Review: Thiên Sư Không Xem Bói - Mộc Hề Nương
Tên gốc: Thiên sư bất toán quái (天师不算卦)
Tác giả: Mộc Hề Nương
Tình trạng bản gốc: Hoàn (120 chương)
Tình trạng cây trồng: Đang lết
Giới thiệu: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Kinh dị, Huyền huyễn, Ngọt sủng, Song khiết, Phá án, Cường cường, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, Linh dị thần quái.
Editor: Nghi Nghi
Beta: Nghi Nghi
Raw + QT: Tấn Giang
Note:
Editor tâm hồn mong manh, còn có máu chó điên cho nên không tiếp nhận ý kiến trái chiều về nội dung của tác phẩm, nếu phát hiện sẽ bị xoá và đưa ra đảo. Chào thân ái và quyết thắng!
Editor + Beta nửa chữ tiếng Trung bẻ đôi cũng không biết. Bản dịch chỉ bảo đảm 70-80%
Bản dịch phi thương mại, chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác
Trồng cây và đợi cây lớn cần có thời gian, mọi người phải kiên nhẫn thì mới có quả ngon nhé :>
Văn án
Mao Cửu là tuần tra viên tại một thôn nhỏ lạc hậu, nhân tiện kiêm luôn chức thiên sư trong thôn.
Vốn nghĩ rằng nhận thi thể cháu gái thay cho Manh bà xong là có thể về thôn, không ngờ lại phải liên tiếp giải quyết án giết người, án cổ trùng, giao dịch bằng bộ phận cơ thể, kỳ lạ là còn bị phát sóng trực tiếp . . . Khiến cậu trong lúc không biết gì trở thành võng hồng* siêu vip!
*Võng hồng: Chỉ những người nổi tiếng trên mạng.
Trăm vạn fans: Cửu sư thúc! ! ! Cầu phát sóng trực tiếp màn bắt quỷ!
Mao Cửu: Ngoan ngoãn học tập.
Quay đầu, Mao Cửu hỏi Lục Lục thiếu: “Phát sóng trực tiếp là cái gì? Võng hồng là cái gì? Thuốc màu à?”
Lục Lục thiếu cười ôn hoà: “Võng hồng chỉ mấy thứ kỳ quái. Ví dụ như chúng ta.”
Mao Cửu nhíu mày không vui: “Sao lại nói thế?”
Lục Lục thiếu cười đến ôn hoà vô hại: “Giống như anh hành sáu, em hành chín. Chúng ta hợp nhất là 69.”
(Tui nghĩ “hành” ở đây vừa có nghĩa là thứ tự, vừa có nghĩa là “làm”. Mà làm cái gì thì ai mà biết được ╮(╯▽╰)╭)
Mao Cửu: “. . . Thử không?”
Thử!
———-
Gỡ mìn:
Chú ý một chút, truyện này có chứa nhiều tình tiết kinh dị, về sau càng thêm kinh dị. Người nhát gan không nên xem hoặc có thể bỏ qua!!
Tô văn và sảng văn, không cần tin phong thủy đuổi ma là thật!
Võng hồng chỉ là hơi nhắc tới mà thôi, không phải chủ tuyến. Không nên hiểu lầm.
Đạo thuật, địa điểm, và các vụ án đều là bịa đặt, thận trọng!
Review:
Lâu lắm không đọc truyện của Mộc Hề Nương, truyện cuối cùng tôi theo dõi là truyện Xin Nghe Lời Thần Linh đang edit dở 😅😅 nhưng mà lúc đó đ.t hỏng nên coi như bỏ luôn. Vậy nên tôi khá bất ngờ với giọng văn ở truyện này của Hề Nương, tôi nhớ là không nhiều chi tiết cười ở mấy truyện khác, kiểu hài hước ấy. Truyện này theo vậy.
Lục Tu Giác (công): Lục tam thiếu, là con thứ 3 của nhà Lục gia giàu nhất nhì Đế đô, vì hồi xưa sinh ra có mệnh chết yểu, may thay có 1 vị chuyên xem phong thủy nhận anh làm đồ đệ, rèn luyện anh và cho anh số mệnh nên nhà họ Lục rất biết ơn người này. Có bệnh sạch sẽ, độc mồm độc miệng, thê nô, kiêu ngạo hông được bao nhiêu chương xong về sau thê nô vch á :)) Độc giả đặt cho ổng biệt danh là Lục công chúa.
Mao Cửu (thụ): Không quá nói nhiều về cha mẹ của Mao Cửu và gần như là không có, chỉ biết được 1 ông Mao lão nuôi và bồi làm đồ đệ của mình. Ví dụ gần nhất về cậu thì cậu giống như hoa hướng dương tắm rửa dưới ánh nắng (tại vì các thiên sư thường hấp thụ ánh nắng á, nên anh hay ra nắng). Mao Cửu xây dựng 1 hình tượng cao lãnh, cười lên trông rất đẹp, nhìn cậu giống như thư sinh thời xưa.
Truyện liên quan nhiều đến quỷ hơn, xâu chuỗi với những án mạng thời xưa. Mao Cửu theo lời của sư phụ lên thành phố để thay thế vị trí cảnh sát của ông và cũng để lấy tro cốt của chị hàng xóm bên cạnh đã lên thành phố làm việc từ lâu. Không ngờ trên xe lửa gặp Lục nhị thiếu, giúp anh ta đánh cổ (loại ma quỷ nuôi thành cổ, thường hay hại người) và đồng ý nhận sự trả ơn của Lục nhị thiếu 🤣🤣🤣 nhưng lại không ngờ gặp Lục tam thiếu.
Nếu mà đọc xong thì nhận ra đa số các vụ thanh trừng quỷ đầu truyện đều liên quan đến sự căm thù, oán hận của quỷ khi chết oan và càng về sau sẽ liên quan đến việc nuôi quỷ hại người. Mấy vụ án này thì để mọi người trải nghiệm vậy 🤣🤣🤣 tôi thì tôi cũng không review được.
Truyện rất hài, tại sao tôi lại nhận xét vậy nhỉ? Mao Cửu dù là thiên sư, thiên sư thì tin vào ma quỷ. Nhưng cậu lại dùng khoa học trả lời những việc xảy ra trong cuộc đời mà mọi người nghĩ là quỷ làm. Dù vừa giết quỷ xong nhưng vẫn quay sang bên cạnh khuyên người ta nên tin vào khoa học =))) Lục Tu Giác (chúa hề của truyện - Lục công chúa) bị hiểu nhầm khi đêm lôi váy công chúa của mẹ tặng ra mặc và bị Mao Cửu nhìn thấy =))) . Mở mồm ra lúc nào cũng độc mồm độc miệng đòi đuổi Mao Cửu ra khỏi nhà (tại vì Mao Cửu là ân nhân của Lục nhị gia nên để cậu ở nhờ) =)) zề sau tình iu mù quáng rồi thì làm cách nào để người ta ở lại nhà mình cả đời. Tôi còn quên mất sự lạnh lùng boy của ổng Lục đó, tấu hài xỉu. =)) Trong truyện này không ai là không bình thường hết á. Nên đọc nhó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro