Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 3 - HÀO QUANG VÀ CÁM DỖ

Sau khi dập tắt tin đồn đầu tiên, nhóm tiếp tục nhận được nhiều sự chú ý hơn. Họ không chỉ ngày càng nổi tiếng mà còn dần trở thành một trong những nhóm nhạc trẻ được săn đón nhất. Nhưng ánh hào quang không bao giờ đi một mình—nó kéo theo những cám dỗ, sự cạnh tranh khốc liệt và cả những cạm bẫy vô hình mà họ không ngờ tới.

---

Sau scandal đầu tiên, hình ảnh của họ lại càng lan rộng hơn. Đơn đặt hàng quảng cáo, lời mời tham gia show truyền hình và các dự án hợp tác đến dồn dập.

Lịch trình dày đặc đến mức họ hầu như không có thời gian nghỉ ngơi.

"Lịch trình tuần này kín mít." Quang Anh trầm ngâm nhìn bảng phân công công việc trên màn hình.

"Tập luyện từ 6 giờ sáng, quay quảng cáo, tham gia show thực tế, rồi lại chạy đến đài truyền hình ghi hình… Chúng ta có còn là con người không vậy?" Đức Duy than thở, tay vỗ vỗ vào cổ cứng đờ vì mệt mỏi.

Thanh Pháp khẽ mỉm cười. "Đây là điều mà chúng ta từng mơ ước mà, phải không?"

Cả ba im lặng. Đúng vậy. Họ từng mong muốn được bước lên đỉnh cao, trở thành những nghệ sĩ thực thụ. Nhưng họ không nghĩ rằng cái giá phải trả lại lớn đến thế.

Trong khi đó, Đăng Dương vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. Hắn không than phiền, cũng không bộc lộ bất kỳ sự mệt mỏi nào.

"Nếu đã chọn con đường này, đừng than vãn." Giọng hắn trầm ổn nhưng có phần nghiêm khắc.

Đức Duy bĩu môi. "Anh lúc nào cũng cứng nhắc như vậy."

Quang Anh thở dài. "Thôi nào, đừng cãi nhau. Chúng ta đều hiểu, càng nổi tiếng thì áp lực càng lớn."

Cả bốn tiếp tục vùi đầu vào công việc, không ai hay biết rằng những cám dỗ đầu tiên đã lặng lẽ gõ cửa.

---

Một buổi tối nọ, sau khi kết thúc buổi ghi hình, Thanh Pháp nhận được một tin nhắn từ một số lạ.

"Cậu có hứng thú với một hợp đồng solo không? Một dự án lớn, có thể giúp cậu nổi bật hơn."

Đọc tin nhắn, em hơi sững người. Một lời đề nghị solo? Nếu là trước đây, em sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện này, nhưng… không thể phủ nhận rằng em muốn khẳng định bản thân.

Trong nhóm, Đăng Dương là người có khí chất mạnh mẽ nhất, Quang Anh sắc bén và thông minh, Đức Duy hoạt bát và đáng yêu. Còn em, dường như luôn bị lu mờ bởi ba người họ.

"Sao vậy? Trông em có vẻ suy nghĩ gì đó." Quang Anh hỏi khi thấy em trầm ngâm.

"Không có gì, chỉ là hơi mệt thôi." Em vội vàng cất điện thoại, cố gắng xua đi suy nghĩ trong đầu.

Nhưng em không biết rằng, đây mới chỉ là bước đầu tiên của những thử thách phía trước.

Cùng lúc đó, Đăng Dương cũng nhận được một cuộc gọi lạ.

"Tôi có một đề nghị. Nếu cậu muốn tiến xa hơn, có thể cân nhắc tách nhóm. Một mình cậu sẽ có cơ hội trở thành ngôi sao lớn."

Hắn nhíu mày, giọng lạnh lẽo. "Tôi không quan tâm."

Hắn cúp máy ngay lập tức, không hề do dự.

Nhưng hắn biết, không phải ai cũng có thể dễ dàng từ chối những cám dỗ này.

---

Một tuần sau, nhóm được mời tham gia một bữa tiệc của những nhân vật quyền lực trong giới giải trí.

Khi bước vào, họ lập tức cảm nhận được bầu không khí khác lạ. Những người có địa vị cao, những gương mặt quen thuộc trên truyền hình, tất cả đều đang cười nói, nhưng ẩn sâu trong đó là những ánh mắt đánh giá, dò xét.

"Cẩn thận một chút. Đây không phải là nơi để chúng ta lơ là." Quang Anh nhắc nhở.

Đức Duy gật gù. "Biết rồi. Mà này, đồ ăn ở đây ngon ghê!"

Hắn nhanh chóng bị thu hút bởi quầy buffet, trong khi Thanh Pháp thì bị một đạo diễn có tiếng kéo sang một góc để trò chuyện.

Đăng Dương vẫn đứng yên, ánh mắt sắc bén quan sát xung quanh.

Hắn hiểu quá rõ bản chất của những bữa tiệc thế này. Không đơn thuần chỉ là giao lưu, mà còn là nơi để người ta đặt ra những cái bẫy.

Và rồi, chuyện xảy ra.

Một cô gái ăn mặc quyến rũ bước đến gần Thanh Pháp, nhẹ nhàng rót rượu vào ly của em.

"Tôi rất thích phần trình diễn của cậu." Cô ta cười, ánh mắt có chút gì đó mờ ám.

"Cảm ơn." Em lịch sự đáp lại.

Nhưng khi em vừa định rời đi, cô ta liền kéo tay em lại, thì thầm. "Chẳng phải cậu muốn nổi tiếng hơn sao? Tôi có thể giúp cậu."

Ánh mắt em thoáng chùng xuống. Đây không phải là lần đầu em nghe thấy những lời như vậy.

"Xin lỗi, tôi không có hứng thú." Em khéo léo rút tay ra.

Nhưng đúng lúc đó, một ly rượu khác bất ngờ hắt thẳng vào người em.

Tất cả mọi người đều quay lại nhìn.

"Xin lỗi, tôi không cố ý…" Cô gái kia che miệng, nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ thích thú.

Tình huống này quá quen thuộc. Đây là một cái bẫy. Nếu em tức giận, chắc chắn sẽ bị truyền thông bóp méo thành hình ảnh một nghệ sĩ kiêu ngạo. Nếu em lúng túng, họ sẽ nói em yếu đuối, không biết đối nhân xử thế.

Nhưng trước khi em kịp phản ứng, một chiếc áo khoác đã phủ lên vai em.

Là Đăng Dương.

Hắn nhìn cô gái kia, giọng lạnh lẽo. "Cô làm gì vậy?"

Cô ta cứng đờ người, không ngờ rằng hắn lại xen vào.

"Chỉ là vô tình thôi…"

"Vậy sao? Nếu là vô tình, cô nên xin lỗi một cách chân thành hơn."

Áp lực trong giọng hắn khiến cô gái không dám nói gì thêm, chỉ lúng túng rời đi.

Thanh Pháp nhìn hắn, trong lòng có chút ấm áp.

Dù hắn lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng hắn vẫn luôn bảo vệ mọi người theo cách riêng của mình.

---

Sau bữa tiệc, nhóm nhanh chóng trở thành tâm điểm trên các diễn đàn.

"Trần Đăng Dương ra mặt bảo vệ Nguyễn Thanh Pháp, mối quan hệ giữa họ là gì?"

"Có nội bộ rạn nứt trong nhóm không?"

"Liệu có thành viên nào sẽ rời nhóm để phát triển solo?"

Những tin đồn mới lại tiếp tục dấy lên.

Bốn người họ, dù vẫn đang đứng cạnh nhau, nhưng dường như ai cũng bắt đầu có những suy nghĩ riêng.

Một điều gì đó đang thay đổi.

Và họ không biết rằng, đây chỉ mới là sự khởi đầu của những cơn bão thật sự.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro