chạ iu anh
bùi xuân trường trầm ngâm, đôi mắt vô định hướng vào cốc nước cam trước mặt, cổ tay vẫn xoay vòng đều đều. cái thìa gỗ nhỏ theo lực tay anh tác động, tạo thành một cơn lốc xoáy cam dưới đáy cốc, cuồn cuộn rối bời như lòng anh.
chuyện là, gần một tuần nay, xuân trường luôn có cảm giác bất an. anh đang phải đối mặt với một vấn đề mới, rất nhức nhối và khiến trường đau đầu.
hình như, ngọc chương chán anh rồi.
mà có khi không phải hình như. thế nào thì thế. ngọc chương chán anh rồi.
gã luôn đi sớm về khuya, thời gian ở nhà không nhiều, thời gian ở ngoài thì vô biên. thậm chí còn luôn miệng dặn anh đi ngủ sớm, đừng đợi gã. quá đáng hơn nữa là có mấy hôm về sớm hơn một tí, gã cứ thế nằm thẳng ra giường mà không thèm thơm má anh như hồi trước, còn chẳng ôm anh vào trong lòng nữa.
có khi nào chương có người mới rồi không. nghĩa là xuân trường sắp bị vứt bỏ rồi à???
lòng dạ con người đúng là tệ bạc, thằng nào lưỡi càng dẻo sống càng tệ. biết thế hồi gã thề thốt này nọ anh đếch tin. và giờ thì trường muốn ăn vạ vãi lồn!!!
vấn đề là, ăn vạ thì có ích gì không? tất nhiên là đéo. người ta đã chán anh rồi thì anh có ăn vạ đến hai mươi cái tết nữa chắc ngọc chương cũng đếch quan tâm.
tệ thật!
nhưng bùi xuân trường sẽ chịu để yên sao? cũng tất nhiên là đéo. bùi xuân trường là ai mà lại để yên cho vũ ngọc chương chán mình và bỏ rơi mình cơ chứ?
nên xuân trường có một kế hoạch. đến cái kế hoạch này mà còn thất bại thì chắc chắn anh nên đá đít thằng bồ ra khỏi nhà, đéo yêu đương con cặc gì nữa.
trường ngó ra phòng khách nhìn thằng người yêu đang phè phỡn, lòng thầm lôi cả tổ tông nhà gã lên chửi. cha bố cái thằng xạo lồn, xem anh trị mày như thế nào.
đụ mẹ.
vũ ngọc chương cuối cùng cũng được thả xích sau những ngày chạy show mệt muốn hộc máu. gã thoải mái nằm ườn người trên chiếc sofa để xem ti vi, hưởng thụ những giây phút hiếm hoi được yên bình của một nghệ sĩ. ti vi đang chiếu một bộ phim hành động, cũng hay ho, cũng gay cấn, cuốn hút đến độ đôi mắt ngọc chương dính chặt không rời. thậm chí, gã còn không thể nhận ra xuân trường đã đến gần cho đến khi đệm ngồi cạnh gã bị lún xuống.
chương ngước nhìn, là anh người yêu xinh đẹp của gã. bùi xuân trường nhẹ nhàng đặt cốc nước cam mát lạnh ngon mắt trên bàn, quay sang mỉm cười thật tươi với chương. chao ôi, giây phút ấy con tim ngọc chương như gào thét lên, gã ước gì thứ gọi là tiền chưa từng tồn tại, để gã không bị cuốn vào guồng xoay công việc, gã sẽ được ở nhà ôm ấp hôn hít thỏ con mềm mềm xinh xinh này. nhưng, đời đéo như là mơ. ngọc chương vẫn phải chấp nhận sự thật tàn khốc, gã chỉ đành tự an ủi bản thân mình đang kiếm tiền để chăm lo cho trường.
- chương dậy uống nước cam đi này.
giọng nói êm ái của trường như mật ngọt rót vào tai gã. ngọc chương ngồi dậy, hai cánh tay vòng qua ôm lấy xuân trường vào lòng, thơm chụt một cái vào má anh. bùi xuân trường ghét bỏ, dùng tay lau đi. gã nhìn thấy hành động đó, chỉ biết cười hề hề, tay cầm lấy cốc nước cam mà nhấp một ngụm.
ôi, đúng là nước cam người yêu pha, thơm ngon tròn vị. ngon vãi cả đái. ngọt lịm, thanh mát, ngon lành. tất nhiên là đéo ngon bằng môi bùi xuân trường hay chính bùi xuân trường nhưng mà đụ mẹ, ngon vãi lồn. ngọc chương thật lòng chỉ muốn bế anh người yêu lên master chef và trao cho anh cái giải "người yêu vũ ngọc chương làm lồn gì cũng ngon nhất" ngay lập tức thôi.
trường nhìn nụ cười ngớ ngẩn của người yêu, trông phát ghét. anh nhéo yêu một cái vào má gã, rồi đứng dậy. chương nhận được một nụ hôn gió từ anh người yêu, trước khi bóng lưng ấy quay bước vào phòng ngủ.
- anh đi nghỉ trước đây, chương xem phim xong thì tự dọn nhé.
- dạ, vợ iu ngụ ngonnnn.
૮꒰ ˶• ༝ •˶꒱ა ♡
ngọc chương lờ mờ mở mắt. gã có cảm giác bản thân vừa trải qua một giấc mộng dài. chương chợt giật mình. ôi chết con đĩ mẹ, sắp ăn lồn rồi, gã ngủ quên mà đéo thèm dọn dẹp cái đống mà bản thân bày bừa, sáng mai trường mà thấy chắc gã chim cút ra gầm cầu mất.
nhưng khi ánh mắt lấy được tiêu cự, ngọc chương bàng hoàng nhìn lên trần nhà. trần này là trần phòng ngủ của gã và anh mà!!! và khi đầu óc dần tỉnh táo lại, ngọc chương mới thật sự chú ý đến cảm giác nhồn nhột truyền từ bụng dưới. chương bật người dậy ngay lập tức, để rồi suýt xịt máu mũi khi thấy mái đầu trăng trắng của người yêu đang vùi vào dương vật gã.
bùi xuân trường ngước mắt lên, đôi mắt to tròn long lanh ngập đầy nước, hai cánh môi đỏ hồng xinh xắn bao quanh dương vật thô to, cố gắng nuốt trọn thứ giữa háng ấy của gã vào họng. vì dương vật của gã thuộc hàng khủng (bùi xuân trường khen) nên trông anh có vẻ chật vật để nuốt được đến hai phần ba của nó. nhưng mà vãi cả lồn, thề luôn đấy, vũ ngọc chương chưa từng nghĩ bản thân sẽ được xuân trường chủ động bú cu cho như thế này. địt mẹ nứng vãi cặc.
gã tự lấy tay tát vào mặt mình. đau ê ẩm. được rồi, đây không phải mơ, đây là thật.
bùi xuân trường mút cặc gã là sự thật.
tin được không nhỉ?
đéo ai biết, mà có biết cũng chẳng cần quan tâm.
trường bất ngờ vì ngọc chương lại tỉnh dậy sớm hơn anh tưởng, nhưng kể cả có tỉnh lại mà thấy anh đang chủ động hầu hạ như này còn ngó lơ thì thật sự là tồi vãi lồn rồi đấy. đôi lông mày xinh xinh của xuân trường nhíu lại vào nhau, mắt trừng trừng nhìn thằng bồ vẫn đang tự vả vài phát vào mặt mình. anh nhả cái dương vật nãy giờ vẫn đang chèn trong họng mình ra, ấm ức đẩy ngọc chương ngã ngửa.
bây giờ, chương mới có cơ hội nhìn một lượt từ trên xuống dưới. anh bé của gã chỉ khoác lên mình một chiếc sơ mi đen rộng thùng thình, hẳn là nó thuộc về gã. cặp đùi trắng mịn lấp ló dưới vạt áo, cúc áo chưa đóng hết tụt hẳn đi để lộ bờ vai thanh mảnh và xương quai xanh. làn da trắng sứ bọc trong lớp vải đen như càng thêm phát sáng, rất giống hình tượng một thiên thần sa ngã vào biển đen dục vọng, nhuốm bẩn bản thân trong cơn khoái lạc.
bùi xuân trường đặt cánh mông mình vừa vặn trên dương vật đã bán cương của ngọc chương, anh mở hai chân mình thành hình chữ m, khoe trọn nơi tư mật của bản thân. ngón tay thon dài vuốt dọc từ eo mình, lần mò tách mở hậu huyệt hồng hào kia. xuân trường kìm nén những tiếng rên rỉ trong cổ họng khi anh tự dùng ngón tay nới lỏng bản thân, mông tròn lại không kìm được mà cọ xát với đũng quần chương.
ngọc chương như thể một nhà phê bình đang hưởng thụ tác phẩm nghệ thuật. đôi mắt gã ánh lên những hứng thú trước khung cảnh khiêu gợi, lòng bàn tay nóng hầm hập luồn qua lớp áo, chạm lên vòng eo nhỏ gọn. xúc cảm mịn màng ma sát với lòng bàn tay gã, làm ngọc chương thật sự cương cứng.
nhưng bất chợt, bàn tay mềm mềm trăng trắng của người kia nắm lấy bắp tay gã, móng thỏ cào nhẹ lên người gã đầy tủi hờn. chương ngẩng mặt nhìn, bắt gặp đúng lúc những giọt nước mắt to tròn trượt khỏi khoé mi xuân trường, lăn dài trên má anh.
và như một cơn lốc, nước mắt ồ ạt thi nhau thấm đấm trên gò má đỏ ửng của anh, trên đầu mũi và viền mi anh. trường oà khóc nức nở, thành công khiến gã hốt hoảng một phen.
một khi mỹ nhân đã rơi lệ thì lỗi lầm con cặc gì cũng là của vũ ngọc chương!!!
chương vội vàng nhổm người dậy, bàn tay lúng túng lau những giọt lệ lăn tròn trên má người đẹp, nhưng càng lau chúng càng chảy nhiều hơn. tiếng khóc thút thít nghèn nghẹn trong họng trường khiến gã đau lòng, hai cánh tay to lớn vòng lấy ôm trọn người anh. xuân trường như lọt thỏm trong lòng ngọc chương, anh ấm ức meo meo vài tiếng, tay đập bồm bộp lên lồng ngực rắn chắc trước mặt.
- c-chương, ... hức ... chương đi ra điii!
- ơ bé ơi, em đã làm gì sai à? sao bé giận em?
và câu hỏi ấy như thể bật nút nguồn cho mọi sự ấm ức dồn nén tích tụ trong một tuần của trường, anh thậm chí còn khóc lớn hơn, tay vẫn không ngừng đánh lên người chương.
- hức ... hu hu ... c-chương chẳng thương trường nữa rồiiiii.
- ơơơơơơơơơơơ, sao lại thế? trường ơi, ngọc chương thương bé nhất vũ trụ này mà, làm gì có thằng nào yêu trường được như em đâu!!!
- bảo t-thương trường, mà ... hức ... một t-tuần nay chương ... hức ... t-tránh mặt trường rồi! c-chương ... làm gì còn ... hức hức ... thương trường n-nữa đâu.
và cái địt mẹ, vũ ngọc chương vừa unlock kiếp nạn mới: mải kiếm tiền chăm bồ quá mà lỡ để bồ suy nghĩ linh tinh.
nhưng mà thật sự là đéo đùa, chuyện này nghiêm trọng rồi đấy. cặc gã sắp nổ con mẹ nó luôn rồi, không giải quyết vụ này nhanh thì chắc mai ngọc chương liệt dái. bùi xuân trường chơi chiêu làm gã nứng lên rồi mặc kệ đấy à?
- thật sự là không có mà. - chương gạt những giọt nước trào khỏi khoé mi trường. - dạo này em phải chạy show nên bị bận, em xin lỗi vì đã làm bé phải suy nghĩ, nhé.
chương để trường tựa đầu lên vai mình, bàn tay to lớn xoa xoa cái gáy trắng mịn của người yêu, đôi môi lại không kìm được mà thơm một cái lên trán anh.
- bé tha lỗi cho em nhé, bé đừng giận em nữa nhé. em chỉ muốn kiếm thật nhiều tiền để lo cho bé thôi mà. chương yêu trường nhiều vãi lồn ý, nào dám có hết yêu đâu.
giọng gã trầm ấm đều đều thổi vào vành tai anh, thật sự đã dỗ bùi xuân trường nãy giờ vẫn còn khóc chít chít thành mĩ nhân xinh đẹp yên lặng. tay chương nắm lấy tay trường, truyền cho anh cảm giác ấm nóng của da thịt. anh chủ động đan lấy tay gã, hôn nhẹ lên bên má phải, đó là tín hiệu anh bé của vũ ngọc chương đã tha thứ cho gã.
ngọc chương cười xoà, vùi mũi mình vào cần cổ trắng thơm của người yêu, hít hà cái hương sữa tắm vương vấn. gã nhéo vào đùi trong của anh, và trao anh một nụ hôn sâu. bàn tay to lớn ôm lấy hai bên eo mảnh, ngọc chương nhẹ nhàng đặt trường nằm xuống giường, trước khi trao cho anh một nụ hôn trên trán.
- muộn lắm rồi, bé ngủ đi nhé. em đi giải quyết xong em vào với bé, nha.
ô vãi cả lồn.
đéo hiểu sao ngu đần được đến thế nhỉ?
dâng đến miệng rồi còn không ăn à? vũ ngọc chương đùa anh đấy à?
- ừ, chương cứ đi đi nhé. chương cút mẹ luôn đi.
trường đẩy chương ra, cuộn mình trong lớp chăn nhung, cái đầu trắng trắng thò chút tóc mềm mại, ra chiều giận dỗi lắm. vũ ngọc chương lại cuống cuồng, tay cố gỡ lớp chăn trắng tuyết, miệng lại luôn mồm xin lỗi. hai ngươi giằng co một hồi, cho đến khi xuân trường tung lớp chăn ra, anh xoay người đối diện với ngọc chương, gương mặt sát gần mặt gã, gần đến độ hai người có thể cảm nhận hơi thở của đối phương.
hôn anh đi, và anh sẽ giúp chương.
đôi mắt của trường nhìn thẳng vào mắt gã, như muốn truyền đạt điều đó đến với chương. và đéo cần quan tâm đúng hay sai, ngọc chương vồ lấy đôi môi của người đối diện, hai tay khoẻ như vâm vật anh nằm lên giường.
lưỡi chương tách mở hai hàm răng trường, trượt vào bên trong, nếm cái vị ngọt trên đôi môi anh. bàn tay xoa nắn lên cặp đùi mềm mại, mát lạnh như một miếng kem tan ra vì lửa tình. bùi xuân trường vòng tay ôm lấy cổ gã, đầu lưỡi cũng ra sức đáp trả cái lưỡi càn quấy khoang miệng mình. nhưng dẫu sao, anh không thể có nhiều kinh nghiệm như ngọc chương, nên dưỡng khí bị hút dần ra khỏi hai lá phổi anh. nước bọt chảy qua khoé miệng, trượt dài trên cằm trường, đôi mắt anh dần mơ màng, đầu óc chẳng còn tỉnh táo.
khi đôi môi sưng đỏ của xuân trường thoát ra khỏi sự giày vò của thằng bồ, gò má anh đã nhuốm màu hồng đào vì thiếu oxy, đôi mắt bình thường to tròn long lanh giờ còn long lanh hơn nữa. thỏ con mềm mại đáng yêu nở một nụ cười, để ngọc chương rải đầy những nụ hôn trên cần cổ và bả vai anh. bàn tay gã từ từ gỡ bỏ từng nút áo trên người trường, phơi bày thân thể trắng ngọc ấy.
hai búp măng trắng của trường đã áp dương vật của chương, bắt đầu xoa nắn nó. người đẹp hôm nay muốn chủ động à? trường thích thì chương chiều. anh lật người, đảo vị trí của cả hai, tay trường vuốt dọc dương vật gã, ngón trỏ xinh xắn của anh đồ một hình méo mó lên đầu khấc gã, khiến chương bật ra một tiếng thoả mãn. và sau đó, dương vật ngọc chương được bao bọc trong một cảm giác ấm nóng mềm mại.
đầu mũi trường cọ vào vùng lông rậm, vị trí này khiến anh có thể cảm nhận mùi hương nam tính của người yêu ngập trong khoang mũi. dương vật thô to chèn trong cổ họng anh, mạch máu đang đập bùng bùng. xuân trường khẽ cử động đầu, cổ họng làm động tác nuốt xuống, mát xa nhẹ nhàng kích thích đầu dương vật. đầu lưỡi anh đảo dọc dương vật mằn mặn của ngọc chương, và đầu anh bắt đầu di chuyển lên xuống. trường chăm chú bú mút cho chương, hai bàn tay không yên phận còn xoa nắn nhẹ nhàng hai túi tinh và gốc dương vật, khiến chương chìm đắm trong đê mê. dương vật gã được anh chăm sóc nhiệt tình, cộng thêm với việc đang hứng sẵn mà nãy phải nhịn, rất nhanh đã bắn tinh, bơm đầy tinh dịch vào họng trường.
bùi xuân trường nhả dương vật đã mềm oặt kia ra, miệng há lớn để ngọc chương có thể thấy được lớp nhớp dịch trắng đang phủ đầy đầu lưỡi đỏ của anh. rạng mây hồng lan rộng và vài giọt mồ hôi lẫn nước mắt thấm trên gò má trường. xuân trường chỉ cần một ngụm để nuốt trọn toàn bộ chỗ tinh dịch ấy, nụ cười lả lơi của anh khiến gã muốn nổ cặc.
trông dâm chết đi được.
ngón tay thô to của ngọc chương nhét vào miệng anh, kẹp lấy đầu lưỡi anh. xuân trường ngoan ngoãn liếm láp hai ngón tay ấy, để chúng chơi đùa trong khoang miệng mình. một tay trường tách mở hai cánh mông mềm, ngón tay thon dài trêu chọc lỗ nhỏ đã đẫm nước từ bao giờ. ngọc chương nhìn cảnh anh người yêu tự nới lỏng, cảm thấy có bao nhiêu tế bào hồng cầu trong cơ thể thì chúng tụt hết về phần giữa háng rồi. địt mẹ thề. trường trông dâm đéo chịu được. hôm nay ngọc chương đéo nhấp chết con thỏ dâm này thì gã đổi họ sang họ bùi.
bùi xuân trường mở rộng hai chân, phơi bày trước mặt chương là lối vào hồng hào mềm mại đã ướt nhoe nhoét nước. hai ngón tay thon dài liên tục ra vào, tiếng rên rỉ nỉ non của xuân trường ư ử trong cổ họng. gã rút tay mình khỏi miệng anh, ngón tay thô to gia nhập tay trường trong công cuộc bới móc. đột ngột bị cắm tới bốn ngón tay trong cơ thể mình, xuân trường giật nảy người, khoái cảm như nước lũ cuồn cuộn đánh vào thần trí anh. tốc độ moi móc của hai ngón tay chương tăng dần, trường ngã mình trên giường, bắp đùi anh run rẩy, ngón tay vẫn cắm trong cơ thể chẳng còn cử động được. ngọc chương ác ý cố tình nhấn liên tục vào điểm g của anh, đốt từng đợt từng đợt lửa tình ngùn ngụt bốc cháy thiêu đốt dây thần kinh xuân trường.
trường ngửa cổ thở dốc, màu đỏ lan trên má anh, nước mắt sinh lý cuồn cuộn trào dâng. ngón chân anh cuộn vào nhau và ngón tay thì xoắn lấy ga giường. cơ thể giật nảy theo từng nhịp điệu ra vào của hai ngón tay thô to kia. những tiếng kêu khóc như mèo bật ra khỏi cổ họng, khoái lạc khiến thần trí anh mơ hồ, anh chỉ còn biết rằng bản thân mình muốn ngọc chương, rất muốn gã. muốn gã đụ anh.
nhưng ngọc chương có vẻ sẽ không để anh đạt được điều mong muốn dễ dàng như thế. gã giữ chắc eo anh, tiếp tục đẩy thêm ngón thứ ba vào. ba ngón tay như nhảy múa điên cuồng trong thành ruột nhạy cảm, khiến giọng xuân trường lạc cả đi, cao vút lên thành một bản hoà ca rên rỉ ngọt ngào. nước mắt sinh lý lẫn nước mắt tủi hờn hoà quyện, chảy dọc gò má. dương vật nhỏ xinh của anh cũng cương cứng phát đau, anh cảm giác bản thân sắp bắn rồi, sắp phóng tinh. nhưng trường không muốn như vậy, anh muốn ra khi ngọc chương ở trong anh, khi gã đâm thứ dương vật khủng bố ấy vào người anh, khiến anh cảm tưởng bản thân như bị xuyên thủng.
- c-chương ơi, làm ơn.
đụ anh đi.
làm ơn.
người đẹp đã xuống nước cầu xin gã rồi, nên vũ ngọc chương đâu thể phụ lòng anh được nhỉ? gã lật người anh lại, nâng hông trường lên. thân trên của trường vùi vào lớp ga giường, hông nâng cao tạo với sống lưng thành một đường cong uyển chuyển, như thể một chú mèo xinh xắn đang vươn người. ngọc chương phủ lấy người anh từ sau, hơi thở của gã quẩn quanh tai anh, sau lưng truyền đến một nguồn nhiệt thiêu đốt. đầu dương vật thô tím từ từ len mình qua lối vào chật hẹp, chậm rãi và từ tốn như không muốn trường phải đau.
nhưng tốc độ ấy chậm đến khó chịu. trường vặn eo, mong bản thân đẩy nhanh quá trình này, lại bị ngọc chương giữ lấy, ngăn cản hành động. anh quay đầu, đôi mắt to tròn ngập nước hướng về phía chương.
đừng nhìn gã như thế, trường ạ.
gã địt chết anh luôn đấy!?
nghĩ sao làm vậy, ngọc chương đột ngột đẩy nhanh tốc độ, một phát đâm vào lút cán. hông gã thúc đẩy ra vào như thể gắn pít tông, mỗi cú thúc đều chuẩn xác mà nhắm đến tuyến tiền liệt của trường, chơi anh đến ra nước tung toé. bùi xuân trường gào khóc, dương vật thô to của ngọc chương nhồi đầy bụng anh, kéo căng vành thịt mềm mỏng. hai tay gã ôm lấy núm vú hồng hào dựng đứng, chơi đùa, kéo nắn. xuân trường cảm nhận được khoái cảm đánh chiếm cơ thể, anh run rẩy trong cơn tình ái, đầu óc chẳng còn minh mẫn. trường chẳng còn thiết điều gì nữa, anh cứ để bản thân chìm nổi ngụp lặn trong biển khoái lạc, để bản thân sa ngã vào hằng hà vô số sắc dục. anh để bản thân khóc lên những tiếng cao vút, kêu rên thứ ngôn ngữ chính mình chẳng hiểu được.
và anh để mình bắn tinh. bắn trong khi ngọc chương đụ anh.
đôi mắt anh nhoè đi vì khoái cảm. xuân trường nghe thấy tiếng gã cười bên tai mình. và rồi sau gáy anh nhói lên một cảm giác đau đớn. cái đụ mẹ. vũ ngọc chương vừa ngoạm một miếng trên gáy anh! gã là chó đấy à?
ngọc chương bật cười nhìn người yêu dẩu mỏ dỗi gã. dương vật vẫn cương cứng bên trong thành ruột trường lại tiếp tục hoạt động. chương giã từng cú vào sâu trong anh. gã như thể cái máy khoan, muốn khoan thủng bụng xuân trường. đôi mắt anh lại hoa lên lần nữa, đôi tay cào rách cả ga giường, khoái cảm tràn trề như sóng ập vào bờ đê. dưới kích thích cực độ ấy, dương vật vừa xuất tinh của bùi xuân trường lại cứng thêm lần nữa. hông gã dán lên hông anh, từng cú nhấp vẫn nhịp đều đều, xoáy sâu trong cơ thể anh, đào móc những khoái lạc sâu thẳm nhất từ cơ thể trường.
"chát"
một bên mông trường in hằn vết đỏ năm ngón tay, một ít tinh dịch được giải thoát từ dương vật anh. chương nhướng mày. trường ra khi gã đánh vào mông anh à, hay đấy. giờ chương mới phát hiện ra điều này. mà đã phát hiện ra thì tận dụng nó luôn cho nóng nhỉ. những cú tát vẫn rơi đều hai bên cánh mông tròn lẳn, bắp đùi xuân trường run run. ngọc chương vừa đưa đẩy dương vật trong cơ thể anh, vừa vỗ lên mặt mông trắng. xuân trường vùi mặt vào cái gối trước mặt, mọi tiếng kêu khóc đều bị chặn lại. cổ họng anh đã khàn lắm rồi, nhưng khoái cảm vẫn cháy âm ỉ cần phải thoát ra khỏi đôi môi kia.
- trường, nhìn em.
bùi xuân trường quay lại, để đôi môi ngọc chương bao trọn lấy môi anh. hông gã vẫn địt mạnh bạo vào cơ thể anh, nhưng cái hôn ấy lại dịu dàng như chuồn chuồn đậu trên mặt nước. trường bất mãn trước sự đối lập ấy, nhưng vẫn vươn người vòng cánh tay phải ôm lấy cổ chương. những nụ hôn và dấu hickey xanh tím xen đỏ trải trên cổ trường, dọc lên xương quai xanh, đến với núm vú non mềm. ngọc chương há miệng, ngậm lấy. hàm răng gã khẽ day nghiến, mút mát như thể gã có thể nếm được vị sữa từ đầu vú hồng phấn ấy vậy. hông ngọc chương vẫn nghiến từng cú đập mạnh vào trường, khoé mắt trường bị tình dục hun đỏ hoe, mồ hôi dính bết tóc mai vào trán. trông anh bây giờ trông thật đáng thương, nhưng lại vô cùng quyến rũ.
bùi xuân trường là ma tuý, vũ ngọc chương là con nghiện.
gã nghiện lỗ thịt mềm mại bao bọc lấy dương vật gã lúc này. gã nghiện bờ ngực mềm mại thơm tho trong miệng gã. gã nghiện hai cánh môi anh đào xinh đẹp mà vào giây phút gã hôn lên, có thể nếm được vị ngọt. gã nghiện bùi xuân trường, nghiện từng tấc da thịt của anh. nghiện chơi bùi xuân trường đến mức anh khóc lóc bắn tùm lum.
những cú nhấp hông như tăng tốc độ khi ngọc chương cảm giác bản thân muốn phóng tinh. giọng xuân trường lại lần nữa cao vút lên, ngân dài trong khoái lạc. chương ôm chặt lấy trường trong lòng mình, hàm răng lại lần nữa in lên cái gáy trắng thơm của người yêu.
trong tiếng kêu khóc đỉnh điểm của xuân trường, cả hai cùng xuất tinh. tinh dịch trường quệt đầy lên hai má đùi trong, quệt lên cả ga giường. tinh dịch chương bơm đầy hậu huyệt trường, như sôi sục lên trong bụng anh.
cả hai đều thở gấp. và hai đôi môi lại tìm đến nhau lần nữa.
- bé ơi, thêm một lần nhé?
trường lắc đầu, viền mắt hồng hồng đáng thương nhìn ngọc chương tiếp tục tách hai chân anh ra và đâm vào.
૮꒰ ˶• ༝ •˶꒱ა ♡
- chương đúng là chạ thương anh nữa ròiii.
vũ ngọc chương cười khổ, nhìn cục chăn trắng bông trên giường đang quay lưng về phía bản thân, lòng thầm cảm thán đáng yêu muốn chết. bùi xuân trường quả là một bản thiết kế vĩ đại, muốn dâm có dâm, muốn đáng yêu có đáng yêu, vũ ngọc chương chấm 100/10. à không, phải là ∞/10.
- thôi mà, em xin lỗi bé mà.
- đéo. sao cái lúc cậu đè tôi nhấp tung toé dù tôi đã bảo dừng đi thì cậu không nghĩ đến bây giờ cậu phải xin lỗi tôi? cậu có thương gì tôi nữa đâu? cậu chỉ muốn địt nhau thôi!
ngọc chương phì cười, leo lên giường ôm lấy cục chăn vào lòng, mặc cho hai cổ chân trắng xinh thò ra đạp lia lịa vào người gã. gã bóc từng lớp chăn, tìm đến được vầng trán mịn màng, hôn cái chóc lên nó.
chương hài lòng ngắm nhìn làn da trắng nõn của người yêu ẩn hiện từng mảng hồng hồng đo đỏ. vũ ngọc chương yêu bùi xuân trường chết mẹ.
đm tôi quá lười để beta tử tế nên đọc như cặc (và lỗi chính tả tùm lum for sure), toi xin loi☠
btw nghe nhạc suy viết sếch nó là một trải nghiệm rất gì đó nên là rcm mn thử nhíe, phê vl. kiểu tai nghe "chết trong đêmmmm, và tình mãi chết trong đêmmmm" xong tay type "đụ anh đi.", nó khó tả vch =))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro