Chương 1
Thành phố Los Angeles về đêm sầm uất với những bí ẩn sâu trong lòng thành phố. Một con xe sang trọng lao vút trên đường như con thiêu thân. Chỉ thấy đường phố càng hiu quạnh, cảm giác tê buốt của làn gió đêm khiến người ta cảm thấy sởn gai óc. Chiếc xe phanh gấp, phát ra tiếng rít chói tai như tiếng thết của quỷ giữa đêm đen. Cuối cùng dừng lại trước một căn biệt thự sang trọng nằm biệt lập. Chủ nhân của chiếc xe bước xuống, tiếng nhạc vang trong xe cũng nhỏ dần rồi biến mất.
Chủ nhân của chiếc xe sang trọng là 1 người đàn ông cao to, ấn tượng với gương mặt quỷ tợn. Ngược lại, tiếp đón ông ta là 1 cậu thiếu niên trắng trẻo, gương mặt hiền lành trong rất yếu ớt. Trước khí thế mạnh mẽ, cậu trai chỉ cười xã giao một cái, liền quay đi, dẫn đường cho vị khách.
Căn biệt thự được thiết kế theo phong cách gothic cổ điển, bước vào cổng là 1 vườn hoa hồng trắng xinh đẹp. Khắp khu vườn là những bức tượng thiên sứ với đôi cánh trắng được tạc một cách tinh tế. Tiếng bước chân nhã nhặn của cậu thiếu niên và mạnh bạo của người đàn ông vang vọng một góc vườn. Giữa cả hai tồn tại một khoảng không im lặng. Cậu trai từ từ cất giọng nói dịu dàng:
"Ngài... là 1 tài năng mới trong ngành nhỉ? Chỉ mới 30 tuổi đã có thể sở hữu 1 doanh nghiệp lớn, thật sự... rất tài năng''
Chỉ nghe thấy người đàn ông cười 1 tiếng liền bảo:
''Không dám, dù sao so với 1 người nhỏ bé như tôi, các doanh nhân trong bữa tiệc mật này mới là các nhân vật to lớn hơn cả''
''Vậy sao''
Cậu trai quay mặt lại, tỏa hương thơm hoa hồng trắng thoang thoảng
''Tôi lại rất ngưỡng mộ ngài''
Cậu nở 1 nụ cười, đôi mắt tạo thành vòng cung xinh đẹp sâu thẫm bên trong lại trống rỗng, khiến người khác khó đoán tâm tư. Nhưng lại làm người ta mê muội đến lạ. Giống những bông hoa yêu kiều trong khu vườn này vậy.
Đáp lại sự chủ động của cậu người đàn ông không ngần ngại đưa mùi hương pheromone của mình về hướng cậu trai. Cả hai bắt đầu 1 cuộc trò chuyện cực kì ''nồng cháy'', mùi hương quấn lấy nhau không rời. Tiếng cười đùa khúc khích vang lên trong vườn hoa tĩnh lặng. Bầu không khí cực kì ám muội. Đột nhiên cậu thiếu niên đứng lại. Đối diện với vị khách nở 1 nụ cười. Lúc này người đàn ông vẫn rất hăng say mà không để ý đến sự thay đổi xung quanh
''Tôi thật sự không ngờ chỉ 1 người quản gia cũng có hiểu biết nhiều đến thế, rất đáng khen''
Cậu trai vẫn mỉm cười nói:
''Ồ rất cảm ơn lời khen của ngài đây. Diễn với ngài thật sự rất vui cơ mà kịch hay rồi cũng tàn mà. Đến lúc hạ màn rồi''
Vừa dứt lời, không khí xung quanh dần trở nên chết chóc. Hương hoa hồng được tiết ra nồng nặc đầy dụ hoặc nhưng dường như có 1 áp lực vô hình cùng lúc đè lên người hắn. Sự phấn khích và hoảng sợ trộn lẫn vào nhau khiến cho người đàn ông trong không thể nào thảm hại hơn. Đầu óc không tỉnh táo, tay chân mất kiểm soát vồ vào người cậu như 1 con thú hoang. Nhân lúc này cậu thanh niên trong ''ẻo lả'' nhanh nhẹn né tránh người đàn ông
*Bộp* 1 tiếng vỗ tay khiến người đàn ông choáng váng. Chỉ thấy cậu thanh niên nhẹ nhàng xoay người liền đỡ lấy người đàn ông to lớn rồi kéo vào góc khuất của khu vườn.
Cậu để người đàn ông nằm trên bụi hoa, gai hoa hồng từng đợt cứa vào làn da khiến hắn đau đớn mà gào thét. Cậu trai không chút lưu tình đấm vào mồm hắn. Người đàn ông hứng chịu cơn đau liên tục khắp cơ thể. Cố rặn từng chữ 1 cách đau đớn:
''T...Tại s-sao lại giết 1 kẻ nhỏ bé như ta?''
Cậu trai lúc này đang cầm trên tay chiếc thẻ với thiết kế trong rất sang trọng, lắc lư trên tay. Trên môi nở nụ cười, đôi mắt cong lên. Nơi xương quai xanh lộ ra 1 mặt dây chuyền hình thẻ bài nhỏ khắc chữ ''Captain''. Cậu quay đầu sang nói:
''Vậy thì ngài hãy trách sao mình lại nhỏ bé đến thế chỉ có thể làm con tốt thí cho người khác''
Cậu cười khúc khích 1 tiếng, sâu trong đôi mắt hiện rõ sự mỉa mai
''Cơ mà tôi thật sự rất ngưỡng mộ ngài...đây''
Trên gương mặt dính máu, vẫn là nụ cười ấy, đôi mắt ấy đầy sự ngọt ngào và quyến rũ. Trong mắt người đàn ông bây giờ chẳng khác nào một con quỷ. Trước khi mọi thứ trở về với bóng tối, hắn lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt với nụ cười hiền từ của tượng thiên thần dần biến thành nụ cười mỉa mai. Chúng nhìn hắn như 1 con sâu bọ, có lẽ cả thần cũng chế nhạo hắn. Dễ dàng chết dưới tay 1 con hồ ly tinh. Đến cuối cùng mùi hương hoa hồng còn sót lại vẫn khiến hắn lưu luyến không thôi.
Cậu trai cầm chiếc thẻ trên tay, không ngoảnh đầu, ngắm nhìn vầng trăng sáng. Những đóa hồng trắng lấm tấm vệt màu đỏ ngâm mình dưới ánh trăng. Chúng và cậu đều xinh đẹp một vẻ đẹp chết người.
Cậu là Captain-một sát thủ
-to be continue..-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro