Pho
@Media & event.club
[𝐌𝐄𝐌𝐁𝐄𝐑 𝐑𝐄𝐂𝐑𝐔𝐈𝐓𝐌𝐄𝐍𝐓]
Hi chúng tớ là media&event.club của trường S
Nếu như các bạn có niềm đam mê khám phá truyền thông và sự kiện, đang tìm kiếm những người bạn cùng sở thích, mau nhanh tay nộp đơn để trở thành "thành viên tập sự" của team mình nào!
Media&event đang cần tuyển thành viên cho các vị trí dưới đây:
✩ Ban hậu cần
✩ Ban Sự Kiện
✩ Ban Truyền Thông
Các bạn hãy nhanh tay gửi đơn ứng tuyển về gmail chúng tớ để nhận được lịch phỏng vấn trực tiếp nhé, Media&event rất nóng lòng chào đón các bạn đóooo.
Hieuthihai cùng những người khác đã thích bài viết
hieuthihai: kìa @an đặng ứng tuyển lại đii
↪️an đặng: quê rồi☺️
↪️Hkhang: thật không để biết xoá lịch phỏng vấn của gmail [email protected] nèeee
↪️an đặng: bạn giỡn bạn giỡn🧎♀️
↪️Hkhang: khang ơi an yêu khang mà
↪️hieuthihai: con người m nó giảaaa
Atus: các bé vào đi cho anh vuiiii
↪️ali: miệng nói vậy mà tay đánh rớt em🥰
↪️Hkhang: t đánh rớt đó, ý kiến j hongg
↪️ali: ỷ có chức muốn làm gì làm hã mmmm
↪️Hkhang: ò hihiiiiiii
↪️ddhoang: thế Khang có cho em vào hemmm
↪️an đặng: nhỏ này đâu ra vậy????
↪️Hkhang: phải xem thái độ của em òiii
Dghnguyen: thật muốn nhanh được gặp các cậu quá đi
↪️phuongnhi.ng: ơ thế vào có được quang anh training khônggg
↪️dghnguyen: tớ luôn sẵn lòng màa
↪️Kimuyenn: thế liệu em có quan tâm tới người chị năm ba nàyy
↪️dghnguyen: dạ bé có🤭🤭
↪️wenny: một là quang anh dừng lại hai là tim t dừng lại đó😭😭
↪️eyyi: bớt dễ thương hộ tớ
↪️levy: quang anh là đồ đáng yêuuuuu
↪️weanle: ũa bộ có mình t thấy bth hã🤡
↪️isaac: eeeee sao nói the, nhưng mà t cũng thấy vậy...
↪️Hkhang: chắc không duyệt cho ai quạt quang anh quá:))vô lỡ tạo nguyên cái fc rồi sao???
↪️dghnguyen: eooo anh nói quá àaa, mấy bạn dễ thương mà anhh
↪️Duongdomic: để nhanh thì kick quang anh đi:))
↪️atus: em tao🙂
↪️atus: t kick tụi bây trước đó
↪️quyenquy: thánh chỉ tới:))))))
Tải thêm bình luận
_______
Quả đúng như lời các anh của cậu nói mẹ Hà vẫn là tâm lý và thấu hiểu Đức Duy nhất, chỉ khi cậu vừa mấp mé nhắc đến vấn đề trường học hiện tại là do xui rủi nên cậu mới phải vào chứ chẳng liên quan đến những con điểm kém kia, mẹ cậu đã hiểu ngay ý định của con trai mình nhưng bà vẫn cứ là thích trêu đùa đứa nhỏ này một tí, bà biết Đức Duy là một đứa trẻ ngoan, cậu chẳng khi không mà gây sự với bấy kì kẻ nào, cũng chẳng phải là kiểu người dễ bị bắt nạt, đứa con của bà vẫn luôn ngoan ngoãn nhưng lại rất mạnh mẽ và kiên cường trước bão giông, đức duy sẽ chẳng để ai phải nghĩ cậu yêu đuối cả, nhưng chính đều đó vô hình lại trở thành con giao hai lưỡi cắt lát chính bản thân cậu trở thành một tấm màng trong suốt, bao bọc các nguyên tố cảm xúc mong manh kia khỏi sự xâm nhập từ bên ngoài, mà không vật thể nào có quyền tiếp cận hay chạm vào những tâm tư của cậu bé chưa tròn hai mươi Hoàng Đức Duy.
"Đùaaa, bạn đẹp mà bạn chả tâm lý gì cảa"
Cậu bất ngờ réo lên thật lớn ngay khi vừa nghe câu nói phát ra từ miệng mẹ Hà, cậu đau đớn nằm rục hẵn xuống bàn ăn, tay tiến đến bắt lấy tay mẹ Hà mà rung lắc mãnh liệt chân còn đạp loạn hết cả lên mắt nheo lại cố nặng ra từng giọt nước mắt để nhận được sự mềm lòng nhưng dường như là vô ít khi ngay sau đó đức duy đã ăn chọn cú gõ đầu từ ông bô nhà cậu
"Năn nỉ cũng vô ích nhé"
"Huhuu đau đó bố"
Cậu càng la lớn hơn khi nhận lấy cú gõ vừa rồi, không biết có chảy được giọt nước mắt nào không nhưng đầu thì u lên một cục rồi nè, nhỡ ngày mai cậu xấu trai đi một miếng thì sao? Vừa nghĩ đến thôi là đã thấy kinh khủng rồi, ngay lập tức cậu tìm cái tên hung thu gây thương tích cho cậu mà bắt đền.
"Bố gõ thế lỡ con văng hết chữ ra hay xấu trai đi rồi sao"
"Bố tưởng đó giờ con thế sẵn rồi"
"Aaaaaaa"
"Mẹ Hà bố ăn hiếp con"
Này nhá đụng đến lòng tự trọng của cậu đây rồi nhá!!!! Đức Duy gào lên giữa phòng ăn, cậu chạy ngay đến chỗ người đẹp của cậu mà mách lẽo, cái tên kia dám chê cậu vừa không có chữ vừa không đẹp trai, lời qua tiếng lại ngày một lớn khiến cho người phụ nữ duy nhất trong căn nhà không khỏi đau đầu vì bầu không khí chẳng còn giữ được cái vẻ yên bình vốn có, đảo mắt một vòng, bà gõ nhẹ muỗng vào đĩa ăn rồi lên tiếng
"Hai ông có chịu ăn cho đàng quàng hay không thì nói một tiếng"
"...."
"Đức Duy tìm trường đi, cơ hội cuối cùng dành cho con đó"
Hổ dữ không ăn thịt con và bà cũng thế, bà cũng chỉ là người mẹ yêu thương con mình vô bờ bến, làm sao bà có thể chịu được cảnh đứa con bà hết mực trân quý phải chịu đau đớn vì những trận ẩu đã chẳng đáng có.
Nghe thấy lời đó Đức Duy như mở cờ trong bụng mà vui vẻ đánh chén tất cả những thứ trên bàn cho đến khi bụng căng cứng lên vì no cậu mới chịu trở về phòng, để thông báo tin mừng với anh em của cậu nhưng khi vừa mở mạng xã hội lên, ập vào mắt đức duy đầu tiên lại là bài đăng tuyển thành viên của một câu lạc bộ có tiếng của trường S, mà hình như chẳng phải chỉ nổi với trường S mà còn với các trường đại học khu vực thành phố nhỉ? Nếu cậu có cơ may trở thành một trong những thành viên của câu lạc bộ vốn nổi tiếng vì sự chuyên nghiệp nhưng lại rất khó để gia nhập này chẳng phải là rất oách sao, mà đã vậy người anh cậu có duyên quen được qua những người anh thân thiết lại còn là người xét duyệt của câu lạc bộ này vậy chẳng phải quá dễ với đức duy à.
Có vẻ cách cửa đại học này đã mở ra một chân trời hoàn toàn mới đối với Hoàng Đức Duy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro