Thịt thần tiên
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
Đây là một số ít truyện của tác giả mà không ngược nữ chính, nhưng mà ngược nam nhen. Chị là yêu quái vì đam mê ăn thịt thần tiên mà tìm mọi cách tiếp cận anh. Từ những tháng ngày sống kề cận bên nhau trong tim hai người dần hiện lên bóng hình đối phương.
Nữ chính ham ăn, ngại khổ, vô tư rất là dễ thương. Nam chính là người tu đạo tưởng là đã cắt đứt tơ duyên hồng trần rồi nhưng nào ngờ lại gặp phải nữ chính. Chính sự ngây ngô tưởng chừng như vô hại của nàng đã dần khắc sâu hình bóng ấy vào trái chàng.
Đọc truyện rất thích vì nam chính tuy là người tu đạo nhưng không hề có suy nghĩ cổ hủ vì nước vì dân mà hành nữ chính lên bờ xuống ruộng đâu.
Ai thích đọc huyền huyễn thì đọc ngay nhé, hài hước, sủng, văn phong quá tuyệt.
Trích đoạn:
Nàng lao tới, khiến hắn hoảng hốt không để ý gì tới trung y, vơ luôn lấy đạo bào khoác lên người. Còn chưa kịp nói lời nào, Hà Bạng đã thở hổn hển mở miệng nói trước:
_ Dung Trần Tử, chết tiệt, ngươi tắm giúp ta đi.
Dung Trần Tử nghe xong, cơn giận bốc lên tận não. hắn vốn dĩ là người không hiểu chuyện phong tình, bình sinh cực ghét đám yêu quái giả vờ õng ẹo, khoe khoang nhan sắc, nay nghe những lời này, không biết tại sao hắn lại nhớ đôi chân thon nhỏ với sợi dây đỏ buộc những chiếc chuông vàng, liền quay ngoắt lại, vô cùng hung dữ:
_ Người nói cái gì vậy…?
Những lời phẫn nộ quở trách còn chưa kịp thốt ra, Hà Bạng đã bổ nhào xuống dòng suối kêu “ùm” một tiếng, sau đó xoay người, biến thành một con trai dài đến bốn thước, vỏ đen nhánh, cọ cọ vào người Dung Trần Tử, không hề có chút ngại ngùng:
_Tri quan, cọ rửa vỏ trai giúp ta đi.
Cách tắm rửa này thuần khiết biết bao! Dung Trần Tử thấy mặt mũi mình đỏ bừng lên như phát sốt – Dung Trần Tử, rốt cuộc ngươi đang nghĩ cái gì thế hả? hắn xé một đoạn xơ mướp phơi khô, rồi cọ rửa vỏ trai cho Hà Bạng.
Nhưng chuyện này nói gì đi nữa Hà Bạng cũng có một phần trách nhiệm, cọ thì cọ, nhưng còn tắm rửa thì…
Gần đến canh tư cũng là lúc Dung Trần Tử cọ rửa hai vỏ trai của Hà Bạng sáng bóng như mới, Hà Bạng lại lăn ra ngủ, thậm chí còn ở trong nước thổi bong bóng. Dung Trần Tử ôm nàng về phòng, hắn đã ngồi thiền suốt mấy ngày liền rồi, ban ngày phải làm khoa nghi [3], đến tối lại không được ngủ ngon, cho dù người có làm bằng sắt cũng có vài phần rệu rã. Giờ nhìn Hà Bạng đang ngủ say đến mê mệt, trong lòng khó tránh khỏi việc tìm một cái cớ – Nàng chẳng qua cũng chỉ là một con trai, có lẽ, không cần phải để ý nhiều như vậy làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro