
Thất Tịch Không Mưa
Tên Truyện: Thất Tịch Không Mưa
Tác Giả: Lâu Vũ Tình
Thể Loại: Tình cảm,Se
Số Chương: 19
Nhân Vật Chính: Thẩm Hàn Vũ, Thẩm Thiên Tình
Nhân vật nữ chính Thẩm Thiên Tình sinh ngày Mùng 7 tháng 7.)
Từ nhỏ cô đã thầm yêu anh, như số kiếp không thể thay đổi
Tình yêu trong sáng ấy, như lần đầu được nếm mùi vị của quả khế mới chín.
Sau đó cô và anh xa nhau, gặp lại đều cách nhau ba năm.
15 tuổi, anh lên phía bắc học, từ đó mất liên lạc;
18 tuổi, cô nông nổi đi gặp anh, đổi lại là sự đau lòng;
21 tuổi, cuối cùng anh cũng quay về để chịu tang mẹ;
24 tuổi, anh kết hôn, đưa người vợ mới cưới tới tận nơi xa.
Anh từng là thần hộ mệnh của cô, dịu dàng, cẩn thận che chở, bao dung
Đã từng ngoắc tay với cô, thề sẽ mãi mãi ở bên nhau.
Cô có thể mất đi tất cả, nhưng không thể không có anh – người hiểu cô nhất.
Ngày 7-7 là ngày gặp mặt của Ngưu Lang Chức Nữ,
Mưa ngày 7-7 là nước mắt của nỗi nhớ nhung
Vậy, cô 27 tuổi, liệu có thể có một ngày 7-7 không mưa,
Để cô được gặp lại anh một lần nữa..
Đây là câu chuyện mình luôn đọc lại hàng năm vào ngày thất tịch để cảm nhận tình yêu của nhân vật chính, có lẽ bạn đọc cũng sẽ từng như mình oán Trách Thẩm Hàn Vũ tại sao không bất chấp bỏ qua mọi rào cản tại sao gieo hy vọng rồi chạy chốn khỏi cô 3 năm để nữ chính sống cùng người cha bệnh nặng và người mẹ thần kinh không ổn định trong .Nhưng cái kết như truyện thật ra lại rất hợp tình hợp lí bởi vì cái gọi là máu mủ ruột già bởi vì tất cả những hành động vô tình của cậu ta là vì tình yêu quá sâu sắc, muốn bảo vệ cho người cậu ta yêu nhất. Nhưng khi ngẫm lại mới thấy cái kết ấy có lẽ là hợp lí nhất khi sống họ đã bị rào cản quan hệ huyết thống, bị chia cách bởi căn bệnh quái ác nhưng khi chết đi hai con người ấy lại được kề cạnh nhau không còn gì có thể ngăn cản tình yêu của họ nữa.Trong truyện này những nhân vật phụ họ cùng đều rất tốt không có sự can thiệp phá hủy hay định kiến chê bai tình yêu của nhân vật chính cả Tề Quang Ngạn lẫn Lưu Tâm Bình đều đối xử với nam nữ chính hết lòng.
Những câu thoại hay trong truyện:
"Tình yêu giống như lần đầu được nếm quả khế mới chín
Chua chua chát chát, không kìm được vẫn muốn nếm thử lần nữa.
Trong quả khế chát xanh xanh nụ cười ngốc nghếch, ngọt ngào của anh, tình đầu thơ ngây, trong sáng của em lặng lẽ nảy mầm".
Chẳng có gì uất ức cả, vì thích anh nên trong mắt em không còn nhìn thấy ai khác nữa, cho dù có người tốt hơn, trái tim em vẫn chỉ có anh. Em biết trái tim anh không thể dừng lại bên ai, giống như ngọn gió quen phiêu bạt, đã định sẵn em chỉ có thể chạy theo, tùy anh lúc thích lúc không, dầu vậy, em vẫn muốn thử, cho dù cuối cùng vẫn không giữ được anh, em cũng sẽ không một lời oán trách, vì ít ra em cũng đã từng có được anh.
"Em biết, con người không thể không trưởng thành, rất nhiều việc đã thay đổi, cho dù chúng ta có muốn hay không, nhưng có vài việc mãi mãi không đổi thay, ví dụ như vị của quả khế này.
"Nếu như còn có thể sống thêm một ngày, em muốn dũng cảm nói cho anh biết Em Yêu Anh!.Dành tặng anh sự đẹp đẽ của 24 tiếng đồng hồ cuối cùng vẻn vẹn em có. Chờ đợi kiếp sau, em sẽ hóa thành con ve sầu mùa thu, hát cho anh khúc ca du dương mùa hạ".
Em không muốn chúng ta là anh em, em chỉ muốn yêu anh, dành cho anh tình cảm của một người con gái đối với một người con trai, rõ ràng em yêu anh hơn bất kỳ người con gái nào anh từng qua lại, từ nhỏ đã yêu, bao nhiêu năm, bao nhiêu năm rồi Vì sao anh không thấy, thà ôm họ cũng không nhìn em một cái Không, thực ra anh có thấy, anh hiểu rõ hơn ai hết, nhưng anh không cần em Anh không cần em Năm mười lăm tuổi vứt bỏ em, năm hai mười ba tuổi lại vứt bỏ em lần nữa
"Anh biết nhớ là cảm giác gì không? Giống như có hàng vạn con kiến cắn trên người, vừa ngứa, vừa tê, vừa đau, nhưng không biết phải bắt ở chỗ nào để không bị ngứa, em nghĩ, phải tới ngày gặp được anh, những con kiến này mới có thể biến mất".
Trộm một buổi tham vui
Đổi một đời nhung nhớ
Từ đó phương Nam Bắc
Hai đoạn của địa cầu
Gặp nhau cũng tương tư
Xa nhau càng nhung nhớ.
"Hóa ra chỉ vì lý do không thể đơn giản hơn! Em yêu anh"
Đời này, anh nợ em.
Anh và cô ấy, sống chết không rời.
Nếu có một ngày, anh nhìn thấy dòng chữ trong con hạc này, xin anh nhớ trái tim em yêu anh, hãy bảo trọng vì em, mang theo tâm ý em yêu anh, sống thật tốt, chỉ cần thỉnh thoảng viếng mộ, nhớ mang cho em bó hoa ngải tiên dại, nói khẽ những nhớ nhung cất giấu sâu kín, như thế là được rồi.
Bảo trọng, anh trai, em yêu anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro