định, nhìn mọi người vội vàng rời đi. Có chăng họ vội vàng về nhà gặp gia đình, vợ con. Hay đến gặp bạn bè, người yêu. Từng đoàn từng đoàn xe nối đuôi nhau. Ánh đèn vẫn sáng rực nơi những góc phố. Trước đây vẫn vậy, mọi thứ vẫn ổn định. Chỉ có anh là không ổn thôi.

“Ba”.

Nghe tiếng gọi Xuân Trường quay lại nhìn. Anh thấy Right đang chạy về phía mình. Gã đứng trước mặt anh, hai tay chống lên đầu gối. Thở hồng hộc như vừa chạy bộ tới đây.

“Tới đây làm gì”.

“Con nhắn tin ba không trả lời. Gọi ba cũng không bắt máy. Con sợ ba xảy ra chuyện gì”.

Tuti nghe Right nói thế thì cầm điện thoại lên xem. Tiếng thông báo nhảy như vũ bão. Rất nhiều tin nhắn hiện lên và hơn chục cuộc gọi.

“Xin lỗi, có lẽ tôi đã nhấn nhầm nút tắt âm. Nhưng cậu không cần như thế đâu. Tôi lớn rồi”.

“Nhưng con lo”.

“Chương”. Anh bất ngờ gọi gã. “Sau này cậu không cần phải đến tìm tôi đâu. Tôi ổn, tôi không cần đến gặp bác sĩ. Cũng không cần cách liệu pháp chữa lành của cậu”.

Right nhìn Tuti, hít thở thật sâu để bình tĩnh. Đến cuối cùng anh vẫn không chấp nhận sự quan tâm từ gã.

“Bùi Xuân Trường”. Gã gọi thẳng tên anh. “Em biết anh chọn cách sống của người ngoài đảo. Anh cảm thấy buồn, cảm thấy cô đơn nhưng anh như ngoài đảo. Như có vách ngăn với mọi người. Và anh cũng không muốn ai bước vào thế giới của anh”.

“Phải. Tôi trước đây vẫn vậy, bây giờ vẫn vậy. Trở về tương lai của cậu đi. Không cần làm xáo trộn quá khứ”.

“Tại sao vậy. Tại sao anh cứ mãi như vậy”. Giọng Vũ Ngọc Chương bất ngờ cao lên. “Anh phải thừa nhận đi rằng anh không ổn. Cảm xúc của anh đang không ổn. Tâm hồn anh đang không ổn. Anh mọi thứ đều không ổn. Tại sao vậy, tại sao anh không thừa nhận điều đó”.

“Tôi.rất.ổn”. Anh nhấn mạnh từng chữ để gã nghe

“Anh chưa bao giờ ổn cả. Có người nào bình thường mà không có nhận thức về thời gian bữa ăn bữa bỏ như anh không. Có ai bình thường mà đối xử tệ bạc với bản thân mình như vậy không. Có ai bình thường mà là cào tay mình đến chảy máu không. Có ai bình thường mà không ngủ được cứ thao thức từng đêm không…”.

“IM”. Không đợi Right nói hết anh đã ngăn gã lại. “Tôi có ra sao cũng là chuyện của tôi. Không đến lượt cậu quản”.

“Nhưng ba là ba nhỏ của con”.

“Tôi còn không biết tôi có thể sống đến ngày mai không mà có một đứa con như cậu. Đừng xen vào quá khứ nữa được không. Không cần cậu, không cần bố cậu tôi vẫn ổn”.

“Bùi Xuân Trường”.

“Rời khỏi đây. Tôi không muốn thấy cậu nữa”.

Anh nhắm mắt lại thở dài. Còn Right thì vẫn đứng im ở đó. Gã cảm thấy mình sai khi đã to tiếng với anh. Anh đã không còn chấp nhận gã nữa rồi.

“Đi”. Anh nhắc lại

“Khi nào ba bình tĩnh lại con sẽ đến tìm ba”.

“Không cần”.

Anh nói rồi rời đi. Anh không muốn ai chen chân quá sâu vào cuộc sống nội tâm của anh. Gã đã quá phận rồi, anh không chấp nhận điều đó.

*************
Góc giải thích màu sắc trong liệu pháp chữa lành tâm trạng bằng màu sắc : 
1. Màu xanh lá
Màu xanh lá cây đại diện cho sự cân bằng, hài hoà và an toàn nên nó có thể giúp bạn khôi phục trạng thái bình tĩnh, dễ chịu nhanh nhất. 
Xanh lá cây còn được gọi là màu sắc “chữa lành” có thể giúp giảm sự lo lắng, tác động tích cực đến sức khỏe của trái tim.

2. Màu vàng
Màu vàng là màu của ánh nắng, mang lại sự tươi mới, có tác dụng kích thích tâm lý và nhận thức của chúng ta. Trong một không gian tràn ngập sắc vàng, bạn sẽ cảm thấy được tiếp thêm năng lượng tích cực và hạnh phúc hơn.

3. Màu xanh dương
Gam màu xanh dương, xanh nước biển, xanh da trời, luôn mang đến sự bình tĩnh, ôn nhu, nên có thể giúp bạn cảm thấy được vỗ về những khi tâm trạng bất an hoặc xuống dốc. Màu xanh dương còn giúp phát triển trí thông minh, tạo nên cảm giác tin cậy và sự yên bình trong tâm hồn.
Cảm giác dịu nhẹ mà màu xanh dương mang lại còn được xem như một liều thuốc điều trị chứng mất ngủ và rối loạn thần kinh.

4. Màu trắng
Màu trắng đại diện cho sự ngây thơ, tinh khiết và sạch sẽ. Về mặt tâm lý học, nó có tác dụng như một liều thuốc làm dịu tâm hồn của bạn, là nguồn năng lượng trong lành giúp bạn giải tỏa khỏi những cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống.

////////////////////////
Vote và comment cho mình nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro