1.5
#1: Gặp gỡ
Vương quốc Azurea, thành phố Hoàng Kim, đêm thu năm 582. Đèn lồng lấp lánh trên những con đường rộng rãi, ánh trăng chiếu rọi dưới tán cây. Cận vệ Hoàng gia Quang Anh, với vẻ ngoài nghiêm túc và chính chắn, nhận nhiệm vụ tìm kiếm tên tội nhân
Đức Duy, kẻ bị truy nã, đang lẫn trốn trong thành phố, quanh những ngôi nhà, tâm trí vô cùng thư giản. Với nụ cười nghịch ngợm và ánh mắt tinh nghịch, anh đã làm nhiều người phát điên lên, quả là một tên nhóc nghịch ngợm
Quang Anh luồn lách những con hẻm nhỏ,đi qua hàng người đông đúc, theo dõi dấu vết của Đức Duy.Rồi cưới cùng cũng bóng người lướt qua cửa hàng rượu cũ, biết được là thứ mình cần. Quang Anh đuổi theo và thấy Đức Duy đang uống rượu một mình.
Đức Duy nhìn lên, bắt gặp Quang Anh. Mắt anh sáng lên với sự tò mò, muốn biết anh sẽ định làm gì. Quang Anh tiến lại gần với ánh mắt lạnh tanh, muốn kết ngay cái nhiệm vụ quái đản này.
#2: Bùa chú
Đức Duy đứng lên, có vẻ rất hứng thú, cơ mà luồn khí lạnh sau lưng lại làm nó nổi da gà ,không để sự hiếu kì của mình mà chủ quan ,Đức Duy không để Quang Anh kịp trở tay, nhanh chóng kích hoạt bùa chú "Lạn Hoa" - một loại phép thuật cổ xưa giúp anh lẫn trốn biến hay có thể thay đổ ngoại hình thành bất cứ vật gì
Sau khi bị che giấu bởi bùa chú, chú quạ đen Đức Duy cảm nhận được sự bối rối từ Quang Anh. Anh mỉm cười tinh nghịch,bỗng chốc lại muốn đùa giỡn.
Quang Anh, dù bị bất ngờ vẫn giữ được sự tỉnh táo. Anh nhận ra có gì đó không ổn và quyết định theo dõi "con quạ" này.
Đức Duy, lợi dụng sự phân tâm của Quang Anh, bắt đầu di chuyển qua đám đông, để lại dấu vết giả, chiếc lá vàng. Bùa chú dần mất tác dụng, và Đức Duy phải tìm cách thoát thân trước khi bị phát hiện.
#3: Tạm thời
Đức Duy, sau khi mất tác dụng của bùa chú, nhanh chóng tìm kiếm nơi ẩn náu.Cuối một con ngõ tối sâu bên trong góc phố, một ngôi nhà nhỏ đơn sơ, với ánh đèn ấm áp từ bên trong- là nhà của một cụ già và cậu cháu trai Đăng Dương.
Cụ bà tốt bụng và nhân hậu, tiếp đón “chàng trai lang thang”: "Cháu đến đây ở nhờ à?" bà hỏi. Đức Duy bất ngờ, làm sao bà ấy biết được. “bà gặp nhiều cô cậu trẻ giống cháu vào đây rồi, bà đoán đúng chứ?” cụ già tiếp lời
Đức Duy nghi ngờ: "Vâng, dạ. Con cảm ơn bà."
Đăng Dương, cậu bé 12 tuổi với đôi mắt tò mò, quan sát Đức Duy. "Chú tên gì?" có vẻ cậu nhóc đã quen với chuyện này
Đức Duy mỉm cười, tự tin: "Chú là Duy. Một khách lữ hành!" Đăng Dương nhìn chằm chằm vào Duy với ánh mắt long lanh, đứa trẻ nhỏ đó đã gặp rất nhiều lữ khách nhưng chưa bao giờ thấy một thứ năng lượng như thế, có thể cậu nhóc đang ngưỡng mộ chăng?
Bà mời Đức Duy dùng bữa tối cùng nhà bà. Trong bữa ăn, Đức Duy cảm nhận sự an toàn và thân thiện từ hai người. Đến đây anh bắt đầu tin rằng bà cụ này có vẻ thật sự không biết cậu là ai
Tuy nhiên, Quang Anh vẫn đang cố gắng tìm kiếm gì cái đó trong vàn thứ xung quanh.
#4: Sau đêm tối
Sau đêm đó , Quang Anh trở về thành với khuôn mặt nghiêm túc phản ánh sự thất vọng của nhà vua. "Tội phạm đã mất dấu," anh báo cáo.
Trong khi đó, Đức Duy rời ngôi nhà nhỏ, mang theo lời chúc phúc của bà lão và Đăng Dương. Anh để lại một món quà nhỏ- một bản đồ cổ
Đăng Dương tìm thấy bản đồ, mắt sáng lên với khát vọng phiêu lưu. "Chú Duy đã để lại điều gì đó đặc biệt cho cháu!”.Bà mỉm cười: "Có lẽ đây là lúc cháu bắt đầu ước mơ của mình."
Thực tế, tấm bản đồ được để lại là để thuận lợi cho cậu trên con đường “thời gian” này.
Đức Duy, đang đi xa, suy nghĩ về cuộc gặp gỡ :”Chắc cũng như các lần trước thôi nhỉ?” nhưng có vẻ cậu đã nhầm lẫn thứ gì đó với nhau rồi.
#5: Suy đoán và theo dõi
Quang Anh không từ bỏ, anh tập trung phân tích các manh mối, quyết tâm bắt giữ Đức Duy. Một chi tiết nhỏ trong bản án của Đức Duy thu hút sự chú ý của anh: "Duy thường xuất hiện gần vùng biển phía Đông." Thật sự anh không thể biết được cậu đang nghĩ gì trong đầu.
Hay là tên nhóc này muốn rời khỏi Vương quốc? Anh tự hỏi.
Quang Anh nhanh chóng điều động đội ngũ, tăng cường giám sát các cảng biển và đường mòn gần đó *Haha, có vẻ anh ấy đang làm quá rồi,không phải chỉ là một tên nhóc nghịch ngợm, làm người thấy khó chịu thôi sao. Đêm tối, anh đi một mình dọc theo bờ biển, mắt quan sát từng gợn sóng.
Cảm nhận một sự hiện diện quen thuộc. "Duy?" anh tự hỏi, à không “Tên tội nhân” mới đúng.
28.12.2024
Có sai chính tả nhớ nhắc tui huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro