DUYÊN TRỜI ĐỊNH
DUYÊN TRỜI ĐỊNH
Tác giả: An Tư Nguyên
Thể loại: Cổ đại, hài, em dâu và anh chồng, HE
Nhân vật: Hình Hoan, Triệu Tịnh An
Số chương: 48
Tình trạng: Hoàn
********************
Tiểu nữ chăn dê, không hiểu đời sống chốn giang hồ, không biết võ công cái thế, chỉ giỏi trộm
cắp lừa bịp.
Vừa về nhà chồng đã bị tướng công chê bai, đối với nàng, việc một ngày nhận hai lá thư từ hôn
giống như câu chuyện "Sói đến rồi", không thể nào thực hiện được lời hứa; về sau bất hạnh bị
ruồng bỏ, không sao, chỉ cần có "đại sư" ở đằng sau chỉ điểm là vẫn có thể "cầu nhân đắc nhân".
Đại sư nói: Rồi sẽ có một ngày tướng công của nàng sẽ thu hồi lại tất cả những lá từ hôn, yêu
nàng đắm đuối.
Đại sư còn nói: Người con gái ta thích... mắt to, trông ngố ngố, nói dối không cần chuẩn bị trước,
có thể cùng ta đi khắp chốn giang hồ, thích mặc áo bông... Nàng cười cái gì? Người ta nói đến
đâu phải là nàng.
Cuối cùng thật không ngờ đại sư vứt bỏ tính cách cố tỏ vẻ lạnh lùng, thổ lộ tình cảm sâu sắc với
nàng: dù trong sổ sinh tử, tuổi thọ trên chốn dương gian của nàng chỉ còn một ngày, ta cũng
nguyện cùng nàng lật đổ giang hồ này.
Giang hồ này đúng là điên đảo, ngay cả hòa thượng cũng động lòng trước người đẹp; Còn về
phần người đẹp, con tim đập dồn dập, miệng còn rên rỉ và kêu lên: "Không được đâu đại sư ơi,
mặc dù tôi đã là người vợ đã bị ruồng rẫy, nhưng em trai ngài vẫn là tướng công của tôi, làm thế
này là loạn luân đấy!"
*************************
"Người ta bảo có lớn có bé, con từng này tuổi rồi, lại là con trưởng, phải lấy vợ mà sinh con đi
chứ!"
"Mẫu thân, mẫu thân cứ coi như con không phải là con trưởng có được không"
"Ăn nói hàm hồ, mai đi xem mặt ngay!"
"Thôi mẫu thân ạ, con đã có người ưng rồi. Hai chúng con yêu thương nhau, mong mẫu thân tác
thành!"
"Vậy thì mai dẫn về cho mẹ gặp mặt!"
"Lại còn thế nữa ạ, vậy... vậy thì con thất tình rồi!"
"Vậy thì tốt quá, cha con đã đặt một mối cho con rồi, nếu con thất tình thì mau cưới vợ đi. Mẫu
thân sẽ chọn ngày cho con."
"Muộn rồi mẹ ạ, tim con đã chết, con sẽ bỏ nhà ra đi để chữa vết thương lòng. Mẫu thân, hãy tha
thứ cho đứa con bất hiếu này!"
"..."
Sáng sớm ngày hôm sau, trong gia trung bỗng ré lên tiếng kêu thất thanh xé trời của lão phu
nhân.
"Đồ nghịch tử, mày dám để lại thư rồi bỏ nhà ra đi thật sao?" Lão phu nhân tức tối nghiến răng
nghiến lợi, tay vò nát mảnh giấy.
Trên mảnh giấy vẽ một hình trái tim méo mó bị tách làm hai nửa. Tại chính chỗ tách nửa có viết
chữ trông cũng méo mó: Triệu Tịnh An.
*************************
Nữ chính là Hình Hoan, con gái của một cao thủ trong giang hồ. Nhà họ Hình và nhà họ Triệu
có hôn ước, tuy nhiên trước ngày thành thân tân lang bỏ trốn, nhà họ Triệu đành đem đệ đệ
Triệu Vĩnh An ra đền cho nàng. Sau khi về làm dâu, nàng tích cực theo đuổi hình tượng vợ hiền,
tích cực đến nỗi nàng quên đi chính bản thân mình. Nhưng sự nỗ lực của nàng trong mắt Vĩnh An
lại là sự nhu nhược, không có chủ kiến, hắn liên tiếp đưa nàng hưu thư, nhiều đến mức đủ làm
họ không có duyên vợ chồng vài kiếp sau rồi, nhưng Hình Hoan vẫn nhẫn nhịn ở lại vì cái ơn của
Triệu phu nhân với nàng.
Những tưởng Hình Hoan cứ nhẫn nhịn như thế, Vĩnh An cứ vô tâm vô tính như thế thì bất ngờ
xuất hiện hòa thượng không trọc đầu Ngộ Sắc. Y là kẻ tùy tiện, yêu tự do, thích lòe loẹt, đến mức
sư phụ sợ không ai tin y là hòa thượng, cho y cầm theo cả giấy chứng nhận hòa thượng.
Trước mặt Ngộ Sắc, Hình Hoan không cần phải che giấu bản thân nữa, nàng thoải mái cùng y
lừa người, đi ăn, đi chơi, thậm chí còn định bỏ nhà cùng hắn xuất gia.
Cuối cùng tướng công nhà nàng nhận ra tình cảm mà chàng dành cho vợ mình không giống
như những tờ hưu thư chàng hay viết, nàng lại vì tiểu tam mà bỏ nhà, đúng lúc gặp Ngộ Sắc lúc
này đã hoàn tục, muốn về xử lý tướng công nàng để cưới nàng. Mọi chuyện ngay lập tức loạn
thành một đoàn.
Ngộ Sắc tuy là người tự do, tùy hứng nhưng không phải là loại không biết suy nghĩ, vô trách
nghiệm, y biết bị trói buộc cũng là một loại hạnh phúc mà Hình Hoan là người khiến y cam tâm
tình nguyện chịu trói.
Hình Hoan là một điển hình của thiên nga hóa vịt, nàng xinh đẹp, tính cách thú vị nhưng lại tự
mình che lấp đi, khiến bản thân xấu xí.
Vĩnh An lại là một tên ngốc, mải viết hưu thư, lạnh lùng với nàng mà không để ý thấy tình cảm
của bản thân.
Truyện mang đậm phong cách của An Tư Nguyên, hài hước, dí dỏm, nhẹ nhàng cùng với những
tình huống hài hước lôi cuốn độc giả, những đoạn mang hơi hướng ngược qua cách miêu tả của
cô lại không khiến người đọc cảm thấy quá bi thương( phù hợp với những kẻ yếu tim như ta).
,.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro