Cuộc đời mới
"em có thể đừng đi Hàn nữa được không?"
Quang Anh dùng hết can đảm đưa ra lời đề nghị đến cậu.Vì sao?
Vì anh sợ từng giây từng phút cậu còn ở đây anh luôn trân trọng khoảng thời gian này loay hoay tìm mọi cách để tiếp xúc gần với cậu.
Nhiều biến cố xảy ra mới biết bản thân thật sự yêu người kia đến nhường nào.
Quang Anh của lúc trước nào biết khoảnh khắc bên cậu đáng giá thế nào đâu chứ?
Vậy mà, anh của hiện tại lại thấp thoảng lo âu sợ người yêu "cũ" bỏ rơi mình.
"tôi xin lỗi..tôi không thể.."
"anh mặc kệ, em phải ở đây với anh"
"ai cũng có cuộc sống mới rồi, anh còn lưu luyến cái gì ở tôi nữa?"
Nghe Đức Duy hỏi, anh nhìn thẳng vào mắt cậu, nắm lấy đôi tay thon gọn của cậu đặt lên tim mình.
Quang Anh lúc này có thể liệt kê hàng nghìn sự lưu luyến từ Đức Duy đấy.
"tình yêu của em,sự ngọt ngào của em, tất cả mọi thứ từ em."
"Đức Duy à..anh nhớ em, nhớ em của trước kia luôn nhẹ nhàng ở bên anh.."
"Dù cho em có lạnh nhạt với anh..nhưng mà em à ,làm sao anh có thể quên em được chứ..nếu không là em thì sẽ chẳng phải là ai khác được bước vào tim anh hết.."
Đức Duy thật sự dao động rồi cậu có thể cảm nhận được nhịp tim của anh lúc này ngày càng đập mạnh hơn như muốn nổ tung ra khỏi lồng ngực săn chắc của anh.
Nếu không phải vì đã chia tay thì cậu đã nhào vào lòng anh từ lâu rồi.
Từ khi nào con người cọc cằn như anh lại biết nói mấy lời sến súa này vậy? So với lúc trước thì hiện tại Quang Anh cũng thật sự thay đổi rồi.
Đức Duy mặc dù muốn tha thứ cho anh nhưng trái tim cậu lúc này không thể chấp chứa thêm sự đau đớn nào nữa rồi, nó cần được nghĩ ngơi khoảng thời gian dài..
"đừng ích kỷ nữa Quang Anh..chúng ta chia tay lâu rồi, anh không có quyền bắt tôi ở bên cạnh anh mãi được"
Cậu hạ bàn tay đang chạm vào tim anh xuống, lúc này cảm xúc của cậu muốn vỡ oà lắm rồi nhưng Đức Duy không muốn anh nhìn thấy sự yếu đuối của mình đành cắn răng kìm nén.
"sao em cứ muốn đẩy anh ra xa vậy?"
"trách ai bây giờ? đây là điều bản thân anh trước đó rất muốn mà? anh học cách đón nhận nó đi chứ."
"anh xin lỗi..anh biết anh sai rồi..em có thể thương hại anh một chút thôi được không?"
"thế anh thương hại tôi đi? làm ơn tha cho tôi đi Quang Anh, khoảng thời gian ở bên anh tôi đủ tổn thương rồi"
"kể cả một cơ hội cuối để thay đổi em cũng không cho anh được sao..?"
"không"
"Đức Duy à, em có thể đừng xa cách anh như vậy nữa được không?"
"anh lấy tư cách gì?"
"kể cả làm bạn anh cũng không xứng sao?"
"ừ, anh không xứng"
Đức Duy của anh bây giờ khác ngày trước quá rồi!!
Cậu của trước kia rất sợ làm người khác tổn thương nhưng hiện giờ cậu chẳng ngại buông ra lời nói giết chết trái tim và hy vọng của anh.
Anh nhớ cậu lắm rồi, nhớ dáng vẽ nũng nịu hờn dỗi của em nhỏ, nhớ những lời yêu cậu đã từng dành cho anh.
Quang Anh sau khi nghe em nhỏ nói liền sửng sờ một lúc rồi cố gắng gom đủ bình tĩnh đối diện với em nhỏ.
"em còn tình cảm với anh không?"
"còn hay không liên quan gì đến anh?"
"nếu còn , em chờ anh được không..anh hứa không lâu đâu, khi anh thành công người đầu tiên xuất hiện trong cuộc đời anh phải là em.."
"mặc kệ anh!"
Đức Duy tỏ vẻ không quan tâm đến lời nói của anh là mấy, sâu bên trong cậu đã xem nó như lời giao ước của cả hai rồi.
Liệu Đức Duy có đợi Quang Anh không? hay Quang Anh có thực sự giữ đúng lời hứa với cậu không?
Tương lai họ thật sự có nhau không?
Tối hôm đó do công việc bên Hàn trục trặc nên cậu bay vội về cùng các anh mà không kịp báo trước ai hết.
Mẹ Hà thì khá hơn được con trai ôm tạm biệt trước khi đi, Đức Duy còn nhắc nhở mẹ ăn uống chú ý đến sức khoẻ, cậu nhìn vẻ ngoài hư hỏng thế thôi chứ bên trong thương mẹ lắm đó.
Quang Anh thì sau cuộc nói chuyện với Đức Duy anh cũng buồn bã đi uống vài lon với anh em đến tối muộn, sáng hôm sau thức dậy thì hay tin cậu đã bay về Hàn từ tối rồi.
Cậu lại lần nữa âm thầm rời bỏ anh chăng?
___
Khoảng thời gian sau khi Đức Duy về Hàn cả hai chính thức cuộc đời ai nấy sống.
Quang Anh khoảng thời gian đầu còn thể hiện sự nhung nhớ em nhỏ ra nhưng càng về sau anh sống càng khép kín, mặc dù lúc nào tâm trí cũng hướng về con người đang cách mình hàng vạn dặm kia nhưng luôn né tránh khi mấy anh nhắc đến.
Đôi lúc trên mạng xã hội cậu cũng có lướt trúng mấy bài viết về anh trên báo nhưng cũng không quá để tâm đến, sợ trái tim lần nữa nhớ đến anh.
Đức Duy cũng lo cho công việc riêng của mình bên Hàn , đã 2 năm từ ngày cậu rời xa anh , công việc bên đây hiện tại của cậu cũng khá thuận lợi.
Về mối quan hệ với Minh Hiếu ,sau lần từ chối anh,có vẻ anh khá buồn chỉ đành nhờ anh em khuyên nhủ.
Hiện tại cậu đoán Hiếu đang trong mối quan hệ với ai đó vì mỗi lần anh em tụ tập để ý thấy Hiếu rất hay cầm điện thoại đọc tin nhắn miệng cười tươi như ai chọc ghẹo.
Đức Duy dạo này rất hay đi góp giọng tại quán cafe của Quang Hùng, dần cũng có rất nhiều người đến chỉ để nghe cậu hát.
Như mọi ngày, cuối tuần Đức Duy vẫn đến quán đàn hát vài bài, vậy mà lại bị một vài người khách quay lại up lên mạng.
Vô tình đoạn clip chàng trai vừa đàn vừa hát ấy lại viral rầm rộ, ngày càng nhiều người đến chỉ để nghe cậu hát.
Đức Duy bên cạnh đó cũng được nhiều công ty âm nhạc liên hệ đến.
"dạo này nhờ cưng hát dạo mà quán anh đông khách hơn hẳn"
Quang Hùng nhìn sổ thống kê doanh thu của quán miệng cười không ngớt.
"còn không phải do anh Quân ép đi hát à"
"thôi đừng giận, phải cảm ơn vì nhờ nó nhìn ra tài năng của em chẳng phải giúp ích cho em rất nhiều sao??"
"thôi, không nói nữa sáng giờ bị gọi đến làm phiền riết mệt trong người, nay em không có tâm trạng hát đâu"
"thế chuyện công ty kia suy nghĩ sao rồi?"
"nửa muốn nửa không, nói chung là 50/50"
"em may mắn thật, công ty đấy nổi tiếng về mảng giải trí nhất rồi đó"
"để em suy nghĩ"
"không có thời gian đâu, đồng ý vội đi"
"được rồi tí em gửi mail đồng ý sau"
"thế giờ anh em mình đi ăn há há , trộm vía nay khách đông doanh thu tăng nhờ em nên anh khao em bữa nhé"
"lâu lâu mới anh thấy tốt như này đấy"
"nào đi thôi ăn đồ nướng hay ăn lẩu hay ăn món Nhật??"
"thôi thôi ra xe rồi tính"
Cả hai anh em cùng nhau ra xe chọn địa điểm ăn uống.
Cuộc sống của cậu bên Hàn cứ yên bình thế đấy nhưng trái tim ấy vẫn luôn tồn tại hình ảnh ai kia trong âm thầm.
Tại sao nhỉ? họ cách nhau gần như nửa trái đất nhưng lòng họ luôn hướng về nhau, tim hoà hợp như một thể hợp chất không thể tách rời.
[email protected] : Tôi nhận lời đến làm việc cho công ty bạn, mai tôi sẽ đến ký hợp đồng!
Gmail được gửi đi cũng chính thức mở ra tương lai mới cho Hoàng Đức Duy.
Cậu lấy nghệ danh là Captain trình diễn trên các sân khấu lớn nhỏ, ngày một tiến gần với khán giả quốc tế hơn.
_______
Khoảng thời gian 2 năm về sau, Đức Duy ngày một nổi tiếng đặc biệt vẫn chưa có người thương.
Nhiều khoảnh khắc tương tác cùng đồng nghiệp của cậu được Fan đặc biệt chú ý ghép đôi nhưng cậu không có gì vượt quá hai từ "đồng nghiệp" với người được ship.
Trong tim cậu thì sao? còn dành cho Quang Anh không?
Thời gian sẽ trả lời tất cả, do dòng đời đưa đẩy cả hai đến với nhau thêm lần nữa.
"ê..ê Hoàng Đức Duy làm nghệ thuật ai cho uống nước mía vậy?"
Cậu bạn quản lí riêng đang xếp lịch diễn cho Đức Duy ngước lên thấy cậu nhóc sắp đi hát này đang cầm trên tay ly nước mía liền đến giật lại buông lời trách mắng.
"hả..à em quên mất so ri so ri"
"bộ khát lắm hả, diễn nốt hôm nay mai có lịch diễn ở Việt Nam đấy."
"ô thế ạ? trộm vía sẵn về thăm mẹ hehe"
"Đừng cười vội, diễn xong bữa đó em chính thức trống lịch"
"ô..thật hả hahaha vậy là tôi được thoã thích đi mua sắm rồi"
"vội mừng ha, lịch diễn ở đây hết mà ở Việt Nam thì nhiều nhé"
"xời lo gì, em muốn về lắm rồi mà bận chạy show không có thời gian, giờ chỉ cần là ở Việt Nam thôi bao nhiêu show cũng được."
"thế thì tranh thủ diễn xong về sắp xếp lại vali quần áo nhé"
"vài bộ thôi còn lại để bên stylist lo"
"dạ biết rồi anh hai"
Cả hai kết thúc cuộc trò chuyện cũng là lúc Đức Duy lên sân khấu diễn nốt bài cuối.
Sau buổi trình diễn cậu cũng tranh thu lên xe về nhà soạn đồ bay gấp vì lịch diễn khá sát giờ sợ chậm trễ sẽ không kịp mất.
_____
để viết xong cái chap này tui đã ngủ quên 4 lần luôn đấyy aaa nhọc vl kk
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro