Không Tên Phần 1
Tự nhiên sẽ có một ngày bạn nhận ra rằng: những điều tốt đẹp trước mắt không phải đều là tốt đẹp, những thứ tồi tệ xảy đến không phải đều là xấu xa. Giọt nước tràn ly, ai là người có thể giữ lại?! Dòng đời xuôi ngược cứ thế trôi đi để khi ngoảnh đầu nhìn lại, mọi thứ đều đã chẳng còn lại gì. Tâm hồn thanh thản, trái tim nhẹ nhàng, một phút ngẫu hứng để lại trong không gian với chỉ một cái tích tắc, âm vang của riêng bạn. Cánh tay dang rộng, ôm vào lòng là cả một khoảng trời cao. Nhỏ bé ư? Ừ, công nhận đứng như thế mình nhỏ bé thật. Nhưng có ai có can đảm không nhìn lên khoảng không trên đầu mình? Dùng từ "can đảm" thật là oách quá đi. Chỉ là biểu trưng cho tiềm thức luôn hướng về phía trước của loài người mà thôi. Trên thế giới này, nhiều người luôn nghĩ mình đang dậm chân tại chỗ và thực sự họ đang có cái sự "can đảm" ấy. Nhưng xin hỏi, có thật là họ đang đứng im không??? Nói thật, họ mà đứng im thì họ đã về với đất mẹ rồi, sao còn ở đó mà lớn tiếng được :v . Họ ăn, họ uống, thậm chí chỉ là cái hít thở bình thường cũng là đang tiến về phía trước, chỉ là đang tiến gần đến không phải là những thứ hữu hình, mà nó tồn tại vô hình, giả như sự già nua và cái chết. Thế nên, mới là "can đảm". Nhiều khi bi quan sẽ dẫn đến nhiều việc mà bạn không tưởng, chỉ là bạn bi quan theo cách nào mà thôi. Với tôi, bi quan chính là học cách buông tay và tìm cái mới. Mình còn trẻ, và thật sự không ai có thể là ảnh hưởng đến mình
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro