Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Hôm nay đại gia họ Hoàng vừa làm xong một chuyến giao dịch ở bến cảng, ẵm về hai va li đô la và hai cái bill chuyển khoản, tâm trạng không thể nào tốt hơn được nữa, vậy nên anh quyết định tấp con xế hộp đen bóng xa hoa của mình vào một quán rượu ở cuối ngõ, trên nền nhạc xập xình ồn ã và đủ thứ mùi hương quyện lại với nhau, tìm kiếm cho mình đối tượng vui vẻ của đêm nay.

Anh ngất ngưởng trên chiếc sofa cỡ đại duy nhất trong góc căn phòng và quan sát xung quanh. Ánh nhìn lia qua từng ngóc ngách, hết đá qua trái rồi lại hất qua phải, cuối cùng lại chả thu về được gì, chẳng có ai làm anh quá chú ý, làm tâm tình alpha có chút giận dỗi.

Còn đang buồn bực khó chịu vì tìm người không thành thì trên sàn nhảy, nơi sẽ có các vũ công điêu luyện dẫn dắt các tay chơi phiêu theo giai điệu từ bàn đĩa của dj, một người con trai với mái tóc  bạc kim bồng bềnh bước ra, thu hút hết tất thảy những cặp mắt đang có ở đó.

Ô, hình như Hoàng Đức Duy chưa từng thấy người này trước đây, mặc dù anh vẫn đều đặn đến nơi này hai lần một tuần. Người đó lướt ngang sân khấu, tiện tay vớ lấy chiếc mic ở cạnh bàn dj, chỉ những bước chân bình thường cũng đủ để đánh giá đây chắc chắn là dân chuyên nghiệp. Cậu ta rất dõng dạc và rõ ràng giới thiệu họ tên, cuối câu còn không quên nháy mắt một cái vô cùng nghịch ngợm khiến cho hàng khán giả bên dưới hò hét vang cả lên, nóng hơn bao giờ hết. Qua phần giới thiệu, anh biết tên cậu ta là Nguyễn Quang Anh

Vị alpha trong góc phòng thật sự rất có hứng thú với cậu trai này. Nhìn mà xem, cậu ta nhỏ con nhưng thớ nào ra thớ ấy, dáng cao, da trắng mắt to, cười lại đẹp như vậy, chắc chắn là một omega xinh xắn mọng nước, và là gu của đại gia Hoàng đây. Siêu gu là đằng khác, do đó Đức Duy không thể kiềm lòng mà đứng dậy, cầm ly rượu vang trắng của mình tiến đến gần sàn nhảy, chen qua hàng người với khí chất nổi bật vương mùi tiền thành công đóng chiếm một vị trí ở hàng ghế ngồi đối diện với sân khấu.

Xong xuôi phần hình thức, Quang Anh bồi thêm vài câu trước khi thả mic để bắt đầu công việc.

"cách tôi biểu diễn không giống các vũ công khác. Tôi thích nhạc nhẹ nhàng hơn là nhạc xập xình, và tôi không thích việc phải làm theo ý của người khác. Hôm nay là đêm diễn của tôi, vậy nên mọi thứ đều sẽ theo ý tôi, nhưng mọi người yên tâm, tôi sẽ không khiến mọi người thất vọng đâu."

Hình như ở câu cuối cùng, Đức Duy thấy ánh mắt omega(?) Nọ hướng về phía mình, và cậu ấy cười, rất tươi, nhưng ẩn chứa gì đó sắc bén và có phần nguy hiểm.

Nhạc lên, cơ thể Quang Anh bắt đầu theo dòng chảy của âm thanh mà chuyển động, bắt nhịp không sót một điểm nào. Từng cử chỉ uyển chuyển của vũ công trên sàn nhảy khiến đám đông bên dưới điên loạn, gào thét mất kiểm soát. Lần đầu tiên mà Duy thấy cảnh này, không cần cái thứ âm thanh ồn ào vồ vập dập đùng đùng như vẫn thường thấy ở các hộp đêm, một cậu trai ban đầu nhìn có vẻ cún con non tơ thân thiện lại có thể bật mode sói hoang hư hỏng, phá đảo thế giới ảo như vậy.

Cậu ta uốn mình, alpha hú lên; cậu ta vuốt đùi, omega thi nhau hò hét; cậu ta lắc hông, liếm môi và nháy mắt, Đức Duy xịt keo như tượng. Đờ mờ vũ công đó đêm nay phải là của tao là câu nói duy nhất nhảy tằng tằng trong đầu alpha họ Hoàng lúc này. Cảnh tượng bỏng mắt khiến anh nóng cả người, nhấp một ngụm rượu mà cổ họng lại khô khốc, không kiềm được dán mắt vào người ta nuốt khan một cái.

Như đã nói, vị vũ công không làm ai phải thất vọng, đặc biệt là Hoàng Đức Duy.

Quang Anh bắt đầu di chuyển đến gần khán đài, vừa đi vừa nhảy từ trái sang phải, tương tác bằng ánh mắt với từng người cậu ta lướt qua, và rồi dừng lại ở trước mặt Duy. Anh ngẩn ngơ trước con người vi diệu ở phía trên mình, vô thức nắm lấy khi cậu ta đưa tay ra mời anh nhảy một điệu, và kéo hẳn anh lên sân khấu. Đám đông như lính vỡ trận, nháo nhào trước khung cảnh ngàn năm có một, vì những người thường lui tới nơi này không ai là không biết tỉ phú họ Hoàng kia vẫn luôn từ chối tất cả sự mời gọi xung quanh, trừ khi đó là người do anh chọn.

Là một tay chơi có tiếng, những trường hợp vũ công dẫn khách lên sân khấu giao lưu để tăng thêm phần cuốn hút cho buổi diễn thế này anh đã gặp qua nhiều rồi, nhưng chưa một cá thể nào khiến cả người anh hừng hực ý muốn xâm chiếm, tham vọng muốn được ôm người ta vào lòng như vậy cả.

Nhìn gần mới thấy, Quang Anh cao hơn anh một chút, và không thực sự nhỏ nhắn xinh xắn như anh nghĩ, thay vào đó là cao lớn đẹp trai thì đúng hơn. Vậy thì có sao chứ, dẫu gì anh cũng là một alpha có tiếng nói, cậu ta có cao lớn cách nào cũng là omega (?), có thể làm gì được anh nào.

Quang anh đỡ tay anh, cung kính cúi người như gửi một lời chào hỏi đến vị đại gia, rồi từ từ kéo cho mình một nụ cười nhìn đến là say mê.

"ngài có muốn cùng tôi, nhảy một vài điệu không ?"

Anh đương nhiên không từ chối. Đều là con người cả, không ai lại đi từ chối cái đẹp. Đức Duy là một người yêu cái đẹp, trùng hợp thay, người trước mặt đây lại quá đỗi đẹp đẽ.

Nhận được cái gật đầu từ vị đại gia, vũ công đưa mắt ra hiệu với dj mở một bản nhạc khác, quen thuộc hơn, bắt tai hơn, phiêu hơn, và có hàm ý rõ ràng hơn.

Havana ooh nana,

Vũ công lại di chuyển, hòa mình với điệu nhạc tạo nên những điệu nhảy đẹp mắt. Cậu ta vịn vào vai anh bước ra phía trước, câu lấy cổ anh rồi nhún thân dưới xuống thành một đường tròn hoàn hảo, lặp lại vài lần tạo nên vũ đạo vô cùng câu dẫn, ánh mắt hoàn toàn chỉ có mình anh.

Half of my heart is in havana ooh nana

Đoạn, Quang Anh buông anh ra, làm một cú body wave chậm rãi xuống sàn sân khấu, rồi lại từ dưới trườn ngược lên lại trên người Duy.

He took me back to east atlanta, na na na

Mẹ kiếp, Duy cứ ngỡ cậu ta chỉ là vũ công chuyên nghiệp kiểu mẫu, việc tuyên bố sẽ không làm theo ý của khách hàng làm anh cứ nghĩ cậu ta sẽ chỉ nhảy và phiêu theo nhạc mà không đụng đến bất cứ vị khách nào có mặt ở đây, nào ngờ cậu ta không những kéo anh lên sân khấu mà còn có thể làm ra loại chuyện thế này.

Duy ôm lấy Quang Anh, thì thầm vào tai cậu ta, tiếng nhạc át lấy tiếng của anh, nhưng vẫn đủ để âm thanh chui vào tai vũ công nọ, ra chiều thích thú hỏi.

"nhìn cậu có vẻ rất điêu luyện với kiểu thế này nhỉ ?"

Cơ thể giao phó cho âm nhạc nhưng cậu ta vẫn có thể hiểu đầy đủ hàm ý trong câu hỏi của anh, và đáp lại anh với cái chất giọng không thể nào nóng hơn, một câu trả lời hoàn toàn đúng ý anh, và chỉ mình anh nghe được.

"hmm tôi không chắc. Liệu lát nữa xong ở đây, ngài có muốn kiểm nghiệm thử không ?"

Mặc kệ đám đông bên dưới điên loạn vì bị kích thích ra sao, ở trên này, Hàong Đức Duy chỉ có mỗi Nguyễn Quang Anh trong tầm mắt thôi.

All of my heart is in havana There's somethin' 'bout his manners Havana, ooh na na

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro